Tiết tháo ở đâu?

 
Chương 43: Chiếm làm của riêng 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Thêm nửa năm nữa trôi qua, quy mô của khu vực càng ngày càng lớn, uy tín của Nhạc Tú cũng tăng lên từng ngày trong căn cứ, cô ta thông minh, bình tĩnh, đưa ra hàng loạt phương án để nâng cao rất nhiều chất lượng cuộc sống của những người trong căn cứ. Vì vậy mặc dù chức vụ của cô ta chỉ là phó bộ trưởng, nhưng lời nói có sức nặng hơn Lôi Thư Hải rất nhiều, cũng may cô ta cũng không có suy nghĩ xấu xa gì, ngược lại quả thật một lòng một dạ suy nghĩ cho căn cứ.
Trong nửa năm này Hạ Như Yên và Nhạc Tú từ đầu đến cuối đều duy trì quan hệ khách sáo xa cách, hai người vẫn có chút khá là tán thưởng lẫn nhau, nhưng không biết tại sao, từ đầu đến cuối đều không có cách nào thân thiết hơn được, đối với chuyện này Hạ Như Yên tỏ vẻ, cách xa nhân vật nữ chính ra một chút, tỷ lệ xảy ra sai lệch trong nội dung cốt truyện sẽ càng giảm xuống, cô nghĩ thầm chỉ muốn sống một đời bình an với Nghê Ám ở thế giới này, cũng không muốn đi ôm đùi nhân vật nữ chính làm cái gì cả.

Dị năng không gian của Trần Tiểu Thiên đã đạt đến cấp sáu, sau khi trong căn cứ lần lượt xuất hiện dị năng giả không gian, cuối cùng cậu cũng công khai dị năng của mình, không thể không nói chuyện này cũng phải cảm ơn Nhạc Tú, bởi vì cô ta đưa ra phương án khiến cho tình hình khu vực được cải thiện rất nhiều, sự xuất hiện của dị năng giả không gian cũng không còn khiến người ta như hổ rình mồi như trước nữa, nếu còn là khu vực vừa thiếu vật tư lại vừa quản lý lỏng lẻo như trước, mấy người như Trần Tiểu Thiên sẽ giống một cây kẹo thơm nức, nhất định sẽ bị người ta nhớ đến bất cứ lúc nào.
Lúc này nổi tiếng nhất trong căn cứ đương nhiên chính là tiểu đội của Nhạc Tú, cô ta đặt tên tiểu đội của mình là Niết Bàn, phượng hoàng niết bàn, từ lửa sống lại, cơ bản là muốn nói những người trong ngục giam như bọn họ vì mạt thế mà nhận được cuộc sống mới, vậy thôi.
Tiểu đội của Hạ Như Yên Nghê Ám do Trần Tiểu Thiên đặt tên, tên là Đại Ma Vương, y tá nhỏ kia cũng chính thức gia nhập đội ngũ của bọn họ, tuy cô ấy là người bình thường, nhưng lại là một người lão luyện về hậu cần, mỗi lần mấy người Hạ Như Yên làm nhiệm vụ trở về đều có thể ăn được món ăn ngon, tay nghề nấu ăn của cô ấy tốt hơn Trương Lộ rất nhiều.

Về phần Trương Lộ và Thư Điềm, ban ngày bọn họ cùng làm nhiệm vụ với tiểu đội của mình, buổi tối lại quay về căn phòng thuê chung ở cùng với nhau, cũng vô cùng hài hòa, Thư Điềm là một người nói nhiều, cô ta thường xuyên nói với Trương Lộ một số chuyện liên quan đến Nhạc Tú, vì vậy Hạ Như Yên cũng càng ngày càng biết nhiều hơn về Nhạc Tú.
Thời gian nửa năm, dị năng hệ thủy của Hạ Như Yên đã đạt đến cấp năm, dị năng hệ băng đã sắp đạt đến cấp bốn, mà dị năng hệ lôi của Nghê Ám lại một lần đột phá lên hẳn cấp sáu, trong căn cứ có thể nói là người hệ lôi mạnh nhất, nhưng việc có hai dị năng thì đến nay Hạ Như Yên vẫn là người duy nhất, cô biết rõ bởi vì mình mở được bàn tay vàng, trong nội dung cốt truyện ban đầu từ trước đến giờ chưa từng đề cập đến có dị năng giả nào có hai hệ dị năng cả, chỉ có một bộ phận zombie có thể vượt quá một loại dị năng, ví dụ như lần trước bọn họ gặp phải hai zombie biến dị.
Hôm nay mấy người Hạ Như Yên cũng không đi làm nhiệm vụ, mà chỉ ở nhà nghỉ ngơi, sau khi cô ngủ trưa thức dậy, Nghê Ám đang chuẩn bị tiến hành chút vận động hài hòa, đột nhiên ngoài cửa vang lên mấy tiếng bước chân rất nhẹ, ngay sau đó tiếng gõ cửa vang lên. 
Nghê Ám nhíu mày lại, cực kỳ không hài lòng bò xuống khỏi người Hạ Như Yên, đi ra phòng khách mở cửa, cô gái đứng ngoài cửa ra vào hơi gật đầu với anh: "Nghê Ám, tôi tìm anh và Hạ Như Yên có chút việc muốn bàn bạc."
Nghê Ám nghiêng người để cho cô ta và người đàn ông đứng sau cô ta đi vào nhà, lúc này Hạ Như Yên cũng đã từ phòng ngủ chạy ra, nhìn thấy hai người nam nữ này cùng nhau đến thăm hỏi, không nhịn được hơi kinh ngạc: "Nhạc Tú, Hứa Thành, hai người đây là..."
Nhạc Tú cười với cô: "Hôm nay có chuyện quan trọng muốn tìm cô, có thời gian rảnh nghe tôi nói chuyện không?"
Hạ Như Yên vội vàng mời hai người ngồi xuống ghế sô pha, ra hiệu Nghê Ám đi rót nước, sau đó khách sáo nói với hai người bọn họ: "Có thời gian."
"Không biết cô có phát hiện ra gần đây thành phố K xuất hiện nhiều zombie hơn không?" Nhạc Tú mở miệng hỏi.

"Có." Hạ Như Yên gật đầu một cái: "Không những nhiều hơn, hơn nữa cảm thấy càng lợi hại hơn so với trước đây."
"Ngay từ đầu tôi cũng không chú ý đến, là Hứa Thành phát hiện ra chuyện không ổn, sau khi anh ấy nói cho tôi biết, chúng tôi đã bắt đầu bắt tay vào thăm dò nguyên nhân." Nhạc Tú vắt chéo hai chân, ngón tay gõ lên đầu gối hai cái, sắc mặt trở nên nghiêm túc: "Chúng tôi phát hiện, những zombie biến dị này không phải xuất hiện từ hư vô, mà là đến từ một nơi nào đó."
"Hả?" Hạ Như Yên có chút sững sờ, trong nội dung cốt truyện ban đầu cũng không nhắc đến việc điều tra này, vì vậy từ trước đến nay cô đều không thèm để trong lòng, cho rằng chẳng qua sau khi mạt thế giáng xuống, theo thời gian trôi qua tất nhiên cũng sẽ xuất hiện tình hình.
Lúc này Hứa Thành cũng mở miệng, trên gương mặt tuấn tú của anh ta cực kỳ nghiêm túc: "Chúng tôi phái dị năng giả hệ tốc độ và hệ gió dọc theo nguồn gốc truy tìm, phát hiện những zombie biến dị đó từ trong công viên rừng rậm thành phố K đi ra."

"Công viên rừng rậm..." Hạ Như Yên nhướn mày: "Ý của anh muốn nói, trong đó vẫn còn ẩn giấu phần lớn zombie biến dị?"
 "Không." Hứa Thành lắc đầu: "Bên trong đó không chỉ có zombie biến dị đi ra, còn có zombie cấp thấp đi vào, sau khi người của chúng ta quan sát xong đã đưa ra một kết luận..."
Nói đến đây, sắc mặt Hứa Thành có chút khó coi, miệng phun ra một tin tức có tính bùng nổ: "Có lẽ, nơi đó có tồn tại thứ gì đó có thể chuyển đổi tang thi cấp thấp thành tang thi biến dị."

Nghe thấy tin tức này, sắc mặt Hạ Như Yên hơi thay đổi, thân thể cô không nhịn được hơi nghiêng về phía trước, muốn xác nhận được những gì mình vừa nghe được: "Anh đang nói trong đó có một sự tồn tại bí ẩn nào đó, có thể chế tạo ra zombie biến dị liên tục không ngừng sao?"
"Có thể nói như vậy." Nhạc Tú gật đầu một cái: "Chúng tôi báo lên căn cứ, sau khi bàn bạc, cuối cùng quyết định liên hợp mấy tiểu đội xâm nhập vào công viên rừng rậm, để điều tra rõ ràng xem bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Hạ Như Yên lại ngồi thẳng một lần nữa, rũ mắt xuống trầm tư một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía Nhạc Tú: "Cho nên cô đến mời chúng tôi? Bây giờ đã có mấy tiểu đội tham dự rồi?"
"Nếu cộng thêm cả mấy người nữa thì là năm tiểu đội, đương nhiên, chỉ giới hạn người có dị năng."
Hạ Như Yên nhíu nhíu mày: "Cũng nhiều đấy."
Tiểu đội Nhạc Tú kể ra cũng có hơn bốn mươi người, trong đó có hai mươi người đều là dị năng giả, tiểu đội của mấy người Hạ Như Yên vì không tiếp nhận thêm thành viên mới, cho nên mới chỉ có bốn người, nhưng như vậy cũng đã có hai mươi bốn người rồi, nếu lại cộng thêm ba tiểu đội nữa, không khống chế số người cẩn thận có thể đột phá đến con số năm mươi.
"Có năm mươi dị năng giả rồi sao?"
"Gần như vậy."
"Vậy cuối cùng trả thù lao sẽ tính toán ra sao?"
"Hạ Như Yên, chuyện này liên quan đến an nguy của căn cứ, cô còn muốn..."

"Yên tâm, không phải là muốn hai người trả thù lao." Hạ Như Yên cắt ngang lời Nhạc Tú: "Tôi chỉ cần tinh hạch, ý của tôi là, ngoại trừ những tinh hạch mà mỗi người chúng tôi tự giành được, giao một phần ba số tinh hạch của tiểu đội hai người cho chúng tôi."
Nói xong cô cười híp mắt nhìn Nhạc Tú: "Sao hả? Cô có thể lén lút đưa cho tôi lúc mọi chuyện kết thúc, không cho những tiểu đội khác biết rõ là được."
"Cô không cảm thấy yêu cầu này của cô có chút tham lam sao?" Nhạc Tú nhíu mày lại.
"Không hề, nếu tôi đoán không sai, chuyện này nhất định sẽ thương vong nặng nề, thứ có thể chuyển đổi Zombie biến dị khó đối phó đến mức độ nào, trong lòng tôi và cô đều hiểu rõ, có thể nói là người ta cống hiến cho căn cứ. Nhưng mà ngại quá, tôi không phải là một người cam nguyện cống hiến, tôi đồng ý giúp đỡ, nhưng không thể thiếu thù lao được, dù sao không ai biết được lần này đi có chết hay không, tôi phải tranh thủ tiền thù lao cho đồng đội mình chứ."
Lời này của Hạ Như Yên khiến Nhạc Tú và Hứa Thành đều không thể bắt bẻ chút nào, sau một lúc im lặng Nhạc Tú cuối cùng cũng đồng ý: "Được, nhưng mà một phần ba hơi nhiều quá, phải biết rằng trong tiểu đội chúng ta chỉ có hai mươi dị năng giả thôi, như vậy đi, những tinh hạch mà cá nhân tôi thu hoạch được, đều cho cô hết, có được không?"
Hạ Như Yên vui mừng gật đầu: "Được, quyết định vậy đi, khi nào chúng ta lên đường?"
"Ba ngày sau, năm giờ sáng."
"Không thành vấn đề."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui