Chương 41: Chiếm làm của riêng (H)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Trở lại căn cứ, Hạ Như Yên báo cáo với Lôi Thư Hải sự việc Lý Văn Đào hãm hại đồng đội, lâm trận bỏ chạy rồi mất tích. Lôi Thư Hải dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt Hạ Như Yên vẫn luôn thản nhiên nhìn thẳng vào ông ta. Lôi Thư Hải không nhìn ra cô có gì khác thường, cộng thêm việc cô nói có thể đợi Vương Hải tỉnh lại rồi hỏi anh ấy, Lôi Thư Hải mới để cô quay về.
Hai viên tinh hạch màu tím nhạt, Nghê Ám hấp thụ một cái. Vốn dĩ sau khi anh hấp thụ tinh hạch của chuột đột biến thì anh đã đạt gần đến cấp ba rồi, lần này hấp thụ viên tinh hạch này nữa, dị năng trong nháy mắt đột phá cấp ba, trực tiếp tiến gần đến cấp bốn. Anh giữ lại viên còn lại, dự định lúc sau này nhận nhiệm vụ sẽ lấy ra làm vật trợ cấp.
Dị năng hệ thủy của Hạ Như Yên cũng đã thăng lên cấp ba sau khi hấp thụ tinh hạch màu xanh da trời. Cô cảm nhận được dị năng tràn đầy trong cơ thể, nở nụ cười nhàn nhạt. Tất cả mọi chuyện đều rất thuận lợi, thật tốt, bây giờ chỉ còn lại Hứa Lệ Ninh, không có Lý Văn Đào, muốn giải quyết mỗi mình cô ta cũng chẳng có gì khó khăn, chỉ cần đợi thời cơ thích hợp là được thôi.
Sau khi Nghê Ám biết được Lý Văn Đào là do Hạ Như Yên giết chết cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, anh chỉ nắm lấy tay cô gái và hỏi: "Phiền phức không?"
Chỉ trong ba chữ ngắn gọn, Hạ Như Yên lại hiểu rất rõ ý của anh, anh đang hỏi quá trình giải quyết Lý Văn Đào có phiền phức hay không, cô cười rồi lắc đầu một cái: "Không phiền phức, giải quyết rất nhẹ nhàng."
Sau đó Nghê Ám cũng không hỏi về chuyện liên quan đến Lý Văn Đào nữa, coi như sự tồn tại của người này không có gì đáng để nhắc tới giống như tro bụi theo gió thổi tản ra vậy.
Sự xuất hiện của Nhạc Tú đã dấy lên đợt sóng gió không nhỏ trong căn cứ. Cô ta dùng thái độ kiên quyết từ chối gia nhập tiểu đội dị năng giả, đồng thời tự mình đề xuất một phương án tổ đội mới cũng không biết cô ấy đã trao đổi như thế nào với những người ở cấp trên, không đến mấy ngày, căn cứ đã tiến hành cải cách rồi. Dị năng giả không còn bị cưỡng chế ràng buộc với nhau nữa, khu Đông cũng không còn chỉ dành cho dị năng giả ở, tất cả mọi người trong căn cứ đều có thể tự động tổ đội, phòng ốc cũng không còn theo hình thức bố trí mà là yêu cầu nộp tiền thuê, về phần tiền thuê dĩ nhiên chính là vật tư.
Có nhiều phản ứng trái chiều với chính sách mới này, có người cho là tốt, có người lại tỏ ra vô cùng bất mãn, đương nhiên việc cho thuê phòng đối với bọn người Hạ Như Yên mà nói thì vật tư không thành vấn đề, có thể cùng tổ đội cùng nhau mới là quan trọng nhất.
Sau khi căn cứ chỉnh đốn và cải cách một lần nữa, đám người Hạ Như Yên lại ra ngoài thêm vài lần chuyến. Cấp bậc dị năng của Trần Tiểu Thiên cũng đã thăng đến cấp năm. Lực sát thương xé rách không gian của cậu ta không tính là lớn, nhưng thắng ở chỗ hành động bất ngờ, khiến cho người khác khó lòng phòng bị. Bình thường khi đồng đội và zombie biến dị chiến đấu với nhau thì cậu hỗ trợ từ bên cạnh, hiệu quả vẫn rất không tồi.
Điều đáng nhắc tới chính là cô y tá nhỏ mà bọn họ gặp được khi Trương Lộ nằm viện, hiện tại đã trở thành bạn gái của Trần Tiểu Thiên, nhưng Trần Tiểu Thiên không nói cho cô ấy biết rằng mình có dị năng không gian. Đó không phải là đang đề phòng cô ấy mà là sợ rằng cô ấy sẽ vô tình tiết lộ điều gì đó, hiện tại không gian của cậu vẫn không tiện để phơi bày ra.
Mà Trương Lộ còn khiến cho người ta ngạc nhiên hơn nữa. Anh ta thế mà lại nhìn trúng cô gái lớn giọng bên cạnh Nhạc Tú kia, anh ta còn phí một hồi công phu mới kéo được người đẹp về nhà. Cô gái đó tên là Thư Điềm cũng chạy ra từ trong nhà giam với Nhạc Tú. Cô ta bởi bị vào tù là vì lỡ tay đánh chết ông chủ muốn cưỡng hiếp mình nên mới đi vào. Cô gái này trời sinh khí lực lớn, tính tình bộc trực, bình thường hay ồn ồn ào ào nhưng tính tình lại không tệ. Sau khi Trương Lộ nhìn trúng người ta thì bắt đầu tấn công tới tấp, quấn mãi không rời, theo đuổi đúng hai tháng, cuối cùng anh ta cũng được đền bù thỏa đáng. Vốn dĩ Trương Lộ cũng đẹp trai, diện mạo của Thư Điềm lại xinh xắn, hai người họ thành một cặp quả là vô cùng xứng đôi. Bọn người Hạ Như Yên cũng rất vui khi thấy “gạo nấu thành cơm”.
"Trong đội của chúng ta vẫn còn ba người độc thân nè, không biết bao giờ bọn người Lưu Uy mới có thể thoát kiếp độc thân đây?"
Hạ Như Yên vốc một nắm nước trong vắt rồi lại vẩy vào trong nước, Nghê Ám ôm lấy eo cô từ phía sau, hai tay không an phận dạo chơi ở trên người cô, anh cúi người hôn lên tai cô, trầm giọng nói: “Thoát hay không thoát kiếp độc thân thì có liên quan gì không?"
Lúc này hai người đang ngâm mình trong bồn tắm, từ lần trước bọn họ đi thành phố mang những đồ gia dụng về, chất lượng cuộc sống của họ đã được cải thiện đáng kể. Ví dụ như nước nóng trong bồn mà họ đang ngâm lúc này chính là công lao của máy nước nóng bằng điện. Có lôi hệ của Nghê Ám ở đây, khởi động một thiết bị điện chỉ là chuyện nhỏ.
Hạ Như Yên dựa vào lồng ngực rắn chắc của Nghê Ám, khẽ cắn môi, đôi gò bồng đào của cô bị người đàn ông cầm trong tay không nhanh không chậm mà chơi đùa. Anh dùng ngón tay thô ráp nắm hai viên nhũ hoa rồi xoay tròn. Luồng điện tê dại lan dọc theo đầu nhũ đi vào trong cơ thể, Hạ Như Yên ngọt ngào rên rỉ, trong hoa huyệt rất nhanh đã dâng lên cảm giác ngứa ngáy không thể nào kiềm chế được.
“Ưm ~ cũng, cũng không có quan hệ gì hết... A~"
Hạ Như Yên khó nhịn vặn vẹo ở trên người Nghê Ám, cặp mông non mềm trắng nõn dán chặt vào háng anh. Côn thịt vốn đã cứng như sắt lại bị cô cọ cọ như vậy, không kìm được càng trướng lớn thêm một vòng. Cảm nhận được sức nóng thiêu đốt kề sát ở sau lưng, hai má của Hạ Như Yên không khỏi nhàn nhạt ửng hồng, hai chân cô không nhịn được cọ xát với nhau, cố gắng kiềm chế dục vọng đang dâng cao.
Nghê Ám duỗi một tay ra, từ từ thả dọc theo làn da mềm mại, trượt vào giữa hai chân của cô. Anh vừa hôn lên lỗ tai của Hạ Như Yên, vừa dùng âm thanh khàn khàn nói: "Tiểu Yên, mở hai chân của em ra đi..."
Hạ Như Yên cắn cắn môi, trong lòng cảm thấy xấu hổ không thôi nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời anh nói. Bàn tay của Nghê Ám bắt đầu vuốt ve lên xuống khe thịt giữa hai mông rồi đẩy cặp mông ra, dễ dàng tìm ra âm vật nhỏ ở giữa. Anh cầm lấy hoa đế liên tục chà xát, chơi đùa, đầu ngón tay thô ráp không ngừng xoay tròn ở bên trên. Tiểu huyệt mỏng manh từ màu hồng nhạt nhanh chóng sung huyết đỏ tươi, mà miệng huyệt ở dưới cũng hé ra co lại, không ngừng khao khát mà ngọ nguậy.
Hạ Như Yên thấp giọng thở hổn hển, lúc này cô chỉ cảm thấy cả người mình mềm nhũn, dâm dịch tư bên trong hoa huyệt ồ ồ chảy ra ngoài, một loại cảm giác trống rỗng lan rộng trong cơ thể cô, ước gì có một vật gì đó có thể tiến vào lấp đầy cơ thể cô.
Nghê Ám chỉ đùa bỡn âm đế mà không hề chạm vào tiểu huyệt của cô. Ngón tay anh vừa gảy hạt đậu nhỏ nhỏ mềm mềm, vừa phóng ra những luồng điện rời rạc. Thân thể Hạ Như Yên run lên bần bật, theo bản năng muốn khép hai chân lại, nhưng tay của Nghê Ám vững vàng đặt vào giữa hai chân cô, khiến cô làm thế nào cũng không tránh thoát được.
"A... Nghê Ám! Anh, anh đừng làm vậy..."
Hạ Như Yên bị điện của anh giật đến run cầm cập, tiểu huyệt vốn ẩm ướt của cô bị kích thích lại càng thêm nước chảy tràn lan. Hai tay Nghê Ám lúc này đều mang dòng điện, đồng thời kích thích đầu vú và âm đế của Hạ Như Yên, khiến cô lâu lâu lại hét chói tai, trong âm thanh mơ hồ còn mang theo tiếng khóc.
"Không, không muốn đâu! Nghê Ám! Anh buông em ra... hức—"
Hạ Như Yên muốn giãy dụa nhưng không có một chút sức lực, đôi mắt xinh đẹp rưng rưng, bị người đàn ông giam giữ trong lồng ngực, vùng nhạy cảm bị dòng điện tập kích, không chống đỡ được bao lâu thì kêu khóc sung sướng, huyệt khẩu co rút kịch liệt, một cỗ dâm dịch lớn từ trong hoa dịch chảy ra ngoài, hòa cùng một chỗ với nước nóng, không còn phân biệt được nữa.
Cuối cùng Nghê Ám thấy người yêu đạt cao trào anh mới chịu tha cho cô một lần. Anh nhấc thân thể nhỏ nhắn, mềm nhũn của cô đặt lên dương vật đã sớm trướng đến phát đau của mình, buông lời dụ dỗ: “Tiểu Yên, em đỡ cho nó đi vào trong có được không? ? "
Lúc này Hạ Như Yên nào có ý định chống cự, cô yếu ớt vươn tay cầm lấy côn thịt của người đàn ông, sau đó Nghê Ám từ từ thả cô xuống, côn thịt to dài từng tấc tiến vào trong khoang thịt chật hẹp, Hạ Như Yên không nhìn được lại rên rỉ thêm lần nữa. Cô khó nhọc thở hổn hển, cảm nhận quá trình dần dần bị lấp đầy, anh vừa nóng vừa to như vậy, gần như muốn phá hư âm hộ căng chặt của cô, thậm chí còn đỉnh vùng bụng phẳng của cô thành một khối nhô lên.
"Ưm... sâu quá rồi..."
Hạ Như Yên nũng nịu oán trách, Nghê Ám cũng không vội đỉnh động mà vươn tay ra vuốt ve chỗ nhô lên trên bụng của Hạ Như Yên, cô bị dọa sợ tới mức cuống quýt đẩy tay của anh ra: "Không, đừng ấn nó!"
Nghê Ám ở những chuyện khác đều nghe theo lời Hạ Như Yên, duy chỉ có những lúc như này là thích làm theo ý của mình, cô càng không cho anh ấn anh lại càng muốn ấn, lòng bàn tay to đè mạnh một cái lên chỗ nhô lên, tiểu mỹ nhân lập tức hét lên rồi lên cao trào thêm một lần nữa.
________________________________________________________
Happy Valentine’s Day nhé các cục cưng~~ Hôm nay đăng chương thịt hắc hắc hắc, đêm 30 ngày mai lại tiếp tục thịt?? w ??
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...