Chương 37: Chiếm làm của riêng.
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Lôi Thư Hải cấp cho nhóm Hạ Như Yên bọn họ ngôi nhà mới ở tòa nhà cách vách, cũng là một ngôi nhà có hai phòng, ban đầu chỉ có ba người Hoàng Đông Nam dọn sang, nhưng sau khi Nghê Ám trở về, anh đã đá Trần Tiểu Thiên ra ngoài, nguyên nhân không cần anh nói mọi người cũng biết.
Bởi vì trong nhiệm vụ lần này, hai phe người có dị năng và người bình thường đã tạo nên không ít thương vong, ban quản lý căn cứ quyết định cho bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày tiến hành chỉnh đốn, Hạ Như Yên tạm thời còn bị phái đi cung cấp nước cho khu vực bồn chứa, cô không từ chối, bởi vì cô biết rõ cho dù không có tinh hạch, chỉ cần chăm chỉ dùng dị năng thì sớm muộn gì cũng có thể thăng cấp.
Nghê Ám rảnh rỗi không có gì để làm, mỗi ngày đều ở bên cạnh giúp đỡ Hạ Như Yên, qua thời gian dài, mọi người trong căn cứ ai cũng biết bọn họ là một đôi, có người còn trêu chọc hỏi khi nào bọn họ kết hôn. Nghê Ám không có phản ứng gì nhiều với chuyện kết hôn, ngược lại Hạ Như Yên cũng không có vấn đề, mạt thế rồi, còn quan tâm đến mấy cái hình thức kia làm gì? Hai người có thể ở cạnh nhau là tốt rồi.
Mặc dù mỗi ngày đều vô công rồi nghề, nhưng Nghê Ám rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, anh có thể ở cùng Hạ Như Yên bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu, tuy trước kia cũng vậy, nhưng bây giờ cuộc sống rất bình yên thoải mái, có thể về nhà thật sớm, mau chóng lên giường làm chuyện hoan ái. Hơn nữa, từ khi Hạ Như Yên có dị năng kép, tố chất cơ thể cũng tốt hơn trước đó nhiều, mặc kệ anh lăn qua lăn lại kiểu gì cũng không ngất đi như trước đây, anh có thể đè cô dưới thân, bắn vào cái bụng nhỏ căng trướng của cô, lấp đầy thân thể cô bằng món đồ chơi của anh, cảm giác thỏa mãn đó thực sự khiến anh mê mẩn.
Đôi vợ chồng trẻ cứ ngọt ngọt ngào ngào, về phần những người khác, trong khoảng thời gian này mỗi ngày Trương Lộ đều luyện tập dị năng của mình, toàn bộ tinh hạch màu xanh lá mà Hạ Như Yên khoét được từ đầu con chuột biến dị đều cho anh ta, tuy viên nhỏ, nhưng chiến thắng nằm ở số lượng, sau khi Trương Lộ hấp thụ mười mấy viên thì thành công đột phá cấp hai. Hạ Như Yên thỉnh thoảng sẽ so vài chiêu với anh ta, luyện tập năng lực ứng biến với đối phương, bất luận thế nào, người đạt được dị năng từ sớm như Hạ Như Yên vẫn mạnh hơn một bậc, chưa nói cái khác, chỉ cần so về độ vận dụng linh hoạt của dị năng là cô đã trên Trương Lộ, so tài cùng cô giúp thực lực của Trương Lộ tiến bộ hơn không ít.
Mà Trần Tiểu Thiên càng thú vị hơn nữa, chỉ một viên tinh hạch của con cóc biến dị do bọn Hạ Như Yên mang về đã giúp không gian dị năng của cậu ta tăng từ cấp hai đến cấp ba, khi anh ta hấp thu xong ba viên còn lại, dị năng trực tiếp lao thẳng tới cấp bốn. Sau khi cấp bậc tăng lên, Trần Tiểu Thiên quả nhiên có khả năng xé rách không gian dị năng, chẳng qua còn quá yếu, chỉ có thể xé một vết xước nhỏ trên người đối thủ, nhưng nó vẫn khiến cậu ta phấn khích vô cùng, điều này có nghĩa là cậu ta sẽ nhanh chóng được làm nhiệm vụ chung một tổ với bọn Hạ Như Yên, mà không phải làm cùng một người bình thường yếu đuối.
Nhiều ngày liền trôi qua, đến ngày thứ mười, Lôi Thư Hải bên kia nhận được nhiệm vụ, liên quan tới zombie biến dị mà bọn Trương Lộ chạm trán lần trước. Từ lần thay đổi bất ngờ đó, căn cứ vẫn chưa phái người xuống dọn dẹp zombie, nhưng đã từng có tiểu đội chán sống len lén chạy qua rìa bên đó đánh lung tung, kết quả là toàn quân chết hết.
“Cấp trên chuẩn bị cử năm người dẫn đầu đi tiêu diệt zombie biến dị, có ai tình nguyện ghi danh không?”
Nghe Lôi Thư Hải nói, mọi người lập tức bàn luận sôi nổi, Hạ Như Yên suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Không biết căn cứ có bao nhiêu hiểu biết về đám zombie biến dị kia? Ý tôi là, có tư liệu liên quan đến đối phương hay không?”
“Có, trước mắt đã biết zombie này có tốc độ rất nhanh, chúng tôi suy đoán khả năng nó có dị năng tốc độ, ngoài ra sức tấn công cũng rất mạnh, không biết nó có còn sức mạnh dị năng khác hay không.” Lôi Thư Hải chia sẻ với mọi về những thông tin ông ta nắm bắt được.
Nghe đến đây, Hạ Như Yên trầm ngâm, căn cứ theo lời Lôi Thư Hải vừa nói, đám zombie đột biến này chiếm giữ thành phố E, con đường duy nhất để tiến vào thành phố K, đồng thời nơi đó còn tụ tập không ít zombie cấp thấp, không biết có bao nhiêu sinh mạng đã chết thảm ở thành phố E đó. Mặc dù hơi nguy hiểm, nhưng tinh hạch của zombie dị dạng quả thực rất hấp dẫn, Hạ Như Yên bước lên nói với Lôi Thư Hải: “Tôi, Nghê Ám, Trương Lộ ghi danh.”
Lôi Thư Hải gật đầu, hết sức tán thưởng thái độ tích cực của cô: “Rất tốt, còn hai người, ai đồng ý tham gia?”
Ông vừa dứt lời, đã có hai người đồng loạt lên tiếng: “Đội trưởng, tôi tình nguyện tham gia nhiệm vụ lần này!”
Lôi Thư Hải giương mắt lên nhìn một cái, là Vương Hải và Lý Văn Đào, ông hiểu rất rõ thực lực của Lý Văn Đào, nhưng Vương Hải từ khi tới căn cứ đến giờ vẫn chưa thực hiện nhiệm vụ, ông nhíu mày: “Vương Hải, cậu chưa từng làm nhiệm vụ, có chắc muốn ghi danh không?”
“Vâng! Tôi muốn thử một chút, hơn nữa dị năng của tôi không trùng với bọn họ.” Vương Hải nghiêm túc nói.
Lôi Thư Hài liếc mắt nhìn Lý Văn Đào, dị năng hệ mộc của anh ta lại trùng với Trương Lộ, nhưng chẳng qua chỉ là một zombie biến dị thôi, nghĩ chắc sẽ không xảy ra rắc rối gì đâu, vì vậy ông ta gật đầu cho phép: “Được, vậy các cậu lên xe khởi hành đi, làm việc cẩn thận, chú ý an toàn.”
Hạ Như Yên đứng bên cạnh, lúc này tiếng còi báo động của hệ thống gần như khiến cô phát điên, một mực bắt cô phải cách xa Vương Hải, cho đến khi cô hung hăng rống lên một câu im miệng trong đầu, hệ thống mới an tĩnh lại. Cô bực dọc nhìn Vương Hải, tại sao nhất định phải tham gia cùng tổ với cô nhỉ? Bản thân cứ ngây ngô sống trong trụ sở thật tốt không được sao? Lần này hay rồi, để hoàn thành nhiệm vụ chính, cô phải luôn chú ý đến Vương Hải, đảm bảo an toàn của anh ta.
Hạ Như Yên đang phiền lòng, một ánh nhìn chợt thu hút sự chú ý của cô, cô đưa mắt nhìn lên, là Lý Văn Đào, anh ta chăm chú nhìn cô thật sâu, thấy cô nhìn về phía mình, lập tức lộ ra nụ cười khổ, Hạ Như Yên âm thầm cười lạnh, xem ra hôm nay không chỉ bảo vệ Vương Hải an toàn, mà còn phải thường xuyên đề phòng Lý Văn Đào, con mẹ nó đúng là đồ phiền phức!
Mấy người lên xe, đây là xe thương vụ có ba hàng ghế, Lý Văn Đào ngược lại rất tự giác ngồi bên cạnh người lái, Vương Hải ngồi phía sau với bọn họ. Trương Lộ nói khá nhiều, liên tục tán dóc cùng Vương Hải, để bảo vệ Vương Hải thật tốt từ phía sau, Hạ Như Yên cũng tham gia nói chuyện phiếm, thành công kéo gần khoảng cách với Vương Hải.
Khoảng cách này càng được kéo gần, lá gan cũng lớn hơn, Vương Hải nhìn Hạ Như Yên, rầu rĩ nói: “Tiểu Hạ à, thật ra từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi có cảm giác cô khá giống em gái tôi.”
Hạ Như Yên cứng đờ, rũ mắt im lặng, ngược lại Trương Lộ kinh ngạc hỏi: “Thật hay giả vậy? Bây giờ em gái anh ở đâu?”
Vương Hải trầm mặc mấy giây, lắc lắc đầu nói: “Không, thời điểm tận thế xảy ra bị zombie cắn rồi…”
Anh ta vừa nói xong, trong xe bỗng chốc yên lặng, Trương Lộ không nghĩ sẽ nhận được câu trả lời như vậy, qua lúc lâu mới vỗ vỗ lưng anh, không ngừng thổn thức. Hạ Như Yên khẽ thở dài, nói một câu “Nén bi thương” xong cũng im bặt, nhắm mắt dựa vào vai Nghê Ám giả vờ ngủ.
Bởi vì điểm đến rất xa, chiếc xe chạy suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ mới đến đích, tài xế dừng xe, cười xòa với mọi người nói: “Tôi chỉ dám dừng ở đây thôi, phiền các cậu đi bộ phần còn lại nhé.”
Tất cả mọi người đều hiểu tài xế, trước mắt, vị trí bọn họ đang đứng xem như an toàn, đi qua nữa thì khó mà nói, vì vậy mấy người rối rít xuống xe, Hạ Như Yên nói với tài xế: “Anh về trước đi, tìm một chỗ an toàn mà nán lại, nếu máy bộ đàm không nhận được liên lạc trước sáu giờ chiều, thì tới xem một chút, nếu tám giờ tối bọn tôi chưa ra, anh trở về xin cứu viện.”
“Ồ, được, tôi biết rồi.” Tài xế nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...