Tiết tháo ở đâu?

 
Chương 10: Chiếm làm của riêng (H)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Bởi vì toàn thân đều bị máu đen của zombie bắn lên, nên khi vừa quay trở về biệt thự Hạ Như Yên lập tức dùng nước lạnh tắm rửa sạch sẽ, rồi lại gội đầu, xong xuôi mới cảm thấy thoải mái hơn chút ít.

 
Mặc vào một chiếc váy ngủ, vừa rời khỏi phòng tắm, Hạ Như Yên đã nhìn thấy một người đàn ông ngang nhiên nằm trên giường của cô, trên người đã thay một bộ quần áo khác, chắc hẳn cũng vừa mới tắm rửa xong. Nghê Ám vốn đang chợp mắt, nghe thấy tiếng cô bước ra, lập tức mở mắt nói: "Em đã rửa sạch rồi."
 
Hạ Như Yên dừng bước, cảnh giác hỏi: "Anh đến phòng em làm gì?" Còn nằm trên giường cô nữa chứ.
 
Nghê Ám vẫy tay với cô: "Em đến đây, anh có chút việc muốn nói với em."
 
Hạ Như Yên nghi ngờ nhìn anh: "Chuyện gì? Cứ nói đi."
 
"Là chuyện liên quan với zombie."
 

Nghe thấy zombie, Hạ Như Yên lập tức không còn nghi ngờ, nhấc chân đi đến bên giường, ai ngờ cô vừa mới đến gần, đã bị người đàn ông kia kéo tới trên giường, Nghê Ám xoay người đè cô xuống dưới thân, hôn lên chóp mũi cô nói: "Tiểu Yên, anh muốn bắt nạt em." Dứt lời không chờ cô phản ứng lại đã hôn xuống, môi lưỡi nóng bỏng lấp kín hết thảy những lời muốn nói của Hạ Như Yên lại bên trong, anh tựa như đói khát mà mút lấy phần nước ngọt ngào trong miệng cô, đầu lưỡi mạnh mẽ quấn lấy cô dây dưa không ngừng, Hạ Như Yên bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, trong lúc nhất thời không có bản lĩnh phản kháng.
 
Dường như những người đàn ông đã từng được ăn mặn đều sẽ muốn nó bất cứ lúc nào, đợi đến khi nụ hôn kết thúc, anh đã vén bộ váy ngủ của cô lên, môi thuận theo quai hàm của cô trượt xuống, há mồm ngậm lấy một đầu vú nhỏ nhắn bắt đầu mút.
 

"Ô. . . Nghê Ám. . . Ừm..."
 
Hạ Như bị anh mút đến cả người mềm nhũn, yếu ớt gọi tên anh, người đàn ông đưa tay đặt lên bên đẫy đà còn lại, lòng bàn tay rơi vào phần thịt vú mềm mại, vân vê nó thành nhiều hình dạng khác nhau.
 
Nghê Ám vùi đầu trên ngực cô, thay phiên mút lấy hai đầu vú trở nên đỏ au, ngọc châu nhỏ bé non mềm bên trong miệng anh càng ngày càng cương lên cứng rắn, đầu lưỡi chỉ cần liếm một cái sẽ lập tức run lẩy bẩy. Anh vừa ngậm mút vừa tuột xuống vòng eo của Hạ Như Yên, nhẹ nhàng vuốt nhẹ lớp quần lót bên ngoài hoa huyệt đầy đặn.
 
Cô đã động tình, người đàn ông vừa chạm đến vùng giữa hai chân đã cảm nhận được một mảng nhỏ ướt đẫm dinh dính, anh ngẩng đầu lên, có phần vui vẻ nói với Hạ Như Yên: "Tiểu Yên, em lại ra nước rồi."
 
Hạ Như Yên mắc cỡ duỗi chân đạp anh: "Anh câm miệng! Sau này không được phép nói như vậy!"
 
Người đàn ông bắt được mắt cá chân cô, thuận thế kéo ra hai bên, nơi riêng tư của con gái ngang nhiên hiện ra ở trước mặt người đàn ông, hoa huyệt phì nộn ẩn sau lớp vải căng thành một độ cong mềm mại, trên bề mặt vải là một vệt nước nhỏ sẫm màu, khiến cho người ta hết sức muốn vén lớp che chắn lên nhìn xem bên trong rốt cuộc là cảnh sắc thế nào.
 

Nghê Ám nghĩ như vậy lập tức động tay, anh nhanh chóng lột đi lớp quần lót của cô, rồi lại tách hai chân cô ra, đập vào mắt anh là hai mép thịt chắc nịch nõn nà nằm cạnh nhau, ở giữa là một khe nhỏ màu hồng phấn hơi mở ra, bên trong có một lỗ nhỏ đang mở ra rồi khép lại, lộ ra một dòng nước óng ánh.
 
"Không được nhìn! Nghê Ám anh thả em ra! Không được nhìn!" Hạ Như Yên vừa thẹn vừa vội, muốn khép hai chân lại nhưng bị người đàn ông kiềm chế không thể cử động.
 
Nghê Ám không chớp mắt nhìn chằm chằm hoa huyệt nhỏ bé của cô, miệng trả lời: "Rất đẹp, tại sao anh không được nhìn?"
 
Hạ Như Yên xấu hổ muốn ngất đi, có phải đầu óc của người đàn ông này thiếu mất một sợi dây thần kinh nào hay không? Lời thế này mà cũng nói được? Thế nhưng cô còn chưa kịp mắng anh, Nghê Ám đã cúi đầu xuống hôn lên mật huyệt của cô, người đàn ông vươn đầu lưỡi thăm dò mớ thịt bên trong khe hở, đi đến đâu nơi đó đều gây nên từng trận rùng mình run rẩy. Đôi chân nhỏ nhắn mảnh khảnh của Hạ Như Yên được anh nhấc lên trên vai, giờ phút này cũng không còn sức lực giãy dụa, chỉ có thể giương bắp đùi mặc anh muốn làm gì thì làm.
 
Hoa huyệt không ngừng tuôn ra dịch nhờn sền sệt, Nghê Ám nuốt vào trong miệng chỉ cảm thấy thơm ngát ngọt ngào, anh đẩy hai cánh hoa ra, mắt phát hiện bên trên có một viên ngọc hồng nhạt nhỏ nhắn.
 
Nhớ tới thời điểm bản thân tối qua đã chạm vào hạt ngọc nhỏ này, Nghê Ám tò mò liếm một cái, cơ thể cô lập tức run lên, đầu lưỡi trong miệng anh xoay một vòng, lại sáp đến tiếp tục liếm láp.
 
"Nghê, Nghê Ám, không được liếm chỗ ấy. . . Ừm. . . Ừm a ~~ không được liếm..." Hạ Như Yên vô lực đạp loạn hai chân, giọng nói vừa yếu ớt lại vừa ngọt ngào, như thể được trộn lẫn với mật ong, người đàn ông nghe lời ấy hoàn toàn là đang cổ vũ anh tiếp tục không được ngừng lại.
 
Nghê Ám dùng đôi môi ngậm lấy hạt đậu nhỏ bé non nớt, ra sức mút vào, đầu lưỡi không ngừng công kích phía trên, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng nhẹ nhàng giày vò, Hạ Như Yên chỉ cảm thấy từng dòng điện mạnh mẽ chạy qua loại cảm giác chua xót tê dại này lại tới nữa rồi, môi lưỡi người đàn ông tàn phá bừa bãi từ phần bụng dưới hướng lên trên, hoa huyệt của cô cấp thiết co rút lại, âm vật tựa như muốn chiếm được yêu thương của người đàn ông.
 

Nghê Ám tiếp tục tàn phá hạt đậu non nớt của cô, một bàn tay lần xuống phía dưới mật động thò một ngón tay vào thăm dò, anh vừa liếm láp âm vật, vừa bắt đầu dùng ngón tay rút ra cắm vào trong hoa huyệt, ngón tay thon dài giống như linh xà dạo chơi khắp nơi bên trong, Hạ Như Yên bị kích thích toàn thân đều run lên, giữa tiếng rên rỉ rất nhanh đã trộn lẫn thêm vài tiếng khóc.
 
"Không cần ~ không cần ~ ừm ~~ ừm nha ---- "
 
Cơ thể cô đột nhiên căng thẳng, vài giây sau đó lại một lần nữa xụi lơ, bên trong hoa huyệt phun ra một lượng lớn dâm dịch, làm cằm của người đàn ông trở nên ướt sũng, Nghê Ám ngẩn người, nhả âm vật ra, liếm thử phần dịch trơn bóng dinh dính kia, ngòn ngọt, mùi vị cũng không tệ lắm, anh liếm môi, bò dậy, đẩy chân của Hạ Như Yên lên, rồi đỡ lấy tính khí đã cương cứng, trướng đau, nhắm vào miệng huyệt đầy mật dịch bắt đầu đâm vào.
 
"Ừm... Ừm..."
 
Thân thể Hạ Như Yên lún vào trong nệm giường mềm mại, hai chân bị nâng cao, miệng huyệt phì nộn ẩm ướt mềm mại bị một vật to dài dữ tợn cắm vào, miệng huyệt nhỏ bé bị căng đến cực điểm, khó khăn phun ra nuốt vào vật thể to lớn hơn nó rất nhiều.
 
Người đàn ông vừa mới vào đã cảm nhận được phần thịt bên trong đang xô đẩy, anh âm thầm dùng sức, mở ra thịt non chặn đường, trực tiếp chen vào bên trong, huyệt nhỏ của cô vừa chặt lại vừa hẹp, nhưng vô cùng đàn hồi, chầm chậm nuốt lấy hơn phân nửa nam căn dữ tợn của anh. Đôi ngươi lạnh nhạt thường ngày của Nghê Ám đã không còn giữ được bình tĩnh, giờ phút này trong tròng mắt anh nhiễm đầy dục vọng đáng sợ, anh lại nhấc hai chân cô lên, làm cho bắp đùi của cô kê trên cơ thể, mật huyệt nhỏ nhắn xinh đẹp ngay lập tức loã lồ ra bên ngoài, người đàn ông cắn răng, mạnh mẽ cắm vào, toàn bộ gốc gác của tính khí khổng lồ kia đều tiến vào trong mật huyệt.
 
"A ——"
 
Hạ Như Yên mở to mắt, phát ra tiếng rên run rẩy, viền mắt của cô dần dần trở nên ẩm ướt, đột nhiên xuất hiện kích thích khiến cho mắt cô tiết ra nước mắt. Miệng nhỏ của cô vừa mở ra đã khép lại, dốc sức thở gấp, hoa huyệt cũng giống như bên trên, mở ra rồi khép lại mút lấy vật thể to lớn trong nó, Nghê Ám lại không khống chế được dục vọng, đẩy nhanh tốc độ hông, bắt đầu làm thật mạnh vào bên trong huyệt nhỏ non nớt.
 
"Ừm ~ ừm ~ Nghê Ám ~ a ~ sâu quá... A..."
 
Hạ Như Yên bị anh đâm vào, cơ thể gần như vỡ tan, tính khí thô to của người đàn ông lần nào cũng đều đâm thẳng vào nhụy hoa, cứng rắn nóng bỏng tựa như muốn đốt sạch phần bên trong, vật kia như mang theo dòng điện lưu, dây dưa nghiền ép cùng với những thớ thịt xinh đẹp, ép cho hoa huyệt mềm mại phun ra hết dòng dâm thủy này đến dòng dâm thủy khác.

 
Đôi mắt xinh đẹp của cô rưng rưng, yếu ớt nức nở, Nghê Ám thấy vậy, bên dưới lại cương lên thêm một vòng, thân thể yếu đuối đang nằm dưới người kia, hai chân mở ra mặc anh muốn làm gì thì làm, đời này anh chưa bao giờ gặp phải chuyện nào có thể kích phát dục vọng của anh như vậy, anh giam cầm Hạ Như Yên bên dưới cơ thể, một lần lại một lần đâm thật sâu vào bên trong cô, mặc kệ cô khóc hay là gọi, mặc kệ cô đẩy ra hay là vặn vẹo cơ thể, anh đều sẽ không buông cô ra.
 
"Nghê Ám. . . Ô ô ô. . . Không xong rồi. . . Sắp hỏng rồi..."
 
Hạ Như Yên mặt đầy nước mắt, miệng phát ra những tiếng khóc đứt quãng, cô đã đếm không hết bao nhiêu lần cao trào, chỉ cảm thấy bụng dưới vô cùng trướng đau, tay chân cũng không còn chút sức nào. Người đàn ông vẫn chưa thỏa mãn, nửa người dưới chuyển động cực nhanh, miệng huyệt mềm mại đã bị giày vò đến có phần sưng đỏ, lượng lớn dâm thủy bị vật kia cắm vào phun tung toé ra ngoài, nơi hai người giao hợp đã trở nên nhầy nhụa, đến cả trên giường cũng bị dính rất nhiều vệt nước mờ ám.
 
Nghê Ám không nói lời nào, chỉ cúi đầu chăm chỉ cày bừa, dáng vẻ cô gái nũng nịu gào khóc làm anh càng thêm hưng phấn, hận không thể chôn dương vật trong cơ thể cô mãi mãi, bên trong cô vừa chặt lại vừa ẩm ướt, miệng tử cung bé nhỏ như vậy nhưng lại dùng sức mút lấy quy đầu của anh, cảm giác ma sát của mỗi lần ra vào, cũng có thể gợi ra một dòng điện lưu mãnh liệt, anh chỉ cảm thấy xương cụt càng ngày càng tê dại, cuối cùng lên dần đến sau gáy, anh mạnh mẽ gầm lên một tiếng, tràn đầy tinh hoa được bắn ra, liên tục rót vào trong tử cung của cô.
 
Sau khi kết thúc, Nghê Ám thoả mãn ôm lấy cô gái nhỏ, tựa như đang ôm lấy một báu vật vô cùng hiếm có, dương vật của anh vẫn còn cắm ở bên trong cô chưa rút ra, bờ môi lưu luyến ở gò má cô, vốn dĩ ngày hôm nay Hạ Như Yên đi giết zombie đã mệt không chịu nổi, bây giờ lại bị người đàn ông này lăn qua lăn lại một phen, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập tới, trong miệng rầm rì nói: "Ừm. . . Không được. . . Mệt lắm. . ."
 
"Vẫn chưa ăn tối."
 
Người đàn ông vỗ lưng cô, hình như là muốn cô thức dậy ăn cơm, Hạ Như Yên mệt muốn chết, làm sao còn sức để ăn, cô lầm bầm một câu "Không ăn. . ." Sau đó lập tức nặng nề rơi vào mộng đẹp.
 
Nhìn cô gái nhỏ ngủ thiếp đi, Nghê Ám cau mày suy nghĩ một lúc, do dự rất lâu việc nên để cô ngủ tiếp hay gọi cô dậy ăn cơm, cuối cùng vẫn là không dám đánh thức cô, lỡ như Tiểu Yên giận anh thì làm sao bây giờ? Anh nhẹ nhàng rút vật kia ra, khi hạ thể được rút ra còn vang lên một tiếng 'ba' khe khẽ, sửa sang cơ thể hai người một chút, anh nhẹ nhàng đắp tấm chăn mỏng lên người Hạ Như Yên, sau đó mặc quần áo đi xuống lầu, anh đặt một chút đồ ăn ở trong phòng, lỡ như Tiểu Yên tỉnh ngủ đói bụng thì sao.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui