Tiết tháo ở đâu?

 
Chương 10: Đầu tường xuân (10)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
__________
 

"Tốt lắm, ngày hôm nay nhi tử sẽ cố gắng nói cho mẫu thân đại nhân biết như thế nào mới gọi có mất thể thống."
 
Giọng nói của nam nhân như sấm sét giữa trời quang, hắn đưa tay lên lần mò vạt áo của thiếu nữ, Hạ Như Yên kinh hãi, sắc mặt nàng thay đổi, vội vàng né tránh về phía sau.
 
"Giải Vanh! Ngươi muốn làm gì! ? Ta chính là thê tử của cha ngươi! Ngươi làm sao có thể làm ra loại sự tình tổn hại nhân luân* này! ?"
 
(*) nhân luân : quan hệ đạo đức giữa con người với nhau, như giữa vua tôi, cha con, vợ chồng, anh em, bè bạn, v.v., theo quan niệm nho giáo. 
 
Nàng không đề cập tới chuyện này còn tốt, vừa nhắc tới, mặt Giải Vanh trong nháy mắt mây đen dày đặc, hắn nghiến răng nghiến lợi từng chữ từng chữ nói: "Hôm nay ta liền để cho ngươi biết cái gì là tổn hại nhân luân!"
 
Dứt lời hắn liền lập tức đè Hạ Như Yên lại, mạnh mẽ xé rách y phục trên người nàng, Hạ Như Yên vốn chỉ mặc một chiếc áo trong, chút sức lực của nàng nào phải đối thủ của hắn, Giải Vanh lột nàng sạch sành sanh dễ như ăn bánh. Thân thể thiếu nữ lả lướt hấp dẫn, tuy mới mười sáu tuổi nhưng phát dục vô cùng tốt, ngực nở eo thon, chân ngọc thon dài, trong nháy mắt đã nhen lên ngọn lửa dục hỏa của nam nhân trước mặt.

 
"Đồ vô liêm sỉ! Thả ta ra!" Hạ Như Yên hoảng sợ, hết đá lại đánh Giải Vanh, rơi vào trên thân nam nhân lại chỉ như mưa nhỏ không đến nơi đến chốn.
 
Giải Vanh bị nàng huyên náo đến phiền, đơn giản dùng đai eo quấn tay của Hạ Như Yên vào đầu giường, sau đó nắm lấy hai chân đang không ngừng đá đạp của nàng, lạnh lùng nói: "Nếu như không muốn ta trói lại cả chân của ngươi thì cứ việc đá tiếp."

 
Hạ Như Yên vừa xấu hổ vừa tức giận, bị người lột sạch sau đó trói lại như vậy quả thực quá khuất nhục, nàng khóc hô: "Ngươi mau thả ra ta! Giải Vanh! Ngươi cái tên khốn kiếp này! Đã sỉ nhục ta một lần còn muốn sỉ nhục ta lần thứ hai! Ngươi thật chẳng ra gì!"
 
Thân thể Giải Vanh hơi dừng lại, nhưng mặt lại lập tức không cảm xúc đem hai chân của nàng kéo sang hai bên: "Ta là người như thế nào, ngươi sẽ ngay lập tức biết thôi."
 
Sau đó dưới ánh nhìn sợ hãi của Hạ Như Yên, hắn mở đai lưng của mình ra, móc dục vọng từ lâu đã cứng rắn như sắt ra, trên thân cây côn thịt có độ lớn gần như cánh tay nhỏ của nữ tử đã nổi đầy gân xanh, kích cỡ đỉnh quy đầu như trứng ngỗng, nơi khe hở nhỏ trên đầu cự vật thậm chí đã tràn ra một chút chất nhầy. Hắn dùng đầu cự vật đang căng trướng của mình chạm vào hoa cốc mềm mại của thiếu nữ, không làm bất cứ khởi động nào liền muốn đâm vào bên trong.
 
Xong rồi! Hạ Như Yên nhắm chặt hai mắt chờ đợi đau đớn sắp đến, ai ngờ sau một lúc lâu, nàng chỉ cảm thấy đỉnh vật kia chỉ cọ sát ở cửa miệng huyệt của nàng đến độ khiến nàng phát đau, nhưng mãi mà không đâm sâu vào bên trong.
 
Hai bên thái dương Giải Vanh chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, thiếu nữ bên dưới hoàn toàn không động tình một chút nào, nơi riêng tư khô khốc, dương vật khổng lồ của hắn cũng không thể thuận lợi tiến vào. Hắn cọ xát một lúc đành nhận mệnh, đặt hai chân của Hạ Như Yên xuống, đưa tay lên nắm chặt đôi ngọc nhũ đang vểnh cao của nàng.
 

"Giải Vanh! Không được! Chúng ta không thể. . ." Nước mắt của Hạ Như Yên đều sắp rơi xuống, trong lòng lo lắng vạn phần.
 
"Vừa nãy không phải ngươi nói ta không có thể thống sao? Ta làm sao có thể để ngươi thất vọng?" Giải Vanh vỗ vỗ đôi gò hồng đào đầy đặn của nàng, nhìn chúng nó lắc lư mê người, dục vọng trong con ngươi càng sâu thêm mấy phần.
 
Hạ Như Yên bị động tác của hắn khiến cho giận dữ và xấu hổ không chịu nổi, đành phải nhắm mắt lại nghiêng đầu đi không nhìn nữa. Bàn tay lớn thô ráp của nam nhân vuốt nhẹ lên da thịt mềm mại của nàng, mỗi nơi nó đi qua đều khiến cho nàng run rẩy.
 
"Ô. . . Ngươi thả ra ta. . ." Hạ Như Yên dựa vào chút hơi sức yếu đuổi cuối cùng của mình chống lại, đáng tiếc nam nhân kia căn bản không hề có thời gian để ý tới nàng, chỉ chuyên tâm đùa bỡn đôi gò hồng đào đẫy đà kia.
 
Thiếu nữ dưới thân phát dục vô cùng tốt, cặp vú như hai con thỏ mập mạp béo tốt, cho dù đang nằm cũng vẫn ưỡn lên vô cùng cao, vừa sờ lên liền bị xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi kia hấp dẫn, trong lúc nhất thời Giải Vanh càng thể dừng tay. Hắn đem đôi hồng mai phấn nộn đầy đặn dày vò thành các loại hình dạng, ngón trỏ cùng ngón giữa vân vê nhũ hoa của Hạ Như Yên, hai nụ hoa nhỏ béo mập run rẩy nhanh chóng dựng đứng lên, nhìn như hạt trân châu trơn mịn đáng yêu.
 
Giải Vanh chơi đến hứng khởi, không nhịn được cúi đầu há miệng đem viên nhũ hoa nho nhỏ kia đưa vào trong miệng tinh tế thưởng thức, môi lưỡi của hắn thấm ướt ấm áp, liếm mút đến độ hai viên đậu đỏ ướt át, xung quanh còn có những vệt nước óng ánh đặc biệt kiều diễm.
 
Hạ Như Yên chỉ cảm thấy từng luồng từng luồng điện lưu tê dại từ đầu vú truyền ra toàn thân, nàng không nhịn được từ trong kẽ răng tràn ra một tiếng rên rỉ, sau khi Giải Vanh nghe thấy lại càng chà đạp bộ ngực của nàng thêm trầm trọng. Nam nhân ngậm mút lại liếm láp bộ ngực núc ních của nàng, hai bên vú rất nhanh bị hắn chơi đùa đến bóng nhẫy ướt át, hắn vẫn còn cảm thấy không đã ghiền, dùng hàm răng tinh tế gặm cắn, thậm chí hắn còn cắn ép hai viên núm vú ấy. Hạ Như Yên đau đến hít hà một hơi, tức giận đến độ mắng lên: "Ngươi là cẩu à! ?"
 
Lời nói mới vừa vừa ra khỏi miệng nàng liền cảm thấy có chút hối hận, nhưng mà Giải Vanh cũng không hề tức giận, trên mặt trái lại còn hiện lên một tia cười khẩy: "Đừng nóng vội, rất nhanh sẽ cho ngươi cảm nhận được một hồi bị cẩu làm đến ra tư vị."

 
Sau đó hắn bóp trụ cằm của nàng, khí thế hùng hổ hôn lên, nụ hôn của nam nhân nhiệt liệt mà cấp thiết, Hạ Như Yên bị hắn hôn đến độ gần như không thể thở nổi. Chiếc lưỡi to mạnh mẽ càn quét qua lại ở trong miệng nàng, cuốn cái lưỡi nhỏ nhắn mút vào trong miệng. Hạ Như Yên bị hôn đến mức cảm thấy như đang say xe, nước bọt từ khóe miệng chảy xuống lại bị nam nhân nuốt vào trong miệng. Mùi vị thiếu nữ tươi mới khiến hắn muốn ngừng mà không được, tức giận trong lòng cũng từ từ bị mềm mại trong miệng nàng vuốt xuống, Giải Vanh không nhịn được say mê cái loại quấn quýt nóng hổi này, cuối cùng đến khi miệng lưỡi Hạ Như Yên đã tê dại, kề bên biên giới nghẹt thở hắn mới tâm tâm niệm niệm không muốn thả đôi môi anh đào của nàng ra.
 
"Hô. . . Hô. . ." Hạ Như Yên há lớn miệng, phát ra những tiếng thở hổn hển, sinh lý khiến cho mắt nàng tích nước, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, mắt nàng ánh lên vẻ lên án, nhìn về phía Giải Vanh nhưng không có một chút lực uy hiếp nào.
 
Nhìn vào thiếu nữ bị mình hôn đến bờ môi sưng đỏ kiều diễm, đôi mắt lại ầng ậng đầu nước dịu dàng, trong lòng Giải Vanh không nhịn được rung động, hắn chạm vào trán của nàng lẩm bẩm nói: "Tại sao ngươi không đợi ta..."
 
Dứt lời cũng không đợi Hạ Như Yên trả lời, hắn chống thân thể dậy, kéo hai chân của thiếu nữ sang hai bên. Trong lòng Hạ Như Yên giật mình, theo phản xạ muốn khép hai chân lại, nhưng lại không chống lại nổi sức lực mạnh mẽ của nam nhân, đôi chân ngọc bị ép buộc mở ra, âm hộ xinh đẹp cứ thế tùy tiện lộ ra trước mắt Giải Vanh.
 
"Ngươi thả ra ta! Giải Vanh!" Hạ Như Yên căng thẳng kêu lên, nhưng vẫn như cũ uổng công vô ích.
 
Giải Vanh đưa ngón tay tới đẩy cánh hoa mềm mại mũm mĩm của nàng ra liền nhìn thấy nơi miệng huyệt hiện lên ánh nước óng ánh.
 
Đôi mắt người nam nhân tối sầm lại, giơ tay đưa ngón giữa cắm vào bên trong, đào nguyên của thiếu nữ căng mịn mà ướt át, trong nháy mắt bao vây ép chặt ngón tay của hắn. Hạ Như Yên chỉ cảm thấy nơi mật huyệt có một thứ xa lạ tiến vào, theo bản năng kẹp chặt tiểu huyệt, ý đồ bài xích kẻ xâm lấn.
 
“Thật chặt. . . Mẫu thân, người thả lỏng chút đi, nếu không lát nữa người cũng chỉ có thể nếm mùi đau khổ." Giải Vanh dùng một giọng nói dịu dàng lên tiếng.
 
Trong lòng Hạ Như Yên biết rõ, lúc này Giải Vanh đã quyết tâm muốn ép buộc mình, nàng cũng chỉ có thể tận lực thả lỏng cơ thể phối hợp với hắn, trên mặt lại không nhịn được biểu lộ ra vẻ oan ức, vẻ mặt này của nàng lại khiến cho nam nhân nhìn càng thêm dục hỏa tăng vọt.
 

Thăm dò qua lại mấy lần, bên trong hoa huyệt rốt cục có chút ướt át, tay của người đàn ông đột nhiên tăng nhanh tốc độ, ngón tay ở bên trong mật huyệt xen vào rút ra, thỉnh thoảng còn chuyển động trái phải, Hạ Như Yên nhỏ giọng thở gấp yêu kiều, ngón tay kia xâm phạm khiến cho nàng vừa cảm thấy xấu hổ lại cảm thấy khoái ý, ở bên trong tiểu huyệt trống vắng dần dần dựng lên một cỗ ngứa ngáy.
 
"Mẫu thân cũng rất muốn rồi đi? Ta mới ra vào mấy lần đã chảy ra nhiều nước như vậy. . ."
 
"Ô. . . Nói, nói bậy! Ngươi im miệng!" Hạ Như Yên tức đến độ muốn chen chân vào đá hắn ra, lại bị nam nhân dễ như ăn cháo chế trụ lại. 
 
"Mẫu thân đừng nóng vội, một ngón tay tất nhiên không cách nào thỏa mãn ngươi rồi." Giải Vanh lộ ra nụ cười ác liệt, lấy mật dịch đầy tay bôi lên nam căn của mình.
 
"Vậy thì để nhi tử khiến người thoải mái nhé."
 
Vừa dứt lời, cự vật to lớn liền chọc vào bên trong hoa huyệt ẩm ướt kia.






 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui