Ngay khi đám người Trương Văn Trọng chạy theo Vương Linh đến nhà trẻ, thì đột nhiên ở trước mắt hắn xuất hiện một con bướm màu xanh lam, khoan thai rơi xuống tay hắn.
Đây cũng không phải loài sinh vật bình thường, mà là Thông Tấn Phù do Béo hòa thượng gửi tới.
Bởi vì mạng lưới thông tin đã rơi vào tình trạng tê cứng, điện thoại đánh hoài chẳng thông.
Nên Béo hòa thượng đã lựa chọn phương pháp này, để truyền tin cho Trương Văn Trọng.
Con bướm màu xanh lam do Thông Tấn Phù biến thành, vừa rơi xuống tay Trương Văn Trọng, liền hóa thành một luồng quang mang sặc sỡ, theo lòng bàn tay tràn vào trong cơ thể của hắn.
Lúc này, nhóm bác sĩ cùng y tá đều đang tập trung lực chú ý lên chuyện tình nhà trẻ, cũng không có phát hiện ra sự tồn tại của con bướm này.
Khi con bướm màu lam rơi vào trong tay Trương Văn Trọng, thì cũng hóa thành thanh âm lo lắng của Béo hòa thượng: “Trương tổ phó, tại Ung Thành bỗng dưng bị động đất, mặc dù chúng tôi đã dốc hết toàn lực, nhưng cũng chỉ bảo vệ được một số trường học và bệnh viện ở trung tâm cơn địa chất mà thôi.
Điều thiết yếu nhất bây giờ là chúng tôi hy vọng Trương tổ phó sẽ cử đệ tử Phong Sơn phái đến tham gia hành động cứu tế giải nguy cho dân chúng.
Và cũng thỉnh Trương tổ phó sẽ thông qua lời nói của mình, kêu gọi các tu chân giả tham gia vào hành động cứu tế lần này.
Như vậy thì mới có thể giảm thương vong xuống mức tối thiểu nhất.”
Hiện giờ Trương Văn Trọng quả thật là đang muốn vận dùng toàn lực để giải nguy cho thảm họa lần này.
Vậy nên khi Béo hòa thượng đưa ra đề xuất, hắn tự nhiên là sẽ không từ chối.
Trương Văn Trọng liền chuyển một tấm Thông Tấn Phù cho Béo hòa thượng: “Không thành vấn đề, tôi sẽ cho người của Phong Sơn phái, xuất động toàn lực để tham gia hành động cứu tế lần này.
Đồng thời, tôi cũng sẽ đưa ra lời thỉnh cầu đối với những tu chân giả ở xung quanh Ung Thành.
Tôi hy vọng, Đặc Cần Tổ vừa giải quyết tốt hành động cứu tế, đồng thời hãy cử ra mấy cao thủ trinh thám đi điều tra xem, nguyên nhân của trận động đất này là sao? Bởi vì tôi mới phát hiện, luồng sóng địa chấn ở bên dưới lòng đất truyền lên, có vẻ như không hề đơn giản đâu.
Bên trong không ngờ là có chứa một cỗ lực lượng âm tà.
Cho nên tôi phỏng đoán, cơn địa chất này, hẳn là do đám yêu ma quỷ quái gây ra...”
Thông Tấn Phù do Trương Văn Trọng truyền đi, rất nhanh đã bay tới tay Béo hòa thượng.
Lúc này Béo hòa thượng cùng vài thành viên Đặc Cần Tổ, đang bận rộn cứu người ở trong một tiểu khu dân cư đổ nát hoang tàn.
Sau khi nhận được Thông Tấn Phù của Trương Văn Trọng, Béo hòa thượng không khỏi nhăn mặt nhíu mày.
Vũ Văn Kha đứng bên cạnh, mẫn tiệp phát hiện ra nét biến hóa trên mặt hắn, liền vội vàng dò hỏi: “Béo hòa thượng, có chuyện gì vậy? Sao thần tình đột nhiên ủ rũ như thế, chẳng lẽ....chẳng lẽ Trương tổ phó đã từ chối lời đề nghị của chúng ta ư?”
Béo hòa thượng lắc đầu: “Không phải, Trương tổ phó đã đáp ứng lời đề nghị của chúng ta rồi.”
Vũ Văn Kha không khỏi sửng sốt, trên mặt dâng lên thần tình mờ mịt: “Nếu Trương tổ phó đáp ứng chúng ta rồi.
Vậy hà cớ gì mà sao trông anh lại nhăn nhó như vậy chứ?”
Béo hòa thượng đáp: “Trương tổ phó nói, hắn theo cơn địa chấn vừa rồi, đã cảm nhận được một cỗ lực lượng âm tà, cho nên hắn hoài nghi, trận động đất phát sinh ở Ung Thành lần này, chính là do yêu ma gây nên.”
Lời này vừa nói ra, đám thành viên Đặc Cần Tổ xung quanh đều kinh ngạc thốt lên: “Cái gì? Trận động đất này chính là do yêu ma gây ra ư? Chuyện này...có đúng không?”
“Cẩn thận suy xét, thì trận động đất này có rất nhiều nghi vấn...” Tam Si trầm ngâm một lúc sau, mới cao giọng: “Nếu nói trận động đất này có quan hệ tới yêu ma, thì các ngươi cảm thấy thế nào?”
Nghe Tam Si nói vậy, đám thành viên Đặc Cần Tổ đều nhíu mày, suy nghĩ một chút, mới cẩn thận diễn giải: “Cũng không thể bài trừ khả năng này được...Nhưng hiện giờ chúng ta phải làm gì đây?”
Béo hòa thượng lên tiếng: “Ý của Trương tổ phó là muốn chúng ta vừa tiến hành cứu tế, vừa cử ra một ít cao thủ trinh thám đi điều tra nguyên nhân của trận động đất này.”
Tam Si gật đầu: “Đây cũng là một cái biện pháp tạm thời.
Mọi người cảm thấy thế nào?”
Thành viên Đặc Cần Tổ đứng xung quanh cũng sôi nổi đáp: “Đành phải như thế thôi, liền chiếu theo ý kiến của Trương tổ phó mà làm.”
Béo hòa thượng ngoảnh mặt nhìn Hoàng Vấn Đình cùng các thành viên của Đặc Cần Tổ, phân phó nói: “Hoàng tỷ, chuyện này liền nhờ cô dẫn theo cao thủ trinh thám đi thám thính ngay.
Một khi có tin tức, thì hãy lập tức báo cho chúng tôi biết.”
Nhóm người Hoàng Vấn Đình sôi nổi đáp ứng: “Yên tâm, chúng tôi sẽ tận lực điều tra việc này.”
Cùng lúc này, Trương Văn Trọng đang truyền Thông Tấn Phù đi mấy nơi, phân cho người nhà và Trần Nhàn, cùng một số các tu chân giả khác vẫn còn đang lưu lại ở Ung Thành.
Một bên hỏi thăm tình huống của bọn họ, mặt khác thì thỉnh bọn họ đến tham gia vào hàng ngũ cứu tế, chống lại thảm họa do trận động đất gây ra...Rất nhanh, Trương Văn Trọng liền nhận được Thông Tấn Phù phản hồi trở về.
Đầu tiên là nhận được Thông Tấn Phù do Trương Trạch Thụy truyền tới: “Văn Trọng, ta và ông nội, cùng với Hân Di, Tiểu Liên Nam vẫn bình yên vô sự.
Lúc này chúng ta đang giúp đỡ những người mắc nạn, con không cần phải lo lắng đâu.
Bởi vì có Tiêu Đồ và Minh Xà, đang ở bên cạnh bảo hộ cho chúng ta rồi.”
Người thứ hai truyền Thông Tấn Phù tới là Vưu Giai: “Trọng ca, em và người nhà vẫn bình an, anh hãy yên tâm nhé.
Mặt khác, em đã liên hệ với bên đối tác ngoài tỉnh, thu mua thực phẩm cùng dược vật, thiết bị sơ cứu.
Tin tưởng rất nhanh sẽ được chuyển tới Ung Thành.
Mà anh cũng phải cẩn thận nhé, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nha!”
Sau đó mới đến lượt Trần Nhàn truyền Thông Tấn Phù: “Xin tông chủ hãy yên tâm.
Tôi cùng Lưu Phong Huy đã tập kết đệ tử Phong Sơn phái đến Ung Thành rồi, đang cứu nạn ở khu vực trung tâm, nếu có sự tình gì phát sinh, tôi sẽ hồi báo cho ngài ngay lập tức.”
Về phần đám tu chân giả kia, sau khi nhận được Thông Tấn Phù của Trương Văn Trọng, thì cũng gửi cam kết xuất lực, đến tham gia hành động cứu nạ giúp Trương Văn Trọng.
Vì muốn bọn hắn tích cực hơn, nên Trương Văn Trọng cũng có hứa hẹn: “Hành động cứu nạn lần này, đành phải nhờ giao cho mọi người.
Sau khi an bài xong xuôi, Trương Văn Trọng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi mọi người đâu!”
Bất quá, rất nhanh Trương Văn Trọng lại nhận được Thông Tấn Phù phản hồi trở về.
Nhưng, khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, đám tu chân giả không ngờ lại từ chối phần thưởng.”
Nếu dùng lời của Lục Hòe mà nói thì như vầy: “Trương tiên sinh, chúng ta là người tu chân, tuy rằng trước kia đối với người bình thường có cái nhìn sai lầm, nhưng hiện tại, chúng ta đã thay đổi cả rồi.”
Những người khác, mặc dù chưa từng bàn bạc thương thảo qua, nhưng ý tứ biểu đạt, đều thập phần nhất trí cùng với Lục Hòe.
Đối với thái độ lần này của đám tu chân giả, Trương Văn Trọng cũng là phi thường ngoài ý muốn.
Nhưng đồng dạng, hắn cũng rất cao hứng, hắn sẽ không nhắc lại chuyện tình khen thưởng nữa.
Bởi như thế chính là đang vũ nhục nhân cách của các tu chân giả!
Khi Trương Văn Trọng vừa khai thông liên lạc xong, thì thanh âm hổn hển của Vương Linh, đột nhiên vang lên bên tai của hắn: “Hồ viện trưởng, Trương viện phó, hai người mau xem này, ở phía trước chính là nhà trẻ đó!”
Theo ngón tay của Vương Linh nhìn lại, mặc dù còn cách một quãng khá xa, nhưng nhóm người Trương Văn Trọng vẫn trông thấy cảnh tượng đổ nát tan hoang, ở xa xa.
Theo cảnh tượng này xem ra, thì tình huống trong nhà trẻ chỉ sợ là cũng không ổn.
Nhà trẻ này, nằm ở gần một tiểu khu dân cư, giờ phút này có không ít phụ huynh, trên mặt mang theo biểu tình kích động chạy về hướng nhà trẻ.
Mặc dù trên người những phụ huynh đó, dính không ít vết thương, nhưng bọn họ đều không quan tâm nhiều lắm, chỉ một lòng muốn tìm thấy con cái của mình.
Tuy rằng sớm đã lường trước được tình huống ở nhà trẻ, nhưng lúc này tâm tình của nhóm người vẫn không khỏi căng thẳng lên.
Trương Văn Trọng liếc mắt nhìn nhà trẻ, rồi ngoảnh mặt hướng nhóm bác sĩ, y tá đứng bên cạnh nói: “Chúng ta cố gắng chạy nhanh lên một chút, sau khi vào trong nhà trẻ, sẽ lập tức triển khai công tác cứu nạn ngay tại chỗ!”
“Hiểu rõ!” Nhóm người đồng thanh đáp.
Đồng thời cắn răng, dốc sức phóng vào trong nhà trẻ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...