Sáng sớm ngày hôm sau, Trị vương đã nghĩ ra một chủ ý âm độc. Hắn kéo toàn bộ Ma tộc trong sân quyết đấu ra, muốn bọn họ đối kháng Quỷ vương. Nếu giết chết Quỷ vương, bọn họ có thể sống, còn nếu không giết được Quỷ vương thì bọn họ sẽ bị xử quyết đương trường.
Thỉnh thoảng ở đây cũng sẽ trình diễn tiết mục như vậy, Nhân tộc đặc biệt thích xem người Ma tộc thống khổ bi ai quyết đấu, mỗi khi gặp Ma tộc tóc đen thì bên ma nhân còn lại sẽ chủ động lựa chọn tự sát.
Bất kể là khi nào, tóc đen đều ở vị trí cao nhất trong lòng ma nhân, vì thế khi để những ma nhân kia chống lại Quỷ vương, bọn họ liền quỳ xuống xin Quỷ vương giết bọn họ. Mọi người là đồng tộc, đã trải qua sinh tử ở sàn quyết đấu này bao lần, thậm chí đã mấy lần cùng nhau tác chiến.
Đối mặt với những người này, Quỷ vương không hạ thủ được. Mỗi lần bị bắt ép làm ra lựa chọn này, hắn đều thống khổ vạn phần. Cuối cùng đều là đối phương tự sát, giải quyết nỗi thống khổ này cho Quỷ vương.
Hôm nay, Trị vương lại làm ra tiết mục như vậy, người xem đều dị thường hưng phấn, đều hô to từ “giết”. Bọn họ rất thích xem màn diễn này, luôn luôn muốn nhìn Quỷ vương tự tay giết chết đồng tộc.
Kim Phi Dao đứng phía sau Quỷ vương, nhìn tay hắn siết chặt cán búa, gân xanh nổi lên. Trước mặt hắn là hơn bốn mươi người Ma tộc đang quỳ, đây đã là tất cả số ma nhân của quyết đấu tràng. Trong đó còn có ba gã ma nhân mới bị mang tới, lần này cũng bị mang ra.
“Giết!”
“Giết hết!”
“Giết hết bọn họ.”
Bốn phía vẫn còn lớn tiếng kêu la, tay Quỷ vương run run, hắn rõ ràng không thể hạ thủ được, làm sao cũng không hạ thủ được. Hắn kéo bước chân nặng nề chậm rãi đến gần những ma nhân kia, đứng ở trước mặt bọn họ, hắn không nói gì, thật lâu không nói được lời nào.
Kim Phi Dao lắc đầu, lấy Thông Thiên Như Ý ra, cũng hóa thành một cái búa lớn, chuẩn bị giết những ma nhân này thay hắn. Đột nhiên, ba gã ma nhân mới đến kia thấp giọng dùng ma ngữ nói gì đó với Quỷ vương.
Thân hình Quỷ vương khừng lại một chút, sau đó hắn giơ búa bổ về phía những ma nhân kia. Máu tươi lập tức phun ra, bốn mươi ma nhân bị một búa chém mất mạng. Quỷ vương dính đầy máu tươi của đồng tộc, đứng giữa sân quyết đấu lớn tiếng gào thét, thanh âm khàn khàn thê lương.
Thu lại Thông Thiên Như Ý, Kim Phi Dao thở phào một cái, hiếm khi không đùa giỡn Quỷ vương.
“Thực thú vị, vậy mà liều chết truyền lời.” Kim Phi Dao đã sinh hoạt khá lâu ở Ma tộc, cũng nghe hiểu được hơn nửa ma ngữ. Mà ở Thiên Đế Linh giới này, chỉ có Ma tộc ở những vùng núi cao, không bị Nhân tộc bắt đi mới nói được, các ma tộc khác bởi vì làm nô lệ, phần lớn đã bị Nhân tộc đồng hóa, bình thường đều nói ngôn ngữ Nhân tộc.
Hơn nữa, bởi vì Nhân tộc nghe không hiểu ma ngữ cho nên chỉ cần nô lệ nói ma ngữ là sẽ bị đánh giết. Cuối cùng, ma ngữ lại biến thành thứ truyền ám hiệu, thật sự đáng buồn cho bọn họ.
Trị vương không ngờ Quỷ vương vốn chưa bao giờ hạ thủ giết ma nhân lại dám ra tay, lại dứt khoát không hề do dự. Hắn ngồi trên khán đài, hưng phấn ngồi dậy, ra lệnh cho thủ hạ: “Mau mua ma nhân về đây, càng nhiều càng tốt, để hắn giết người tìm niềm vui.”
“Vương gia, ngày mai đại hoàng tử tới, có phải nên hoãn lại không? Nếu ma nhân mua về, Quỷ vương lại bị đai hoàng tử giết chết, không phải là chúng ta lỗ sao? Không có ai thích xem ma nhân không có tính công kích.” Bên cạnh hắn lập tức có người đề nghị.
Nghĩ thấy cũng đúng, Quỷ vương sẽ không sống được qua ngày mai, nếu lại mua người đến sẽ không có lời, nhưng không có ma nhân cũng không được, quyết đấu tràng còn phải tiếp tục buôn bán, không có ma nhân thì sao có thể tiếp tục mở cửa? Trị vương đột nhiên có chút hối hận, sớm biết thế đã giữ lại hai tên, giết hết làm gì?
Hắn nhìn chằm chằm vào Kim Phi Dao, nếu có thể có được người này thì tốt. Nữ ma nhân Nguyên Anh kỳ cơ bản là không có, để nàng trần nửa người giết yêu thú thì vé vào cửa có thể tăng lên mấy lần.
Có điều, người nọ là người của công chúa Bình An, làm sao có thể lấy người từ tay nàng đúng là một vấn đề. Tuy nhiên, vị công chúa ngây thơ kia hẳn là có thể lừa cho buông tay. Nghe nói ma nữ kia có đeo vòng áp chế ma khí nhưng cách khống chế pháp chú thì công chúa Bình An không giao ra, nhất thời khó có thể lấy được.
Quỷ vương rít gào xong, cầm bùa quay trở về, bên tai là tiếng reo hò của Nhân tộc, nếu không phải ngoài sân đấu có cấm chế thì Quỷ vương đã sớm bổ búa về phía những người đó, chém bọn họ thành thịt nát.
Trị vương giờ không có cả yêu thú lẫn ma nhân, chỉ có tu sĩ Nhân tộc có thể lên sân đấu. Nhưng Quỷ vương lăn lộn ở đây chừng đã một trăm năm, danh tiếng lớn cỡ nào làm gì có ai không biết. Mười tên tu sĩ Kết Đan kỳ mấy hôm trước vì đan dược và pháp khí mà tới khiêu chiến Quỷ vương, toàn bộ đã bị
Quỷ vương giết chết, không một kẻ được toàn thây. Hiện tại, tạm thời không có ai dám lên sân, quyết đấu hôm nay liền kết thúc sớm.
Hôm sau chính là ngày đại hoàng tử khiêu chiến Quỷ vương, sân quyết đấu có vô số người tới sớm, chen kín hết chỗ, ngay cả trên hành lang cũng đầy người đứng.
Để biểu hiện sự tôn quý của hoàng tộc, Kim Phi Dao và Quỷ vương đã sớm bị đưa lên tràng. Đợi hết một canh giờ mới thấy ở lối vào truyền đến tiếng hô, sau đó tất cả mọi người quỳ xuống, đương nhiên không bao gồm Quỷ vương và Kim Phi Dao.
Kim Phi Dao nhìn quanh bốn phía, muốn xem công chúa Bình An ngồi ở chỗ nào. Chắc chắn người này sẽ tới, nếu Quỷ vương bị giết mà nàng lại không nhìn thấy lần cuối, chỉ sợ sau này quả Nhân Sâm sẽ biến thành chua hết.
Không tìm thấy công chúa Bình An trên khán đài, Kim Phi Dao lại nhìn thấy nàng bên cạnh đại hoàng tử.
Đại hoàng tử mặc kim bào, đầu đội kim quan, uy phong lẫm lẫm dẫm lên thảm, tản ra khí thế vương giả.
Công chúa Bình An Tô Đừng Mạt ra vẻ mặt lạnh nhạt đi bên cạnh, tim trong ngực lại đập ầm ầm, không dám liếc mắt nhìn Quỷ vương dưới sân một cái, chỉ sợ nhìn thoáng qua sẽ không khống chế được biểu cảm.
“Này, có nhìn thấy nữ nhân kia không, ở bên cạnh người đội kim quang đó. Nàng chính là công chúa Bình An, lúc ngươi chạy đi có thể tới tìm nàng xin vài quả Nhân Sâm, ăn một quả có thể sống lâu năm trăm năm. Nếu ngươi không muốn ăn thì cũng đừng lãng phí, ta sẽ trao đổi với ngươi. Trang bị của quân phản loạn các ngươi quá kém, ta có rất nhiều pháp khí, pháp bảo, nếu không đủ thì ta có thể luyện thêm.” Kim Phi Dao tới gần Quỷ vương, thấp giọng nói.
Không biết dưới lớp mặt nạ Quỷ vương có biểu hiện gì, nhưng lúc nghe thấy Kim Phi Dao có rất nhiều pháp bảo, hắn hơi nghiêng đầu, tựa hồ có chỗ động.
Thấy hắn động tâm, Kim Phi Dao ha ha cười nói: “Ngươi nghĩ lại xem, vì đông đảo đồng tộc, hy sinh một tên sắc tướng là có thể đổi được rất nhều pháp khí. Chỉ cần ngươi có vũ khí thì lúc đối kháng Nhân tộc càng thêm chắc chắn. Ta nói đúng chứ hả?”
“Ngươi đến đây giúp ta chắc chắn đã có được không ít ưu việt, quả Nhân Sâm cũng trong số đó, lúc này còn muốn giao dịch với ta, ngươi cũng quá xu lợi.” Quỷ vương hôm qua chém giết không ít ma nhân, hiện tại sát khí tiết ra ngoài, rốt cục cũng có phong phạm tướng quân.
“Ta giao dịch với công chúa thì người đắc lợi cuối cùng chính là ngươi. Cùng ngươi giao dịch, người đắc lợi cuối cùng cũng là ngươi. Nói đến nói đi, ta cơ hồ vốn là làm việc cho ngươi.” Kim Phi Dao không hề cảm thấy ngượng ngùng, vẫn cười tùm tỉm như trước, nói.
“Nếu không có quả Nhân Sâm, ngươi còn nguyện ý cung cấp pháp khí không?” Quỷ vương hỏi.
Kim Phi Dao có chút nghi hoặc nói: “Các ngươi nghèo như vậy, có thể có cái gì đem ra trao đổi?”
“Ta nói ngươi có thể hào phóng một chút, miễn phí cung cấp hay không?”
“Có lầm hay không? Ngươi xem bộ dáng của ta giống hạng người thiện lương sao?”
“Giống, chúng ta không có người tinh thông luyện khí, tài liệu thì có. Nếu ngươi chịu giúp chúng ta luyện chế pháp khí, chiếm được Thiên Đế Linh giới rồi, ngươi muốn cái gì thì lấy cái đó, lấy một nửa Linh giới cũng được.” Quỷ vương nói.
Kim Phi Dao nhất thời hết chỗ nói rồi, đây rốt cục là cái Linh giới rách nát gì chứ, thân là tu sĩ Nguyên Anh mà không luyện được một cái linh khí bình thường. Chẳng lẽ trừ bỏ khống chế tài liệu tu luyện, ngay cả công pháp luyện đan và luyện khí cũng đều giữ bí mật?
Nàng đoán không sai, hoàng tộc vì khống chế tu sĩ mà pháp khí đều độc
quyền luyện chế. Ngươi chỉ có hai con đường để đi, một là gia nhập quân đội hoàng tộc, sẽ được phát miễn phí hoặc là dùng quân công để đổi. Nếu không thì gia nhập quân bị bộ, sẽ được dạy cách luyện chế pháp khí, nhưng cái giá phải trả là vĩnh viễn không được rời khỏi đó. Còn một cách thứ hai có thể lấy được pháp khí pháp bảo nhưng phải trả giá cao để mua, hoàng tộc có cửa hàng bán pháp khí, có điều các mặt hàng đều là giá trên trời.
Thật không hiểu bọn họ muốn củng cố hoàng quyền hay là định hủy diệt hoàng quyền nữa. Quản chế như vậy chính là ngươi chết ta sống nha. Tuy nhiên, chẳng lẽ không có ai giống như nàng, tự mình luyện chế? Cũng đâu phải không có ai dạy thì không làm được, không phải nàng chỉ học chút trụ cột liền bắt đầu luyện sao?
Không đợi nàng hỏi, Quỷ vương liền nói: “Chúng ta đã từng tự mày mò nhưng tỷ lệ thất bại quá cao. Tài liệu vốn đã khó kiếm, lại hao tổn như vậy, chúng ta không chịu nổi. Chỉ có pháp bảo bản mạng là không thể nhờ người khác làm, kể cả luyện chế khó coi cũng chỉ có thể chấp nhận dùng.”
“Ta hiểu. Trước tiên phải chạy thoát rồi nói. Phản loạn quân của các ngươi còn vài ngày nữa mới tới, hôm trước ta đã nghe người của ngươi nói. Ngươi muốn xử lý đại hoàng tử này thế nào? Nếu hắn cho người tới thì còn dễ, nếu hắn tự mình lên sân khấu thì giết hay không giết?” Kim Phi Dao lẳng lặng hỏi.
“Ta muốn sống!” Quỷ vương kiên định đáp.
“Vậy thì đánh cho tàn phế đi, ta cũng không muốn bị mang đi Sát Tiên đài. Đi là việc nhỏ, trở về mới phiền toái, nếu không cứu được ngươi thì ta sẽ không lấy được thù lao chỗ công chúa Bình An.” Kim Phi Dao nghĩ, nếu như đại hoàng tử tự mình lên sân khấu, chỉ có thể tạm thời đánh cho tàn phế.
Quỷ vương ngừng một chút, hỏi: “Ngươi thật sự là từ Linh giới bên ngoài tới?”
Kim Phi Dao nhìn hắn một cái: “Đương nhiên, nếu không thì ngươi cảm thấy một nơi không thú vị như thế này làm sao có thể xuất hiện người như ta?”
“Người bên ngoài đều giống như ngươi, làm cái gì cũng nói chuyện thù lao và trao đổi sao?” Quỷ vương tiếp tục hỏi.
Nghe xong lời này, Kim Phi Dao nở nụ cười, “Không, phần lớn thời điểm chúng ta không giao dịch mà trực tiếp cướp. Có một quý tộc Ma tộc, đa phần của cải đều là cướp được, tu vi đã Luyện Hư kỳ vẫn còn cướp đồ của ta.”
“…” Quỷ vương hết chỗ nói rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...