Tiên Võ Đế Vương


“Đó chính là Thiên Tịch Đan sao?”, Diệp Thành liếm miệng.

“Lợi hại chứ?”
“Không liên quan gì đến chúng ta, có bán ngươi đi cũng không mua nổi đâu”.

Dưới con mắt của hàng chục người, Dương Các Lão đẩy hộp ngọc đựng Thiên Tịch Đan lơ lửng giữa không trung.

“Thiên Tịch Đan có thể hỗ trợ người ta ở cảnh giới Chuẩn Thiên lên tới cảnh giới Thiên, đương nhiên chỉ là có thể, còn đột phá được tới cảnh giới Thiên hay không thì còn phải xem tạo hoá của ngươi nữa”.

Sau khi giới thiệu qua, Dương Các Lão điềm tĩnh nói: “Thiên Tịch Đan, giá khởi điểm năm trăm nghìn, mỗi lần tăng giá không dưới một trăm nghìn linh thạch, bắt đầu đấu giá”.

“Năm…năm trăm nghìn?”, nghe cái giá này, có quá nhiều người không khỏi nuốt nước bọt.

Nếu không phải môn phái hoặc thế gia thì ai có nổi nhiều linh thạch như vậy.

Rất nhiều người đã ý thức được Thiên Tịch Đan không hề có duyên với mình, chỉ tính cái giá khởi điểm thôi cũng đủ khiến bọn họ nghẹt thở rồi.


“Năm trăm năm mươi nghìn”, có điều có người vẫn rất giàu có, lập tức hét giá, và cũng không cần phải giới thiệu đây là ai nữa vì người này đã dị dung rồi.

“Sáu mươi nghìn”.

“Tám mươi nghìn”.

“Tám mươi nghìn mà đòi mua Thiên Tịch Đan? Ta trả một triệu”.

“Một triệu một trăm”.

“Một triệu ba trăm”.

Khi có người đầu tiên hét giá là kéo theo phản ứng dây chuyền, cả Tàng Thư Các như bùng nổ, vả lại mỗi người đều hét cái giá khiến người ta giật mình.

Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, cái giá của Thiên Tịch Đan đã từ năm trăm nghìn lên tới hơn hai triệu.

“Hai triệu linh thạch có thể chất thành một ngọn núi nhỏ rồi”, có người nói và không quên ngẩng đầu nhìn như thể đang nhìn ngọn núi linh thạch trước mặt mình vậy.


Mặc dù những người đấu giá đều đã dị dung nhưng hắn có một cảm giác chính là những kẻ mạnh của những thế gia và môn phái lớn còn chưa tham gia đấu giá, nói cho cùng thì bọn họ mới chính là nhân vật chính.

“Hai triệu ba trăm nghìn”.

“Hai triệu năm trăm nghìn”.

Bên dưới lại có người tiếp tục trả giá khốc liệt, cái giá của nó cũng theo đó mà tăng dần.

Sau vài hồi đấu giá, nhiều người bị đẩy ra khỏi cuộc đấu giá, vài triệu linh thạch của bọn họ không đủ để đấu chọi, cũng có thể nói cuộc đấu giá Thiên Tịch Đan lúc này mới chính thức bắt đầu.

“Năm triệu”, quả nhiên trong đám người có người của thế lực lớn nâng mức giá mới.

Thế lực lớn trong đám đông rất tường tận tình thế, cứ thế quyết chiến.

“Năm triệu linh thạch, đó là năm triệu linh thạch đấy”, Hùng Nhị cứ thế kéo Diệp Thành tỏ vẻ kích động.

“Biết đâu người trả giá là nhà họ Hùng”, vừa nói, Diệp Thành vừa lấy tay vỗ vào đùi Hùng Nhị sau đó nhéo hắn một cái.

Cái giá năm triệu trên trời lúc này đã khiến cho gần như tất cả những người ở đây đều bàng hoàng, tiếp sau đó mới là màn kịch hay tranh giành giữa các bên.

“Năm triệu năm trăm nghìn”, bên dưới lại có người tăng giá.

“Sáu triệu”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui