Phương Lộc Hiếu rất rõ ràng, đây là cơ hội cuối cùng của Thập Phương thương hành, ngay cả chút quan hệ giữa Tổ Thiên Thu và Vũ La, lão cũng đã nhờ tới. Nếu lần này không thể sửa chữa quan hệ giữa hai bên thành công, sau này cũng sẽ không còn cơ hội nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn biết bao cơ hội kiếm tiền rơi vào trong tay người khác.
Đại chưởng quỹ Thập Phương thương hành ở Tê Lan Tinh tên là Hồ Tam Đao. Đây thật ra là một cái ngoại hiệu, nghe nói là vì năm đó xuất đạo, sát giới nặng nề, chỉ cần chém xuống ba đao đã khiến cho người ta phải khóc, cho nên được biệt hiệu này.
Thời gian trôi qua, ngay cả y cùng quên mất tên thật mình là gì, người người chỉ biết y là Hồ Tam Đao Thập Phương thương hành.
Hồ Tam Đao biết Vũ La sẽ đi qua đây, sáng sớm liền phái vài tên người làm mẫn cán trông chừng bên ngoài truyền tống trận. Bọn họ vừa thấy bọn Tổ Thiên Thu đi ra lập tức chia làm haioán, một toán chạy về báo cáo Hồ Tam Đao, toán kia nhiệt tình tiếp đãi.
Hồ Tam Đao tới cũng rất mau, bọn Vũ La đợi chừng một khắc, Hồ Tam Đao đã mang theo xa đội tới. Y và Tổ Thiên Thu quen nhau, gặp mặt liền mỉm cười chắp tay:
- Tổ huynh, đã lâu không gặp! Vị này chính là Vũ tiên sinh phải không, chậm trễ chậm trễ!
Vũ La cũng chỉ khách sáo cười cười:
- Hồ chưởng quỹ khách sáo.
Địa vị Tê Lan Tinh vô cùng quan trọng, cho nên phân hội của Thập Phương thương hành ở đây có quy mô không kém tổng bộ ở Cửu Dương Tinh. Trên bầu trời trang viên to lớn lơ lửng ba tầng phù đảo, tuy rằng như vậy, vẫn không hề lộ vẻ nổi bật trên Tê Lan Tinh.
Nơi này có rất nhiều thương hành, toàn là quy mô cực lớn, có mối làm ăn buôn bán khổng lồ trên toàn Cửu Giới Tinh Hà.
Thập Phương thương hành trước mắt chỉ còn có thể xưng vương xưng bá ở Bôn Lôi Tinh Vực.
Trên đường đi, Hồ Tam Đao cười ha hả nói:
- Vũ tiên sinh, các ngươi tới thật là đúng lúc, ngày mai sẽ là Tê Lan tập ba mươi năm một lần trên Tê Lan Tinh. Đến lúc đó, bảo bối mà những thương hành khác tích lũy rất nhiều năm, sẽ nhân cơ hội này xuất ra. Hơn nữa cũng sẽ có rất nhiều hoạt động cùng ưu đãi, không bằng ở lại xem một chút rồi hãy đi?
Vũ La có hơi do dự, Hồ Tam Đao lại nói:
- Ngày mai ở lại xem thử trước, nếu Vũ tiên sinh không có hứng thú, trì hoãn một ngày cũng không phải vấn đề gì.
Vũ La cười cười, gật đầu nói:
- Cũng được.
Chuyện tìm kiếm truyền thừa của Mãng Ứng Long cũng không thể gấp gáp, một ngày hai ngày cũng không có ảnh hưởng gì. Tê Lan tập diễn ra đúng lúc này thật là trùng hợp, nói không chừng sẽ có cơ duyên gì đây.
Bởi vì Hồ Tam Đao được Phương Lộc Hiếu âm thầm căn dặn, cho nên tiếp đãi Vũ La với nghi lễ có quy cách cực cao. Trong phân hội của y có khách sạn, lại lo lắng Vũ La cảm thấy không đủ cao cấp, cho nên đặc biệt tìm tới Quân Duyệt khách sạn có cấp bậc cao nhất trên Tê Lan Tinh, đặt phòng chữ Thiên tốt nhất cho Vũ La.
Buổi tối tự nhiên lại có một phen chiêu đãi, biết Vũ La cảm thấy có chút không chịu được, Hồ Tam Đao khéo léo rút lui kịp thời.
Đêm nay không có gì để nói, không nhắc tới chuyện mọi người mạnh ai nấy nghỉ ngơi.
Trời còn chưa sáng, bên ngoài đã trở nên náo nhiệt, bọn Vũ La đều bị đánh thức. Bọn Lương Mạt Vũ đều đã nghe qua về Tê Lan tập, thịnh hội ba mươi năm một lần này cực kỳ nổi danh trên toàn Bôn Lôi Tinh Vực.
Có câu nói rất hay, địa phương thu hút thì có giang hồ, địa phương có giang hồ thì có tranh đấu. Tê Lan Tinh là tinh cầu thương nghiệp số một trên cả Bôn Lôi Tinh Vực, phương diện này thể hiện hết sức rõ ràng.
Tê Lan tập là thịnh hội, mọi người đều làm ăn, nhưng tranh đấu với nhau còn hơn cả võ giả chém giết lẫn nhau, thật sự là ăn thịt người không nhả xương.
Mặc dù không nổi bật bề ngoài, nhưng trong ba ngày Tê Lan tập, các đại thương hành đều sẽ tổ chức một lần bán đấu giá. Hội đấu giá này chính là một thủ đoạn ngấm ngầm cạnh tranh.
Xem ai có thể mời tới nhiều hơn, còn có trọng lượng khách nhân, xem cuối cùng ai thành giao có giá cao nhất.
Có thể nói rằng thương hành đứng đầu trong hội đấu giá Tê Lan tập trong ba mươi năm cạnh tranh sau này, sẽ có được ưu thế hơn người. Đây là một thẳng lợi tinh thần, không riêng gì hành quân đánh giặc, rất nhiều chuyện cũng giống như vậy, bao gồm buôn bán, không có cỗ sĩ khí kia, buôn bán sẽ không thuận.
Vì vậy tuy rằng bề ngoài Hồ Tam Đao không hề tỏ ra lo lắng, nhưng trong lòng cũng căng thăng như dây đàn, cần phải cạnh tranh hạng đầu trong hội đấu giá Tê Lan tập này.
Vốn là lần Tê Lan tập này, Phương Địch Vũ muốn đích thân chạy tới chủ trì, nhưng tạm thời có chuyện gấp gáp không tới được. Phương lão gia từ lại phải đi tới chנNộ Long Tiên Khôi Sư Vĩnh Hạo thương lượng hôn sự nữ nhi, tạm thời không kịp trở lại, cũng chỉ có thể giao trọng trách cho Hồ Tam Đao.
Hồ Tam Đao kích động trong lòng, y hiểu rất rõ ràng chuyện này là một kỳ ngộ to lớn đối với mình, hoặc có thể nói là một thử thách. Nếu vượt qua, ngày sau nhẹ gót đường mây, không cần phải nói, nếu không vượt qua... E rằng tương lai sẽ bị đày tới tinh cầu nhỏ xa xôi ngoài biên ải, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên.
Cho nên trên thực tế, đối với chuyện Vũ La tới Tê Lan tập vào lúc này, Hồ Tam Đao hết sức không vui. Chẳng qua Phương Lộc Hiếu lão gia từ đã căn dặn chuyện này, y không thể không làm.
Y giữ Vũ La lại cũng là vì hôm sau chính là ngày khai mạc Tê Lan tập, chuyện y phải lo có một đống lớn, căn bản không có thời gian đưa Vũ La đi. Cho nên y mới nói khéo để giữ Vũ La lại, chờ qua Tê Lan tập rồi hãy nói.
Dưới áp lực cực lớn, người người oán trách không khỏi nhiều hơn thường ngày, Hồ Tam Đao cũng thầm mắng trong lòng, ngươi tới lúc nào không tới, lại tới vào đúng lúc này. Tổ Thiên Thu cũng vậy, lão cũng không phải là không biết Tê Lan tập quan trọng tới mức nào, lại dẫn bọn họ tới đây vào đúng lúc này...
Vũ La ở Quân Duyệt khách sạn nghe Lăng Hổ Quy kể về Tê Lan tập tới nỗi nước bọt tung bay, cũng không khỏi nổi lên hứng thú:
- Hay lắm, chi bằng chúng ta ra ngoài đi dạo một chút.
Vốn là Vũ La muốn chờ Hồ Tam Đao tới cùng đi ra ngoài, nhưng đã qua bữa điểm tâm, Hồ Tam Đao cũng không thấy xuất hiện. Lại đợi hơn nửa canh giờ, mới có một tên người làm thở hồng hộc chạy tới, áy náy bày tỏ hôm nay khai mạc, chuyện của Hồ Tam Đao quá nhiều, không thể tới đây bồi tiếp mọi người, xin mọi người tha thứ.
Vũ La nghĩ cũng phải, dù gì người ta cũng là phân hội hội trưởng, Tê Lan tập vốn là chuyện trọng đại, đương nhiên là rất bận rộn, hắn cũng không để trong lòng.
Tên người làm kia mang tới một chiếc giới chỉ tiên ngọc, giao cho Tổ Thiên Thu. Bên trong có ba mươi vạn tiên ngọc, nhờ Tổ Thiên Thu phụng bồi Vũ La đi dạo chơi một chuyến, thích thứ gì cứ mua thứ ấy, Thập Phương thương hành bỏ tiền.
Tổ Thiên Thu cười khổ: Chỉ là ba mươi vạn tiên ngọc, như vậy mà Hồ Tam Đao ngươi cũng có thể đưa ra được.
Thật ra Tổ Thiên Thu biết trong lần Tê Lan tập này, Phương Địch Vũ cũng đã sắp xếp tất cả mọi chuyện xong xuôi, bao gồm buổi đấu giá cuối cùng. Những vật đấu giá đều là Phương Địch Vũ tự tay xem qua, đã xác định xong.
Cho nên theo Tổ Thiên Thu thấy, Hồ Tam Đao căn bản không “bận” tới mức như vậy. Hơn nữa chỉ có ba mươi vạn thì làm được gì, người ta là đường đường Tam Phù Thiên Công...
Bất quá y thấy Vũ La cũng không để ý, trong lòng cũng yên tâm một chút, cũng không nói thêm gì nữa, phụng bồi Vũ La cùng đi ra ngoài.
Tê Lan tập quả nhiên náo nhiệt, mới vừa mở tập, liền có hàng ngàn hàng vạn Tiên Nhân ùa vào. Các của hàng hai bên đường đều mở rộng cửa, đám tiêu nhị tỏ ra cung kính vô cùng, tươi cười đón chào khách.
Thật ra hấp dẫn người ta nhất cũng không phải là những thứ này, mà là các hoạt động do các đại thương hành cố ý chuẩn bị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...