Trong đầu Vũ La lại có linh văn, Vu văn, thần văn vô cùng vô tận liên tục không ngừng trào ra.
Nếu không phải Vũ La từng tu tập qua Thái Thượng Tổng Lãm Đại Thiên Linh văn giảng nghĩa, lần xung kích này hẳn sẽ làm cho hắn hôn mê lần nữa. Mà sau khi những ký hiệu vô cùng vô tận kia trào ra, chỉ sau khoảng thời gian tàn một nén nhang, trên ngực Vũ La, Lam Điệp ấn ký đã rất lâu không có động tĩnh bỗng nhiên run lên. Một đạo ý niệm từ trong đó trào ra, xen lẫn vào trong đám ký hiệu kia. Vũ La cảm thấy như đầu mình bị xé toang ra, có vô số cự thú đang chạy nhảy giày xéo bên trong, làm cho hắn đau đớn như chết đi sống lại.
A...
Hắn vò đầu mình thật mạnh, cất tiếng hét lên điên cuồng. Cơn đau kéo dài trong khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, rốt cục dần dần rút lui. Đạo ý niệm của Lam Điệp ấn ký đã dung hợp lại với những ký hiệu kia, hay nói đúng hơn ý niệm kia giống như một không gian trữ vật, dung nạp những ký hiệu vào trong.
Số lượng ký hiệu ghi lại trong trúc giản quá mức khổng lồ, đạo ý niệm kia xuất hiện bất quá là giúp cho Vũ La một tay. Hắn chỉ cần động niệm trong đầu là có thể tùy ý lấy ra các loại văn tự mình muốn.
Mà cùng lúc đó, Vũ La cũng hiểu tin tức ẩn chứa trong đạo ý niệm kia, hiện tại xem như trong đầu hắn mới có một khái niệm đầy đủ về Tiên giới.
Tin tức do Lam Điệp Ấn Ký truyền đến làm cho Vũ La xác nhận, đích xác là Phù Vận Tiên Văn mà không phải là Phúc Vận Tiên Văn. Cũng giống như suy đoán của Vũ La trước kia, loại Phù Vận Tiên Văn này trên thực tế là phải dựa vào linh phù cùng Thiên Mệnh Thần Phù, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Nhưng phù sư khó cầu, linh phù tự nhiên đặc biệt trân quý, mà Thiên Mệnh Thần Phù lại càng không cần phải nói.
Chỉ bất quá, linh phù cùng Thiên Mệnh Thần Phù trên Tiên giới vẫn còn có chút khác với Ngũ Phương giới.
Không có linh phù cùng Thiên Mệnh Thần Phù, loại Phù Vận Tiên Văn này cũng có thể vận chuyển, bất quá uy lực sẽ yếu hơn rất nhiều.
Phù Vận Tiên văn trên người Lão Hắc là loại phong ấn. Trên thực tế còn có loại phòng ngự, loại chiến đấu, loại hồi phục... Nếu phân chia cặn kẽ quả thật vô cùng bao la rộng lớn.
Đúng như suy đoán của Vũ La, Phù Vận Tiên Văn này là do tích lũy vô số kiến thức tu luyện trong vô số năm của Tiên giới, xoay quanh linh phù và Thiên Mệnh Thần Phù tạo thành một hệ thống kỹ năng đặc biệt. Ngoại trừ Phù Vận Tiên Văn ra, còn có Phù Hạch Tiên Binh, Phù Linh Tiên Đan.
Phù Hạch Tiên Binh chính là lấy linh phù làm hạch tâm, thông qua các bộ phận tạo thành một loại siêu cấp tiên binh. Có thể là phi kiếm, có thể là pháp bảo, có thể là con rối, cũng có thể là tiên pháo.
Khái niệm về Phù Hạch Tiên Binh cũng tương tự Phù Vận Tiên Văn, cũng là thông qua một ít bộ phận, phát huy lực lượng của linh phù, Thiên Mệnh Thần Phù tới mức cao nhất.
Mà Phù Linh Tiên Đan lại là thông qua một ít pháp thuật kỳ lạ, chứa linh lực của linh phù hoặc Thiên Mệnh Thần Phù vào trong tiên đan.
Sau khi Vũ La hoàn toàn tiêu hóa những tin tức này trong đầu, cũng âm thầm gật đầu. So với Ngũ Phương giới, các phương diện của Tiên giới quả thật là hoàn thiện hơn.
Giống như ba loại thủ đoạn kỹ năng này, ở Ngũ Phương giới chưa có người nào từng nghĩ tới. Tối đa Ngũ Phương giới cũng chỉ có thể nghĩ ra được phù trận.
Trên thực tế ba loại kỹ năng này của Tiên giới cũng đã bao gồm cả phù trận vào trong đó.
Tỷ như Phù Vận Tiên Văn, hạch tâm của nó vốn là một đạo linh phù, nhưng cũng có thể đổi thành một bộ phù trận, uy lực càng khổng lồ hơn.
Nhưng đến bây giờ Vũ La còn chưa hiểu được một vấn đề mấu chốt: Linh phù và Thiên Mệnh Thần Phù của Tiên giới có giống như hạ giới hay không?
Ý niệm này vừa này sinh trong đầu, một ít nội dung ghi trong trúc giản cũng theo đó xuất hiện ra.
Bên trong trúc giản không chỉ ghi chép những loại văn tự kia, mà còn có kiến thức liên quan tới ba loại kỹ năng này.
Trong đó có một ít vấn đề cơ bản về phương diện linh phù.
Xét về bản chất, linh phù của Tiên giới không có gì khác với hạ giới, chỉ bất quá vì vấn đề sử dụng nguyên vật liệu cùng với thủ pháp luyện chế, cho nên uy lực lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa lực lượng cơ bản của Tiên giới vượt xa hạ giới, cho nên linh phù sử dụng thủ đoạn luyện chế của Tiên giới hùng mạnh hơn linh phù hạ giới rất nhiều.
Mà những tin tức này cũng không có nhắc tới Thiên Mệnh Thần Phù, cho nên Vũ La không biết.
Thật ra Vũ La có thể nhìn ra, trong trúc giản này phần quan trọng nhất là những ghi chép về văn tự của các tộc. Mặc dù những pháp môn căn bản có liên quan với ba kỹ năng này cũng được cho là quý giá, nhưng nếu so với những kỹ năng ấy rõ ràng là nhỏ bé không đáng kể.
Bên trong thạch cầu này cũng không còn gì khác, Vũ La thu thập một chút sau đó đi ra.
Bên ngoài đã là đêm tối, Vũ La nhớ rõ lúc mình tiến vào trời sắp sáng, chẳng l mình đã hồn mê bất tỉnh trong đó một ngày một đêm sao?
Vũ La cảm thấy vô cùng hứng chí, hắn ném pháp môn căn bản của ba kỹ năng ghi lại bên trong trúc giản sang bên, không thèm ngó tới, các loại văn tự đối với hắn mới gọi là “sơn hào hải vị”.
Vũ La lập tức bắt đầu bắt tay vào nghiên cứu.
Tư liệu ghi lại bên trong trúc giản có thể nói rằng vô cùng phong phú, Vũ La vừa bắt tay vào nghiên cứu lập tức quên ăn quên ngủ. Cũng may hắn chính là Tiên Nhân, không ăn không uống không ngủ không nghỉ căn bản không phải là vấn đề.
Hấn cứ ngồi đả tọa như vậy, trên thực tế trong đầu hắn vẫn không ngừng hiện ra từng đạo linh văn, mỗi một đạo linh văn thoáng hiện một chút, ngay sau đó biến mất, lại xuất hiện đạo linh văn khác. Chỉ trong thoáng chốc đã có mười đạo linh văn lướt nhanh qua.
Mỗi lần chỉ xem lướt qua một đạo linh văn, cũng đã mất hết thời gian mười ngày. Xem sơ qua lần thứ nhất như vậy, bất quá là để có một hiểu biết đại khái về các loại văn tự ghi chép trong trúc giản.
Bất quá mười ngày sau, rốt cục Vũ La đã có thể phân loại tổng kết tất cả văn tự bên trong trúc giản kia.
Nói một cách tổng quát, văn tự bên trong trúc giản chia làm bốn loại. Đầu tiên, loại có số lượng khổng lồ nhất đương nhiên là linh văn, mà trong số linh văn này cũng chia ra thành rất nhiều loại.
Linh văn Long tộc, linh văn Thần Thú, linh văn Yêu tộc... Sở trường của Vũ La cũng nằm trong đó. Bất quá bên trong trúc giản ghi lại không sai chút nào, hơn nữa cấp bậc cực cao. Cho nên Vũ La có được thu hoạch khổng lồ so với hiểu biết trước kia của mình.
Kế tiếp là Vu Văn.
Chính là loại hoa văn mà dám Vu tộc Tây Vực xăm trên người. Bất quá Vu Văn của Tiên giới sau khi trừu tượng hóa không còn vẻ đẹp như trước, nhưng vận chuyển lực lượng lại lưu loát hơn nhiều.
Với vốn hiểu biết trước đây của Vũ La, cũng có thể hiểu được phần này. Bất quá nếu muốn tinh thông còn phải mất rất nhiều thời gian nghiên cứu, tuyệt không phải chuyện một sớm một chiều có thể làm được.
Loại thứ ba, chính là thần văn.
Số lượng thần văn là ít nhất. Những văn tự khác trong trúc giản đều được tính bằng con số vạn, nhưng thần văn cũng chỉ có bốn mươi chín đạo. Mà trong đó, không ngờ có cả mười bảy đạo Phượng Nhãn Thần Văn.
Bởi vì Phượng Nhãn Thần Văn xuất hiện, cho nên Vũ La đặc biệt coi trọng bốn mươi chín đạo thần văn này. Mặc dù chỉ có bốn mươi chín đạo, nhưng hắn phải mất cả ngày mới thuộc hết.
Lúc hắn nhìn qua không có cảm giác gì, nhưng càng nhìn càng cảm thấy có điểm khác thường. Ngoại trừ mười bảy đạo Phượng Nhãn Thần Văn hắn đã có từ trước, ba mươi hai đạo thần văn còn lại, sau khi hắn xem xong lại không có chút ấn tượng gì.
Nói đơn giản là căn bản không nhớ nỗi.
Rõ ràng nó vừa thoáng hiện trong đầu, sau đó Vũ La nhớ lại nhưng không có chút ấn tượng nào. Trong vòng mười ngày này, Vũ La không tiếc dành ra một ngày để ghi nhớ ba mươi hai đạo thần văn còn lại, rốt cục lại phát hiện mình không thu hoạch được gì.
Loại cuối cũng là văn tự hỗn độn không thể phân loại. Có lẽ là một ít văn tự do một ít chủng tộc hiếm thấy sử dụng, vô cùng thâm ảo. Vũ La chỉ xem sơ qua một chút, sau đó tạm thời gác sang bên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...