Tiên Tuyệt

Vũ La bất quá chỉ nhìn thoáng qua sau đó khẽ lắc đầu nhắm mắt lại tiếp tục minh tưởng, giải quyết vấn đề khó khăn của mình.

Mà trước người hắn tiến độ khai thác của đám lao công kia rất nhanh, chỉ mất nửa ngày đã khai thác sạch sẽ phần còn lại của nửa cột đá. Ngoại trừ một khối Lam Tinh Vân Mẫu khai thác được lúc đầu ra nửa cột đá này đã cho ra một khối Hỏa Vân Hổ Phách bát phẩm thượng, hai khối cổ Thú Noãn Hóa Thạch thất phẩm hạ, bốn khối cổ Thú Nha Hóa Thạch cửu phẩm trung.

Đám lao công kích động vô cùng, một cột đá thông thường khai thác được ba khối tài liệu đã là rất khá.

Nhưng chỉ riêng nửa cột đá này tính cả khối Hoa Văn Vân Đồng của Vũ La hôm qua đã khai thác được chín khối tài liệu. Xác suất này quả thật cao tới kinh người.

Sau khi khai thác xong nửa cột đá này, đám lao công trợn tròn mắt ai nấy nhìn chằm chằm Vũ La không chớp mắt, bởi vì cho tới bây giờ Vũ La vẫn không nhúc nhích.

Bọn họ không biết Vũ La làm thế nào biết trong cột đá này có tài liệu trân quý, nhưng bọn họ biết chắc rằng Vũ La có phương pháp biết được.

- Còn ngây người ra đó làm gì nữa, không mau đi làm việc?

Đám giám công vung roi điện, trên không trung nổ tung những tia lửa điện màu xanh liên tiếp. Lúc này đám lao công mới lui về chỗ mình với vẻ không cam lòng.

Dáng vẻ Vũ La vẫn bất động như núi, giám công nhìn hắn một cái trong lòng cũng có chút bất mãn, không nhịn được hừ một tiếng. Hôm nay tới lúc kết thúc công việc, nếu tiểu tử này không thể giao ra một phần tài liệu đủ phân lượng, nhất định sẽ cho hắn hai roi điện.


Nhãn quang của Lão Hắc tự nhiên cao hơn đám giám công dưới quyền một bậc, y vẫn ngồi yên trên đài cao này. Đây là lãnh địa của riêng Lão Hắc, ngày ngày y đều ngồi trên này quan sát cả Ngọc Thiết lâm trường. Cảm giác như vậy làm cho y hết sức say mê, bởi vì ngồi ở nơi đây có thể cảm giác được rất thật, trong tay mình nắm giữ những lao công này, đầy đủ quyền sinh sát trong tay.

Hôm nay vừa đến buổi trưa, trên lâm trường không ngừng vang lên tiếng hoan hô, làm cho Lão Hắc cũng khẽ mỉm cười. Y hiểu rằng mỗi một lần có tiếng hoan hô vang lên như vậy, có nghĩa là một khối tài liệu trân quý vừa xuất hiện.

Tính sơ qua kể từ khi tiểu tử Vũ La này xuất hiện, thật ra tới bây giờ vẫn chưa tròn một ngày, đã có chín khối tài liệu xuất hiện. Nếu cứ phát triển theo tần số này, trong tháng này sản lượng của Ngọc Thiết lâm trường có thể bằng với một năm qua.

Y đã khẳng định trăm phần trăm, Vũ La đúng là bất thường.

Y cũng không phải là đám giám công ngu ngốc phía dưới. Nửa cột đá mà Vũ La khai thác kia cho ra sản lượng tài liệu trân quý nhiều như vậy, cho dù chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cũng có nghĩa là phúc vận của Vũ La không ai sánh bằng. Phúc vận là gì? Theo Lão Hắc thấy, phúc vận mới là thực lực quan trọng nhất trong cả Cửu Giới Tinh Hà.

Không sai, Tiên giới trong mắt đám người hạ giới như Vũ La, trong miệng đám Tiên Nhân này trên thực tế được gọi là Cửu Giới Tinh Hà. Là một thế giới có diện tích vô cùng rộng lớn, do rất nhiều đẳng cấp năng lượng cấu thành.

Hệ thống nền tảng khung sườn cơ bản của một thế giới, quyết định đẳng cấp của thế giới này cao tới mức nào.

Giống như Tiên giới, thật ra cũng chỉ là một thế giới, bất quá hơi khác so với hiểu biết trong đầu bọn Vũ La mà thôi. Nói một cách đơn giản, Tiên giới chính là thế giới có được lực lượng cơ bản ở đẳng cấp tối cao trong Cửu Giới Tinh Hà.

Mà dưới Tiên giới còn có ba đẳng cấp năng lượng cơ bản nữa. Ngũ Phương giới không cao không thấp, xếp thứ hai trong đó.


Bất quá đối với Tiên giới, thế giới ba cấp thấp hơn này cũng có thể được gọi là hạ giới.

Bởi vì trong Tiên giới vẫn lưu truyền một vài cấm lệnh, cho nên vài ngàn năm qua Tiên Nhân tuyệt tích ở Ngũ Phương giới.

Nhưng trên thực tế, số lượng thế giới cấp thấp mà một thế lực Tiên giới có được, cũng là biểu hiện thế lực ấy hùng mạnh tới mức nào.

Chính là nhờ có được vô số tài nguyên của vô số thế giới cấp thấp cung cấp, hiện tại Tiên giới mới có được tình trạng phồn vinh thịnh vượng như vậy.

Lão Hắc lăn lộn ở Tiên giới đã nhiều năm, nhìn thấu được rất nhiều chuyện, y tin rằng mình sẽ không nhìn lầm. Tên tiểu tử tới từ thế giới cấp thấp có năng lượng cơ bản thấp, lại chỉ có thân thể phàm nhân này nhất định sẽ trở thành bảo bối của Ngọc Thiết lâm trường mình.

Thời gian một ngày này, đám lao công ai nấy không yên lòng. Bọn họ vừa làm việc vừa ngó chừng Vũ La, nếu Vũ La đứng dậy đi sang cột đá khác, những người này nhất định sẽ xông tới tranh đoạt thật nhanh.

Nhưng Vũ La vẫn không nhúc nhích.

Vũ La còn chưa từ bỏ ý định, hắn vẫn đang nghĩ biện pháp làm thế nào có thể làm cho nguyên hồn xâm nhập sâu hơn một chút. Thời gian không phụ lòng người, hắn đã làm cho nguyên hồn xâm nhập vào sâu thêm hai trượng nữa, đạt tới khoảng cách mười hai trượng. Đây cũng là rèn luyện đối với nguyên hồn bản thân mình, thật ra Vũ La mệt mỏi không ít, nhưng hắn cảm thấy hết sức hài lòng về thu hoạch của mình, chỉ sau một ngày mà cảm thấy nguyên hồn hùng mạnh hơn không ít.


Đến bây giờ Vũ La vẫn chưa hiểu, vì sao những lao công này không dùng tiên hồn thăm dò bên trong cột đá, chẳng lẽ tiên hồn không thể xuyên qua cột đá được sao, nhưng vì sao nguyên hồn của mình có thể làm được?

Cực khổ một ngày khiến cho Vũ La càng thêm nhớ tới Phù Cổ. Nếu có tiểu gia hỏa này, chẳng phải nó sẽ tung hoành trong nham thạch như chơi sao?

Mắt thấy mặt trời màu đỏ máu dần dần chìm vào mặt đất, ánh sáng mặt trời màu vàng cũng dần dần ảm đạm, gần như nửa số lao công trên lâm trường đều nhìn chằm chằm về phía Vũ La

Rốt cục mặt trời màu vàng cũng đã chìm sâu, tiếng roi điện nổ vang đều nhịp, đám giám công cùng nhau rống to:

- Kiểm nghiệm!

Đám lao công hết sức buồn bực, Vũ La vẫn không nhúc nhích, trước mặt hắn chỉ còn lại một đống đá vụn, chẳng lẽ hắn còn có thể tìm được tài liệu gì hữu dụng bên trong đống đá vụn này sao? Chuyện này căn bản không thể nào, đám lao công đã hết sức cẩn thận, đập nát tất cả đá vụn, trong đống đá vụn trên mặt đất không có khối nào to hơn ngón tay cái, nơi này không thể nào ẩn giấu tài liệu hữu dụng nào nữa.

Giám công không nhanh không chậm, trước tiên đi kiểm tra xong những người khác, cuối cùng mới đi tới bên cạnh Vũ La:

- Của ngươi đâu?

Lão Hắc đứng dậy trên đài cao, trong lòng mơ hồ có hơi mong đợi.

Những lao công đã kiểm tra xong cũng không rời đi, cùng nhau vây quanh để xem thử rốt cục Vũ La là phù dung sớm nở tối tàn, sẽ bị đánh chết, hay vẫn có thể làm nên kỳ tích một lần nữa.


Dáng vẻ Vũ La như vừa mới tinh ngủ, lên tiếng đáp ứng nhìn giám công:

- Chờ chút.

Hai tay hắn đặt trên mặt đất trước mặt, một cỗ lực lượng từ lòng bàn tay hắn tuôn ra, mặt đất chợt sôi trào lên như mặt nước, không ngừng có đá vụn văng sang hai bên. Cỗ lực lượng này chạy thẳng về phía trước chừng một trượng chợt nghe bùng một tiếng, một khối đá to bằng đầu người từ dưới mặt đất bị bắn lên không, tới vị trí cao bằng đầu người, lực lượng của Vũ La trong khối đá bắt đầu phát huy tác dụng. Từng vết nứt mỏng xuất hiện, sau đó cả khói đá vỡ tan tành, để lộ bên trong là một hòn đá chỉ to bằng trứng cm câu trong suốt, toát ra ánh sáng hết sức dịu dàng.

Nhìn qua hòn đá này giống như kim cương, nhưng ánh sáng nó đẹp mê hồn hơn cả kim cương. Giống như một mỹ nhân đã trải qua trau giồi kiến thức, trí khôn lắng đọng, lại hết sức thuần hậu, khiến cho người ta thích thú vô cùng.

Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh:

- Đây là... Bạch Mộng Thiên Tinh!

- Tài liệu lục phẩm hạ, còn trân quý hơn Lam Tinh Vân Mẫu kia nhiều!

- Vì sao ta không nghĩ tới, tên kia một mực ngồi yên chỗ đó không chịu động, tuyệt đối là có nguyên nhân. Thì ra là thứ tốt nhất nằm dưới lòng đất, không nằm trong cột đá...

Đám lao công ảo não vô cùng, vị lão lao công hôm qua biểu lộ thiện ý với Vũ La cười lạnh nói:

- Không biết đủ sao, nếu không có tiểu tử này, các: Ngươi có thể có được thu hoạch nhiều như hôm nay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui