Chuyện này cũng không thể trách những tu sĩ kia, Vũ La khác với bọn họ, hắn có kinh nghiệm sống qua hai đời. Có các thủ đoạn xông phá Ngũ Phương giới, có kinh nghiệm tiếp xúc cùng Tả Sư Dạ Vũ. Nếu như không có nhưng thứ này vì vui mừng quá mức lúc thiên mòn rộng mở, hẳn Vũ La cũng sẽ không giữ được bình tĩnh.
Thiên kiếp bị Hắc Thủy vô cùng vô tận này cắt đứt. Thiên môn rộng mở lần này chỉ mang đến tai nạn, nhưng không có một người phi thăng.
Cho tới lúc này, cả Ngũ Phương giới đã trở nên một mảnh hỗn loạn.
Sự khống chế của Cửu Đại Thiên Môn đối với Tu Chân Giới hoàn toàn tê liệt, các đại môn phái mạnh ai nấy đánh. Trưởng lão hội lúc vừa xảy ra đại nạn đã giải tán ngay tức khắc, không còn ràng buộc. Người trong Hình Bộ Đài mạnh ai nấy lo cho môn phái của mình, cũng tản mát hết.
Nghe nói chỉ có Ngự Trảm Đài còn đang chống đỡ, thủ đoạn Cốc Thương sắt máu, tụ tập tất cả thủ hạ lại, thậm chí đem cả thân nhân của mình tới Ngự Trảm Đài đoàn kết với nhau, chống cự Hắc Thủy.
Vũ La vô cùng lo lắng cho an nguy Cốc Mục Thanh, nhưng lại không dám khinh suất rời khỏi Chung Nam sơn.
Chuyện đại hôn giữa hắn và Chu Cẩn đã chuẩn bị xong xuôi từ sớm, nhưng vào lúc này không thể không hoãn lại.
Trong trường hạo kiếp ngập trời này, chuyện mà Vũ La có thể làm được cũng chỉ có hạn. Sau khi bàng hoàng lo lắng ba ngày, rốt cục Vũ La cũng tĩnh tâm lại, cố gắng tu luyện. Chỉ có gia tăng lực lượng của mình, mới có thể nắm được cơ hội khi thời điểm tới. Mặc dù ai ai cũng biết định luật này, nhưng người thật sự có quyết tâm làm được lại không có bao nhiêu.
Vũ La đã đột phá đến cảnh giới Thần Đàn sơ cấp trong Chân Long Tam Cảnh. Sau ba ngày đầu lo lắng, lúc này tâm trạng bình tĩnh, chuyên tâm dùng Thần Huyết Thạch tu luyện.
Trong Thần Huyết Thạch ẩn chứa lực lượng mênh mông hùng hậu, tiến cảnh Vũ La vô cùng nhanh chóng. Chỉ mất thời gian nửa tháng đã đề thăng cảnh giới lên tới Thần Đàn trung cấp.
Cả quá trình bởi vì vượt ra khỏi cực hạn chịu đựng của Ngũ Phương giới, cho nên tiến hành lặng yên không tiếng động.
Lúc Vũ La đạt tới cảnh giới Chân Long Hiển Hóa, đã có thể giết chết Đại Năng Đạp Thiên đỉnh phong trong nháy mắt. Cho tới bây giờ, Vũ La cũng không biết rốt cục mình hùng mạnh tới mức nào, nhưng hắn không có chút vui mừng, bởi vì mỗi khi nghĩ đến Hắc Thủy khôn cùng vô tận, tận trong đáy lòng hãn lại nổi lên cảm giác yếu ớt bất lực.
Cứ như vậy lại qua nửa tháng, tin tức truyền ra Hắc Thủy đã đến Ngự Trảm Đài, chỉ sợ Ngự Trảm Đài không chịu đựng được nữa.
Trong lòng Vũ La đã loạn, không thể ngồi yên được nữa, chuẩn bị đi Ngự Trảm Đài một chuyến, nhưng hắn còn chưa kịp đi, đám tàn binh bại tướng của Ngự Trảm Đài dưới sự dẫn dắt của Cốc Thương đã chạy tới Chung Nam sơn, ai nấy vô cùng kinh hoảng.
Tốc độ tiến tới của Hắc Thủy cũng không nhanh, bởi vì dọc theo đường đi còn phải cắn nuốt sinh linh, tốc độ phi độn của tu sĩ vượt xa tốc độ khuếch tán của Hắc Thủy.
Lần này gặp mặt, ai nấy bùi ngùi thổn thức.
Tất cả mọi chuyện dưới hạo kiếp thiên địa như vậy đã tan thành mây khói. Cốc Thương gặp mặt Chu Thanh Giang, hai người ai nấy mắt đỏ ngầu, cố nén nước mắt mà thôi.
Cốc Mục Thanh đã tĩnh dưỡng gần như bình phục, không còn nhìn ra vẻ còm cõi xác xơ như sáu tháng trước, bất quá vẫn còn hơi tiều tụy. Vũ La hoàn toàn không biết ý trung nhân từng làm gì vì mình, cho rằng Cốc Mục Thanh vì đối phó Hắc Thủy mới như vậy, hết sức đau lòng. Hắn tìm nơi không có người kéo nàng vào lòng siết chặt, hận không thể đưa nàng vào trong thân thể mình.
Cốc Mục Thanh đã được phụ thân chấp thuận, hơn nữa đại nạn đang ở trước mắt, cho nên cũng không khó khăn nữa, để mặc cho hắn khinh bạc.
Vũ La đã thu người Nhược Lô Ngục và biệt viện Yên sơn, hiện tại Cốc Mục Thanh cũng đã tới đây, trên Ngũ Phương giới không còn ai để hắn lo lắng bận tâm nữa. Cho nên trước khi Hắc Thủy đến, Vũ La cũng có thể yên tâm tu luyện.
Tác dụng của Thần Huyết Thạch không phải tầm thường, giúp cho Vũ La tiến bộ cực kỳ vững chắc, nhanh chóng. Cảnh giới Thần Đàn trong Chân Long Tam Cảnh vốn là cảnh giới gian nan nhất, nhưng nhờ có Thần Huyết Thạch, đến giữa tháng thứ hai sau khi đại nạn Hắc Thủy xảy ra, hắn mơ hồ cảm thấy mình đã tiến gần tới Thần Đàn đỉnh phong.
E rằng ngay cả Tả Sư Dạ Vũ cũng không biết được nguồn gốc của Cửu Long Thôn Nhật, ích lợi mà môn Tiên quyết thần bí này mang lại là hết sức rõ ràng. Lúc Vũ La đạt tới cảnh giới Chân Long Hiển Hóa, đã có thể giết chết Đại Năng Đạp Thiên đỉnh phong trong nháy mắt. Ngoại trừ các loại bảo vật nghịch thiên mà hắn có ra, cũng không thể bỏ qua công lao của Cửu Long Thôn Nhật.
Nhờ có Tiên quyết kinh khủng này chống đỡ, lúc Vũ La đạt tới cảnh giới Hiển Hóa cơ hồ không cần lo lắng chuyện sử dụng các loại pháp bảo sẽ tạo ra gánh nặng quá mức cho thân thể mình. Long Nguyên cường hãn hơn xa linh nguyên, đủ sức chịu đựng những tiêu hao đáng sợ như vậy.
Hắn cảm ứng được mình sắp phá quan, bèn gác qua một bên hết thảy tục sự quyết định bế quan.
Lần này bế quan có nguy cơ rất lớn, vạn nhất trong khi đang bế quan Hắc Thủy xông tới, rất có thể Vũ La sẽ không kịp phản kháng, bị Hắc Thủy bao phủ.
Nhưng nếu quả thật có thể đột phá đến Thần Đàn đỉnh phong, tu luyện viên mãn Linh Long này, nói không chừng sẽ có thêm nhiều ích lợi, cũng sẽ có trợ giúp rất lớn đối với khốn cảnh trước mắt.
Chuyện Vũ La bế quan cũng chỉ có vài người thân cận biết, lúc này cả Chung Nam sơn đã nghiêm trận sẵn sàng đợi địch. Bởi vì dựa theo tin tức truyền về, chỉ sợ trong bảy ngày nữa Hắc Thủy sẽ tới dưới chân Chung Nam sơn.
Vũ La cũng không phải là thần nhân, ban đầu khi vừa bế quan, trong đầu thủy chung vẫn hiện ra cảnh tượng tai nạn, trong lòng khó có thể tĩnh lặng. Hắn phải mất nửa ngày mới xem như vứt bỏ hết thảy tạp niệm, chuyên tâm tu luyện.
Lần này hắn trực tiếp luyện hóa một khối Thần Huyết Thạch to bằng nắm tay. Năng lượng khổng lồ hóa thành một luồng huyết vụ màu đỏ máu, bao bọc toàn thân Vũ La, chui vào thân thể hắn theo các lỗ chân lông.
Đau đớn kịch liệt khiến cho hắn gần như nghiến nát hàm răng của mình.
Trong Minh Đường Cung cũng bị lực lượng hùng mạnh chiếm cứ đầy rẫy, đủ loại hào quang không ngừng lóe lên, thỉnh thoảng có lôi quang màu tím, màu lam, màu trắng không ngừng lóe lên.
Trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, Linh Long lại có vẻ vô cùng hưng phấn, dường như nó linh cảm được mình sắp sửa công đức viên mãn.
Trong mấy lần trước đây phá quan, chỉ cần Vũ La luyện hóa Thần Huyết Thạch, năng lượng hùng mạnh sẽ khiến cho cảnh giới tăng lên, mọi việc đều thuận lợi. Nhưng lần này Vũ La dùng thời gian cả ngày trời, hấp thu tất cả lực lượng do Thần Huyết Thạch luyện hóa ra vào thân thể mình, nhưng vẫn không có dấu hiệu gì là sắp sửa đột phá.
Có bảy thành lực lượng này đã bị Linh Long hấp thu, hai thành nữa nằm trong Minh Đường Cung, còn một thành bên ngoài thân thể hắn.
Hai lỗ mũi Linh Long nở lớn, không ngừng hít sâu năng lượng hóa sương mù bên trong Minh Đường Cung vào thân thể.
Trong lòng Vũ La hết sức bất ngờ, theo như vậy, một khối Thần Huyết Thạch không đủ cho lần phá quan này. Hắn vội vàng lấy ra một khối Thần Huyết Thạch khác, tiếp tục luyện hóa.
Cả quá trình đối với Vũ La là vô cùng đau đớn, nếu không phải hiện tại thân thể hắn cực kỳ cường hãn, đã sớm chịu đựng không nổi.
Dù là như vậy, hắn cũng đau đến chết đi sống lại, nhiều lần suýt chút nữa ngất đi.
Nhưng hắn không thể để bất tỉnh, một khi mất đi ý thức, coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Nhất định sẽ là kết quả tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kỳ tử.
Như vậy có nghĩa là thử thách ý chí của Vũ La. Trước sau Vũ La đã luyện hóa tổng cộng ba khối Thần Huyết Thạch, dường như rốt cục Linh Long cũng đã thỏa mãn, nó đã bành trướng đến độ dài ba trăm trượng, to như ngọn núi, đã chân chính trở thành một Thần Long.
Vốn thân thể Thần Long còn có chút hư ảo nhưng sau khi nó hấp thu tất cả lực lượng của khối Thần Huyết Thạch thứ ba vào, thân thể to lớn dần dần thu nhỏ lại, từ từ biến trở về độ lớn như trước kia. Nhưng lần này thân thể nó hoàn toàn cô đọng thành một loại vật chất gần như ngọc.
Rống...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...