Tiên Tuyệt

Tiếng sấm ù ù, thiểm điện giăng mắc.

Phong Thần Bảng lơ lửng trên không cũng phấp phới mấy lần.

Vũ La thấy buồn cười: Còn tưởng rằng Linh Long xảy ra vấn đề gì, thì ra là mình trong lúc vô tình đột phá cảnh giới Long Nguyên, tiến vào cảnh giới Long Kiển.

Long Kiển tương ứng với tu sĩ cảnh giới Đạo Cảnh Đan Thai thông thường, mình vừa tiến được một bước dài.

Long Kiển kia cao chừng một người rưỡi, to như chum nước, hai đầu hơi mảnh, toàn thân hết sức óng ánh mượt mà, nhìn qua hồn nhiên nhất thể. Linh Long bên trong Linh Kiển dường như còn đang hô hấp theo một tiết tấu lên xuống đều đặn.

Vũ La càng nhìn càng thích, quan sát một lúc lâu, chợt cười ngây ngô. Tiền kiếp hắn tu luyện thẳng tới cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong, cũng là Đại Năng đỉnh phong, cho dù trong khoảnh khắc tiến vào cảnh giới ấy cũng không cảm thấy vui như bây giờ. Sau khi hắn đoạt xá trùng sinh, hết thảy cũng không giống như lúc trước.

Sau khi vui thích quan sát một phen, rốt cục Vũ La mới chú ý tới huyết sắc cự tháp, vất vả lắm mới vào được một lần, cũng phải xem rõ tình huống trong huyết sắc cự tháp mới được.

Lúc nãy hắn vừa tiến vào, chỉ có cảm giác không gian nơi này cực kỳ to lớn, nhưng ngay sau đó lực chú ý đã bị Linh Long hấp dẫn, cũng không cẩn thận xem xét hoàn cảnh xung quanh.

Lúc này nhìn lại, không khỏi hít sâu một hơi.

Không gian bên trong huyết sắc cự tháp trông như một mái vòm hình tròn, cả không gian xa hoa vô cùng.


Chân tường xung quanh là một cái bệ được dùng từng viên gạch vàng xây thành, khe hở giữa những viên gạch cũng được dùng bảo thạch màu lam chèn vào. Bệ này cao hơn nửa người một chút, trên đó là những khối Ngọc Tủy to tướng.

Những khối Ngọc Tủy này nhỏ nhất cũng bằng một gian phòng, khối lớn nhất có chiều dài hơn sáu trượng.

Không biết sử dụng thủ đoạn gì, những khối Ngọc Tủy này được kết dính với nhau hoàn mỹ, bên trên là chỉ vàng khảm lên, hình thành những bức họa kỳ lạ.

Vũ La quan sát từng bức họa, rất nhanh đã phát hiện trong những bức họa này chỉ có một loại sinh vật duy nhất: Rồng.

Bất kể là sinh vật bay trên trời cao hay trong lòng biển, hay đi bộ bằng chân như Thú tộc thông thường, tất cả toàn là rồng, không tồn tại bất kỳ sinh vật nào khác.

Những con rồng này lớn có nhỏ có, đủ các tư thái màu sắc. Không chỉ có những loại mà Vũ La thường gặp như Thần Long, Ma Long, còn có những dị chủng như Bệ Ngạn, Toan Nghê... Thậm chí còn có loại Yêu Long cấp thấp sau này tiến hóa như Ngô Công, Hạt Tử, Mãnh Hổ...

Mà dường như những bức họa rồng này còn có thâm ý gì đó, đáng tiếc Vũ La nhìn chưa ra.

Cả tầng này có mười chín bức họa, Vũ La âm thầm ghi nhớ trong lòng.

Hắn lại nhìn thoáng qua Long Kiển kia, sau đó mới chậm rãi thối lui ra khỏi huyết sắc cự tháp.

Vốn hắn chuẩn bị đi thẳng ra ngoài, nhưng chợt cảm giác được Phong Thần Bảng trên không dường như giật mình, Vũ La bèn ngẩng đầu nhìn lên, Phong Thần Bảng vẫn bay lượn trên không, dường như cũng không có gì dị thường.


Hắn lắc đầu, chuẩn bị đi ra, Phong Thần Bảng chợt thoáng một cái đã bay đến trước mặt hắn. Vũ La sững sờ, thì ra là trên Phong Thần Bảng đã nứt ra một vết rách.

Vũ La sợ hết hồn, Phong Thần Bảng đối có ý nghĩa hết sức quan trọng, không thể sơ ý qua loa chút nào cả. Hắn vội vàng bắt Phong Thần Bảng lại quan sát thật kỹ, mới phát hiện thì ra là mình sợ bóng sợ gió một hồi.

Không phải là Phong Thần Bảng nứt ra, mà là một vật trên đó nứt ra.

Trước khi Lâm Tuyệt Phong chết đi, từng thả ra một đạo Thiên Mệnh Thần Phù trân quý chuẩn bị nổ tung, cùng Vũ La đồng quy vu tận. Nhưng đạo Thiên Mệnh Thần Phù ấy lập tức bị Phong Thần Bảng thu đi.

Sau đó Vũ La cũng không ngó tới đạo Thiên Mệnh Thần Phù này, thì ra nó đã bị vỡ.

Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này chỉ là tứ phẩm, nhưng trong Phong Thần Bảng chỉ được xếp vào hàng Thần Tướng ngũ phẩm. Hôm nay Thần Tướng ngũ phẩm này đã bị nứt ra, Vũ La cũng không khỏi lắc lắc đầu. Hiển nhiên lúc ấy Lâm Tuyệt Phong muốn làm đạo Thiên Mệnh Thần Phù này nổ tung, đã khiến cho nó bị thương đến căn bản, Phong Thần Bảng cũng bó tay hết cách.

Vũ La thoáng động niệm, lấy đạo Thiên Mệnh Thần Phù đã vỡ ra khỏi Phong Thần Bảng, cầm trong tay mới thấy, đạo Thiên Mệnh Thần Phù này đã vỡ thành ba mảnh.

Những mảnh vỡ này toàn bằng Tử Ngọc, trên đó có mấy đạo linh văn rối bời thần bí, uốn khúc quanh co, dường như là mọc ra từ trong lòng Tử Ngọc.

Từ chỗ vỡ có thể thấy bên trong đạo Thiên Mệnh Thần Phù này có những đường “mạch máu” màu đỏ nhỏ li ti như sợi tơ, có thể thấy đạo Thiên Mệnh Thần Phù này cũng là thừa hưởng máu huyết của Thần Thú nào đó mà sinh ra.


Bất quá rốt cục Thiên Mệnh Thần Phù này có tác dụng gì, không thể nào biết được.

Vũ La tiếc nuối một hồi, đây chính là Thiên Mệnh Thần Phù... Cho dù là Vũ La một thân bảo bối, cũng cảm thấy đáng tiếc. Hắn cầm ba mảnh vỡ ra ngoài, lòng chợt nghĩ: Vật này còn có ích gì nữa?

Lúc trước Vũ La cũng từng gặp qua Thiên Mệnh Thần Phù bị vỡ, là Lực Bạt Sơn.

Hắn ghép ba mảnh nhỏ này lại cùng một chỗ, nhưng đạo Thiên Mệnh Thần Phù này không phản ứng chút nào. Vũ La có hơi thất vọng, nhưng nghĩ tới Lực Bạt Sơn còn thiếu một mảnh cũng đã là Thần Tướng nhị phẩm, nếu gộp đủ lại e rằng có thể tiến lên Thần Tướng nhất phẩm. Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này bất quá chỉ là Thần Tướng ngũ phẩm, trong lòng cũng cảm thấy bình thường trở lại.

Dường như Phong Thần Bảng có tiêu chuẩn bình phẩm của riêng nó, không phải là Thiên Mệnh Thần Phù tứ phẩm nhất định sẽ là Thần Tướng tứ phẩm. Lúc trước Vũ La đã phát hiện điểm này, nhưng rốt cục Phong Thần Bảng lấy tiêu chuẩn nào bình phẩm, Vũ La cũng không biết được rõ ràng.

Dường như giữ lại ba mảnh vỡ này không có tác dụng gì, vứt đi thì cảm thấy hơi đáng tiếc, đúng thật là gân gà.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không biết nên xử lý thế nào, rốt cục quyết định vứt chúng vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, tự nhủ trong lòng:

- Bỏ đi, cứ vứt vào đây đã, dù sao cũng là tài liệu tốt...

Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lập tức sững sờ ngây ngẩn: Đúng vậy, tài liệu tạo ra Thiên Mệnh Thần Phù chắc chắn là tài liệu tốt.

Hắn lập tức lấy ba mảnh vỡ kia ra trở lại, một mảnh nhỏ nhất, một mảnh khá to, một mảnh trung bình. Vũ La lập tức động thủ, đầu tiên lấy mảnh nhỏ nhất làm nguyên liệu luyện chế linh phù.

Cho dù là Thần Chi do Bồng Kinh Thần Mộc sinh ra, chắc chắn cũng thua kém những mảnh vỡ này. Có thể trở thành Thiên Mệnh Thần Phù, ít nhất cũng là Thiên Sinh Thần Ngọc.

Lần này Vũ La bế quan suốt một tháng trời.


Một đạo Thiên Mệnh Thần Phù bị vỡ thật là đáng tiếc, nhưng lợi dụng mảnh vỡ của nó, Vũ La luyện chế thành ba đạo linh phù, là loại linh phù đạn pháo, coi như biến phế vật thành bảo vật.

Lúc trước linh phù đạn pháo của Vũ La đã hao tổn gần hết. Vốn hắn luyện chế không nhiều, vì vậy lúc ở trước Ma Diễm cốc, tuy rằng ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo cùng nhau nổ vang, nhưng không có dùng linh phù đạn pháo.

Lần ấy ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo bắn như điên cuồng, cũng là cực kỳ thống khoái, đáng tiếc chính là một ít của cải do Vũ La tích lũy được đều hết sạch không còn.

Sau khi luyện chế ba đạo linh phù đạn pháo đặc biệt, Vũ La lại tiến vào Thiên Phủ Chi Quốc một chuyến. Bồng Kinh Thần Mộc đã có vài nhánh Thần Chi trưởng thành, Vũ La bèn hái lấy năm nhánh, dung hợp mầm ngọc của rừng ngọc trúc, luyện chế năm đạo linh phù đạn pháo thông thường.

Tuy rằng nói “thông thường”, nhưng hiện tại bản lĩnh chế phù của Vũ La đã có tiến bộ. Năm đạo linh phù đạn pháo này cũng đã đạt tới cảnh giới thất phẩm thượng, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa.

Về phần ba đạo linh phù đặc biệt kia, bản thân Vũ La cũng không đoán được nó có uy lực tới mức nào.

Sau khi bổ sung kho đạn dược của mình, hắn vô cùng đắc chí xuất quan.

Vừa ra cửa, Vũ La đã nhìn thấy Mã Hồng mắt la mày lét đứng trước Vọng Sơn các, hắn bèn quát to một tiếng:

- Mã Hồng, ngươi lén lén lút lút làm gì đó?

Mã Hồng vội vàng xông tới:

- Vũ... Vũ Đại nhân, thần bộ Đại nhân tới rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui