Vị trưởng lão kia tự phụ thông minh, cũng có thể coi như cẩn thận. Nhưng những thứ mà thượng cổ lưu lai luôn ra ngoài dư liêu của moi người.
Vũ La cẩn thận bóc lớp bùn đất phong ấn miệng bình. Hắn còn chưa kịp mở nút ra. một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn như biển cả đã khuếch tán mà ra.
Vũ La run lên. thình lình bình đất trong tay hắn bay lên không, thoát khỏi tầm khống chế của hắn.
Ngoại trừ bình đất ra. Vũ La cũng cảm thấy thân thể mình cũng hơi không chịu khống chế nữa. Một ít bàn ghế bằng ngọc bên trong cung điện bắt đầu bay lên không chậm rãi xoay xung quanh bình đất với một quỹ tích ảo diệu.
Không chỉ là mấy thứ này, ngay cả bản thân bình đất cũng bắt đầu xoay tròn.
Nút bình chậm rãi mở ra. một đạo hào quang màu xanh tràn trề sinh cơ phóng ra ngoài. Đạo hào quang này không chỉ bay ra theo miệng bình, thậm chí còn xuyên thấu thân bình, chiếu sáng tới mức có thể thấy được rõ ràng hoa văn bên bình.
Trung tâm của luồng hào quang này chính là một hạt châu chỉ to bằng hạt gạo. Hạt châu nhỏ như vậy lại có thể sinh ra phản ứng năng lượng hùng mạnh, khiến cho Vũ La cảm thấy hoảng sợ trong lòng. Tiền kiếp mình đã gần như vô địch thiên hạ. không tìm được đối thủ. nhưng nếu so sánh với vị Yêu Vương kia. e rằng vẫn còn kém xa.
Vũ La cũng không chán nản. vị Yêu Vương kia rõ ràng là nhân vật vào thời thượng cổ. Vào thời ấy, khắp nơi đều có Tiên Thiên trân bảo, tu luyện rất dễ thành, chính là thời kỳ mà cường giả như mây.
Tất cả phản ứng năng lượng kỳ dị xung quanh cho Vũ La biết, thử chân chính có thể hạn chế hạt châu này chính là vòng linh văn phong ấn xung quanh miệng bình.
Vũ La giải khai phong ấn. cho nên năng lượng không còn gì áp chế, ào ào tuôn ra.
Hắn chỉ có thể để bình đất này cùng hạt châu màu xanh trong cung điện tráp gỗ, bởi vì nếu lấy ra lần nữa ắt sẽ bị Quách Tổ Hoành phát hiện.
Vũ La ra khỏi cung điện tráp gỗ, lập tức rời khỏi khu vực phần mộ này.
Hắn tìm một nơi bí ẩn khác, giống như lần trước, dùng linh văn Thần Thú phong ấn bốn phía, sau đó mới liên lạc với Chu Thanh Giang.
Vũ La chọn lọc một ít tình huống kể lại. Tạm thời hắn không nhắc tới thông đạo trên Tháp Sơn đảo, chỉ nói với Chu Thanh Giang là mình phát hiện thử có thể là di vật của Yêu tộc trong Bách Hoa sơn. chứng minh Yêu tộc chọn lựa địa điểm này là có lòng dạ khó lường.
Chu Thanh Giang trầm ngâm một lúc, sau đó mới nói:
- Tạm thời con cử kéo dài thời gian, để cho ta thong thả một chút.
Chuyện này liên lụy quá rộng, cũng không phải một mình Chu Thanh Giang có thể làm chũ.
Chu Thanh Giang cần liên lạc với các thế lực, nhất là phía Thái Âm sơn. cẩn thận vẫn hơn. tự nhiên hoàn toàn từ bỏ kế hoạch lần này, hũy diệt truyền tống trận kia là tốt nhất.
Nhưng dùng lý do gì để thuyết phục Thái Âm sơn?
Một kế hoạch lớn như vậy đầu nhập vô số tài nguyên, nói buông bỏ không để ý tới là không có khả năng, huống chi Trịnh Tinh Hồn khó lòng bỏ được vô số tài nguyên nơi Đông Thổ.
Chu Thanh Giang không thể nào nói thẳng với Trịnh Tinh Hồn rằng phát hiện được di vật của Yêu tộc, chắc chắn Trịnh Tinh Hồn sẽ đòi chia phần. Chu Thanh Giang cũng không tốt tới mức như vậy, con rể ta tìm được bảo vật. phải chia cho ngươi một nửa sao?
Chu Thanh Giang cần một lý do đủ trọng lượng thuyết phục, khiến cho mọi người ôn hòa từ bỏ kế hoạch này.
Vũ La nhận được chi thị của Chu Thanh Giang, tạm thời án binh bất động, trực tiếp trở lại truyền tống trận.
Hắn ra ngoài mất hai ngày, vừa trở về đã thấy Quách Tổ Hoành cười ha hả thúc giục:
- Vũ Đại nhân, món pháp bảo nọ tích lũy năng lượng thế nào rồi, có thể sử dụng được chưa?
Vũ La cười ha hả:
- Sắp, sắp rồi...
Sắc mặt Quách Tổ Hoành tỏ ra không hề lo lắng, cũng không thúc giục.
Quách Tổ Hoành bằng vào tài nghệ trận pháp của minh, trong hai ngày qua đã tìm hiểu aần hết trận pháp truyền tống này. Trận pháp này là do Yêu tộc cung cấp, vị trưởng lão kia cũng tự cho mình là Đại hành gia về trận pháp, tự mình kiểm tra một chút, không phát hiện ra chỗ nào khả nghi mới sai người bố trí.
Nhưng trận pháp thiết lập ở nơi này, trong đó một ít đường nét nhìn qua như dư thừa, nhưng kết hợp cùng cảnh vật xung quanh đã sinh ra một ít biến hóa không lường được.
Nếu có Trịnh Tinh Hồn ở đây, nói không chừng còn có thể tra ra được những biến hóa này rốt cục có thể mang lại hậu quả thế nào. Nhưng đạo hạnh của Quách Tổ Hoành kém Trịnh Tinh Hồn không ít. cho nên cũng chỉ biết là vì vậy sẽ sinh ra một ít biến hóa. chỉ có vậy mà thôi.
Dù vậy, cũng có thể nhìn ra được tài nghệ phương diện trận pháp của Thái Âm sơn quả thật bất phàm. Vị trưởng lão kia xuất thân bàng môn. tuy rằng đã tấn thăng Đại Năng. nhưng tài trận pháp vẫn không theo kịp Quách Tổ Hoành.
Vũ La bên này từ chối Quách Tổ Hoành, buổi tối tu luyện một mình vẫn tỏ ra cẩn thận như trước, dùng linh văn Thần Thú che phủ tất cả động mình ở.
Vũ La hành công tới nửa đêm. chợt phát hiện ra có điểm gì đó không thích hợp.
Hắn bèn ngừng công pháp mở mắt ra xem. hơi cảm ứng một chút lập tức phát hiện ra. Bên trong Thiên Phủ Chi Quốc náo động không ngừng. bèn lấy món pháp bảo liên lạc Yêu tộc kia ra.
Vừa thoát ra ngoài phạm vi Thiên Phủ Chi Quốc, món pháp bảo hình con trai này dường như cảm nhận được trong không khí có thứ gì đó đang triệu hồi, dần dần toát ra ánh sáng, mà hai bên vỏ trai cũng dần dần có ý muốn mở ra.
Vũ La căng thẳng trong lòng, không chút khách sáo khẽ run tay lên. lập tức một đạo linh văn Thần Thú rơi xuống. Linh văn màu vàng nhạt giống như lá vàng bao vây lấy món pháp bảo nọ, cũng cắt đứt hoàn toàn liên hệ triệu hồi kia.
Hiển nhiên Đông Thổ Yêu tộc đã chờ không kiên nhẫn, bèn chũ động liên hệ với bên này.
Hiện tại Vũ La vẫn chưa biết rõ bên trong trận pháp này còn có ẩn khúc gì không, không thể tùy tiện liên hệ với bên kia.
Sau khi hắn phong ấn pháp bảo này, cất lại vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, cũng không suy nghĩ nhiều, ngay sau đó bắt đầu tu luyện.
Trong vài ngày gần đây, bởi vì có Động Động giúp, tốc độ tu luyện của Vũ La đã được đấy nhanh hơn. Hắn đã luyện hóa hoàn toàn viên Thiên Sinh Thần Thạch kia. trong Minh Đường Cung đã hoàn toàn mở ra một Long Hồ.
Lúc này trong Minh Đường Cung của Vũ La. sóng nước khẽ gạn. thân thể thon dài của Linh Long đang vui vẻ bơi lội trong đó. Vũ La thầm phỏng đoán một chút, uy lực của Cửu Long Thôn Nhật tăng thêm mấy bậc, nếu hiện tại có thứ gì có thể hấp thu thiên địa linh khí. tốc độ chắc chắn nhanh hơn gấp đôi so với trước kia hấp thu linh khí bên trong Thiên Sinh Thần Thạch.
Cho đến giờ phút này, Vũ La mới xem như chân chính đạt tới cảnh giới Cừu Cung Quảng
Hạ.
Hắn đang theo dõi Linh Long vui vẻ chơi đùa trong Long Hồ, bên ngoài sơn cốc lại xảy ra một chút biến hóa.
Đã là sau nửa đêm. trăng trên trời càng ngày càng sáng. Những đường nét trận pháp mà Quách Tổ Hoành cho là thừa thãi, lúc này chậm rãi toát ra một tầng linh quang mờ nhạt.
Chẳng qua linh quang này hết sức mỏng manh, hơn nữa dường như vận chuyển không nhanh. Bởi vì số lượng của Niếp Không Thủy Ngân không đủ. cho nên ảnh hưởng đến toàn trận pháp vận chuyển.
Bất quá ngay sau đó, trận pháp này dường như được một lực lượng hùng mạnh nào đó trợ giúp, hào quang thình lình sáng rực lên. Trong hư không có một lực lượng khác thường nổi lên. bắt đầu khởi động.
Vầng trăng sáng trên cao phóng ra một đạo ngân quang giống như một luồng chi bạc, rót vào bên cạnh trận pháp, đúng vào Thiên Linh Cái pho tượng thần khổng lồ kia.
Tất cả diễn ra trong âm thầm lặng lẽ.
Quách Tổ Hoành vốn đang ngồi trong động của mình đột nhiên mở mắt ra. chạy nhanh ra khỏi động. Nhìn thấy biến hóa bên trong sơn cốc, sắc mặt Quách Tổ Hoành đại biến, nhất thời giậm chân kêu to:
- Vũ La. Nam Vân. mau mau ra đây, đại sự bất ổn...
Đợi đến khi Vũ La cùng Nam Vân lao tới, Niếp Không Thủy Ngân bên trong trận pháp đã bị một đạo linh quang hấp thu sạch sẽ, hóa thành một mảng sương mù màu bạc, không ngừng vặn vẹo biến ảo ở trung tâm trận pháp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...