Vũ La vội hỏi:
- Thay đổi thế nào?
Tang Xạ Nhật kể tiếp:
- Các Tiên Nhân chen chúc ùa tới, chẳng những tự mình chém giết tranh đoạt, còn cố ý khích bác quan hệ giữa các tộc Ngũ Phương giới, khiến cho Ngũ Phương giới nổi lên chiến loạn.
- Tranh đoạt như vậy không biết bao nhiêu năm, trong số cường giả ở Ngũ Phương giới rốt cục có người phi thăng Tiên giới thành công. Người nọ chính là một vị tuyệt thế kỳ tài, đột phá thẳng một đường khiến cho ngay cả Tiên Nhân cũng cảm thấy giật mình, muốn bố trí thủ đoạn bóp chết y, nhưng y vẫn phi thăng thành công.
- Chuyện càng làm người ta không ngờ tới chính là, tiến vào Tiên giới chỉ năm trăm năm, y đã trở thành Tiên giới đệ nhất cường giả, tự xưng Lam Điệp Tiên Tôn, nói một không hai, chế ngự Tiên giới. Nếu so sánh những Tiên Tôn bây giờ với Lam Điệp Tiên Tôn, cũng không bằng cái rắm của người ta.
Sắc mặt Vũ La chợt biến, Lam Điệp Tiên Tôn... Tang Xạ Nhật đang kể tới lúc hăng say, thấy vậy bèn nhìn Vũ La với vẻ nghi hoặc:
- Tiên sinh, có chuyện gì vậy?
Vũ La khoát khoát tay, mỉm cười nói:
- Không có sao, lão nói tiếp đi.
- Lam Điệp Tiên Tôn vốn là từ Ngũ Phương giới xông ra, sau khi trở thành Tiên Tôn cảm thấy thương xót sinh linh Ngũ Phương giới chịu cảnh lầm than trong khói lửa chiến tranh, bèn hạ lệnh không cho phép bất cứ kẻ nào tranh đoạt Thánh Điện Ngũ Phương giới. Nhưng ích lợi trong Thánh Điện quá lớn, các Tiên Nhân sao chịu cam tâm dừng tay. Lam Điệp Tiên Tôn dưới cơn nóng giận tru diệt ba Tiên Tôn đỉnh cấp vào thời đó, rốt cục chấn nhiếp những Tiên Nhân kia, khiến cho bọn họ không dám to gan lớn mật ngang nhiên xâm nhập Ngũ Phương giới nữa.
- Nhưng tuy bề ngoài những Tiên Nhân kia tuân thủ đạo lệnh này, bên trong vẫn âm thầm thi triển những thủ đoạn âm hiểm. Bản thân không thể xuất thủ, bọn họ chọn người kế tục thay thế mình tranh đấu, hy vọng người của mình có thể độc bá Ngũ Phương giới, như vậy là có thể độc chiếm Thánh Điện.
- Đương nhiên là Lam Điệp Tiên Tôn rất tức giận, nhưng cũng không thể tru diệt tất cả Tiên Tôn trên Tiên giới. Cho nên y thi triển thủ đoạn thông thiên triệt địa, cắt Ngũ Phương giới từ một thế giới nguyên vẹn thành năm thế giới, các tộc chia ra mà sống, không có cách nào lui tới, mới tránh khỏi chiến tranh tiếp diễn.
- Rồi sau đó, Lam Điệp Tiên Tôn dùng lực lượng hùng mạnh của mình đưa Ngũ Phương giới vào sâu trong tinh hà, tới địa phương không ai tìm được, lúc này Ngũ Phương giới mới coi như yên tĩnh lại.
Tang Xạ Nhật cười khổ nói:
- Đáng thương cho sinh linh Ngũ Phương giới, căn bản không biết xảy ra chuyện gì, một mực tỉnh tỉnh mê mê, không ngờ rằng lấy Thánh Điện làm ngục giam, ta chính là người xui xẻo nhất...
Nhất tới chuyện năm xưa bị người bắt nhốt, Tang Xạ Nhật trở nến ấp úng hàm hồ.
Vũ La gật đầu một cái:
- Mặc dù vị Lam Điệp Tiên Tôn kia có được thủ đoạn thông thiên, nhưng chia một thế giới ra làm năm vẫn là hết sức khó khăn, vì vậy mới xuất hiện những tình huống như không gian thác loạn, có đúng không?
Tang Xạ Nhật gật đầu:
- Phá hủy một thế giới cũng không khó khăn gì, nhưng muốn chia một thế giới ra làm năm phần, còn phải bảo đảm sinh linh trến đó an toàn, chuyện này quả thật quá khó khăn. Cho dù là Lam Điệp Tiên Tôn cũng chỉ có thể làm được tới bước này. Về phần sau đó vì sao Ngũ Phương giới trở lại Cửu Giới Tinh Hà, không ai biết được. Lam Điệp Tiên Tôn đã mất tích vạn năm, hiện tại không còn ai tuân theo cấm lệnh của y.
Vũ La nhớ tới những Chân Thần ở Tây Vực. Nói như vậy người của Tiến giới vẫn không hề từ bỏ chuyện tìm kiếm Ngũ Phương giới. Lam Điệp Tiên Tôn hết sức hùng mạnh, nhưng thiên tài Tiên giới quá nhiều, tuy rằng bọn họ không có cách nào đối kháng với Lam Điệp Tiên Tôn, nhưng vẫn có thể lừa gạt được Lam Điệp Tiên Tôn, giờ chút thủ đoạn nhỏ là không thành vấn đề.
E rằng đây là một trong những nguyên nhân mà Ngũ Phương giới trở lại Cửu Giới Tinh Hà.
Câu chuyện của Tang Xạ Nhật không phải là hoàn hảo, nhưng cũng có được manh mối rõ ràng. Những chi tiết trong đó e rằng hiện tại khó lòng giải thích rõ ràng, dù sao cũng đã là chuyện của hàng vạn năm trước.
Vũ La chợt nghĩ đến Nhược Lô Ngục trọng yếu như vậy, Lôi thị Tiên tộc cũng không phân rõ trắng đen đã dẫn diệt thế hắc thủy vào Ngũ Phương giới, e rằng sẽ bị rất nhiều người hận. Chẳng trách đạo Phù Vận Tiên Văn đầu tiên mà mình luyện chế đã khiến cho rất nhiều người đổ xô đi tiêu diệt Lôi thị Tiên tộc.
Mà Nhược Lô Ngục chính là Thánh Điện vào thời kỳ viễn cổ, điều này cũng giải thích rất nhiều điểm đáng ngờ trong đó. Tỷ như lai lịch của bộ Đạo Tạng, tỷ như lai lịch của Cửu Long Thôn Nhật...
Hắn khoát khoát tay bảo Tang Xạ Nhật lui ra, ở lại một mình trong phòng một lúc, chợt hạ quyết tâm. Hắn vung tay lên, đầy trời linh văn rơi xuống, phong ấn cả phòng lại.
Sau đó hắn xé cổ áo mình ra, Lam Điệp ấn ký lộ ra vô cùng nổi bật.
Vũ La cố gắng dùng nguyên hồn kết nối cùng Lam Điệp ấn ký, nhưng không được đáp lại.
Từ trước tới nay hắn vẫn cảm thấy Lam Điệp Ấn Ký có điều cổ quái, tuyệt sẽ không có chuyện tốt như vậy, tự nhiên có bảo bối chạy vào trong cơ thể của mình, đối với mình chỉ có lợi mà không có hại. Hơn nữa trong đạo ấn ký này rõ ràng ẩn chứa một đạo thần niệm, tình huống này cũng giống như năm xưa mình đoạt xá trùng sinh.
Vũ La liên tiếp dùng nguyên hồn phát ra ba đạo ý niệm thiện ý về phía Lam Điệp Ấn Ký, vẫn không được đáp lại. Hắn lại liên tiếp đổi mấy loại thủ đoạn, nhưng Lam Điệp Ấn Ký vẫn là an nhiên bất động.
Vũ La đã có thể khẳng định chín thành, Lam Điệp Ấn Ký này chính là vị Lam Điệp Tiên Tôn mất tích vạn năm kia. Cấp bậc năng lượng của Lam Điệp Tiên Tôn quá cao, cho dù là ở bên trong thân thể của mình, Vũ La cũng không có cách nào bắt được y.
Hắn không thể làm gì, bèn phẩy tay triệt thoái phong ấn gian phòng, đúng lúc Triệu Hiểu Hiểu bên ngoài cao giọng bẩm báo:
- Tiên sinh, có người chỉ đích danh muốn gặp ngài.
Vũ La lấy làm kỳ:
- Chỉ đích danh muốn gặp ta ư?
Hắn động ý niệm, cửa phòng lập tức mở ra, sắc mặt Triệu Hiểu Hiểu cũng có vẻ cổ quái:
- Người này khí độ bất phàm, không biết xuất hiện ở trong đại điện từ lúc nào, ngồi ngay ngắn trên long ỷ, chỉ đích danh muốn gặp “Vũ tiên sinh”...
Bên trong hoàng cung này có cao thủ nhất phẩm Diêu Yểu trấn giữ, không phải là người nào cũng có thể lặng lẽ không tiếng động tiến vào. Muốn làm được điểm này, ít nhất cũng là nhất phẩm trở lên.
Hơn nữa mình tiến vào Cự Tượng Tinh cơ hồ không có người nào biết được, người này đã nói là Vũ tiên sinh, hiển nhiên là biết mình.
Hắn cảm thấy vô cùng nghi hoặc:
- Đi, đi xem một chút.
Trong chính điện hoàng cung có bày một chiếc long ỷ do tiên ngọc điêu khắc mà thành, trên đó điêu khắc chín con Thần Long trông rất sống động, còn khảm vô số tài liệu trân quý. Đại điện và long ỷ này thật ra cũng chỉ để bài trí, bất quá là tượng trưng cho địa vị Tiên Tôn. Cho dù là Lý Tu Viễn cũng rất ít tới chỗ này, mà thoải mái ở trong thư phòng của mình.
Mà lúc này lại có một trung niên thân cao gần tám thước, hai vai rộng rãi, vóc người to lớn ngồi ngay ngắn trên long ỷ kia. Khí thế phi phàm, không giận mà oai.
Vũ La đi vào vung tay lên, bảo Triệu Hiểu Hiểu ở lại ngoài điện. Triệu Hiểu Hiểu có vẻ không tình nguyện, người nọ mở miệng nói:
- Tiểu cô nương, chủ nhân nàng nghĩ rất rõ ràng, nếu bản tọa thật sự muốn động thủ, nàng có ở sau lưng hắn hay không cũng như nhau cả.
Sắc mặt Triệu Hiểu Hiểu cực kỳ phiền muộn, Vũ La cười khổ, nói với người kia:
- Quả thật ngài không giỏi nói chuyện. Ngài nói như vậy, nàng sẽ tự trách rằng mình vô dụng, ta lại phải an ủi nàng rất lâu.
Dứt lời, lắc đầu không dứt, đi vào đại điện.
Người nọ bị Vũ La chỉ trích, không ngờ rằng cũng không tỏ ra tức giận, bất quá chỉ lạnh nhạt nói:
- Tính ta nói thật đã quen, ta làm gì không cần biết tới cảm nhận của người khác, cũng đã thành quen.
Vũ La im lặng chốc lát, gật đầu nói:
- Mấy câu nói này của tôn giá mặc dù bình thản nhưng cũng là vô cùng bá đạo. Không ngờ rằng nhanh như vậy đã có một vị Tiên Tôn giá lâm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...