Quyển 12 - Thời Thừa Lục LongLy khai liệt cốc, Tần Dịch cố ý không dùng xuyên không gian phương pháp, mà là thông thường một đường hướng Bắc phi hành, muốn nhìn một chút tình huống thế gian.Rất nhanh phát hiện, trong mấy chục ngày qua, giới tu hành thế gian quả thật có biến hóa rất lớn.Dĩ vãng các tu sĩ mặc dù cũng rất ít chạy tới chạy lui, tốt xấu là có đấy, ngẫu nhiên có thể trông thấy có hoa quang xẹt qua, đó là dấu vết do pháp khí phi hành của tu sĩ tạo ra.Trước kia Trịnh Vân Dật còn bị Võ tu đi ngang qua thiếu chút nữa đâm chết.Nhưng lúc này Tần Dịch một đường thần thức phóng ra ngoài, với trình độ thần niệm bao trùm toàn bộ Thần Châu của hắn hôm nay, rõ ràng một đường đều không có cảm giác được thân ảnh nửa tu sĩ ở bên ngoài.Giới tu hành Thần Châu một mảnh vắng lặng.Tần Dịch chậm rãi lắc đầu, có thể tưởng tượng ban đầu không phải như vậy, có lẽ đều là khắp nơi đến nhà nhau trao đổi ý tưởng đấy.Nhưng mà qua mấy chục ngày, nên trao đổi cũng trao đổi xong rồi.
Chỉ sợ muốn lên trời cũng đã lên rồi, không muốn lên trời lại không có đầu lĩnh, đều bàng hoàng bất an, co đầu rút cổ trong tông môn không biết như thế nào cho phải.Lúc này ai còn có thời gian rảnh đi ra ngoài rèn luyện a thăm bạn bè a và vân vân, tự nhiên sẽ không còn có người ra ngoài rồi.Thần niệm quét nhìn phía dưới, Tần Dịch phát hiện Tây Bộ có khí tức đại trận hộ sơn của đại tông môn, chăm chú nhìn một chút, "Linh Vân Tông".Tông môn của Thái Phác Tử, đại tông cấp Càn Nguyên của Thần Châu, nghe nói trong tông môn có ba vị Càn Nguyên.Dưới tông môn Vô Tướng, Linh Vân Tông xem như một trong những thủ lĩnh trung kiên rồi, uy danh hiển hách, so với Vạn Đạo Tiên Cung trước kia ngưu hơn nhiều.
Nhị Trụ Tử hai hàng kia không biết giấu bao nhiêu, tóm lại hắn một mực đang "Giữ mộ", Vạn Đạo Tiên Cung mặt ngoài xác thực không tốt lắm, miễn miễn cưỡng cưỡng đặt song song, thật ra nên tính là kém hơn người ta một bậc.Thái Phác Tử với tư cách đại biểu nổi bật của thế hệ trẻ, nếu không phải bị hào quang của Tần Dịch áp chế, hắn rất có thể là nhân vật thủ lĩnh thế hệ trẻ của giới tu hành, sẽ không so với Minh Hà chênh lệch đi đâu.Ở trước mặt đám BUG như Tần Dịch Minh Hà, Thái Phác Tử ảm đạm thất sắc, nhưng so sánh với người khác, vậy vẫn là đệ nhất cấp.
Hơn hai trăm tuổi Huy Dương, so với Cư Vân Tụ năm đó mạnh hơn nhiều.Ân...!Năm đó sư tỷ cho dù là Huy Dương cũng chỉ là trình độ bị người vượt cấp khiêu chiến, chẳng qua hiện nay vân du đã lâu, thực chiến không ít, cảm ngộ đã bất đồng, lại tiếp xúc qua Chúng Diệu Chi Môn...!Lúc này sư tỷ nói không chừng sẽ khiến cho rất nhiều người khiếp sợ."Muốn đi Linh Vân Tông xem một chút?" Bên cạnh truyền đến thanh âm của Lưu Tô.Khiến cho Trình Trình Dạ Linh đố kỵ nhất chính là, Tần Dịch ở đâu, Lưu Tô cũng ở đó.Không giống các nàng đều có cố kỵ, luôn khó có thể đồng hành.Mặc dù oán thầm chính cung kia không hề có thuộc tính chính cung, nhưng mọi người vẫn là chịu phục, nguyên nhân liền ở chỗ này.Bồi ở bên người Tần Dịch, vĩnh viễn là nàng.Tiên lộ khó đi đến mấy, có nàng ở bên cạnh Tần Dịch, người khác cũng yên tâm."Đúng vậy a, Linh Vân Tông là Đạo Môn truyền thống tương đối có tính đại biểu của thế gian, cấp bậc cũng cao, có lẽ tương đối rõ ràng tình huống chỉnh thể đấy, có thể trước hết tìm bọn hắn hiểu rõ tình huống một chút, miễn cho đến trước mặt Hạc Điệu tin tức không ngang nhau, nói không ra căn nguyên."Tần Dịch chuyển hướng bay đi Linh Vân Tông.
Lưu Tô theo bên người, lại nói: "Nếu như Linh Vân Tông đã đầu nhập Thiên Cung thì sao?"Tần Dịch thân hình dừng một chút, lại lắc đầu nói: "Cho dù đã đầu nhập Thiên Cung, đã thành địch nhân, chúng ta đi vào cũng là như giẫm trên đất bằng."Lưu Tô nở nụ cười.Tần Dịch cười nói: "Bất quá ta cảm thấy Linh Vân Tông coi như cũng được a, Thái Phác Tử nhân phẩm cũng được."Lưu Tô nở nụ cười: "Đây không phải chuyện nhân phẩm quyết định, đạo bất đồng, nhân phẩm không có quan hệ.""Ân." Tần Dịch không nói thêm gì nữa, đến bên ngoài Linh Vân Tông sơn môn, tụ khí hô lớn: "Thái Phác Tử đạo hữu có ở đây không? Cố nhân Tần Dịch tới chơi."Linh Vân Tông vốn là yên tĩnh một lát, rất nhanh một hồi bạo động, bên trong bay ra mấy đạo nhân ảnh nghênh đón mà ra, đều là Càn Nguyên Huy Dương.Vô Tướng thanh uy, bọn hắn vừa nghe liền biết rõ.Ai dám để cho một cái đệ tử bối phận thấp đi tiếp đãi Vô Tướng!Thái Phác Tử theo phía sau các trưởng bối, rất im lặng mà nhìn nam nữ lơ lửng giữa không trung xa xa.Lần trước Nam Hải gặp mặt, mọi người mới Huy Dương, Tần Dịch này đều Càn Nguyên rồi, đã rất khiến cho mọi người chịu đả kích.Lần này ni mã Vô Tướng chạy ra, mọi người Huy Dương vừa mới tiến triển một tầng không đến hai tầng đấy.Đây là đang chọc cười sao, mọi người là ở cùng một vị diện tu hành sao?Cái này coi như xong, ngươi con mẹ nó nhiều lần bên người mang theo đại mỹ nhân, còn không lặp lại đấy...!Hồ ly tinh lần trước đã diễm tuyệt nhân gian rồi, lần này còn khoa trương hơn, Thái Phác Tử hầu như không có cách nào tìm từ hình dung để hình dung vẻ đẹp của nữ nhân này.Liền muốn hỏi một chút, ngài tóc dài như vậy, đi ị phải vén lên sao?Ah không đúng, mỹ thiếu nữ là không cần đi ị đấy, người ta Cầm Tâm liền không sai biệt lắm Tích Cốc rồi, hiện tại đều đã...!Ách? Vô Tướng?Tại sao lại là một Vô Tướng?Thái Phác Tử thiếu chút nữa từ không trung sinh sinh ngã chết.Đây là hắn cấp bậc chênh lệch quá lớn, nhận không ra Thái Thanh, chỉ cho là cùng Tần Dịch không sai biệt lắm.
Trưởng bối nhà hắn đã bắt đầu lẩm bẩm rồi, vì sao mơ hồ cảm giác nữ nhân này càng khủng bố?So với Vô Tướng còn khủng bố hơn đó là gì?Ai còn có loại tâm tư nhàm chán như Thái Phác Tử suy nghĩ tóc nàng dài bao nhiêu a!Thật ra nếu để Tần Dịch biết rõ ý nghĩ của bọn hắn, ngược lại sẽ cảm thấy Thái Phác Tử càng có chút đạo tâm trẻ thơ đấy, người khác đã lâm vào trong vũng bùn mạnh yếu tôn ti không rút ra được rồi."Tiền, tiền bối, không biết tiền bối đại giá quang lâm..."Một lão giả dường như là tông chủ, cố gắng muốn làm ra chào hỏi không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng mà thanh âm mang chút run rẩy vẫn là bại lộ nội tâm chột dạ.Tần Dịch lắc đầu: "Tu vi là ta mạnh hơn một chút, nhưng các ngươi chung quy mới là tiền bối giới tu hành." Dừng một chút, phất tay nói với Thái Phác Tử: "Đạo huynh mạnh khỏe?"Một đám trưởng bối quay đầu, con mắt xanh rờn mà nhìn Thái Phác Tử.
Thái Phác Tử kiên trì tiến lên: "Tần Dịch, ngươi uống thuốc gì mạnh như vậy?""Không có gì, có chút tạo hóa." Tần Dịch quay đầu nhìn một vòng, từ bên trong một đám chấp sự trưởng lão sau lưng đã tìm được Hoàng Thạch chân nhân từng gặp, cũng lên tiếng chào: "Tiền bối mạnh khỏe."Hoàng Thạch chân nhân cười khổ, cũng không biết trả lời thế nào, chỉ có thể nói: "Tần...!Hiền chất, lên núi ngồi một chút?""Sẽ không vào, chẳng qua là những ngày qua đang bế quan, muốn biết thế gian chi biến, đi ngang qua nơi đây đặc biệt tới hỏi một chút."Tần Dịch rõ ràng mà nghe thấy thanh âm một đám thở phào một hơi.Có thể lý giải, đột ngột xuất hiện hai vị Vô Tướng, ước chừng sẽ bị coi thành người trên trời.
Nếu không phải Tần Dịch danh tự này mọi người coi như quen thuộc, chỉ sợ đã muốn coi thành diệt môn đối đãi rồi.Chỉ một phản ứng như vậy có thể đoán được, tông môn này phản đối lên trời.Phản đối lên trời, cũng chính là phản đối "Phi thăng tân trật tự" của Cửu Anh.Nhìn biểu lộ của Tần Dịch, đám người tinh này đương nhiên cũng biết hắn đang suy nghĩ gì, Linh Vân Tông tông chủ Khô Mộc đạo nhân nhân tiện nói: "Trước...!Ách, Tần hiền chất, trước mặt chân nhân liền không nói dối rồi, Linh Vân Tông chúng ta mặc dù không phải cao môn như Thiên Khu Thần Khuyết, cũng có cốt khí của mình.
Cho dù không nói tâm khí hùng bá một phương, chỉ luận tu tiên vấn đạo cầu trường sinh, từ trước tới giờ đều là vì sáng du Bắc Hải chiều Thương Ngô, tùy tâm sở dục đại tiêu dao, mà không phải đi làm Tiên Quan gì đó cho người ta, trói buộc cả đời đấy."Tần Dịch cố ý nói: "Cho dù phải đối mặt Thái Thanh? Ta xem chúng ta hai Vô Tướng đứng ở đây, các ngươi đều đang run rẩy.""Sợ là sợ đấy." Khô Mộc đạo nhân nuốt nước miếng: "Nhưng ta càng sợ nếu quả thật làm chó, cuộc đời này đạo tâm không còn, cũng sẽ không còn tiến bộ gì.""Nhưng mà Thiên Cung có tài nguyên, có linh khí.""Có tài nguyên thì thế nào? Chồng chất ra con rối, đạo tâm không còn, thân bất do kỷ, vậy mộc này còn không bằng chính mình khô." Khô Mộc đạo nhân ngược lại là càng nói càng trôi chảy, ngay cả thanh âm vốn có chút rung rẩy cũng không còn.Tần Dịch yên lặng nhìn hắn một hồi, Khô Mộc đạo nhân bình tĩnh đối mặt.Các trưởng lão Linh Vân Tông cũng thu lại cảm giác bất an lúc trước, yên tĩnh mà nhìn hắn.Lưu Tô mỉm cười.Mây trắng tự tại vào lúc nào? Lúc như gió xuân khắp nơi thanh nhàn.Mặc dù vũng bùn thế gian, câu nệ tại mạnh yếu tôn ti, đã có chút mục nát, nhưng chung quy cốt khí vẫn còn, đạo tâm bất diệt.Cái này liền đáng giá.Nếu không đang vì ai lên tiếng?Tần Dịch gọi Thái Phác Tử: "Thái Phác đạo huynh, có rượu không?"Thái Phác Tử chua xót nói: "Chính ngươi xuất từ Vạn Đạo Tiên Cung, còn có Thi Tửu Phiêu Linh uống không hết, ngược lại tìm ta muốn rượu."Tần Dịch đem hồ lô rượu uống không hết móc ra, mở ra nắp hồ lô hướng phía dưới trút xuống.Rượu chảy xuôi mà xuống, dần dần thành đầm.Tần Dịch nhỏ hết một giọt rượu cuối cùng, cười ha hả: "Chỉ nguyện ta và ngươi, không cần Phiêu Linh.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...