Thu thập xong hết thảy, hai người cùng đi thang máy xuống lầu, thang máy ting một tiếng, biểu thì đến lầu một.
Cửa vừa mở ra Tống Triết liền bị một màn trước mắt làm sợ ngây người, trong đại sảnh là một mảnh hỗn loạn, bốn năm thi thể nằm ở đó, nữ tiếp tân co quắp ngồi bệch dưới đất, cả người tựa hồ si ngốc run lẩy bẩy, nói không nên lời.
"Xảy ra chuyện gì?" Tống Triết chạy tới, chỉ thấy bốn thi thể đều là một dao cắt cổ, máu văng tung tóe khắp nơi, cặp mắt người chết trừng to, vẻ mặt hoảng sợ vẫn còn lưu giữ trên gương mặt. Làn da vì mất máu quá nhiều mà tái nhợt đáng sợ.
Tam Hoàng hướng về phía thi thể sủa to, ưu tư bất an, Tiêu Thiên ngưng trọng vỗ đầu Tam Hoàng: "Tam Hoàng, an tĩnh!"
Tam Hoàng nóng nảy không thôi, thế nhưng e ngại phân phó của chủ nhân nên chỉ có thể cố nhịn.
Nữ tiếp tân kinh hoàng tột độ, hoàn toàn không nghe được câu hỏi của Tống Triết, mặt toàn là máu, tựa hồ lúc những người kia bị cắt cổ họng đã văng thẳng lên mặt cô gái.
Tống Triết đụng nhẹ một cái, nữ tiếp tân giống như phát điên bắt đầu la hét, cuồng loạn, sợ hãi, miệng không ngừng la hét.
Tống Triết nhíu mày, ánh mắt nhìn vào mi tâm cô gái, một hình ảnh xuất hiện trước mắt cậu.
Hai trai hai gái đi tới trước quầy yêu cầu trả phòng, dáng dấp bốn người tựa hồ là hai cặp tình nhân. Bốn người cùng đi tới, nữ tiếp tân trả phòng xong đưa đồ cho một nam nhân trong bốn người. Kết quả dị tượng đột nhiên phát sinh, cổ họng người nam đang nói chuyện với nữ tiếp tân giống như bị người ta rạch một dao, máu xì ra bắn thẳng vào người nữ tiếp tân.
Nữ tiếp tân kinh hãi trợn to mắt, sợ hãi lan tràn trong con ngươi, cô run lẩy bẩy ngây ngốc đứng ở đó, giống như sợ tới choáng váng.
Ba người bạn của người nam kia thấy tình cảnh đó cũng hoảng sợ hét lớn, thậm chí còn không kịp chạy trốn, tiếp đó ba người liên tiếp bị cắt cổ họng, giống như cắt cổ gà vậy, nhanh gọn lẹ.
Máu tươi lại một lần nữa văng lên người nữ tiếp tân, từng chút từng chút cọ rửa mặt cô, mùi tanh tưởi nồng đậm làm cô hoàn toàn đánh mất lý trí.
Hình ảnh nhanh chóng biến mất, nữ tiếp tân ôm lấy chính mình co rút đứng trong góc tường, run lẩy bẩy, vẻ mặt kinh hoàng.
Mà trong đại sảnh, ngoại trừ nữ tiếp tân thì không còn người nào khác.
Tống Triết cảm giác được độ nghiêm trọng, lập tức nói: "Lão Tiêu, nhanh chóng tìm người phụ trách kia."
Cậu vừa dứt lời, người phụ trách đã gặp tối qua đã vội vàng chạy tới, nhìn thấy hiện trường thì vành mắt gần như nứt ra, suýt chút nữa đã lảo đạo gục trong vũng máu.
What the fuck?!
Vì xử lý sự cố bất ngờ tối hôm qua mà hắn đã một đêm không ngủ, đầu nhức tới sắp nứt ra, kết quả sáng nay vừa mới nhắm mắt nghỉ ngơi một chút đã bị trợ lý hốt hoảng đánh thức, nói là khách sạn xảy ra chuyện. Bọn họ thông qua camera giám sát nhìn thấy một màn giết người cực kỳ quỷ dị.
Người phụ trách đảo nhỏ nghe vậy thì nháy mắt túa mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy trời đất u ám, cả người gần như tan vỡ, Thượng Đế a, này rốt cuộc là chuyện gì? Vì sao đảo nhỏ lại liên tiếp phát sinh những chuyện kinh sợ như vậy chứ?
Lúc hắn chạy tới nhìn thấy một màn hung tàn đáng sợ này thì nhịn không được lảo đảo, cũng may có trợ lý đỡ lại mới không đến mức ngã nhào mất hết mặt mũi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...