Tin tức vừa ra, tám đại kiêu hùng Đông Ngoại Châu nhất thời đều cảm thấy kinh hoàng. Bọn họ cho rằng Diêm Xuyên nói một đằng làm một lẻo, tiếp tục xuất binh với bên ngoài.
Nhưng Đại Trăn vẫn không có tin tức xuất binh.
Sau khi tám đại kiêu hùng phái người tìm hiểu, mới biết được hóa ra Trần Bái Thiên đã sớm thần phục Đại Trăn. Hắn chỉ chờ tới khi Đông Ngoại Châu ổn định mới tuyên bố thiên hạ mà thôi.
Nhất thời, một đám kiêu hùng cảm thấy cay đắng.
Đại Tần Thành, thượng thư phòng.
Diêm Xuyên đang gặp mặt một đám trọng thần.
Dịch Phong ra khỏi hàng.
- Bẩm Thánh Vương, U Minh Hải truyền tin tức đến, cơ bản đã ổn định. Trong trận chiến đấu lần này, Đại Trăn thu được bảy cương vực. Lại thêm Trần Bái Thiên quy hàng, chúng ta thu được thêm hai đại cương vực. Bây giờ, Thánh đình Đại Trăn cõi âm đã nắm giữ mười bốn cương vực của Đông Ngoại Châu, trở thành thế lực lớn nhất tại Đông Ngoại Châu!
Dịch Phong hưng phấn bái lạy nói.
- Điều này cũng là giới hạn lớn nhất của Đại Trăn bây giờ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, quân tiên phong Đại Trăn thật sự cường thịnh. Sĩ khí không thể bảo là không cao, nhưng nhân tài dự trữ chung quy vẫn không đủ. Một lần ăn tám cương vực, muốn hoàn toàn khống chế vững chắc, ít nhất phải mất tới năm mới được.
Lý Tư đứng một bên gật đầu nói.
- Chuẩn bị một cuộc thi lớn toàn thiên hạ đi. Lý Tư, lần này do khanh làm chủ khảo!
Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Thần tuân chỉ!
Lý Tư lên tiếng trả lời
——
Dương gian, Đông Ngoại Châu, Thánh đình Đại Trăn, Hàm Dương thành.
Bên trong một cung điện, Nhân thân Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Triệu A Phòng đang vây quanh một cái táng thiên đồng quan.
Miêu Miêu nhảy lên bả vai Triệu A Phòng đứng.
- Meo, Diêm Xuyên, làm sao lại để ta và Vũ Hề tỷ tỷ đến dương gian vậy?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
Hít sâu một cái, Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Tử Tử hồi phục, không được phép quấy rối. Thần tộc quá mức quỷ dị. Chúng ta nhất định phải đề phòng Mộng Tam Sinh một chút!
- Meo!
Miêu Miêu trầm tư suy nghĩ, sau đó gật đầu một cái.
- Được chưa?
Diêm Xuyên nhìn về phía Mặc Vũ Hề.
- Được. Thiên mệnh luân hồi đã luyện hóa, có thể sử dụng được luân hồi lực! Hơn nữa, ba ngày trước, ta đã từng làm thí nghiệm. Không có vấn đề gì đâu!
Mặc Vũ Hề nói.
- Vậy bắt đầu đi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Két!
Diêm Xuyên mở táng thiên đồng quan ra.
Bên trong, Tử Tử đang được vô số những vì sao nhỏ vờn quanh. Diêm Xuyên vung tay lên, những vì sao nhỏ biến mất, lộ ra Tử Tử dường như đang ngủ.
Đầu ngón tay Mặc Vũ Hề quay vòng một chút. Trên đầu ngón tay của nàng chợt xuất hiện một vòng xoáy nhỏ màu xanh lam.
Giờ phút này Mặc Vũ Hề nhìn Tử Tử lại không hề có chút đố kị nào. Nàng nhẹ nhàng điểm ngón tay vào lồng ngực Tử Tử.
Vù!
Quanh thân thể Tử Tử đột nhiên bị vô số lam quang vờn quanh.
Diêm Xuyên đứng bên cạnh đang lo lắng chờ đợi, đồng thời nhìn chăm chú vào Tử Tử bên trong quan tài.
Trên trán Mặc Vũ Hề dần dần lấm tấm mồ hôi. Bọn họ cứ như vậy trong suốt thời gian một nén nhang.
Vù!
Quanh thân Tử Tử tản mát ra một tia lam quang. Tới lúc này ngón tay của Mặc Vũ Hề mới nhẹ nhàng buông lỏng ra.
Lam quang chậm rãi tan đi. Hô hấp của Tử Tử bỗng nhiên phục hồi.
Hai mắt Tử Tử chậm rãi mở ra, nhất thời có chút mờ mịt. Tiếp theo ký ức nhanh chóng được hồi phục.
- Phu quân!
Tử Tử hít sâu một hơi bỗng nhiên mừng rỡ kêu lên.
Diêm Xuyên nhất thời nở nụ cười, nhẹ nhàng ôm Tử Tử từ bên trong quan tài ra.
Tử Tử cũng ôm cổ Diêm Xuyên. Trong lúc nhất thời, dường như nàng đã trải qua hàng ngàn hàng tỉ năm tương tư vô hạn, tình cảm đột nhiên bạo phát.
- Meo, Tử Tử tỷ tỷ, tỷ tỷ sống rồi!
Miêu Miêu nhất thời hài lòng nói.
Mặc Vũ Hề đứng bên cạnh, khóe miệng thoáng cong lên, cuối cùng nàng và Triệu A Phòng nhìn nhau nở nụ cười
——
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Mộng Tam Sinh và Mộng Hồng Anh quả nhiên lại đến đây.
- Diêm Xuyên, Tử Tử đâu? Làm sao còn chưa bắt đầu cứu chữa? Chẳng lẽ thiên mệnh luân hồi gì đó cũng không có cách nào cứu được muội ấy sao?
Mộng Hồng Anh lo lắng nói.
Mộng Tam Sinh lẳng lặng nhìn về phía Diêm Xuyên.
Trong lúc mọi người ở đây đang nói chuyện, bên ngoài Đại Tần Thành đột nhiên vang lên một tiếng động rất lớn. Một lực trùng kích cực lớn xông thẳng tới khắp nơi.
Ầm!
Mộng Hồng Anh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái thiên hà hùng vĩ màu vàng từ trên trời rơi xuống.
- Hoàng Tuyền Lộ?
Trong mắt Mộng Tam Sinh nhất thời cứng lại.
- Hoàng Tuyền Lộ? Tử Tử, Tử Tử được cứu rồi?
Mộng Hồng Anh hưng phấn kêu.
Không bao lâu, Tử Tử và Mặc Vũ Hề dẫn theo Miêu Miêu liền từ trong Hoàng Tuyền Lộ bay tới.
- Tử Tử!
Mộng Hồng Anh đột nhiên vui mừng kêu lên.
Chỉ có chân mày Mộng Tam Sinh lại hơi nhíu lại.
- Chị họ!
Tử Tử cười nói.
- Tử Tử!
Mộng Tam Sinh bỗng nhiên kêu lên.
Lông mày Tử Tử cau lại. Tiếp theo nàng hơi cúi đầu nói:
- Gia gia!
Sắc mặt Mộng Tam Sinh có chút hòa hoãn. Hắn lại nhìn về phía Diêm Xuyên nói:
- Diêm Xuyên, ta biết các ngươi lo lắng điều gì! Ta cũng không vòng vo với ngươi nữa. Hoàng Tuyền Lộ của Tử Tử cực kỳ hữu dụng đối với Thần giới của ta!
- Vậy thì thế nào?
Cương thi Diêm Xuyên cau mày nói.
Hít sâu một cái, Mộng Tam Sinh nhìn Tử Tử nói:
-Thiên địa tổng cộng có sáu cái Hoàng Tuyền Lộ. Thần tộc ta có một cái! Nhưng không ngờ nó lại ứng nghiệm ở trên người Tử Tử. Lần này ta tới đây, chính là xem có thể dẫn Tử Tử trở lại hay không!
- Ta không đi theo gia gia!
Tử Tử lập tức lắc đầu nói, nhích lại gần Diêm Xuyên.
Mộng Hồng Anh cũng cảm thấy lo lắng, không biết phải mở miệng thế nào mới tốt.
- Ta biết. Cho nên, ta đã không tính dẫn ngươi đi nữa. Tuy nhiên, ta có một yêu cầu!
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
- Ồ?
- Sau này có khả năng Thần tộc sẽ phải dùng đến Hoàng Tuyền Lộ. Tới lúc đó Tử Tử cần trở lại trong tộc, giúp tộc làm tốt chuyện lớn này! Những cái khác, ta có thể mặc kệ!
Mộng Tam Sinh trịnh trọng nói.
Trở lại trong tộc một lần?
Tử Tử nhìn Diêm Xuyên.
- Đến lúc đó ta sẽ đi cùng Tử Tử!
Diêm Xuyên nói.
- Có thể!
Mộng Tam Sinh gật đầu một cái.
- Gia gia, Nam Ngoại Châu, Bắc Ngoại Châu, mỗi người có một cái Hoàng Tuyền Lộ. Vì sao chúng ta không tìm hai cái Hoàng Tuyền Lộ kia?
Mộng Hồng Anh hiếu kỳ nói.
Mộng Tam Sinh lắc đầu nói:
- Hoàng Tuyền Lộ, ngươi cho rằng có thể dễ dàng lấy như vậy sao? Hai cái kia căn bản không có cách nào di chuyển được. Cái thật sự có thể di chuyển, cũng chỉ có ba cái mà thôi. Một cái là Tử Tử. Một cái nằm ở trong tay Sào. Còn có một cái nữa hiện tại tung tích không rõ!
Dương gian, Tây Ngoại Châu, Thiên đình Đại Chu.
Trong thư phòng Vũ Chiếu, Viên Thiên Cương cầm trong tay một phần chiến thư. Đây là một bức chiến thư đến từ Thông Thiên giáo chủ.
- Thiên Đế, chiến thư của Thông Thiên giáo chủ sao? Khí phách thật lớn!
Viên Thiên Cương trầm giọng cười nói.
- Đồng thời khiêu chiến chín thánh nhân của dương gian?
Lông mày Vũ Chiếu cau lại.
- Thiên Đế, thánh nhân bây giờ không giống với ngày xưa nữa. Thánh nhân bây giờ điều động đại thế lực thiên địa, gần như có thiên uy thập nhị trọng, thậm chí còn có người càng mạnh hơn. Thông Thiên giáo chủ cũng quá cuồng vọng!
Viên Thiên Cương trầm giọng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...