Ầm ầm ầm ầm!
Cuộc quyết chiến cuối cùng ở tây Kiếm cương vực đã kéo màn.
Vương Tiễn, Mông Điềm, Mông Nghị, Kim Đại Vũ đối chiến với mỗi một Tổ Tiên, chớp mắt áp chế bốn Tổ Tiên.
Đại quân khác thì vây quanh ba cửa thành, trấn công từ bay hướng, ba thiếu một.
Trong phút chốc cường giả Thần Kiếm sơn trang liên tục bại lui, từ vị trí cuối cùng chạy ra khỏi chủ phủ.
- Trang chủ, tại sao, tại sao không đến cứu viện chúng ta?
- Trang chủ!
............
......
...
Đám cường giả Thần Kiếm sơn trang bi thương rống, nhưng từ dầu đến cuối không có người nào từ Thần Kiếm cương vực tới cứu, giống như là họ từ bỏ tây Kiếm cương vực.
- Giết!
- Cứu mạng!
- A!
............
......
...
Chiến trường hỗn loạn, những người đứng xem đều cảm thán rằng Đại Trăn thánh đình quá hung mãnh.
- Grao!
Ngũ long ngâm nga, long liễn mang theo đoàn người Diêm Xuyên chậm rãi bay hướng thành trì chủ phủ.
Binh mã dũng quân đoàn mở đường, chớp mắt họ đã tới quảng trường một chủ điện.
Diêm Xuyên bước xuống long liễn.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Tù giam ở đâu?
Một người áo đen tiến lên phía trước.
Đám người Bạch Khởi nhíu mày nhưng không ngăn cản.
Người áo đen đi tới gần, nói:
- Thánh vương, trong thành hỗn loạn, chúng ta đã khống chế được nơi đó, không ai có thể tới gần.
Diêm Xuyên hét to:
- Dẫn đường đi!
- Tuân lệnh!
Người áo đen dẫn đường, Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên theo sát phía sau.
Họ vòng quanh một hồi, rất nhanh đi tới tù giam bên dưới lòng đất.
Bên ngoài có nhiều cái xác gục ngã, hiển nhiên là thủ vệ bị Bổ Thiên các thanh lý.
Đoàn người bước nhanh vào lao tù.
Bên trong là mật thất âm u, chỉ có một cửa sổ nhỏ, có thể thấy ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào.
Trong địa lao có nhiều dụng cụ tra tấn, một mặt vách tường đầy máu, trên kệ để dụng cụ cũng loang lổ vết máu.
Người áo đen cung kính nói:
- Thánh vương, chính là nơi này!
Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh băng, phát ra sự giận dữ như núi lửa:
- Thừa tướng của Đại Trăn thánh đình đã bị nhốt tại đây, tra tấn sao?
Diêm Xuyên trừng mắt, Triệu A Phòng lấy ra một cái bồ đoàn, bỗng nhiên khoanh chân ngồi xuống.
Trước mặt Triệu A Phòng bày Diễn Thiên Bàn, nàng nhắm mắt lại, tay bấm pháp quyết, từng chú âm phức tạp vang lên.
Vù vù vù vù!
Hư không xung quanh như chợt sáng lên.
Triệu A Phòng nói:
- Vương, ta sẽ dùng thuật soán mệnh thôi diễn quá khứ, năm tháng vụt qua trước mắt ta.
Khi Triệu A Phòng nói chuyện thì bỗng luồng sáng xung quanh nhấp nháy thật nhanh, giống như mọi người đang xuyên qua một đường hầm.
Trước mắt mọi người dần xuất hiện một hình ảnh.
Trong hình, Lý Tư bị phong tu vi treo trên hình giá. Bên cạnh đứng Chân Hùng, mấy đệ tử của Thần Kiếm sơn trang liên tục tra tấn Lý Tư.
Hỏa lạc, băng thứ, độc đả, điện hồn, các loại khổ hình sử dụng trên người Lý Tư, gã cắn chặt răng, ánh mắt lóe tia cứng cỏi và ý cười lạnh lùng.
Hình ảnh không có thanh âm, thời gian Lý Tư bị đánh tả tơi qua đi thật lâu.
Hình như mỗi ngày Lý Tư đều phải chịu khổ hình như vậy, nhưng gã quyết không nói chuyện.
Cuối cùng Chân Hùng thẹn quá thành giận.
Ánh mắt Bạch Khởi lạnh băng nói:
- Khốn kiếp!
Lý Tư từ lúc ban đầu là bộ dáng thư sinh nho nhã dần dần tóc tai bù xù, toàn thân huyết vụ, người không ra người, quỷ không ra quỷ. Mãi khi Lý Tư hấp hối thì họ mới chịu cho gã nằm xuống đất.
Doãn Hận Thiên cảm động nói:
- Lý tướng ngạo cốt vô song!
Mọi người rời đi, Lý Tư khó nhọc bò dậy, bò tới vách tường nhà tù.
Phụt một tiếng, Lý Tư phun ngụm máu vào vách tường.
Lý Tư khó khăn bò lên, tay mau chóng di chuyển trên vách tường dính đầy máu, khuấy vách tường ô uế.
Lý Tư lại hộc ngụm máu trên tường, ngất xỉu.
Không biết qua bao lâu, Lý Tư bị người áp giải rời đi.
Nhìn thấy Lý Tư chịu tội, Diêm Xuyên siết chặt nắm tay. Thần tử của Đại Trăn thánh đình sao có thể để người khác nhục nhã?
Vù vù vù vù!
Luồng sáng bốn phía biến mất.
Triệu A Phòng c hậm rãi đứng dậy, nói:
- Vương, thuật soán mệnh của Bách Hoàng chỉ có thể suy tính nhiều như vậy.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đủ rồi.
Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên mau chóng đi tới chỗ vách tường đã khô.
Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên thúc đẩy pháp thuật, cực kỳ cẩn thận khiến máu trên vách tường hồi phục lại.
Vết máu khô biến đỏ thẫm, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên khống chế, chậm rãi một tầng huyết vụ bị tách ra, đây là ngụm máu cuối cùng của Lý Tư phủ lên một bí mật.
Máu biến hỗn độn, có nhiều dấu tay ở bên trên, không nhìn ra bất cứ manh mối gì.
Nhưng có lẽ Bạch Khởi hiểu biết thói quen của Lý Tư, tay mau chóng bôi xóa trên vách tường, máu bỗng hình thành vài chữ.
Bạch Khởi kêu lên:
- Thánh vương, Lý tướng để lại lời nhắn!
Diêm Xuyên đã tới gần, nhìn kỹ càng.
[Không biết Lý Tư sống chết thế nào nhưng thần tin thánh vương sẽ tìm tới đây, để lại tuyệt bút này, hy vọng thánh vương nhìn thấy.
Thần và Quỷ Cốc Tử tiên sinh gặp ác mộng, nếu bây giờ thánh vương thấy Quỷ Cốc Tử lạ thường thì xin đừng trách, bởi vì người đó căn bản không phải là Quỷ Cốc Tử tiên sinh!
Ngày hôm đó ta đi gặp Quỷ Cốc Tử tiên sinh, nhưng lúc gần đi lại xuất hiện một người, bộ dạng giống y như Quỷ Cốc Tử tiên sinh. Quỷ Cốc Tử biết cái gì thì kẻ đó đều biết hết, chẳng qua quanh thân âm y. Quỷ Cốc Tử tiên sinh nói đó là ác nguyên của hắn từng bị tiên sinh chém đứt lúc ở thiên đạo, tên gọi là hắc ám Quỷ Cốc Tử.]
Diêm Xuyên biến sắc mặt nói:
- Hắc ám Quỷ Cốc Tử?
Không biết tại sao Diêm Xuyên thở ra một hơi.
[Năm đó hắc ám Quỷ Cốc Tử bị Quỷ Cốc Tử tiên sinh phong ấn ở đại thế giới, chúng ta chết ở đại thế giới, phong ấn của Quỷ Cốc Tử tiên sinh biến mất thế là hắc ám Quỷ Cốc Tử trốn thoát, còn đi tới thế giới thứ nhất này.
Ngày hôm đó ta mới biết được, thánh vương, chúng ta chuyển mấy chục thế mới tỉnh ngộ mọi ký ức, đa số là tại vì hắc ám Quỷ Cốc Tử mà ra.
Chúng ta đến phong ấn giới làm hắc ám Quỷ Cốc Tử không thể tìm được, nếu không thì có lẽ chúng ta vẫn sẽ tiếp tục luân hồi.]
Nhìn tới đây mọi người thần kinh căng thẳng, hắc ám Quỷ Cốc Tử muốn làm gì?
[Mục đích của hắc ám Quỷ Cốc Tử là vì thay đổi tâm tính của Quỷ Cốc Tử tiên sinh, khiến tiên sinh nhiều lần chuyển sinh, buông bỏ truy tùy thánh vương, bất đắc dĩ ngày nay chúng ta đều hồi phục ký ức, hắc ám Quỷ Cốc Tử không thể tiếp tục thực hiện kế hoạch cho nên mới lộ mặt ra.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử muốn dung hợp với Quỷ Cốc Tử tiên sinh, nhưng hắc ám Quỷ Cốc Tử có tư tưởng quá tà ác, Quỷ Cốc Tử tiên sinh đã từ chối.
Mặc dù hồi phục ký ức kiếp trước nhưng tu vi của Quỷ Cốc Tử tiên sinh chưa hoàn toàn lấy lại, cộng thêm thứ gì Quỷ Cốc Tử tiên sinh biết thì hắc ám Quỷ Cốc Tử cũng biết hết.
Cuộc chiến hôm đó.
Quỷ Cốc Tử tiên sinh thua vì tu vi, nhưng không cho hắc ám Quỷ Cốc Tử thực hiện được, Quỷ Cốc Tử tiên sinh tự bế thất cảm, phong cấm tự thân, không cho hắc ám Quỷ Cốc Tử luyện hóa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...