Ngô Thiên thánh nhân tức giận hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Ngươi đã bị thương nặng đúng không? Giờ phút này, ngươi chỉ có thể phát huy ra một nửa thực lực đúng không?
Diêm Xuyên vươn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một quan tài to lớn, Táng Thiên Đồng Quan. Diêm Xuyên ánh mắt hung tợn, không hề sợ hãi.
Đang khi Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân chuẩn bị chiến đấu.
Phía đông bỗng có khí thế khổng lồ vọt tới.
Khí thế to lớn lan tràn, làm Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân khựng lại.
Ầm ầm ầm!
Phía xa như có lửa to ập đến, phô thiên cái địa, chớp mắt chiếm một góc hư không.
Biển lửa, Huyết Hải, lĩnh vực của thánh nhân, ba bên tự chiếm một phương, đối kháng với nhau.
Trong biển lửa có mười một bóng người.
Người dẫn đầu mặc áo đỏ, mặt mày hung tợn, trên đầu đội vương miện màu vàng. Khí thế khổng lồ phát ra từ người dẫn đầu, sau lưng kẻ đó đứng mười người, đều không tầm thường, phát ra khí thế hình như là Tổ Tiên chi khí.
Mười một người xuất hiện, trừng mắt nhìn Diêm Xuyên.
Mặc Vũ Hề biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là Phượng Đế!
Ngô Thiên thánh nhân nhìn sang.
Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng hỏi:
- Phượng Đế, ngươi cũng đến sao?
Phượng Đế nhìn Diêm Xuyên, lại xem bốn phía, nhíu chặt mày, nói:
- Ta đến là vì con của ta. Ngô Thiên, ngay cả con của ta mà ngươi cũng không thể bảo hộ được?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc?
Nghĩ đến Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc là Ngô Thiên thánh nhân lửa giận rực cháy. Chính bởi vì Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc mà Ngô Thiên thánh nhân mới sơ sẩy, đến bây giờ chật vật không chịu nổi.
Ngô Thiên thánh nhân không đáp lời. Phượng Đế liếc bốn phía.
Phượng Đế nheo mắt nói:
- Giáo tràng của ngươi bị hủy diệt hết?
Khi nói chuyện Phượng Đế nhìn hướng sau lưng Diêm Xuyên, đại quân của Diêm Xuyên?
Phượng Đế ánh mắt lạnh lùng hỏi:
- Diêm Xuyên?
Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Nhi tử của ngươi chính là bị Diêm Xuyên trước mặt giết chết!
Phượng Đế ánh mắt lạnh lùng nói:
- Quả nhiên lại là ngươi!
Hai nhi tử đều chết trong tay Diêm Xuyên, làm sao Phượng Đế không hận cho được?
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Phượng Đế, xem ra trẫm đã coi trọng ngươi, Tổ Tiên bát trọng thiên?
Phượng Đế ánh mắt lạnh băng.
Ngô Thiên thánh nhân kinh ngạc.
Ngô Thiên thánh nhân lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- Ngươi không hề căng thẳng sao? Ngươi mới chỉ là Tổ Tiên tam trọng thiên mà muốn đấu với hai ta?
Diêm Xuyên vung tay nói:
- Đến đi, những người không liên quan, lui ra!
Đám người Bạch Khởi sốt ruột nhưng vẫn đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Phượng Đế sắc mặt âm trầm, nhìn đám người Bạch Khởi phía đối diện, còn có Mặc Vũ Hề. Phượng Đế cảm nhận khí thế Tổ Tiên từ mọi người.
Ý của Diêm Xuyên không cần nói cũng biết, là muốn thuộc hạ theo Phượng Đế đến lùi sang bên. Diêm Xuyên lấy một địch hai, đối chiến với Phượng Đế và Ngô Thiên thánh nhân?
Trong mắt Phượng Đế lóe tia kinh ngạc, nhưng không từ chối. Phượng Đế có biết tin tức không gian Toái Dương điện, nếu không phải khi đó có Tây Môn thánh nhân nhúng tay thì Diêm Xuyên đã một mình giết chết năm Tổ Tiên.
Thực lực của Diêm Xuyên khiến Phượng Đế không dám xem thương.
Nhưng Diêm Xuyên thật là tự tìm chết!
Phượng Đế trầm giọng nói:
- Các ngươi hãy trông chừng đám người Mặc Vũ Hề.
Mười thuộc hạ của Phượng Đế đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Ầm ầm ầm!
Sau lưng Phượng Đế, thế giới hỏa hải bỗng có trăm thiên đạo xông lên trời. Trăm thiên đạo chậm rãi xoay quanh thiên đạo chính giữa, đó là một thiên đạo lửa đỏ. Tuy nhiên thiên đạo này khác biệt, mơ hồ như có con phượng hoàng bay trong đó.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Hèn chi, thì ra ngươi tự ngộ đại đạo, nhưng đại đạo của ngươi chỉ là hình thức ban đầu!
Phượng Đế lạnh lùng hỏi:
- Ngươi cũng biết đại đạo?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Ngộ ra đại đạo thì không cần nương tựa thiên địa, nhân ta tự mình đại đạo, tự thành thiên địa, mặc dù tu vi không như thánh nhân nhưng có tiềm lực hơn Thánh nhân, hèn chi.
Ngô Thiên thánh nhân rống to:
- Hừ! Tự tìm chết, không thể sống!
Ngô Thiên thánh nhân quát xong dẫn đầu ra tay trước, gã đánh một chưởng hình thành chưởng ấn màu trắng to lớn.
chưởng ấn to lớn phô thiên cái địa, phía sau chưởng ấn thậm chí liên tất cả thiên đạo, giống như mang theo thiên uy đánh hướng Diêm Xuyên.
chưởng ấn đi qua đâu là hư không sụp đổ, lực lượng khủng bố làm Mặc Vũ Hề đứng phía xa lộ vẻ kinh khủng, sợ Diêm Xuyên xảy ra chuyện gì.
Diêm Xuyên mặt vặn vẹo, vung Táng Thiên Đồng Quan.
Miêu Miêu ở trên vai Diêm Xuyên bỗng rống to:
- Meo!
Miêu Miêu dựng đứng lông, ánh mắt tức giận gầm hướng chưởng ấn lo lớn.
Sau tiếng mèo kêu, trước mặt Miêu Miêu dựng thẳng mấy trăm thiên đạo. Thiên đạo va đụn vào chưởng ấn mà Ngô Thiên thánh nhân đánh ra.
Ầm ầm ầm!
Hư không lắc lư kịch liệt.
Chưởng ấn vỡ ra, thiên đạo cũng nát.
Một chưởng của Ngô Thiên thánh nhân bị chặn lại?
Mặc Vũ Hề ở phía xa giật mình kêu lên:
- Miêu Miêu?
Một chưởng của thánh nhân khủng bố như thế nào, mới rồi Mặc Vũ Hề đã khắc sâu cảm nhận, đó là lực lượng áp chế hồn phách, vậy mà bị Miêu Miêu kêu một tiếng ngăn trở lại.
Miêu Miêu trông vô hại mà khủng bố như thế sao?
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu đứng trên vai mình, hơi kinh ngạc.
Phượng Đế, Ngô Thiên thánh nhân nhìn chằm chằm vào Miêu Miêu đứng trên vai Diêm Xuyên. Mới rồi Phượng Đế, Ngô Thiên thánh nhân còn nghĩ Diêm Xuyên thật quá kiêu ngọa, chiến đấu còn mang theo sủng vật. Nhưng bây giờ Phượng Đế, Ngô Thiên thánh nhân há hốc mồm, cái, cái này là thật sao?
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Diêm Xuyên, thấy ta phát uy chưa? Ta áp chế thánh nhân này cho ngươi.
Diêm Xuyên kinh ngạc nói:
- A! không cần....
Nhưng Diêm Xuyên chưa dứt lời thì Miêu Miêu đã nhảy ra ngoài.
Vù vù vù!
Miêu Miêu chợt biến mất, giây sau xuất hiện ở sau lưng Ngô Thiên thánh nhân.
Ngô Thiên thánh nhân biến sắc mặt nói:
- Không gian thần thông? Na di?
- Meo!
Sau lưng Miêu Miêu bỗng có bốn trăm chín mươi chín thiên đạo bắn lên trời.
Trong khoảnh khắc, Miêu Miêu bùng phát khí thế. Khí thế của Miêu Miêu mạnh mẽ, sắp đè bẹp Ngô Thiên thánh nhân.
Ngô Thiên thánh nhân khó tin nói:
- Không có khả năng, thiên địa chỉ có bốn Thánh nhân, tại sao trên người của ngươi cũng có hơi thở của Thánh nhân?
Ngô Thiên thánh nhân vung tay vỗ một chưởng vào Miêu Miêu.
Miêu Miêu lắc người, lại biến mất, xuất hiện ở phái nam bên cạnh Ngô Thiên thánh nhân.
Ầm ầm ầm!
Ngô Thiên thánh nhân đánh hụt một chưởng.
Ngô Thiên thánh nhân hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Ngô Thiên thánh nhân vung tay, hư không xung quanh lần thứ hai vặn vẹo, trong phút chốc bên trong lĩnh vực của thánh nhân hư không liên tục biến hình, lực lượng đè ép khủng bố hướng tới Miêu Miêu. Hơn hai ngàn thiên đạo theo Ngô Thiên thánh nhân điều động phóng ra lực lượng vô tận, đối phó Miêu Miêu bị nhốt ở bên trong.
- Meo!
- Meo!
- Meo!
Miêu Miêu phát ra một chuỗi tiếng mèo kêu, không ngừng biến đổi thân hình, không gian xung quanh để lại từng cái bóng của Miêu Miêu. Dần dần, dường như có trăm Miêu Miêu vây quanh Ngô Thiên thánh nhân.
Miêu Miêu la lên:
- Điều động thiên đạo chi lực sao? Meo, ta cũng biết này!
Ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...