Phía xa, còn có vô số tu giả không mời mà tới. Lúc này vẻ mặt bọn họ cũng đầy chờ mong.
Trong chuyện này, có hai thế lực vẫn không tỏ ra vui mừng. Một trong số đó đang đứng ẩn mình trong rừng tại một ngọn núi phía xa.
Hoàng, dẫn theo mười hai tên đệ tử, đứng ở một nơi bí mật.
Sắc mặt Hoàng phức tạp, nhìn Diêm Xuyên phía xa.
Hoàng vốn ngộ đạo ở đáy biển. Nhưng từ ngày Diêm Xuyên tới, Hoàng vẫn không tĩnh tâm được. Hoàng vẫn tự nhắc nhở mình, Diêm Xuyên là hậu nhân của kẻ thù giết cha, đáng chém! Nhưng chẳng biết tại sao, nàng lại không kìm lòng được đi tới cương vực Tôn Thiên.
Mười hai đệ tử không rõ vì sao, cung kính đứng sau đó.
Hoàng lẳng lặng nhìn.
Một sơn cốc khác, lại có một đám nam tử mặc áo đen. Mỗi người đều mang trên vai một thanh trường kiếm.
Một người dẫn cười lạnh một tiếng:
- Giảng đạo? A, buồn cười!
Trước Tôn Thiên Điện, Hóa Băng đã chuẩn bị cho thánh nhân một bồ đoàn lớn, chỉ đợi thánh nhân ngồi xuống, mở đàn giảng đạo.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh. Ánh mắt của mọi người đều chăm chú vào trên người Hóa Tôn Thiên.
- Thánh nhân Tôn Thiên!
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
Ngoảnh lại mới thấy tại khu vực Tả gia, Tả Thanh đã đứng dậy!
Chân mày tất cả mọi người nhíu lại. Thánh nhân sắp giảng đạo, ngươi gọi cái gì?
- Tả Thanh đạo hữu?
Hóa Tôn Thiên nghi ngờ nói.
Tả Thanh khẽ mỉm cười nói:
- Thánh nhân giảng đạo, chính là muốn tu giả thiên hạ trở nên cường thịnh, vì muôn dân thiên hạ này. Nhưng những tu giả đang ngồi đây không phải mọi người đều có thể lĩnh hội sâu sắc dụng ý của thánh nhân. Thánh nhân sao không để tất cả mọi người hiểu rõ? Tại sao?
- Ồ?
Hóa Tôn Thiên nghi ngờ nói.
- Tả Thanh mạn phép đi qua!
Tả Thanh thi lễ đối với Hóa Tôn Thiên nói.
Hóa Tôn Thiên gật đầu một cái.
Tả Thanh đi tới giữa quảng trường.
- Các vị, thiên địa này của chúng ta, thiên đạo vì sao sụp đổ? Vì sao Thương Thiên lại chết? Đại kiếp nạn trong thiên hạ tới từ phương nào, mọi người có rõ ràng không?
Tả Thanh quát lớn nói.
Nghe thấy hắn quát lớn một tiếng, vô số tu giả xung quanh nhíu mày nghi hoặc. Có mấy người biết, nhưng có rất nhiều người lại không rõ.
Tại khu vực của Diêm Xuyên, con ngươi Doãn Hận Thiên lại co lại.
- Mọi người cũng biết đại kiếp nạn thượng cổ, mọi người cũng biết trong trận chiến kia, thiên địa của chúng ta bị một người siêu thoát tên là Liên Thần làm long trời lở đất, làm quần hùng chết đi, làm thiên đạo sụp đổ, làm Thương Thiên chết. Nhưng mọi người có biết cụ thể thế nào không?
Tả Thanh lại quát lên.
- Cụ thể đã có chuyện gì xảy ra?
Có người kêu lên.
- Chuyện gì xảy ra sao? Ta đến nói cho mọi người biết. Đầu tiên, mọi người phải hiểu rõ một chút, thiên địa từ đâu đến? Từ đâu đến?
Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng.
- Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi. Thái cực cũng chính là thế giới này của chúng ta. Thế giới này của chúng ta là sinh ra từ trong vô cực. Vô cực, chính là hư vô, chính là Không có. Từ bên trong chẳng có gì cả sinh ra có chúng ta bây giờ. Cái có này tổng cộng sinh ra bốn thiên địa. Thiên địa của chúng ta chính vì một trong số đó!
Tả Thanh giải thích.
- Cái gì? Bốn thiên địa?
- Bốn sao?
...
...
...
Nhất thời, tất cả phía dưới đều xôn xao. Rất nhiều người lộ vẻ kinh ngạc, cho rằng thiên địa chính là tồn tại lớn nhất. Hiện tại lại có ba thiên địa cùng đẳng cấp?
Mọi người nhìn về phía Hóa Tôn Thiên. Hóa Tôn Thiên, lại gật đầu một cái.
Thánh nhân gật đầu, rõ ràng không phải là giả.
- Bốn thế giới có một thế giới mạnh nhất, và ba thế giới khá yếu. Thế giới mạnh nhất, thời điểm muốn chiếm đoạt ba thế giới của chúng ta, vậy làm sao để chiếm đoạt? Không phải là chiếm lĩnh, mà là cắn nát thiên địa, hòa nhập với thế giới mạnh nhất. Giống như bảo thiên địa chúng ta làm phân bón cho thế giới mạnh nhất, tẩm bổ thế giới của bọn họ. Cắn nát thế giới của ta, kể cả thế giới của chúng ta cũng như tất cả sinh linh, tử linh. Tất cả đều bị cắn nát, làm phân bón cho thế giới mạnh nhất. Các ngươi nguyện ý sao?
Tả Thanh quát lớn nói.
Phân bón? Sinh linh, cả thế giới làm phân bón?
Nhất thời, vô số tu giả cảm thấy da đầu tê dại. Bọn họ nhìn Hóa Tôn Thiên, nhận được một cái gật đầu nữa của Hóa Tôn Thiên.
Quá kinh khủng!
- Ba thế giới yếu hơn hình thành liên minh, đối kháng với thế giới mạnh nhất. Thiên địa này của chúng ta lại gọi là thế giới yếu nhất. Mặc cho chúng ta bồi dưỡng các đạo, vô số cường giả thượng cổ vì tăng cường cho thế giới yếu nhất chúng ta, đã hết lớp này tới lớp khác hi sinh, chính là muốn cho thiên địa này của chúng ta có thể vĩnh viễn trường tồn. Vì thiên hạ, bọn họ cam tâm tình nguyện hi sinh chính mình, không ngừng chiến đấu cùng đám ác ma của thế giới mạnh nhất! Bọn họ đều là anh hùng của thế giới chúng ta.
Tả Thanh hít sâu một cái nói.
Xung quanh vẫn hết sức yên tĩnh. Mỗi người đều xiết chặt nắm đấm.
- Anh hùng bên ngoài, chống đối với ác ma. Thương Thiên phụ trách chiếu cố thiên địa. Thiên địa này là thiên đường cuối cùng của mọi người chúng ta, không cho phép có sai lầm. Tất cả anh hùng đều liều tính mạng bảo vệ quê hương của chúng ta. Lúc đó, có Doãn gia, chính là tay mắt của Thương Thiên trong thiên hạ. Lúc đó Doãn gia quyền thế không người nào có thể so sánh được, không người nào có thể địch lại. Hiệu lệnh của Doãn gia, thiên hạ không ai dám không tôn trọng! Bởi vì hắn đại biểu cho Thương Thiên!
Tả Thanh quát lớn nói.
Tả Thanh hét một tiếng, rất nhiều người đều nhớ lại. Hình như bọn họ mơ mồ có nghe thấy một truyền thuyết như thế. Có mấy người còn dán mắt vào Doãn Hận Thiên đang ngồi bên cạnh Diêm Xuyên.
Trong mắt Doãn Hận Thiên trở nên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Tả Thanh.
- Ha ha, nhưng không ai từng nghĩ tới, không ai từng nghĩ tới, Doãn gia lại phản bội Thương Thiên, phản bội thiên địa này của chúng ta, cấu kết cùng ác ma thế giới mạnh nhất. Đúng, chính là Doãn gia cấu kết với Liên Thần, khiến Thương Thiên chết đi, khiến thiên đạo sụp đổ, khiến vô số cường giả giới này đều chết đi. Thậm chí, ngày đó bầu trời mặt trăng cõi âm cũng bị Liên Thần hủy diệt. Chính là Doãn gia, hắn là kẻ phản bội của thiên địa này, kẻ phản bội mọi người.
Giọng điệu Tả Thanh lộ vẻ kiên quyết. Hắn hét lớn một tiếng, nhìn về phía Doãn Hận Thiên.
Hóa Thê Lương cảm thấy lo lắng, nhìn Hóa Tôn Thiên. Hắn không biết vì sao lão tổ tông lại tỏ ra khoan dung khi Tả Thanh là khách lại đoạt vị trí của chủ nhà gây huyên náo trong ngày đại thọ của lão tổ tông như vậy.
Tả Thanh nhìn về phía Doãn Hận Thiên. Tất cả mọi người xung quanh cũng nhìn về phía Doãn Hận Thiên.
- Doãn gia hại Thương Thiên chết đi, hại thiên đạo sụp đổ, hại thế giới này của chúng ta mất đi tất cả mộng tưởng. Doãn gia cấu kết Liên Thần, phản thiên địa ta. Cuối cùng, khi Liên Thần rút đi, Doãn gia chịu thiên hạ vạn tông truy sát. Một đại tộc to lớn nhanh chóng sụp đổ. Mọi người thấy như vậy, rốt cuộc Doãn gia có đáng chết hay không?
Tả Thanh nhìn về phía tất cả mọi người xung quanh.
- Đáng chết!
Nhất thời, rất nhiều tu giả hét lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...