Tru Tiên Tứ Kiếm khí thế hung ác bắn ra bốn phía, trên bầu trời xa xôi có sương mù dày đặc vòng quanh. Trong sương mù chậm rãi thò ra hai con mắt, con mắt to cỡ vạn trượng khảm trong sương mù dày.
Một Đạo Thần giật mình kêu lên:
- Con mắt?
Tru Tiên Tứ Kiếm làm sao có con mắt?
Đạo Thần lập tức bay lên trời, tay múa trường kiếm muốn đâm vào con mắt vạn trường.
Hình như con mắt có cảm ứng, bỗng chớp mắt nhìn hướng Đạo Thần kia.
Ầm!
Đạo Thần người lắc lư, té từ trên trời xuống.
Một Cổ Tiên nhào tới nhanh chóng điều tra:
- A, sư huynh, ngươi làm sao vậy?
Cổ Tiên đó kinh khủng hét to:
- Hồn phi phách tán?
Đôi mắt bên ngoài Tru Tiên Tứ Kiếm liếc một cái là một Đạo Thần hồn phi phách tán?
Cổ Tiên vẻ mặt kinh dị nhìn đôi mắt vạn trượng trên bầu trời.
Mắt to vạn trượng đang nhìn hướng đông, chỗ xa xôi Diêm Xuyên chiến đấu, thấy Tử Thần cung bị vô số tinh thần vòng quanh.
Mặc dù cách xa ức vạn dặm nhưng đôi mắt này thấy rõ ràng, nhớ kỹ quỹ tích tinh thần vòng quanh. Xung quanh vô số kiếm khí bắt chướng tinh thần phương đông xoay tròn.
…
Tử Thần cung.
Tổ Tiên Tử Võ mang theo năm trăm vạn đệ tử đối chiến với binh mã dũng quân đoàn.
Ở trong mắt Tử Võ thì Diêm Xuyên chẳng qua chỉ phát thần uy được tại Hàm Dương, chỗ này không phải là Hàm Dương, bên cạnh hắn cũng không có Tru Tiên Tứ Kiếm.
Tử Thần Vương hoàn toàn có thể giết chết Diêm Xuyên.
Hiện tại Tử Thần Vương thân hợp thiên đạo, lại khống chế hai mươi thiên đạo, chỉ khí thế hùng hồn này đủ làm Tử Võ yên tâm.
Bên ngoài Tử Thần cung.
Diêm Xuyên phóng ra Chưởng Trung Vũ Trụ, Đại Hư Vô Thiên Áo Thuật.
Vô số tinh thần xuất hiện.
Tử Thần Vương ánh mắt xem thường.
Bùm!
Tử Thần Vương vỗ một chưởng, có trăm tinh thần cỡ vạn trượng vỡ nát.
- Ha ha ha ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi có thủ đoạn lợi hại gì, hóa ra không chịu nổi một kích!
Ban đầu Tử Thần Vương căng thẳng thần kinh giờ đã tán đi một nửa.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Vậy sao?
Tinh thần xung quanh chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng lúc càng nhiều thêm, chiếm phạm vi cũng ngày càng rộng. Hai quân đại chiến bị đẩy ra xa.
Phương xa, Quỷ Cốc Tử dời đến vô số đại địa long mạch.
Quỷ Cốc Tử hai tay ấn mặt đất, quát:
- Nhập thể!
Ầm!
Ầm!
Trên mặt đất, từng con đại địa long mạch như là ngàn vạn hoàng long lao hướng Quỷ Cốc Tử, bao phủ gã. Rất nhanh ngàn vạn hoàng long bị hút vào cơ thể của Quỷ Cốc Tử.
Trên người Quỷ Cốc Tử tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, từng lực lượng dân trào toát ra, lực lượng khủng bố khiến mặt đất xung quanh run rẩy.
Quỷ Cốc Tử ngửa đầu hú dài:
- Grao!
Không trung run bần bật, mắt Quỷ Cốc Tử mắt ra ánh sáng vàng, y phục bay phần phật vì lực lượng không thể khống chế.
Quỷ Cốc Tử hét to:
- Grao! Thánh vương, thẫn đã dẫn long mạch nhập thể, lực lượng quá nhiều, thần sắp không khống chế được. Thần cần phát tiết, thần muốn chiến đấu, trút lực lượng này ra ngoài!
Phía xa, mắt Tử Thần Vương lóe tia mờ mịt, Diêm Xuyên con ngươi co rút.
- Như ngươi mong muốn, đại hư vô, đại hư vô, đại hư vô!
Vô tinh thần xoay nhanh gấp mười lần.
Ầm ầm!
Quanh Tử Thần cung không trung vặn vẹo, ngày càng xoắn xuýt, mãnh liệt.
Tử Thần Vương biến sắc mặt nói:
- Có gì không đúng!
Dường như Tử Thần Vương đã phát hiện ra điều bất ổn.
Tử Thần Vương nhào hướng Diêm Xuyên, hai mươi thiên đạo mang theo thiên uy mạnh mẽ vọt nhanh tới.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Thanh thiên đạo!
Ầm!
Hai mươi thiên đạo và Thanh thiên đạo va chạm bùng phát ra lực lượng trùng kích mãnh liệt, mặt đất xung quanh run lên.
Diêm Xuyên chưa nhúc nhích, Tử Thần Vương cũng đứng bất động. Thiên đạo của hai cường giả giằng co.
Tử Thần Vương biến sắc mặt nói:
- Thanh thiên đạo? Ngươi mới tới Tổ Tiên, tại sao ngươi khống chế thiên đạo mạnh như vậy?
Điều này không hợp lý.
Nhưng Diêm Xuyên không nhìn thiên đạo mà xem hướng vô số tinh thần.
- Đại hư vô, đại hư vô!
Két!
Không trung bỗng xuất hiện khe nứt.
Ầm!
Một tiếng nổ điếc tai, phạm vi tinh thần bao phủ lam không trung vỡ ra, hai mươi hai thiên đạo chớp mắt tan nát, tan cỡ biến mất.
Tử Thần Vương giật mình kêu lên:
- Có chuyện gì?
Vù vù!Vù vù! Vù vù!
Tinh thần điên cuồng xoay tròn, nội bộ như có nhiều thứ bị nghiền thành bột rồi bị bài xích ra ngoài.
Giờ khắc này, Bắc Ngoại Châu, có một đại điện, trên đại điện có ba chữ lớn 'Bích Du cung'.
Trong đại điện có khói đen vòng quanh, mơ hồ thấy một bóng dáng áo đen đang khoanh chân ngồi, hình như lĩnh ngộ thứ gì.
Thông Thiên giáo chủ áo đen trầm giọng nói:
- Đại Hư Vô Thiên Áo Thuật? Đại hư vô? Hay cho đại hư vô! Lấy tinh thần phong tỏa một mảnh không gian rồi đập vỡ nó, đè ép mảnh vỡ không gian, nơi này không thuộc về thiên địa nữa. Tru Tiên Tứ Kiếm là bên trong thành một giới, ngươi là biến một khu vực hoàn toàn hư vô? Thì ra là quỹ tích này? Hư vô một mảnh thiên địa, ngay cả pháp tắc thiên đạo cũng bị gạt võ hết. Đại Hư Vô Thiên Áo Thuật? Không đúng, còn có ‘Thiên áo', đây không phải là hư vô thuần túy, nếu là hư vô thuần túy thì đã bắt đầu phân giải Tử Thần Vương rồi. Hiện tại Tử Thần Vương chỉ mất đi mượn lực lượng thiên đạo, cái này càng giống như là Thiên Ma Giới?
Trong khu vực tinh thần, thiên đạo tan vỡ, thiên địa không còn.
Diêm Xuyên quát:
- Quỷ Cốc Tử!
- Grao!
Người Quỷ Cốc Tử đầy ánh sáng vàng nhào hướng Tử Thần Vương.
Ầm!
Quỷ Cốc Tử tràn ngập lực lượng đánh ra một đấm, nắm tay như phát ra tiếng rồng ngâm, uy lực cực kỳ to lớn.
Tử Thần Vương lộ vẻ kinh sợ nói:
- Grao! Tại sao giống như trong Tru Tiên Tứ Kiếm, không có lực lượng thiên đạo?
Tử Thần Vương đấu quyền với Quỷ Cốc Tử thế nhưng Tử Thần Vương bị đánh lùi?
Tử Thần Vương sợ hãi rống to:
- Không, không nên như vậy, lực lượng công đức, khí vận, đến đây!
Quỷ Cốc Tử cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha! Không cần la nữa, trong Đại Hư Vô Thiên Áo Thuật của thánh vương thì ngươi căn bản đã thoát khỏi thiên địa một thế giới. Chỗ này tất cả là hư vô!
Ầm ầm!
Quỷ Cốc Tử điên cuồng xuất thủ, phút chốc Tử Thần Vương luống cuống tay chân.
Quỷ Cốc Tử lạnh lùng quát:
- Còn muốn trốn sao? Hừ, trở về cho ta, Thiên Long Bạo!
Ngàn hoàng long lao ra khỏi người của Quỷ Cốc Tử, vọt hướng Tử Thần Vương, bao vây gã vào giữa, nổ tung.
Ầm!
Cú nổ điếc tai phát ra ức vạn ánh sáng vàng, hai cường giả ở bên trong điên cuồng đấu nhau.
Bắc Ngoại Châu, trong Bích Du cung.
Thông Thiên giáo chủ thở ra hơi dài:
- Phù.
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói:
- Không uổng là Bách Hoàng và Doanh cùng nhau sáng tạo ra thần thông, không có đại trí đại dũng đại tuệ thì không sáng tạo ra được. Doanh, không, kiếp này tên ngươi là Diêm Xuyên, nếu ngươi đã cho ta xem thần thông này thì ta không thiếu nhân tình của ai, sẽ có lúc trả lại cho ngươi!
Tử Thần cung.
Quỷ Cốc Tử đại chiến với Tử Thần Vương tròn một ngày.
Ầm!
Từng cái trảo ở trên đầu Tử Thần Vương, vô số hoàng long nháy mắt xông vào người gã.
Tử Thần Vương khàn giọng hét to:
- Cái gì? Ngươi là Cổ Tiên tại sao có ý chí mạnh hơn ta? Tại sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...