Diêm Xuyên nhìn năm trăm đạo dẫn thiên đạo, trầm ngâm nói:
- Đạo dẫn ở nơi này dẫn động thể phục chế năm trăm thiên đạo, nếu ta lấy đi thì Linh Cảm giới sẽ xuất hiện sơ hở.
Miêu Miêu ngoái đầu lại, tò mò nói:
- Meo! Nhưng ta cảm giác ta phải lấy những đạo dẫn này, giống như nó chuẩn bị cho ta vậy.
Diêm Xuyên lạnh nhạt cười nói:
- Vậy thì lấy đi.
- A?
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu, quái dị nói:
- Đạo dẫn không phải thiên đạo, lấy đi rồi muốn dùng đạo dẫn thôi diễn ra thiên đạo cần thời gian rất dài, thậm chí cần vô số kỳ ngộ, người khác cần thời gian dài nhưng ngươi thì có lẽ...
Miêu Miêu khó hiểu hỏi:
- Có lẽ cái gì?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Không có gì, ta tìm đến đạo dẫn mà ta cần, chờ ta lấy đi rồi ngươi lại lấy cái khác.
Miêu Miêu gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên vừa vào đại điện thì thanh sắc thiên đạo ở huyệt Thần Đình run bần bật, chỉ dẫn Diêm Xuyên nhìn hướng cây cột xanh không xa.
Chắc đó là đạo dẫn mà Diêm Xuyên cần, hắn khá may mắn, đã tìm được.
Diêm Xuyên đi tới trước cây cột, vươn tay sờ.
Vèo!
Đông Hải long cung trong huyệt Thần Đình chợt sinh ra lực hút cây cột vào trong.
Cây cột xanh bỗng biến mất.
Ầm ầm!
Diêm Xuyên đứng trong đại điện, thanh sắc thiên đạo trong huyệt Thần Đình run bần bật, thiên đạo ban đầu có vô số vết rạn đang chậm rãi hồi phục như cũ.
Diêm Xuyên nói:
- Ta phải thôi diễn một đoạn thời gian, ngươi đi lấy cái khác đi.
- Meo!
Miêu Miêu hưng phấn nhìn đám đạo dẫn.
Bên ngoài, vô số cường giả nhìn chằm chằm Linh Cảm điện, không biết Diêm Xuyên vào trong có được ích lợi gì.
Đằng sau đám đông, Bách Thiện lão nhân siết chặt nắm tay.
Trong mắt của Bách Thiện lão nhân tràn ngập sốt ruột nói:
- Lấy đi, lấy đi, ngươi lấy đi!
Khoảnh khắc Diêm Xuyên lấy thanh sắc đạo dẫn.
Ầm!
Thiên địa bỗng vang tiếng động điếc tai.
Tiếng vang vọng khắp Linh Cảm giới, vô số tu giả kinh ngạc nhìn lên trời, không biết tiếng sấm từ đâu ra.
Mắt Bách Thiện lão nhân lộ vẻ mừng như điên:
- Rốt cuộc lấy, thiên đạo giới này rốt cuộc thành bèo không căn, năm trăm thiên đạo thành một thể rốt cuộc bị tách rời một một phần. A, một trăm năm mươi vạn năm, một trăm năm mươi vạn năm!
Bách Thiện lão nhân mừng như điên, biểu tình lộ vẻ sắp khóc.
Cùng với tiếng nổ điếc tai, phái không xa mặt trời bị vô số Thiên Ma vòng quanh bỗng phát ra tiếng nổ.
Ầm!
Nhiều người ngoái đầu nhìn, trông thấy mặt trời to lớn xuất hiện khe nứt.
Vô số tu giả giật mình kêu lên:
- Mặt trời mà cũng xuất hiện khe nứt?
Bách Thiện lão nhân nhìn khe nứt, mắt lóe tia sáng nói:
- Thiên Dương chi thủ, Thanh thiên đạo? Người này cũng thật may mắn, đạo dẫn thứ nhất lấy vào tay là Thanh thiên đạo. Trong ba ngàn thiên đạo thì Thanh thiên đạo thuộc mấy cái khó hiểu thấu nhất. Lúc trước Huyền Diệu tiên nhân chỉ vì có điểm đặc biệt mới điều động thiên đạo này được.
Bách Thiện lão nhân lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh bị hưng phấn thay thế. Tùy theo Miêu Miêu thu đi đạo dẫn, thiên địa càng vang nhiều tiếng sấm hơn.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Thiên địa vang tiếng nổ điếc tai, mặt trời ở không xa càng nhiều nứt rạn.
Bách Thiện lão nhân vẻ mặt mừng như điên:
- Ngươi này thật đúng là tham, lại muốn thu hết đạo dẫn. Ngươi cho rằng ngươi là ai? Thánh nhân sao? Cho dù là thánh nhân cũng không có khả năng thu hết sạch!
Bách Thiện lão nhân mặt vặn vẹo:
- Ha ha ha, thu đi, thu đi! Thể phục chế năm trăm thiên đạo ngưng tụ thành một đoàn giờ bị ngươi đánh tán loạn, giới này càng nhiều sơ hở, ha ha ha!
Không ai ngờ Bách Thiện lão nhân vốn rất hiền hòa giờ mặt vặn vẹo, oán khí mãnh liệt tản ra.
Bách Thiện lão nhân nhìn mặt trời to lớn, bên trên đầy vết nứt.
Bách Thiện lão nhân ánh mắt hung tợn, bỗng rạch không trung.
Ầm!
Trong hư không xuất hiện cái hố to, bên kia là Thiên Ma vô cùng tận tụ tập lại.
Bách Thiện lão nhân hét hướng lỗ hổng trên trời:
- Đi ra, mau đi ra!
Ầm ầm!
Bốn phương Thiên Ma vô tận ùa ra.
Các cường giả biến sắc mặt nói:
- A!
Bách Thiện lão nhân nhìn chằm chằm bầy Thiên Ma.
Dần dần vô số Thiên Ma tản ra bốn phía, chậm rãi lộ một người mặc áo đen, cũng là Thiên Ma nhưng ngưng tụ nhiều, toát ra khí thế mạnh mẽ.
Vô số Thiên Ma cung kính bái người áo đen này.
Bách Thiện lão nhân ánh mắt dữ tợn nói:
- Hắc Thứ Thiên Ma Thần, từ ngươi chỉ huy phá hủy mặt trời cho ta! Sau khi mặt trời tan tác thì hủy diệt nó!
Hắc Thứ Thiên Ma Thần cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Tiếp theo rậm rạp Thiên Ma theo sự chỉ huy của Hắc Thứ Thiên Ma Thần xông hướng mặt trời, vào trong các khe nứt, dùng hết sức đồng quy vu tận.
Trên mặt trời phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm!
Nhưng nhóm Thiên Ma vẫn bất chấp tất cả, liều mạng xông lên.
Quanh mặt trời tụ tập ngày càng nhiều Thiên Ma, cuồn cuộn tuôn hướng mặt trời.
Các tu giả cũng bị Thiên Ma vây quanh, đông đúc Thiên Ma vọt hướng mọi người.
Bách Thiện lão nhân quay đầu lịa nhìn Linh Cảm điện, lộ nụ cười hưng phấn, nhấc chân biến thành luồng sáng vọt hướng mặt đất Linh Cảm giới.
Mặt trời cách mặt đất quá xa, các tu giả bên dưới nghe thấy tiếng nổ điếc tai, tuy rằng phát hiện có vấn đề, nhưng không biết cụ thể ra vấn đề gì.
Nhìn lên trời vẫn thấy mặt trăng, nhưng thiên địa càng nổ vang thì trăng càng tối đi.
Mười ngày sau, lối vào Linh Cảm giới.
Vèo!
Vèo!
Từng bóng người từ bên ngoài tiến vào, càng lúc càng nhiều tu giả ùa vào trong.
Chỗ lối vào có rất nhiều người canh giữ.
Một nam nhân mặc áo trắng tiến vào, có nam nhân mặc áo đen xông tới.
Nam nhân mặc áo đen hưng phấn nói:
- Sư phụ, mau lên, tìm được rồi, tuyệt thế thần binh xuất thế! Hơn nữa cũng tìm ra mộ của Chỉ Trần Nữ Thần, nhanh lên!
Nam nhân mặc áo trắng mắt sáng lên nói:
- Vậy sao? ở đâu?
Nam nhân mặc áo đen hưng phấn nói:
Hướng bắc, mé bắc, có nhiều người đều đi, rất nhiều cường giả đi tới đó. Nhưng tuyệt thế thần binh quá mạnh, không ai lấy được. Sư phụ, chúng ta còn có cơ hội!
Nam nhân mặc áo trắng hưng phấn nói:
- Tốt, tốt, đi!
Lúc này Bách Thiện lão nhân đã xông tới lối vào Linh Cảm giới.
Đó là một cái hố đen cực lớn đi thông thiên địa bên ngoài.
Bách Thiện lão nhân lạnh lùng nói:
- Huyền Diệu tiện nhân, vô dụng, ha ha ha, mọi thứ đã định trước!
Bách Thiện lão nhân nói xong vung tay.
Bỗn nhiên chỗ lối vào hiện ra vô số Thiên Ma, mau chóng chiếm cứ lối vào.
Có người giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Người đó mới kêu lên đã bị một Thiên Ma xông vào thân thể.
Vù vù!
Nam nhân run lên, không nhúc nhích.
Bên cạnh một người giật mình kêu lên:
- Sư phụ, ngươi làm sao vậy?
- Thiên Ma nhập thể, nguy rồi, là Thiên Ma, mau chạy đi!
- Không được, ta phải chờ sư phụ!
- Vô dụng, cái này phải xem ý chỉ của sư phụ ngươi. Nếu ý chí của sư phụ ngươi chống được Thiên Ma thì không sao, nếu không ngăn được...
- Không ngăn được thì sao?
Trong khi hai người sốt ruột thì nam nhân bị Thiên Ma nhập thể miệng mũi chảy máu, té xuống đất.
- Sư phụ!
- Đừng đi, chạy mau. Sư phụ của ngươi chết rồi, bị Thiên Ma mê hoặc tâm trí, chắc chắn sư phụ của ngươi đã hồn phi phách tán. Thiên Ma thật khủng khiếp, chúng đã ngưng tụ ra thân thể. Mau đi đi, nếu không thì chết chắc rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...