Tiên Quốc Đại Đế

Cửa Triêu Thiên điện.

Khổng Đạo Khâu sắc mặt âm trầm:

- Một kẻ không để ý sự chết giống của Khổng gia chúng ta thì đương nhiên ta không chút quyến luyến. Khổng? Ta không cần cũng thế, ta theo họ của nương, bắt đầu từ hôm nay ta thay tên 'Lã Bất Vi' để biểu đạt ý của mình!

Giọng của Khổng Đạo Khâu truyền ra xa.

- Nghiệt chướng!

Phía xa Khổng Ma Vương để lại âm cuối rồi biến mất trong tầm mắt Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn Khổng Đạo Khâu.

Diêm Xuyên hít sâu, hơi kinh ngạc hỏi:

- Lã Bất Vi?

Khổng Đạo Khâu trịnh trọng nói:

- Thần Lã Bất Vi, bái kiến thánh thượng!

Diêm Xuyên nhướng mày, liền hiểu ý của Khổng Đạo Khâu. Khổng Đạo Khâu không chỉ là tức giận, còn bởi vì bản thân. Khổng Đạo Khâu thay tên là cắt đứt mọi liên hệ quá khứ, cắt đứt ân oán cùng Diêm Xuyên.

Nếu cứ tiếp tục thân phận Khổng Đạo Khâu thì không tiện làm thần tử của Đại Trăn thiên triều. Dù sao từ huyết mạch thì còn có phân thận là ngoại công của Diêm Xuyên, vậy thì hắn sẽ khó xử. Bây giờ Khổng Đạo Khâu biến thành Lã Bất Vi, chặn miệng thiên hạ.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

- Ừm!

Nguy cơ Yến Kinh đã hóa giải.

Dân chúng Yến Kinh hô to vạn tuế:

- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Sự hưng phấn khó tả.

- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Toàn Yến Kinh đều hoan hô.

Diêm Xuyên nhẹ lắc đầu nói:

- Hỡi con dân của trẫm, mới nãy trẫm đã nói rồi, mượn lực lượng thiên hạ triệu dân vì thống nhất thiên hạ, bây giờ còn chưa thống nhất thiên hạ!

Dân chúng Yến Kinh ngạc nhiên:

- A?


Diêm Xuyên nhẹ phất tay.

Ầm ầm!

Mặt đất Yến Kinh run rẩy, run bần bật, một Yến Kinh thành to lớn nổi lên.

Mặt đất tách ra, một thành dâng lên trời.

Các dân chúng nhìn tình hình này, không biết Diêm Xuyên muốn làm gì.

Diêm Xuyên cao giọng quát:

- Trẫm đã nói rồi, muốn thống nhất thiên hạ! Bây giờ, dân chúng cả Yến Kinh cùng trẫm đi Tây Thần châu, diệt Đạt Phật thiên triều, thống nhất thiên hạ!

Ầm ầm!

Kim long khí vận, Yến Kinh thành, Diêm Xuyên bay nhanh hướng tây.

Yến Kinh thành bay nhanh hướng tây, dân chúng tỉnh táo khỏi rung động.

- Thánh thượng muốn mang theo toàn Yến Kinh quân lâm Tây Thần châu, thống nhất thiên hạ?

- Toàn Yến Kinh thành?

.........

......

- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Tiếng reo hò như sống thần từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Diêm Xuyên đứng trước cửa Triêu Thiên điện, trong ánh mắt kích động của mọi người, mang Yến Kinh thành bay hướng tây.

Không ai biết sự thật là phía bắc Yến Kinh có một đám tiên nhân nhìn chằm chằm.

Chính là các tiên nhân của Đại Tề thánh đình tiến vào giới này, ba Đại Tiên dẫn đầu bị Trảm Tiên Hồ Lô giết mất một, còn hai.

Dẫn đầu là Thiên Nhất Đại Tiên, Địa Nhị Đại Tiên.

Quần tiên chết lặng nhìn thành trì trước mắt bay đi hướng tây, trợn tròn mắt.

Địa Nhị ngơ ngác hỏi:

- Đại ca, hôm đó ngươi nói Yến Kinh, Diêm Xuyên chỉ là khí vận tốt, không đáng lo? Vậy là sao?

Thiên Nhất Đại Tiên Đại Tiên:

-....

- Khụ khụ khụ!

Khổng Ma Vương xách một con đại tinh tinh bay nhanh hướng tây, vừa bay vừa ho khan.

Trên mặt Khổng Ma Vương có vết rạn nhiều như mạng nhiều, đã bị thương rất nặng.

Trước giờ chưa từng có, trước giờ Khổng Ma Vương chưa từng chật vật như vậy, còn là ở Phong Ấn giới, do một phàm nhân tạo thành.

Ngay xưa dù Kinh Chiếu mạnh nhưng chưa từng khiến Khổng Ma Vương chật vật đến nhường này. Một cánh tay bị xé, đệ tử Khổng gia trung với gã đều làm phản lại Khổng Ma Vương?

Trong mắt Khổng Ma Vương lóe tia buồn bực.

Khổng Ma Vương chộp đại tinh tinh cứ la hét không ngừng.

- Biến trở lại, biến trở lại!

- Thiên đạo chi lực, phục nguyên!

- Hồi phục đi!

.........

......

...

Trên đường đi Khổng Ngạo Thiên cứ gào la, nhưng dùng cách nào cũng không biến trở lại được.

Khổng Ngạo Thiên hú hét:

- Không, không, ta không muốn biến thành đại tinh tinh, ta không muốn!

Nhưng mặc kệ Khổng Ngạo Thiên có gào la thế nào cũng không trở lại như thường.

Khổng Ma Vương nhìn Khổng Ngạo Thiên, chợt phát hiện dường như mình không phải người xui nhất.

Khổng Ma Vương quát:


- Đừng la nữa!

Khổng Ngạo Thiên như bắt được cọng rơm cứu mạng, la lên:

- Lão tổ tông, ngươi có thể biến ta trở về không? Chắc chắn ngươi làm được!

Khổng Ma Vương trầm giọng nói:

- Ngươi đã túng nguyền rủa.

Khổng Ngạo Thiên mong chờ hỏi:

- Là nguyền rủa gì? Tại sao biến tháy như vậy? Lão tổ tông, chắc chắn ngươi có cách đúng không?

Khổng Ma Vương lắc đầu nói:

- Khụ khụ khụ, lấy thể Đạo Thần của ngươi đều không thể giải, xem ra nguyền rủa này đúng là tà môn. Chờ trở lại gia tộc trong Tiên giới, để ta khiến mấy trưởng lão trong gia tộc xem thử, nói không chừng có cách giải, nhưng ngươi đừng ôm quá nhiều hy vọng. Ngay cả Đạo Thần cũng không phải được nguyền rủa, trên đời này không mấy ai giải được.

Khổng Ngạo Thiên trông mong nói:

- Vậy thì mau đi Tiên giới, chúng ta đi Tiên giới đi, mau, mau lên!

Khổng Ma Vương nói:

- Khụ khụ khụ, lại chờ chút, ta cần quay về lấy ít thứ.

Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:

- Lấy cái gì?

Khổng Ma Vương nói:

- Vấn Thiên lệnh!

Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:

- Vấn Thiên lệnh? Ta có nghe nói năm đó phụ thân của ta tham gia tranh đoạt nhưng cuối cùng bị Khổng Tố Tố đào thải. Lấy Vấn Thiên lệnh làm cái gì?

Khổng Ma Vương trầm giọng nói:

- Lấy Vấn Thiên lệnh là cho Đạo Thần, cũng là chính ngươi!

Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:

- A? Vấn Thiên lệnh có tác dụng gì?

Khổng Ma Vương hỏi:

- Khụ khụ khụ, chờ lấy đợi thì ngươi sẽ biến. Thân thể của ngươi đã biến thành đại tinh tinh, còn lực lượng thì sao?

Khổng Ngạo Thiên rối rắm nói:

- Lực lượng? Thì vẫn còn, ta vẫn là Đạo Thần, nhưng hình tượng...

Khổng Ma Vương nói:

- Vẫn là Đạo Thần thì tốt rồi. Ta bị trọng thương, đến lúc đó không có nhiều lực lượng tranh đoạt Vấn Thiên lệnh. Ngươi hãy cướp lấy Vấn Thiên lệnh, sau đó chúng ta lập tức đi Thần giới, đi gia tộc giải nguyền rủa cho ngươi.

Khổng Ngạo Thiên gật đầu, nói:

- Tốt!

Bản thân Khổng Ngạo Thiên là Đạo Thần còn không giải được thì nói gì đến người khác, nhưng có hy vọng còn hơn không.


Hai người nhanh chóng trong hai ngày trở lại chỗ gần Khổng gia.

Khổng Ma Vương vung tay áo hướng động phủ của mình.

Ầm ầm!

Khổng Ma Vương cuốn hết thứ trong động phủ vào tay áo.

Xong xuôi hai người đi hướng Vạn Phật thành.

Trong Vạn Phật thành, một gian đại điện mật thất.

Khổng Ma Kha khoanh chân ngồi, trên đầu có đóa sen trắng.

Vù vù!

Người Khổng Ma Kha nổi cơ bắp mấp máy, xương phát ra tiếng két két.

Ầm ầm!

Từ chỗ Khổng Ma Kha, có khí thế cường đại bùng phát

Vù vù!

Cơ bắp toàn thân Khổng Ma Kha mấp máy, xương kêu răn rắc.

Ầm ầm!

Từ chỗ Khổng Ma Kha phát ra khí thế cường đại, trong đại điện bỗng nổi lên bão tố, như có trận pháp bảo vệ.

Khổng Ma Kha hưng phấn nói:

- Ta rốt cuộc đột phá, ta đã vô địch trong giới này?

Giọng của Liên Thần chậm rãi nói:

- Đột phá, vô địch? Chưa chắc, hy vọng Khổng Ma Vương trọng thương trở về.

Đang lúc Khổng Ma Kha hưng phấn thì...

- Grao!

Ngoài điện bỗng vang tiếng rồng ngâm.

Khổng Ma Kha kinh ngạc hỏi:

- A? Có cường địch đến gây chuyện?

Két!

Khổng Ma Kha nhanh chóng mở cửa đại điện, đi ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận