Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói:
- Tất cả đệ tử gia tộc, thu thập tin tức hai triều xuất binh!
- Tuân lệnh!
........
Đại Trăn thiên triều, Yến Kinh, Triêu Thiên điện.
Diêm Xuyên mặc long bào, ngồi trên long ỷ, nhìn xuống quần thần.
Quần thần cung kính đứng, một số biểu tình nghiêm túc, một số mặt mày hưng phấn.
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Dịch Phong!
Dịch Phong bước ra khỏi hàng:
- Có thần!
Diêm Xuyên mở miệng nói:
- Ban cho Dịch Phong Chinh Tây chủ soái, chủ khống toàn quân!
- Ban cho Hoắc Quang là đệ nhất lộ nguyên soái, lĩnh đệ nhất quân đoàn từ Nam Thần châu binh phạt Trung Thần châu, rồi tây tiến Tây Thần châu!
- Ban cho Kim đại Vũ đệ nhị lộ nguyên soái, lĩnh đệ tam quân đoàn từ Bắc Thần châu binh phạt Trung Thần châu, rồi mới tây tiến Tây Thần châu!
- Ban cho Doãn Hận Thiên đệ tam lộ nguyên soái, lĩnh đệ ngũ quân đoàn từ Đông Thần châu binh phạt Trung Thần châu rồi tây tiến Tây Thần châu!
- Ban cho Vương Tiễn đệ tứ lộ nguyên soái, lĩnh đệ lục quân đoàn từ Đông Thần châu binh phạt Trung Thần châu rồi tây tiến Tây Thần châu!
Đám chủ soái đồng thanh kêu lên:
- Chúng thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên lại lên tiếng:
- Ban cho Lý Tư quan sát hậu cần, trấn an dân chúng, luật pháp hàng dân!
Lý Tư kêu lên:
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên cao giọng quát:
- Truyền toàn thiên hạ, bắt đầu tây chinh!
- Grao!
Trên vân hải khí vận rồng ngâm tận trời, vọng thiên địa, toàn thiên hạ Đại Trăn thiên triều, vô số dân chúng cùng nghe tiếng rồng ngâm.
Các dân chúng lộ vẻ tò mò.
Quân đội của Đại Trăn thiên triều bắt đầu tây chinh!
Các quân đoàn trưởng nhanh chóng dẫn theo thân tín chỉnh quân tứ phương, chuẩn bị mang các đại quân đoàn Đại Trăn thiên triều cuốn sạch thiên hạ.
.........
Cự Lộc thư viện.
Đám tiên nhân Mạnh Lăng Thiên nhìn tin tức từ Đại Trăn thiên triều truyền về, cảm thấy mờ mịt.
Mạnh Lăng Thiên khó chịu nói:
- Đại Trăn này phát triển quá nhanh!
Một tiên nhân nhíu mày nói:
- Thiên hạ chi đại mạc phi vương thổ, suất thổ chi tân mạc phi vương thần, không biết Đại Trăn sẽ đối xử chúng ta như thế nào.
Mạnh Lăng Thiên nghiêm túc nói:
- Nếu Đại Trăn muốn đối phó với chúng ta thì sớm đã làm. Diêm Xuyên là người nói chuyện giữ lời, ta tin hắn.
Đám tiên nhân nhìn Mạnh Lăng Thiên, cuối cùng khẽ thở dài, gật đầu.
Cự Lộc thư viện đương nhiên không có hùng tâm không có tranh bá thiên hạ, họ chỉ mong cuối cùng Đại Trăn thiên triều sẽ thực hiện lời hứa ngày xưa.
..........
Yến Kinh, đằng trước Hàm Dương cung.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Thượng Hư cảnh thập nhị trọng? Trẫm phải tìm cơ hội đột phá, lần cuối cùng trẫm chắc chắn sẽ tìm ra. Yến Kinh giao cho các ngươi trông giữ!
Miêu Miêu nhíu mày nói:
- Meo! Ngươi độ tiên nhân kiếp, thành tựu Thiên Tiên, lại tu luyện tiếp tục thì chẳng phải đã được ròi?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Tiên nhân tăng tu vi khó khăn hơn phàm nhân rất nhiều, không thể dễ dãi.
Miêu Miêu bất đắc dĩ.
Miêu Miêu nói:
- Hãy cẩn thận.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Thượng Hư cảnh thập nhị trọng như là một cửa ải, không thể nào vượt qua, nhưng Kim đại Vũ nói từng có tiền lệ, Diêm Xuyên đương nhiên không muốn từ bỏ.
Diêm Xuyên đi vào Táng Thiên Đồng Quan.
Phụng Âm Dương hét to:
- Đại hồn khứ hề!
Hồn phách của Diêm Xuyên bỗng hóa thành hai trăm phần, cùng tiến vào Tiên giới.
Hai trăm phần hồn phách trong đó có một đi theo dấu chân lần đầu tiên, lao hướng góc xa xôi trong Tiên giới.
Trong một phòng nhỏ ở trong rừng, một nam nhân nằm sấp trên mặt bàn, nhắm mắt ngủ say.
Vù vù!
Nam nhân bỗng giật mình tỉnh dậy, ánh mắt biến sắc bén, chính là ánh mắt của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên nhập vào nam nhân, đứng dậy, ngoái đầu nhìn một hướng.
Phía xa một đại thụ chống trời cắm rễ sâu xuống đất.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Thế Giới Thụ? Bách thụ? Ta đã trở lại. Lần trước khiến ta hiểu được Chưởng Trung Vũ Trụ, lần này hy vọng lại tìm thấy cơ hội từ Thế Giới Thụ.
…
Vẫn là thân thể cũ, nhưng lần trước là xác phàm nhân, lần này đã là cao thủ Khí cảnh.
Hiển nhiên trải qua lần trước cứu sống Bách thụ, được nhiều tiên nhân bảo vệ, còn dạy cho cách tu hành.
Dù sao bách thụ sống được toàn nhờ thiếu niên này, nếu thiếu niên chết, Bách thụ lại ra tình huống thì tiêu đời. Vì vậy cường giả các nơi đến bảo vệ hắn.
Diêm Xuyên ra khỏi gian phòng, bay hướng Bách thụ.
Phía xa, trên đỉnh một ngọn núi, có hai tiên nhân một áo đỏ, một áo trắng đang đánh cờ.
Hai người chợt thấy Diêm Xuyên lao hướng Thế Giới Thụ, kinh ngạc.
- Ủa? Tiểu tử kia đi tới gần Thế Giới Thụ?
- Đúng vậy. Lần trước quần tiên tụ hội tiểu tử này suýt bị hù ngốc, cuối cùng không ai thu hắn làm đồ đệ, chỉ cho công pháp tu hành, chúng ta hỗ trợ chỉ điểm!
- Tư chất quá kém, cũng không biết tại sao được Thế Giới Thụ chọn, nhiều thiên tài địa bảo cho hắn mà bây giờ mới là tu vi Khí cảnh.
- Thôi, chúng ta đánh cờ đi, người khác không được tới gần Thế Giới Thụ, tiểu tử kia thì chắc chắn không thành vấn đề.
- A!
Hai tiên nhân gật đầu, tiếp tục đánh cờ.
Diêm Xuyên rất thuận lợi đi tới dưới Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ mênh mông như là thông thiên triệt địa, chỉ quay quanh Thế Giới Thụ một vòng cũng tốn thời gian rấ lâu.
Một hồi lâu là bởi vì hiện nay Diêm Xuyên chỉ có tu vi Khí cảnh.
Diêm Xuyên vuốt Thế Giới Thụ.
Thế Giới Thụ bỗng rung rinh, Diêm Xuyên từ trong cây như cảm nhận sự hưng phấn.
Diêm Xuyên mở miệng hỏi:
- Ngươi biết ta sao?
Nhưng Thế Giới Thụ không trả lời, chỉ biểu đạt một chút cảm xúc.
Diêm Xuyên bất đắc dĩ, nhưng hắn không rời đi.
Diêm Xuyên dựa lưng vào Thế Giới Thụ, nhắm mắt ngồi, điều dưỡng.
Phía xa, hai tiên nhân mờ mịt nhìn Diêm Xuyên phía xa.
Hồng y lão giả nghi hoặc hỏi:
- Tiểu tử kia tu luyện ở Thế Giới Thụ?
Bạch y lão giả lắc đầu nói:
- Mặc kệ hắn đi.
Diêm Xuyên cứ như thế dựa lưng vào Thế Giới Thụ, dùng tâm cảm nhận cảm xúc của Thế Giới Thụ.
Diêm Xuyên ngồi tròn một năm.
Phía xa hai tiên nhân đánh cờ ngày càng không yên lòng, thường liếc Diêm Xuyên ở phía xa.
Quanh thân Diêm Xuyên như có tơ sáng xanh hòa hợp với Thế Giới Thụ vậy.
Hai tiên nhân cơ mặt co giật.
- Chắc không phải tiểu tự này được Thế Giới Thụ truyền tin đi?
- Có cần báo cho tông môn biết không?
- Ta nghĩ chờ chút đã, đừng giống lúc trước kêu tông môn trưởng bối đến xong hỏi ngươi và ta không biết trả lời.
Hai tiên nhân nghĩ đến chuyện lần trước là buồn bực. Thiếu niên bị hù sợ, hai tiên nhân cũng bị hù sợ, vô số cường giả vây quanh mình hỏi đông hỏi tây mà chính mình lại hoàn toàn không biết, tình hình lúc đó gần như nghiêm hình bức cung. Lúc gần đi, các cường giả vẻ mặt nghi ngờ khiến hai tiên nhân cực kỳ khủng hoảng.
Diêm Xuyên khoanh chân ngồi một năm, hai năm, đến năm thứ ba thì hắn rốt cuộc hoảng hốt như nghe hai thanh âm.
Hình như có hai người đang đối thoại.
Giọng một lão nhân truyền đến:
- Nguyện thiên hạ thương sinh, người người như long, trường sinh bất tử!
Giọng một thanh niên trẻ tuổi truyền đến:
- Bách Hoàng!
Bách Hoàng nhẹ giọng nói:
- Bách Ế, Bách gia ta chủ tu công danh, nhìn xa trông rộng. Ngươi là người có thiên phú nhất Bách gia, hy vọng ngươi có thể hoàn thành một tâm nguyện của ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...