Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- A?
Kim đại Vũ nhíu mày nói:
- Thượng Hư cảnh thập nhị trọng, độ kiếp xong chính là Thiên Tiên, khả, thần chi tiên tổ, giống như...
- Giống như cái gì?
Kim đại Vũ hít sâu, nói:
- Thần chi tiên tổ lấy xác phàm độ kiếp, độ kiếp xong thì, thành tựu Tổ Tiên!
Doãn Hận Thiên giật mình kêu lên:
- Cái gì? Không có khả năng!
Trong thượng thư phòng, quần thần lộ vẻ kinh ngạc.
Diêm Xuyên con ngươi co rút.
Kim đại Vũ nói:
- Thần chi tiên tổ, chính là uẩn dục trong thái dương, theo thần được biết thì năm đó tiên nổ vì có thể độ kiếp thành tựu Tổ Tiên ở trong thái dương gần trăm vạn năm mới mượn thái dương đột phá.
Diêm Xuyên híp mắt.
Doãn Hận Thiên không bình tĩnh được nữa, hỏi:
- Kim đại nhân, tiên tổ của ngươi là ai? Điều này sao có thể? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua?
Kim đại Vũ cười khổ nói:
- Xin lỗi, Doãn đại nhân!
Doãn Hận Thiên không hỏi tới nhưng chìm trong suy tư.
Diêm Xuyên kinh ngạc hỏi:
- Trong phàm nhân đợi trăm vạn năm?
Kim đại Vũ gật đầu, nói:
- Tiên tổ hơi đặc biệt, trăm vạn năm tích lũy chồng chất, một hơi đột phá đến Tổ Tiên! Dù trăm vạn năm dài nhưng bởi vì sau khi thành tiên muốn đột phá càng khó hơn phàm nhân. Nếu tiên nhân chậm rãi tu luyện, đạt tới Tổ Tiên thì không biết cần thời gian bao lâu.
Lưu Cương biểu tình biến đổi nói:
- Thánh thượng, thật ra chúng ta cũng có thể!
- A?
Lưu Cương hưng phấn nói:
- Thánh thượng, Mộng Nhập Thiên Cơ, chúng ta có thể ở thế gian qua vạn năm rồi cùng nhau phi thăng!
Trăm vạn năm? Nếu Mộng Nhập Thiên Cơ một vạn năm thì chẳng phải là tương đương với hai trăm vạn năm?
Quần thần tâm động.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Mộng Nhập Thiên Cơ không phải vạn năm, đúc là có thể tích lũy lực lượng mệnh cách gấp hai trăm lần, nhưng từ Đại Tiên đi lên không chỉ riêng lực lượng mệnh cách quyết định còn có cảm ngộ, ngộ đạo, ngộ ra đạo của mình. Chia hồn phách ra hai trăm phần, ngộ đạo sẽ không dễ như vậy. Lĩnh ngộ cần vong ngã, không nên quá trông chờ vào Mộng Nhập Thiên Cơ.
Lưu Cương nản lòng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Trước khi độ kiếp tiên nhân thì trẫm sẽ mang các ngươi đi lấy hết tiềm năng của Mộng Nhập Thiên Cơ, dù sao không thể bỏ phí.
Mọi người hưng phấn nói:
- Tuân lệnh!
Mặc dù không khủng bố như tiên tổ của Kim đại Vũ nhưng ít nhất độ kiếp xong cũng vượt qua Thiên Tiên đi?
Giống tiên tổ của Kim đại Vũ đợi trăm vạn năm? Diêm Xuyên không có nhiều thời gian như vậy, hắn vướng bận thiên hạ này rất nhiều.
Tây Thần châu, Đạt Phật thiên triều.
Sát Đế đấu với Khổng Ma Vương.
Khổng Ma Vương không chiến đấu ở Vạn Phật thành.
Chỉ thấy Khổng Ma Vương xé hư không.
Ầm ầm!
Hư không xuất hiện một lỗ hổng to.
Khổng Ma Vương liếc Sát Đế một cái, Sát Đế ngầm hiểu.
Ầm ầm!
Hai tuyệt thế cường giả đạp bước xông vào trong động.
Ầm ầm!
Miệng hư không to lớn chậm rãi khép kín.
Trong Vạn Phật thành, vô số dân chúng lộ vẻ kinh hãi.
Đám Triệu Tiên Tri, Phùng Thiệu lộ vẻ mờ mịt.
Một đệ tử Khổng gia giật mình kêu lên:
- Cái, cái, cái này sao có thể?
- Lão tổ tông xé rách trời, lão tổ tông mang theo Sát Đế đi Tiên giới?
- Hai người họ chiến đấu tại Tiên giới?
- Họ đi Tiên giới đánh nhau?
............
.........
...
Vô số cường giả lộ ra kinh hãi.
Hai người này quá bá đạo rồi đi! Không sợ không thể trở về sao?
Khổng Đạo Khâu cảm thán:
- Thực lực của lão tổ tông quả nhiên mạnh mẽ.
Khổng Đạo Khâu nhìn Khổng Ma Kha ở phía xa.
Khổng Ma Kha nhìn Khổng Ma Vương, Sát Đế rời đi, trong mắt đầy phức tạp.
Giọng của Liên Thần vang lên:
- Khổng Ma Vương? Hình như hắn đang đề phòng các ngươi.
- A?
Liên Thần thản nhiên nói:
- Chuyện này cũng bình thường, một kiêu hùng sao có thể đặt an nguy của mình vào tay người khác? Giới này Khổng Ma Vương đã bị lộ, Sát Đế không phải là nhỏ. Sau khi Khổng Ma Kha lưỡng bại câu thương bị kẻ nào đó thừa dịp thì sao? Cho nên Khổng Ma Vương mới đi Tiên giới, hắn thật cẩn thận.
Khổng Ma Kha trong mắt đầy trông chờ hỏi:
- Khi nào thì ta mới đạt tới trình độ của Khổng Ma Vương?
Liên Thần thản nhiên nói:
- Trình độ của Khổng Ma Vương? Ngươi mới vào Thiên Tiên, còn kém rất nhiều. Đợi tới đỉnh Thiên Tiên, mượn lực lượng của ngươi là có thể đối phó với Khổng Ma Vương. Huống chi sau cuộc chiến này chắc chắn Khổng Ma Vương thương càng thêm thương.
Khổng Ma Kha nhíu mày hỏi:
- Tại sao không phải là Đại Tiên?
Liên Thần trầm giọng hỏi:
- Ngươi cho rằng tiên nhân độ kiếp rất dễ sao? Phàm nhân kiếp chỉ là kiên định phàm nhân đạo tâm, vì khiến bọn họ có tin tưởng tiếp tục tu hành. Tiên nhân kiếp mỗi lần đều lấy mạng. Ngươi đừng nhìn Công Dương Thao Lược là Đại Tiên không giỏi lắm, nhưng ta chắc chắn lúc Công Dương Thao Lược độ kiếp đã sử dụng vô tận pháp bảo. Nhưng có pháp bảo gì? Tiên nhân kiếp, khó.
Khổng Ma Kha biểu tình khó coi, chỉ đành gật đầu.
Khổng Ma Kha không rời đi, cùng quần thần đứng ở quảng trường Vạn Phật điện, yên lặng chờ.
Một ngày, hai ngày.
Tới ngày thứ hai, phía xa, hướng Khổng gia có tiếng nổ điếc tai.
Ầm ầm!
Một luồng sáng trắng bắn lên trời, sau đó hồi phục bình tĩnh.
Liên Thần nói với Khổng Ma Kha:
- Khổng Ma Vương đã trở lại!
Khổng Ma Kha kinh ngạc hỏi:
- Khổng Ma Vương trở về như thế nào?
Liên Thần nói:
- Khổng Ma Vương bị thương đương nhiên không thể từ Tiên giới phá mở Phong Ấn giới này, nhưng có lẽ Khổng Ma Vương có pháp bảo gì đó, pháp bảo này có công năng đưa Khổng Ma Vương trở về.
Mắt Khổng Ma Kha sáng lên:
- Pháp bảo?
Dường như đoán ra suy nghĩ của Khổng Ma Kha, Liên Thần thản nhiên nói:
- Mặc dù ta không thấy pháp bảo nhưng có thể đưa Khổng Ma Vương xuống dưới thì đương nhiên mạnh hơn tiên khí. Nếu ngươi có được nó thì đúng là nắm chắc phần lớn độ kiếp thành tựu Đại Tiên. Nhưng ngươi cướp được không?
Khổng Ma Kha sắc mặt trầm xuống.
Trung Thần châu, Thần giới, Tổ Sơn.
Ầm ầm!
Trên Tổ Sơn toát ra ánh sáng bảy sắc, một tiếng rung điếc tai, hư không xuất hiện khe hở.
Sát Đế bước ra.
Bây giờ áo vàng trên người Sát Đế rách rưới, mặt có năm vết máu, rất chật vật.
Mộng Tam Sinh ở không xa biến sắc mặt, vọt tới.
Mộng Tam Sinh hỏi:
- Tam huynh, thấy thế nào?
Sát Đế trầm giọng nói:
- Khổng Ma Vương quả nhiên lợi hại, ta bị thương, nhưng Khổng Ma Vương càng bị nặng hơn!
Mộng Tam Sinh nét mặt sa sầm:
- Giống như ta tay không mà về?
Sát Đế trầm giọng hỏi:
- Như thế nào? Đại Trăn cũng ra tình huống?
Mộng Tam Sinh cười khổ nói:
- Ta đã nói với đại huynh rồi, chờ lát nữa sẽ kể cho ngươi nghe. Đại huynh quyết định từ bỏ Đạo Ấn.
Sát Đế nét mặt sa sầm:
- Cái gì? Từ bỏ?
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói:
- Đại huynh đã quyết định là thần tộc ta chuẩn bị di chuyển trở lại!
Sát Đế sắc mặt âm trầm:
- Chuẩn bị di chuyển trở lại? Quay về Tiên giới?
Mộng Tam Sinh gật đầu.
Sát Đế biểu tình không cam lòng nói:
- Đi, trước gặp đại huynh đã.
- Ừm!
Hai người bay xuống núi, đi hướng sơn động.
Ba năm sau, Đại Trăn thiên triều, Yến Kinh.
Một điện chủ của Thần Tông thánh địa, rơi xuống trước mặt Diêm Xuyên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...