Vô số đại yêu, quan viên đi theo Quyết, bước vào trong Tiên giới.
Khắp nơi trong triều đô, vô số bách tính nhìn lên không trung, cảm giác hết sức mờ mịt.
Bệ hạ phi thăng? Dẫn theo tất cả cường giả phi thăng? Vậy đế triều Yêu tộc phải làm sao bây giờ?
Ầm ầm ầm!
Thời khắc lôi quang lập lòe, tất cả cường giả được Quyết lựa chọn đều bay vào trong đó. Tất cả đều tiến vào trong Tiên giới.
Ầm!
Lối đi lớn vào Tiên giới, ầm ầm khép lại.
Một vài khí vận triều đô còn ầm ầm tràn vào phía đông.
Ngày hôm đó, thiên hạ Bắc Thần Châu đại biến.
- Lô Châu Thành, từ hôm nay, thần phục vào Đại Trăn, làm thành trì của Thiên triều Đại Trăn. Thành chủ Lý Đường Châu bái lạy!
- Bắc Yêu Thành, từ hôm nay, thần phục vào Đại Trăn, làm thành trì của Thiên triều Đại Trăn. Thành chủ Vương Triều Vân bái lạy!
...
Ngày hôm đó, các thành trì lớn của Bắc Thần Châu đều vang vọng tiếng bái phục.
Trong nháy mắt Thiên triều Đại Trăn đã thu lấy Bắc Thần Châu.
Trong một ngày, thiên hạ Bắc Thần Châu biến đổi kịch liệt.
Hướng chảy của khí vận lớn nhất thời khiến thế lực còn lại trong thiên hạ kinh hãi.
Tây Thần Châu, Thiên triều Đại Phật.
Khổng Ma Kha dẫn theo quần thần đi ra khỏi Vạn Phật điện, nhìn về phía bắc.
- Tại sao lại như vậy? Sao tất cả khí vận của Bắc Thần Châu đều chuyển hướng về phía Đông Thần Châu? Quyết? Yêu Thiên Thương đã chết rồi sao?
Khổng Ma Kha kinh ngạc nói.
Tại thư viện Khổng Lỗ, Khổng Đạo Khâu bóp nắm tay, nhìn về phía bắc.
- Đầu cơ kiếm lợi, tính kế người lại hại ta!
Khổng Đạo Khâu phiền muộn nói.
Trung Thần Châu. Thánh địa Thần Tông! Một gian đại điện bên trong Thần giới.
Mộng Tam Sinh đứng trước mặt một nam tử áo tím.
- Lá thư đã được chuyển cho hắn rồi chứ?
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.
- Vâng, Thánh chủ. Tuy nhiên, cũng đã mấy chục năm, Tây Thần Châu vẫn không có hành động gì. Bọn họ thật sự muốn để mặc Liên Thần hoành hành sao?
Nam tử áo tím lo lắng nói.
Mộng Tam Sinh khẽ nhíu mày.
- Giờ phút này, bản tôn không có thời gian đi quản chuyện của bọn chúng. Ta cần tiếp tục phá tan một tầng phong ấn nữa. Chỉ cần phá một tầng phong ấn nữa, ta có thể...
Mộng Tam Sinh trịnh trọng nói.
- Vâng!
Ngay thời điểm Mộng Tam Sinh đang nhíu mày suy ngẫm, đột nhiên, Mộng Tam Sinh mở trừng hai mắt, đi ra khỏi Thần giới.
Nhìn về phía bắc, thần sắc Mộng Tam Sinh bỗng nhiên trở nên phức tạp.
- Quyết đi rồi sao?
Mộng Tam Sinh kinh ngạc nói.
- Thánh chủ, người nói gì vậy?
- Hay cho Diêm Xuyên. Được lắm Diêm Xuyên. Nhận được hơn nửa Nam Thần Châu, hiện tại còn lấy gần như toàn Bắc Thần Châu. Đại Trăn đủ bá đạo!
Mộng Tam Sinh kinh ngạc cảm thán nói.
- A, cái gì?
Nam tử áo tím kinh ngạc nói.
- Thiên triều Đại Trăn. A. Tuy nhiên vẫn chưa đủ. Chờ tới lúc bản tôn lại mở ra một tầng phong ấn nữa, bản tôn có thể lấy xuống đạo ấn của giới này. Chỉ đợi thêm mấy chục ngàn năm, rốt cuộc Thần tộc ta lại có thể quân lâm đại địa rồi!
Mộng Tam Sinh hít một hơi dài, hưng phấn nói.
..
Yến Kinh, Hàm Dương Cung!
Diêm Xuyên nhìn đám người Phụng Âm Dương, Dịch Phong, Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ, Lưu Cẩn một chút.
- Lần này trẫm đi Tiên giới có chút việc riêng. Có thể trẫm sẽ đi chừng mười ngày nửa tháng thì trở lại. Giờ phút này thiên hạ đang căng thẳng. Các khanh phải chú ý tới các động tĩnh xung quanh!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Các thần tử gật đầu một cái.
Sau khi mọi người đi ra, Phụng Âm Dương ở lại thực hiện đại pháp.
- Đại hồn đi!
Hồn phách của Diêm Xuyên lập tức tiến vào Tiên giới.
Một hồn phách phụ thể trên người một người ở phần phong ấn giới. Hắn trèo lên trên đỉnh một ngọn núi cao, nhìn về phía xa nơi Quyết dẫn theo rất nhiều Yêu tộc rời đi.
- Lão Vương, lão đang nhìn cái gì đấy?
Bên dưới ngọn núi đột nhiên truyền đến một tiếng kêu lớn.
Diêm Xuyên nhìn lại. Một lão già tóc trắng đạp không vọt lên. Lão giả tóc trắng này đại khái có tu vi Khí Cảnh. Giờ phút này hắn rơi xuống bên cạnh Diêm Xuyên, nhìn đại quân Yêu tộc phía xa đang rời đi.
- Đám Yêu tộc này hẳn từ phong ấn giới kia đi ra. Người dẫn đầu rất mạnh. Lúc trước có một vị tiên nhân đi vào điều tra, lại bị hắn dùng tay bóp chết!
Lão già tóc trắng thở dài nói.
- Thật sao?
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
Diêm Xuyên hiểu rõ nhất về năng lực của Quyết. Hắn muốn giết chết một tiên nhân tầm thường, cũng không phải là việc khó.
- Đúng rồi. Ngươi có biết một Thánh Đình nào ở xung quanh đây không?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Ngươi nói thánh đình Đại Tề?
Lão già bất ngờ nói.
- Đúng vậy, thánh đình Đại Tề. Mảnh đất này cực kỳ hoang vắng. Có rất ít nhân vật lớn đến đây. Thánh đình Đại Tề sao thể đóng quân ở đây được? Bọn họ tới đây làm gì?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Bọn họ sao? Ha ha, ta vừa vặn biết được một ít. Còn không phải là do đạo ấn ở nơi này gây ra họa sao? Không thể tưởng tượng được, nơi đó còn có một phong ấn giới. Từ bên trong đi ra thì dễ dàng. Nhưng từ bên ngoài đi vào lại rất khó khăn. Lần trước Thánh Vương Đại Tề vì phá tan giới này, đã bị tiêu hao quá lớn. Hình như Thánh vương Đại Tề đã bế quan rất lâu, vừa mới hồi phục. Ta cũng nghe nói, có sáu trăm tiên nhân đi vào phong ấn giới đều bị chết hết rồi!
Lão già tóc trắng thở dài nói.
- Ồ?
- Gần đây ta lại nghe đồn, sau khi Thánh Vương Đại Tề xuất quan biết được tin tức liền nổi trận lôi đình! Không biết Thánh Vương Đại Tề có thể lại phái người đi vào nữa hay không?
Lão già tóc trắng lắc đầu nói.
- Có đúng không? Như vậy, ngươi dẫn ta đến thành trì mà thánh đình Đại Tề đóng quân gần đây đi!
Diêm Xuyên cười nói.
- Ồ? Tại sao ngươi lại tự nhiên có hứng thú đối với thánh đình Đại Tề như vậy?
Lão già tóc trắng kinh ngạc nói.
- Chỉ muốn xem thử thôi!
Diêm Xuyên cười cười, cũng không hề nhiều lời.
- Được rồi. Vừa vặn ta cũng muốn đi!
…
Một hồn phách khác của Diêm Xuyên lại theo một khí tức, nhanh chóng lao qua Tiên giới, dường như vượt qua thời không, đột nhiên bám thân trên người một tu giả Thần Cảnh.
Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn xung quanh. Khắp nơi đều có tiên khí vờn quanh, hào quang nổi lên bốn phía.
Rất nhiều cường giả đang bay lượn khắp nơi. Thậm chí, có tiên nhân thân phát ra hào quang, vội vã đi qua.
- Thiếu gia? Thiếu gia, thiếu gia đang ở đâu?
Cách đó không xa, đột nhiên truyền đến tiếng kêu lớn.
Thần sắc Diêm Xuyên thoáng động.
- Giọng nói của Thanh Long? Xem ra tìm đúng rồi.
Trên mặt Diêm Xuyên lập tức trở nên vui vẻ nói.
Thanh Long, thuộc hạ của Mặc Vũ Hề, nguyên thuộc về Thánh Địa Đại Chiêu, đã đi theo Kinh Chiếu cùng phi thăng rời đi.
Diêm Xuyên nhanh chóng bay về phía giọng nói của Thanh Long, hy vọng có thể tìm hiểu được tình hình của Mặc Vũ Hề hiện tại!
Rất nhanh, Diêm Xuyên đã nhìn thấy Thanh Long. Diêm Xuyên vui mừng, đang muốn tiến lên. Bất chợt thân hình hắn dừng lại. Dù sao, bây giờ mình đang bám thân trên người của một người khác. Thanh Long không biết người này. Hơn nữa, hiện tại Diêm Xuyên cũng không muốn để Thanh Long biết.
Giờ phút này vẻ mặt Thanh Long dường như rất lo lắng. Rất nhanh, Thanh Long đã ngừng lại thầm thở phào một hơi.
Thanh Long rơi vào bên cạnh một hồ nhỏ.
Bên cạnh hồ nước nhỏ có một cây liễu lớn. Giờ phút này dưới gốc cây liễu chính là một tiểu nam hài khoảng năm sáu tuổi đang co ro một mình.
Tiểu nam hài này nhìn qua có vẻ cực kỳ gầy yếu, một mình đờ đẫn nhìn về phía hồ nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...