- Đa tạ bệ hạ!
Mã Đạo Khôn nhất thời cười nói.
- Lần này, thiên hạ có rất nhiều anh kiệt hội tụ đến đây. Trong khoảng thời gian này, trẫm cần thu phục một nhóm hùng tài thật sự. Ngươi có thể có tư liệu về bao nhiêu anh kiệt?
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Thời gian gấp gáp, nên thần thu thập không nhiều. Hơn nữa rất nhiều anh kiệt vẫn đang trên đường tới đây.
Mã Đạo Khôn cau mày nói.
- Không sao. Ngươi cũng không cần thu thập nữa. Trẫm dẫn theo hơn ba trăm thần tử đến đây, tất nhiên không phải để ngắm cảnh. Tiếp theo việc chủ yếu nhất của ngươi chính là trong thời khắc tái tuyển anh kiệt thiên hạ, giúp trẫm đoạt giải nhất, khiến trẫm thu phục Thiên Cơ Tông. Điều này cực kì quan trọng!
Khổng Ma Kha trịnh trọng nói.
- Vâng!
Mã Đạo Khôn trịnh trọng nói.
Phía xa, trong bụi cỏ Nhâm Thử thò đầu ra há hốc mồm ngạc nhiên.
- Mã Đạo Khôn là quân cờ do Khổng Ma Kha phái tới Bắc Thần Châu? Không phải là kẻ thù sao?
Nhâm Thử dường như không thể tin được vào điều này.
- Ai?
Phía xa ánh mắt Khổng Ma Kha chợt cứng lại. Hắn giơ tay đánh tới một cái.
Trong hư không chợt xuất hiện một cự trảo kim sắc khổng lồ, đập vào vị trí của Nhâm Thử.
- A!
Nhâm Thử kêu thảm một tiếng, sau đó lập tức chui vào trong lòng đất.
Ầm! Trên mặt đất nổ ra một hố lớn. Bên trong còn có vết máu tươi. Nhưng lại không thấy bóng dáng của Nhâm Thử.
Một đám cường giả nhất thời vây quanh lại đây.
- Độn thổ?
Sắc mặt một đám tu giả trầm xuống.
Độn thổ cũng không phải là điều tu giả có thể làm được.
Tuy rằng lực lượng Khổng Ma Kha cường đại, nhưng không am hiểu độn thổ.
- Vô lượng thọ phật!
Phía sau Khổng Ma Kha, một đại hòa thượng kêu lên.
- Tiên Tri Phật Đà, ngươi có Sưu La Thiên Địa đại pháp. Vậy ngươi xem thử tên tặc nhân kia trốn đi đâu?
Khổng Ma Kha kêu lên.
- Bệ hạ, hắn di chuyển về phía đông. Hơn nữa hắn trốn cực nhanh. Một trảo vừa nãy của bệ hạ đã khiến hắn bị thương. Nói vậy tu vi của hắn cũng không đáng sợ. Bệ hạ không cần lo lắng. Để thần đi xử lý cho bệ hạ việc này!
Tiên Tri Phật Đà ôm quyền nói.
- Được!
Khổng Ma Kha gật đầu một cái.
Tiên Tri Phật Đà bay vút lên trời, tiến về phía đông.
Ba ngày sau.
Tại một núi rừng.
Ầm!
Rất nhiều đá bị nổ bay. Tay Tiên Tri Phật Đà cầm một giới đao màu đen, một chân đạp lên trên bả vai của Nhâm Thử.
- Khụ khụ, đừng động thủ. Ta là điện chủ thánh địa Thần Tông!
Nhâm Thử nhất thời xin tha nói.
Tiên tri Phật Đà khẽ nhíu mày.
- Ngươi là Nhâm Thử?
Tiên tri Phật Đà kinh ngạc nói.
Buông ra Nhâm Thử, Tiên Tri Phật Đà trầm giọng nói:
- Nhâm điện chủ quả thực có thủ đoạn tốt. Tuyệt chiêu đào thành động vô cùng đặc biệt, thiên hạ vô song! Có mấy lần, ngay cả Sưu La Thiên Địa đại pháp của ta thiếu chút nữa cũng đã mất dấu!
Nhâm Thử bịt chặt vết thương đang chảy máu ròng ròng giữa hai chân, nhanh chóng trị liệu.
Mẹ kiếp, nếu không phải bị con rùa hỗn đản Khổng Ma Kha kia đả thương, chỉ bằng vào ngươi cũng có thể tìm được ta sao?
Trong lòng Nhâm Thử không ngớt phiền muộn nói.
Tất nhiên Tiên Tri Phật Đà không rõ những suy nghĩ trong đầu Nhâm Thử. Nhưng giờ phút này hắn lại rất khó xử. Nếu không biết Nhâm Thử thì thôi. Một khi giết chết hắn có thể trở lại báo cáo kết quả. Nhưng bây giờ thì sao? Nhất định phải cân nhắc đến thánh địa Thần Tông.
Con mắt Tiên tri Phật Đà chuyển động. Hắn nhất thời cười nói:
- Nhâm Thử? Không biết, ngươi đối với thánh địa Vạn Phật ta có cảm tưởng thế nào?
- Thánh địa Vạn Phật? Thế nào? Không phải cũng giống với thánh địa Thần Tông sao?
Nhâm Thử nhịn đau, cau mày nói.
- Đúng vậy. Chính là như thế. Ta nhớ trước đây không lâu ngươi mới gia nhập thánh địa Thần Tông. Các đại điện chủ thánh địa Thần Tông, cơ bản đều đi lại tương đối tự do. Ta thấy ngươi có phật duyên thâm hậu, có duyên với thánh địa Vạn Phật ta!
Tiên Tri Phật Đà cười nói.
- Ta? Có duyên với phật sao?
Nhâm Thử kinh ngạc nói. Đồng thời trong lòng hắn nảy sinh ý niệm cổ quái:
Có duyên với muội ngươi thì có. Lão tổ ta đã từng đào không biết mấy chục cái phần mộ của Phật Đà
- Đúng vậy, không bằng gia nhập thánh địa Vạn Phật ta đi. Ta có thể bảo đảm, Thánh chủ nhất định sẽ đáp ứng ngươi, cho ngươi được hưởng nghiệp vị Phật Đà!
Tiên Tri Phật Đà cười nói.
- Nói đùa gì vậy? Tới địa ngục đi. Vào thánh địa Vạn Phật đánh lưu manh sao? Lão tổ ta còn muốn có hậu cung lớn thật lớn đây!
Nhâm Thử lập tức cự tuyệt.
- Nhâm đ*o hữu, trong vạn ác chữ dâm đứng đầu!
Tiên tri Phật Đà khuyên nhủ.
Nhâm Thử:...!
Bịt vết thương, Nhâm Thử hận không thể một tát, tát chết Tiên Tri Phật Đà.
- Ngươi không gia nhập thánh địa Vạn Phật ta, ta không thể bàn giao với đế vương đại phật. Nơi này là rừng núi hoang vắng, nếu như Nhâm đ*o hữu chết đi. Đến lúc này sẽ cực kỳ tiếc nuối. Thật ra, đối với năng lực độn thổ của ngươi, đế vương Đại Phật vẫn rất hâm mộ!
Tiên Tri Phật Đà chậm rãi áp sát nói.
Đây là uy hiếp Nhâm Thử. Không thần phục thánh địa Vạn Phật, sẽ chết!
Trên mặt Nhâm Thử vừa kéo ra. Hắn nhất thời kêu lên:
- Ta không muốn làm hòa thượng. Ta gia nhập Đại Phật Đế Triều có thể cưới vợ sinh con không?
- Ách? Ha ha ha, Nhâm đ*o hữu quả nhiên là trang tuấn kiệt. Đi, ta dẫn ngươi đi gặp mặt bệ hạ!
Tiên tri Phật Đà nhất thời thoả mãn nói.
- Chờ một chút. Ta bị thương quá nặng, nhất định phải lập tức điều trị một chút. Lưu lại di chứng sẽ rất thảm!
Nhâm Thử kéo dài nói.
- Được rồi!
Tiên tri Phật Đà chờ đợi Nhâm Thử chữa thương.
Sau nửa ngày, Nhâm Thử vừa chữa thương, vừa cùng Tiên Tri Phật Đà lôi kéo làm quen. Trong chớp mắt hai người dường như không có gì giấu nhau vậy.
- Xong chưa?
Tiên tri Phật Đà nhíu mày hỏi.
- Dẫn đường!
Nhâm Thử kêu lên. nguồn TruyenFull.vn
- Ha ha, được!
Tiên Tri Phật Đà đạp không bay lên, định dẫn đường cho Nhâm Thử.
Ầm!
Chợt trong lòng đất phát một tiếng động rất lớn. Nhâm Thử lại đào động chạy.
Tiên Tri Phật Đà sửng sốt.
- Đồ khốn, đồ chuột nhắt, ngươi dám gạt ta?
Tiên Tri Phật Đà không ngừng gầm lên.
Sâu trong lòng đất, Nhâm Thử vừa đào động trốn chạy, vừa mắng nói:
- Lừa cái bà nội ngươi. Ngươi thiếu chút nữa khiến lão tổ ta đoạn tử tuyệt tôn. Ngươi còn già mồm bảo ta thần phục? Chờ lão tổ hoàn toàn hồi phục, ta quay đầu lại nhất định phải khiến các ngươi đẹp mặt!
- Từ trước đến nay Lão tổ ta chưa từng ăn thiệt lớn như vậy! Mẹ kiếp, ta nhất định phải trả lại gấp mười. Ôi!
Nhâm Thử vẫn còn đau đớn cố gắng xuyên qua lòng đất
Thiên Cơ Tông, trong biển mây mù, thiên nữ điện!
Giờ phút này Diêm Xuyên, Lưu Cẩn, Bạch Đế Thiên đang ở tại một vài thiên điện trong Thiên Nữ điện.
Bên trong một gian đại điện, Diêm Xuyên đang tiếp đón một vị khách đặc biệt, vô cùng đặc biệt đến tìm mình!
Đông Phương Chính Phái.
Diêm Xuyên không hề triệu tập Lưu Cẩn, Bạch Đế Thiên. Hắn cảm thấy có chút buồn cười nhìn thân hình mập mạp của Đông Phương Chính Phái. Hai người đang uống trà.
- Trà này, vị quá kém. Tuy nhiên bên trong chứa không ít nguyên khí thiên địa!
Đông Phương Chính Phái nhìn chén nước trà cau mày nói.
- Mọi người yêu thích mà thôi. Ta lại hiếu kỳ, ngươi làm sao tìm được ta vậy?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...