Trương Tiểu Nhị thốt lời, mọi người gật đầu đồng ý. Đúng vậy, đã hơn hai tháng rồi, tại sao Hắc Vũ chân quân còn chưa ra?
- Hắc Vũ chân quân, chúng ta muốn gặp Hắc Vũ chân quân!
- Hắc Vũ chân quân!
...............
.........
...
Phút chốc thanh âm như sóng triều lên tận trời. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Tiếng rống của hơn một ức người là đồ sộ cỡ nào?
Sóng âm mạnh mẽ khiến lỗ tai vô số tu giả ù vang, thanh âm vọng vào bên trong Đại Vũ Thiên tông. Bên trong, Hắc Vũ chân quân đang dặn dò mọi người làm việc, bỗng nhiên sóng âm khủng bồ đánh tới.
- Hắc Vũ chân quân!
Đó là thanh âm kêu Hắc Vũ chân quân, thanh âm rất lớn, xông tận trời mây.
Sắc mặt Hắc Vũ chân quân cực kỳ khó xem nhưng vẫn bước ra đại điện, đạp một Phù Không đảo bay hướng bên ngoài Đại Vũ Thiên tông.
Hắc Vũ chân quân hiểu là nếu thời gian dài gã không lộ mặt thì sẽ có đại bạo động.
Rốt cuộc, Hắc Vũ chân quân lộ mặt ra, hơn một ức tu giả lặng đi.
Hắc Vũ chân quân sâu sắc cảm nhận được lần này ánh mắt mọi người nhìn gã không còn tôn trọng, thậm chí có căm thù.
Hắc Vũ chân quân nhìn trăm cái xác trước mặt mọi người.
Hắc Vũ chân quân quát với đệ tử gần đó:
- Chuyện này là sao?
Một đệ tử sắc mặt khó xem nói:
- Tông chủ, bọn họ không cho dẹp đi, muốn ngươi chủ trì công đạo!
Hắc Vũ chân quân mi mắt giật liên tục.
- Hắc Vũ chân quân, gia gia của ta bị ngời trong tông ngươi giết chết, ngươi phải cho ta một lời giải thích!
- Hắc Vũ chân quân, đại ca của tabị bọn họ giết chết, ngươi kêu chúng ra đi, ta phải bóa thù!
- Hắc Vũ chân quân, giao hung thủ ra!
............
......
...
Xung quanh vang tiếng căm thù.
Lần trước Hắc Vũ chân quân đã bỏ qua một lần, nếu lần này lại giao đệ tử Đại Vũ Thiên tông ra thì Đại Vũ Thiên tông sẽ hoàn toàn tan rã.
Hắc Vũ chân quân không biết nên nói gì, bỗng có thanh âm vang lên.
Hoàng Binh cao giọng quát:
- Chuyện hung thủ về sau tính!
Nghe Hoàng Binh nói vậy, Hắc Vũ chân quân thầm thở phào, người tốt!
Hoàng Binh cao giọng quát:
- Hắc Vũ chân quân, ngươi hứa đưa linh thạch cho ta đâu? Bây giờ đã hơn ba tháng, chúng ta tới đây cũng hơn hai tháng rồi, tại sao chúng ta không thấy linh thạch?
Sắc mặt Hắc Vũ chân quân lại biến khó coi.
Hắc Vũ chân quân la lên:
- Các vị, bên trong Đại Vũ Thiên tông xuất hiện một ít phản đồ, bọn họ trộm cướp linh thạch của Đại Vũ Thiên tông chạy ra ngoài rồi. Bây giờ ta không có linh thạch cho mọi người, nhưng hãy yên tâm, ta chắc chắn sẽ lấy lại linh thạch, cho mọi người một lời giải thích!
Hoàng Binh 'tức giận' la lên:
- Lấy cớ, lấy cớ, thật ra Đại Vũ Thiên tông ngươi không chịu trả linh thạch cho chúng ta đúng không?
- Trả linh thạch lại cho ta!
- Trả linh thạch lại cho ta!
.........
......
...
Dân oán sôi trào, giờp hút này tất cả dân chúng như điên lên, mắt đỏ rực, chỉ chờ một người có uy vọng lớn ra lệnh một tiếng là xông vào Đại Vũ Thiên tông ngay.
Hắc Vũ chân quân hận không thể một chưởng đập chết Hoàng Binh, nhưng gã không làm vậy. Bởi vì nếu Hắc Vũ chân quân ra tay thì sẽ đội cái mũ ăn quỵt, không thể ngừng dân oán được nữa.
Gần hai ức dân chúng nổi điên lên.
Hắc Vũ chân quân cực kỳ tức giận, nhưng gã chợt phát hiện tình cảnh khiến lòng gã lạnh lẽo.
Phía sau đằng sau hai ức tu giả có một cờ xí to lớn xuất hiện.
Một chữ 'trăn' to đập vào mắt Hắc Vũ chân quân.
Trừ cờ to này ra còn có ba trăm vạn đại quân đi theo, chậm rãi tiến tới.
Ba trăm vạn đại quân đối với hơn một ức dân chúng thì quá ít, nhưng đội ngũ ngay ngắn, người mặc giáp lại hiện ra khí thế hung ác.
Dẫn đầu là một long đài, Diêm Xuyên ngồi trên long ỷ, ánh mắt lạnh băng.
- Diêm Xuyên!
Hắc Vũ chân quân bỗng thấy lạnh sống lưng.
Diêm Xuyên sớm không đến, muộn không đến, tại sao hắn đến vào lúc này?
Có thể nói bây giờ Đại Vũ Thiên tông gặp nguy cấp nhất, tại sao Diêm Xuyên đến vào lúc này?
Đại Trăn hoàng triều?
Ba trăm vạn đại quân?
Nếu là lúc trước thì Hắc Vũ chân quân không để vào mắt, nhưng hiện nay gã không thể không biến sắc mặt.
Nhưng dù Hắc Vũ chân quân biểu tình cực kỳ khó xem cũng không hốt hoảng, dù sao nội tình của Đại Vũ Thiên tông không phải Đại Trăn hoàng triều mới lập quốc có thể so sánh!
Hắc Vũ chân quân kêu to một tiếng, dân chúng vốn bạo động tập thể ngoái đầu nhìn lại.
Rất nhiều người lộ vẻ tò mò.
- Đại Trăn hoàng triều?
Đại Trăn hoàng triều, không phải các tu giả không biết về nó, ngược lại hư sấm bên tai. Bởi vì mười lăm năm trước chính là Đại Trăn hoàng triều buộc Đại Vũ Thiên tông lại phân chia lãnh thổ. Lãnh thổ Đại Vũ Thiên tông cai quản bị giảm hơn một nửa.
Đừng xem thường hơn một nửa này, khiến dân chúng không hiểu chuyện có ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Có thể khiến Đại Vũ Thiên tông co lại lãnh thổ, chắc chắn Đại Trăn hoàng triều rất mạnh.
Càng có tin tức trăm tông môn phụ thuộc Đại Vũ Thiên tông toàn bộ bị Đại Trăn hoàng triều hủy diệt, tin tức này không phải bí ẩn. Đại Vũ Thiên tông không bảo vệ được cả tông môn phụ thuộc của mình.
Hình tượng của Đại Trăn hoàng triều rất nặng ký trong lòng dân chúng.
- Đại Chiêu thánh địa, Mặc Vũ Hề thánh nữ?
Phút chốc có người nhận ra Mặc Vũ Hề bên cạnh Diêm Xuyên.
Các người dân yên tĩnh lặng.
Nếu Đại Trăn hoàng triều đối với dân chúng còn hơi xa lạ, vậy Đại Chiêu thánh địa không hề lạ lẫm. Đại Chiêu thánh địa,, thiên hạ đệ nhất tông! Thánh nữ của Đại Chiêu thánh địa, chỉ một danh hào đủ khiến mọi người biểu tình nghiêm túc.
Bỗng có thanh âm quát:
- Hoàng đế Đại Trăn, ngươi muốn làm cái gì?
Hắc Vũ chân quân ngẩn ra.
Bởi vì tiếng quát này không phải đến từ Đại Vũ Thiên tông mà là dân chúng trước mặt, Hoàng Binh kia.
Hoàng Binh hét lên khiến mọi người lộ vẻ nghi hoặc, hơn một ức dân chúng căn bản không có thủ lĩnh, chỉ có sự phẫn nộ. Mỗi một thành trì đều có một đám người có uy tín rất cao.
Tại Thủ Khai thành, không biết từ khi nào Hoàng Binh đã có uy tín nhất định.
Giờ phút này Hoàng Binh quát mắng Diêm Xuyên, có nhiều người hiểu, có người không.
Diêm Xuyên quát:
- Đại Vũ Thiên tông làm điều sai trái, mười lăm năm trước trẫm đã truyền hịch văn khắp thiên hạ, báo mối thù giết phụ thân!
Hắc Vũ chân quân ánh mắt lạnh lẽo, Đại Trăn thật sự muốn quyết chiến với Đại Vũ Thiên tông?
Hắc Vũ chân quân định há mồm quát thì Hoàng Binh giành lời trước.
Hoàng Binh cao giọng quát:
- Không được!
Tiếng quát của Hoàng Binh trấn nhiều người, bao gồm Hắc Vũ chân quân đều lộ vẻ khó hiểu.
Hoàng Binh trách:
- Đại Vũ Thiên tông thiếu linh thạch của chúng ta, nếu bị ngươi tiêu diệt thì chúng ta tìm ai đòi lại linh thạch?
Hắc Vũ chân quân cơ mặt co giật, không biết nên cảm động hay giạn dữ, thì ra Hoàng Binh vì linh thạch mới ủng hộ Đại Vũ Thiên tông.
Các dân chúng gật gù, đúng vậy, ngươi muôn diệt Đại Vũ Thiên tông thì chúng ta đi tìm ai đòi linh thạch?
Một câu này khiến đa số người bị Hoàng Binh thay đổi một khái niệm.
Vốn dân chúng chỉ cho rằng Đại Trăn hoàng triều mạnh nhưng chưa chắc là đối thủ của Đại Vũ Thiên tông, trải qua Hoàng Binh rống mấy câu, trong lòng dân chúng bỗng đề cao lực lượng của Đại Trăn hoàng triều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...