Tiên Quốc Đại Đế

Thanh Long biến sắc:

- A? Có người?

Miêu Miêu lập tức kêu to:

- Meo meo, là Tửu Kiếm Sinh.

Chỉ cần liếc mắt qua Miêu Miêu có thể nhận ra người này.

Tửu Kiếm Sinh, đệ tử đời hai của Đại Hà Tông, đệ tử vửa Mạc Vô Hồi. Lúc trước, người này đã theo Diêm Xuyên tiến vào Phong Thủ trận, đi qua Phong Yêu Sơn Mạch, thậm chí cùng tranh đoạt Vô Ưu thành.

Thanh Long cũng nhận ra được:

- Tửu Kiếm Sinh?

Thanh Long, Dịch Phong, miêu Miêu nhanh chóng vây quanh lại. Thanh Long dứt khoát giơ tay bắt lấy mạch của Tửu Kiếm Sinh.

Thanh Long nói ra:

- Không có gì, chỉ là mệt mỏi quá độ mà thôi.

Lời nói của Thanh Long lập tức đánh thức Tửu Kiếm Sinh.

Tửu Kiếm Sinh giật mình một cái rồi mở to mắt.

Tửu Kiếm Sinh lập tức nhận ra mọi người:

- Dịch tiên sinh, Dịch tiên sinh? Miêu Miêu? Tiền bối Thanh Long?

Dịch Phong cau mày hỏi:

- Tửu Kiếm Sinh, ngươi bị sao vậy? Tại sao lại ra nông nỗi này? Hơn nữa tại sao ngươi lại tới nơi này?

Tửu Kiếm Sinh lập tức biến sắc, lo lắng hỏi?

- Thiên Phong chủ đâu? Sư thúc đang ở đâu?

Miêu Miêu cổ quái nói:

- Meo meo? Ngươi tìm Diêm Xuyên? Hắn rời khỏi đây rồi nhưng sẽ rất nhanh trở về thôi.

Tửu Kiếm Sinh cuống cuồng hô lên:


- Ta muốn gặp sư thúc, ta phải gặp được sư thúc. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Kêu xong một tiếng, hắn lại nằm vật ra, hiển nhiên đây là hậu quả của việc lao lực quá độ.

Dịch Phong an ủi:

- Ngươi cứ nghỉ ngơi trước đi, Ngô Vương sẽ trở về nhanh thôi.

Miêu Miêu ngạc nhiên hỏi:

- Meo meo, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bách Thánh Chính Khí Đàn.

Ngoại trừ tượng của Nữ Thần Chỉ Trần ra xung quanh chỉ là một mảnh Thánh địa hoang vu.

Diêm Xuyên đến cạnh tượng của Nữ Thần Chỉ Trần.

Hắn khẽ thở dài, trong tay hắn cầm lấy ba đóa hồng vàng!

Diêm Xuyên nhìn một mảnh hư không ở trước mặt hắn.

Diêm Xuyên nở nụ cười khổ:

- Ha ha, mỗi ngày, ta đều đến nơi này, nhưng ngươi không đi ra, vẫn nhất quyết không đi ra.

Trong Quang Minh giới, Mạnh Dung Dung cắn môi, phức tạp nhìn hình ảnh Diêm Xuyên.

Bởi vì mỗi ngày Diêm Xuyên đều tới nơi này, đều đến nhìn xung quanh. Mỗi lần hắn đền, hắn đều không nói câu nào, chỉ hành lễ trước tượng Nữ Thần Chỉ Trần rồi nhìn vào đường dẫn vào Quang Minh Giới.

Diêm Xuyên mặc dù không nói chuyện nhưng Mạnh Dung Dung cũng biết hắn vì nàng mà tới.

Nhìn hình ảnh của Diêm Xuyên, Mạnh Dung Dung cũng không biết nên nói gì. Mỗi ngày nàng vẫn đều chú ý tới Diêm Xuyên.

Nhìn Diêm Xuyên, nàng rất muốn tha thứ cho hắn, nhưng trong nội tâm lại không cho phép.

Hôm nay nàng rất kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên. Lần này cùng lần trước bất đồng, Diêm Xuyên đã mở miệng nói chuyện hơn nữa còn mang tới ba đóa hồng vàng.

Diêm Xuyên nở nụ cười khổ:

- Ta phải đi, không đợi được nàng nữa rồi, không gửi được lời từ biệt đến nàng. Có lẽ nàng cũng không biết ta đã tới đây, ha ha!

Mạnh Dung Dung khẽ cắn môi nhìn Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên khẽ hít một hơi sâu:

- Ai!

Hắn đặt ba đóa hồng vàng ở trước lồi vào Quang Minh Giới.

Lại hít một hơi sâu,Diêm Xuyên nhìn vào lối vào Quang Minh Giới trầm mặc không nói một hồi rồi quay đầu rời đi.

Nhìn thấy ba đóa hồng vàng trên mặt đất, ba đóa hoa mà Diêm Xuyên đưa tăng nàng, Mạnh Dung Dung chỉ trong nháy mắt đã hiểu được hàm ý của ba đóa hoa này. Hai hàng nước mắt nàng không tự chủ được mà chảy xuống. Nàng nghẹn ngào nhất thời không nói được gì.



Cự Lộc thành, Đông Phương điện.

Túy Kiếm Sinh sốt ruột kêu lên:

- Sư thúc, ta rốt cuộc nhìn thấy ngươi!

Vẻ mặt của Túy Kiếm Sinh lộ ra bi thương.

Diêm Xuyên nét mặt sa sầm nói:

- Túy Kiếm Sinh? Xảy ra chuyện gì?

Túy Kiếm Sinh bi thương khóc ròng nói:

- Sư thúc, lão chưởng môn, đi rồi!

Diêm Xuyên nhướng mày nói:

- Cái gì? Ngươi nói là Phùng Thái Nhiên?


Túy Kiếm Sinh đau lòng nói:

- Đúng vậy. Bảy tháng trước, lão chưởng môn đã chết!

Phùng Thái Nhiên, chưởng môn Đại Hà tông, sư tôn của Diêm Đào, phụ thân của Diêm Xuyên. Sau này Phùng Thái Nhiên nhường vị cho Diêm Đào. Sau khi Diêm Đào chết, Phùng Thái Nhiên lại tiếp chưởng Đại Hà tông. Đại Hà tông ở Đại Hà tông được Phùng Thái Nhiên nhiều lần giúp đỡ.

Phùng Thái Nhiên cười nói:

- Hoan nghênh ngươi trở về!

Phùng Thái Nhiên an ủi:

- Ta lập tức sắp đi, ngươi phải chăm sóc cho mình thật tốt!

Phùng Thái Nhiên cười nói:

- Không phải ra rộng rãi, là ta thật sự chú trọng ngươi.

Phùng Thái Nhiên nghiêm túc nói:

- Đúng vậy. Ta truyền cho ngươi, ta không biết ngươi chiêu nhiều binh như vậy làm cái gì, nhưng ta biết ngươi có tính toán của riêng mình. Ánh mắt của ngươi xa hơn ta, Đại Hà tông ở trong tay ngươi mới phát dương tráng đại, ta sẽ ở phía sau hậu thuẫn cho ngươi.

.........

......

Phùng Thái Nhiên, đi rồi? Ngày xưa còn mới mẻ như ngay trước mắt. Dù Diêm Xuyên bởi vì cái chết của phụ thân mà không nhận sư tổ, nhưng từ lúc hắn bước vào Đại Hà tông thì luôn có Phùng Thái Nhiên ủng hộ, vượt lên đám đông phản đối, cổ vũ tất cả quyết định của Diêm Xuyên.

Từ Thiên phong chủ đến Vô Ưu thành, Phùng Thái Nhiên hết sức ủng hộ Diêm Xuyên, thậm chí không tiếc điều động tất cả cao thủ trong tông, tranh đoạt Vô Ưu thành cho Diêm Xuyên. Sau khi nắm giữ Vô Ưu thành thì Phùng Thái Nhiên chủ động từ bỏ đa phần ích lợi, cho Diêm Xuyên có được.

Dù không nhận trưởng bối nhưng Diêm Xuyên xem Phùng Thái Nhiên như lão bằng hữu.

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Là ai giết Phùng Thái Nhiên?

Túy Kiếm Sinh khóc lóc nói:

- Không biết, ai cũng không biết!

Diêm Xuyên nét mặt sa sầm nói:

- A?

Túy Kiếm Sinh nói:

- Trước khi lão chưởng môn chết dường như đã có dự cảm, truyền vị cho sư phụ ta, Mạc Vô Hối!

Mạc Vô Hối, phong chủ Địa phong Đại Hà tông, luôn yêu thầm Diêm Đào, phụ thân của Diêm Xuyên. Đáng tiếc, Diêm Đào cưới Khổng Tố Tố, mãi đến lúc Diêm Đào chết đi, Mạc Vô Hối thường đi mộ của y ngơ ngác ngồi.

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Truyền cho Mạc Vô Hối?


Diêm Xuyên cảm thấy sự việc phức tạp.

Có lẽ Đại Hà tông xảy ra chuyện lớn.

Túy Kiếm Sinh biểu tình phức tạp nói:

- Sư phụ biết ngươi ở Cự Lộc thành nên kêu ta lập tức tìm ngươi, khiến ngươi nhanh chóng trở về. Sư phụ nói rất gấp, siêu gấp!

Diêm Xuyên hét với Thanh Long bên cạnh:

- Thanh Long, sửa sang mọi thứ, hai nén nhanh sau xuất phát, quay về Đại Hà tông!

- Tuân lệnh!

Bốn tháng sau, Vô Ưu thành.

Phân bộ Ngự Yêu tông.

Mục Dã vương đang trò chuyện với đám đệ tử.

Lưu Cương kêu lên:

- Sư phụ, không được!

Mục Dã vương nhíu mày nhìn Lưu Cương:

- A?

Trong phong thủy trận, đệ tử nhỏ nhất này dù căn cốt cực kém, nhưng tâm tíng lại cực kỳ tàn nhẫn, ánh mắt độc đáo hơn nhiều người, lần trước tranh đoạt Vô Ưu thành cũng nhờ Lưu Cương hỗ trợ góp sức nhiều.

Lưu Cương sắc mặt khó xem nói:

- Sư phụ, không lẽ Ngự Yêu tông ta thật sự phản bội Đại Hà tông sao?

Đại đệ tử Đan Thanh Tử đứng một bên quát:

- Phản bội? Phản bội cái gì? Ngự Yêu tông ta là phụ thuộc của Đại Hà tông sao?

Lưu Cương liếc đại đệ tử Đan Thanh Tử, nhíu mày, không để ý đến gã.

Lưu Cương sốt ruột nói:

- Sư phụ, chắc ngươi còn nhớ năm đó cuộc chiến Vô Ưu thành, trận đó ba U tông diệt hết toàn tông, nhổ tận gốc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui