- Ồ?
- Định âm châu, chất liệu giống như vậy, nhưng là một lệnh phù!
- Cái gì mà lệnh phù?
- Nạp ba ngàn siêu sao, để bản thân sử dụng, trấn áp tất cả!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- Điều động lực lượng của ba ngàn siêu sao? Sư tôn bất cứ lúc nào cũng có thể làm được như vậy. Định âm châu này không có gì đặc biệt!
Liên Thần cổ quái nói.
- Không, sư phụ có thể điều động lực lượng của ba ngàn ngôi sao. Nhưng Định âm châu này, bên trong phong ấn thần thông không gian, lại có thể trong chớp mắt di chuyển ba ngàn ngôi sao đến. Đừng xem thường một viên Định âm châu nho nhỏ này. Ba ngàn siêu sao trong thiên địa, lúc này tất cả đều ở bên trong!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- A?
Sắc mặt Liên Thần trầm xuống.
Nhắm mắt lại, Liên Thần nhất thời cảm ứng.
- Sư tôn, ba ngàn ngôi sao bên trong thiên địa đã biến mất!
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Đều ở cả trong này!
Đông Phương Bất Bại cau mày nói.
Ầm ầm ầm!
Định âm châu trấn áp, cho dù cường đại như Tướng Thần lúc này cũng bị đóng băng, không có cách nào cử động được.
Hắc Long thôi thúc Định âm châu. Định âm châu xoay tròn, uy lực càng lúc càng lớn.
Rắc rắc rắc rắc!
Thân thể Kim Long phát ra một tiếng âm thanh giòn giã.
- Đây... đây là cách tổn thương mạng của ta sao?
Kim Long kinh ngạc nói.
Dưới chân Tướng Thần đột nhiên xuất hiện tế đàn Đại Đế. Nhưng tế đàn Đại Đế tu bổ căn bản theo không kịp sự phá hoại của Định âm châu.
- Ngang!
Hắc Long rít gào, lực lượng cuồn cuộn tràn vào Định âm châu. Định âm châu càng lúc càng hung mãnh.
- Ngang!
Kim Long gầm thét lên muốn giãy dụa. Nhưng ở trước mặt Định âm châu căn bản không có cách nào nhúc nhích, mặc cho định âm châu mãnh liệt phá hoại.
Giãy dụa một canh giờ, thương thế của Kim Long càng ngày càng nặng.
Ầm!
Dường như đó là tiếng của mệnh cách đổ nát.
- Kết thúc rồi? Ha ha!
Tướng Thần bỗng nhiên cười khổ ngừng giãy dụa.
Rắc rắc rắc!
Bên trên Định âm châu bỗng nhiên xuất hiện vài vết rạn nứt.
Ầm!
Định âm châu bỗng nhiên đổ nát.
Vù!
Áp chế trước kia đột nhiên biến mất.
- Sư tôn, ba ngàn ngôi sao đã quay về thiên địa rồi!
Liên Thần bỗng nhiên nói.
- Diêm Xuyên toàn lực thôi thúc, kích thích tất cả tiềm lực của Định âm châu. Định âm châu đã bị phế bỏ!
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
Định âm châu đổ nát, Kim Long nhất thời có thể giải thoát.
Nhưng, mệnh cách đã vỡ, giải thoát lại có tác dụng gì? Diêm Xuyên sẽ cho mình thời gian để phục hồi mệnh cách sao?
- Ngang!
Hắc Long lao xuống đến, ầm ầm đánh vào trên người Kim Long.
Ầm!
Kim Long bay ngược ra, mệnh cách nghiền nát, đã không còn sức lực để tái chiến nữa.
- Ha!
Kim Long cay đắng cười to.
Trấn thế đồng quan ầm ầm xông thẳng đến, đánh vào trên người Kim Long.
Ầm!
Kim Long bị Hắc Long va chạm. Bên trên thân thể Kim Long, từng làn sương mù kim sắc toả ra, dường như muốn tan biến ở bên trong vô cực.
- Ngang!
Hắc Long mở miệng, một lực hút khổng lồ nhanh chóng nuốt Kim Long vào.
Ầm ầm ầm!
Quanh thân Hắc Long run rẩy mạnh.
Vù!
Đại đạo Hắc Long tan đi, hóa thành dáng dấp cương thi Diêm Xuyên, cánh long cốt cực lớn đen kịt lại giang ra. Tiếp theo dường như thu nhỏ lại một nửa, dần dần rút về trong cơ thể.
Ầm!
Quanh thân cương thi Diêm Xuyên phát ra một tiếng động rất lớn. Bên ngoài cơ thể tuôn ra một thần diễm mười bảy màu.
- Thập thất trọng thiên?
Phía xa sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống.
Cương thi Diêm Xuyên uốn éo thân thể, chậm rãi nắm nắm đấm lại.
Bên cạnh cương thi Diêm Xuyên đột nhiên ngưng tụ hiện ra một hư ảnh kim bào. Đó lại là hư ảnh Tướng Thần.
- Tàn niệm?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Hư ảnh Tướng Thần nhìn Diêm Xuyên:
- Ta đã vũ hóa. Diêm Xuyên, ngươi khiến ta bất ngờ. A, ngươi nuốt thân thể của vào, cũng đạt tới thập thất trọng thiên. Thân thể tướng thần, nhưng phải chịu đựng đau khổ bị Mệnh Số ký thể. Hi vọng ngươi chịu đựng rồi!
- Ta sẽ không để cho hắn ký thể!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Tàn niệm của Tướng Thần khẽ mỉm cười:
- Ban đầu ta cũng nghĩ như vậy. Nhưng thời điểm Mệnh Số đến, ta căn bản không chống đỡ được!
Cương thi Diêm Xuyên nhíu mày.
- Hơn nữa, lúc trước ký thể, ta phát hiện, Mệnh Số mạnh hơn so với ngày xưa. Các ngươi tăng cường bản thân, Mệnh Số cũng không hề dừng. Cẩn thận!
Tướng Thần trịnh trọng nói.
- Ta sẽ cẩn thận!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Bốn giới hợp nhất, Mệnh Số thức tỉnh, lần này ta vũ hóa, không biết còn có thể tỉnh lại hay không thể, nguyện vì muôn dân thiên hạ, người người có thể giữ được mạng.
Tàn niệm của Tướng Thần khe khẽ thở dài.
Trong lúc đang nói chuyện, tàn niệm của Tướng Thần chậm rãi tan đi. Ở trong vô cực, hắn tiêu vong hầu như không còn.
Mọi người thấy Tướng Thần biến mất, đều yên lặng một hồi.
Cương thi Diêm Xuyên lại đạp chân xuống, đạp ở bên trên tế đàn Đại Đế vốn của Tướng Thần.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên, chân đạp ba cái tế đàn Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên, chân đạp ba tế đàn Đại Đế, thần diễm thập thất trọng thiên hừng hực thiêu đốt.
Mọi người ở đây, thần sắc mỗi người đều khác nhau.
Trong mắt Võ Chiếu loé ra một đố kị, lại không thể làm gì.
Võ Chiếu đạp không đi về phía trong thiên địa.
- Ha ha, đi thôi!
Đông Phương Bất Bại lại khẽ mỉm cười, quay về phía Liên Thần nói.
- Vâng!
Vẻ mặt Liên Thần đầy phức tạp, theo Đông Phương Bất Bại đi về phía thiên địa.
Minh Hà lão tổ nhìn Diêm Xuyên một chút, trong mắt loé ra một chút thần quang. Cuối cùng Minh Hà lão tổ cũng bay về phía Thiên Ma giới.
Hoàng không nói một tiếng, lưng mang đao rời đi.
Trong chớp mắt, trong vô cực chỉ còn lại hai Diêm Xuyên, Tử Tử, Kim Đại Vũ, Sát Đế và Chung Sơn.
- Sát Đế, chúng ta đi thôi!
Nhân thân Diêm Xuyên nói.
- Được!
Sát Đế cõng hồ lô vàng trên lưng, gật đầu một cái.
Nhân thân Diêm Xuyên dẫn theo Tử Tử, Sát Đế dẫn theo Kim Đại Vũ đi về phía thiên địa.
Trong nháy mắt, chỉ còn lại Chung Sơn và cương thi Diêm Xuyên.
- Chúc mừng! Thập thất trọng thiên, lại tiến một bước so với khoảng cách tu vi Mệnh Số!
Chung Sơn cười nói.
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Độ cao bây giờ, không phải ngươi đã đạt được trước đây rất lâu sao?
Chung Sơn không tỏ rõ ý kiến, nhìn theo bong dáng mọi người rời đi một chút, thần sắc dần dần trở nên nghiêm túc:
- Lần này mời quần hùng trong thiên hạ bao vây tấn công Đại Khí Tôn, ngươi lại yêu cầu cả Võ Chiếu cùng đến? Ta nhớ, ngươi đối với cái chết của Thông Thiên vẫn canh cánh trong lòng. Chắc hẳn cũng không muốn đối mặt với Võ Chiếu mới phải chứ?
- Tuỳ việc mà xét. Mời Võ Chiếu? Ngươi có thể hiểu rõ ý tưởng của ta!
Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên dần dần trở nên âm trầm.
Trong mắt Chung Sơn loé ra một tia sáng trí tuệ, gật đầu một cái:
- Lần này chiến đấu một trận, không phải ngươi yêu cầu Võ Chiếu tới, mà thật ra là Hồng Quân sao?
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái, cuối cùng lại nhíu mày.
- Ngươi đã nhìn thấy gì?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Không có gì. Thần thái của Võ Chiếu vẫn vậy, không nhìn ra bất kỳ điểm nào kì lạ!
Chung Sơn lắc đầu một cái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...