Mạnh Dung Dung giải thích.
Xà Tinh Tinh, Mộng Tam Sinh nghe thấy nàng nói vậy đều khe khẽ thở dài. Nếu Mạnh Dung Dung đã nói ra, bọn họ có tiếp tục cản cũng vô dụng.
- Biến số dùng để nghênh chiến với mệnh số sao?
Diêm Xuyên nhíu mày.
Tinh quang trong mắt Võ Chiếu bắn ra bốn phía. Đây vẫn là lần đầu tiên Võ Chiếu nghe nói, thần thú ở mười vị trí đầu này lại còn có bối cảnh như thế? Thần thú? Chẳng trách chúng lại khác so với yêu thú nhiều như vậy. Mười thần thú đứng đầu, mỗi loại thần thông đều nghịch thiên như vậy.
- Diêm Xuyên, bộ tộc Nhân Xà và Thần giới bắt buộc phải có chúng. Bọn họ...!
Mạnh Dung Dung nhất thời không biết giải thích như thế nào.
- A, thú giao hoán, nếu như các ngươi có thể bắt được, vậy tự mình đi nắm bắt đi!
Võ Chiếu không muốn từ bỏ thú giao hoán.
Bởi vì một khi đáp ứng, chính là phải giao ra tất cả thú giao hoán.
Diêm Xuyên lại trầm tư suy nghĩ.
Đại diễn số lượng năm mươi, sử dụng bốn mươi chín, một trong số đó bỏ chạy?
Diêm Xuyên nhớ kỹ, hình như hắn đã từng nghe Bách Hoàng đề cập tới điều này. Tất cả thiên địa, thậm chí ba nghìn thiên đạo, thậm chí mệnh số đều ở bên trong bốn mươi chín này. Bốn mươi chín này được gọi là Định sổ.
Đại diễn số lượng phải đầy đủ tất cả mới là hoàn mỹ. Nhưng đáng tiếc, sự tình không bao giờ hoàn mỹ cả. Thiên địa cũng vậy. Một trong số đó bỏ chạy, khiến thiên địa thật ra tàn khuyết không đầy đủ, thái cực cũng tàn khuyết không đầy đủ. Một trong số đó chính là biến số.
Định sổ + biến số = đại diễn số lượng!
Mười đại thần thú?
Mạnh Dung Dung nhìn Diêm Xuyên, chờ đợi Diêm Xuyên đưa ra quyết định cuối cùng. Trong ánh mắt nàng chợt hiện lên một sự kiên định. Dường như mặc kệ Diêm Xuyên quyết định thế nào, nàng đều đứng ở bên phía Diêm Xuyên vậy.
Thái độ của Thông Thiên dường như không để ý. Mặc Vũ Hề tất nhiên ủng hộ Diêm Xuyên. Miêu Miêu cũng ủng hộ Diêm Xuyên.
Chỉ có Võ Chiếu, trong ánh mắt Võ Chiếu có phần không cam lòng không muốn. Tại sao muốn mình bắt được thú giao hoán, phải cho Thần giới và bộ tộc Nhân Xà?
Tất cả mọi người nhìn về phía Diêm Xuyên.
Tuy rằng Diêm Xuyên và Thông Thiên vốn thì có giao tình rất tốt, nhưng hai người hiểu rõ phải trái trên dưới. Thông Thiên vốn nên có suy tính của riêng mình. Nhưng trước đây không lâu chính Diêm Xuyên giúp mình nên mình mới có thể đoạt lại thân thể. Với ân tình như vậy, Thông Thiên cũng bỏ qua suy tính lần này, chuẩn bị nghe xem Diêm Xuyên sẽ nói như thế nào.
Hai người Xà Tinh Tinh, Mộng Tam Sinh nhìn chằm chằm về phía Diêm Xuyên.
Ngoại trừ Võ Chiếu ra, những người khác đều là người của Diêm Xuyên, tất nhiên sẽ nghe quyết định của Diêm Xuyên.
Lúc này, cho dù là Võ Chiếu cũng hiểu rõ, với dị thể của mình bây giờ căn bản không thể nào lay chuyển được hai thế lực lớn này. Võ Chiếu hi vọng Diêm Xuyên có thể cùng chung một chiến tuyến với mình.
Dù sao, thú giao hoán, biến số! Tuy rằng còn không biết sử dụng thế nào, nhưng một khi bảo bối đến trong tay mình, sao có thể chắp tay dâng cho người.
Bởi vậy, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Diêm Xuyên, chờ đợi Diêm Xuyên đưa ra quyết định.
Diêm Xuyên không nói gì, mà nhìn ra ngoài điện, nhìn về phía đại điện nơi Diêm Xuyên ngân đồng đang bế quan.
Diêm Xuyên ngân đồng ngồi khoanh chân ở trong đại điện.
Xung quanh có rất nhiều cấm chế ngăn cách trong ngoài, khiến người bên ngoài không có cách nào điều tra bên trong.
Xung quanh Diêm Xuyên ngân đồng chính là ba nghìn thiên đạo tuần hoàn.
Ở trong đại điện, còn có một người khác.
Đó chính là thú giao hoán số 108 đã trao đổi thân thể Diêm Xuyên trước đây không lâu, sau đó lại bị trao đổi trở lại.
Lúc này thú giao hoán số 108 bị rất nhiều xiềng xích khóa lại, không thể động đậy.
Thú giao hoán đang hấp hối.
Mắt Diêm Xuyên ngân đồng phóng ra ngân quang, đang không ngừng thôi diễn.
Thời điểm hắn thôi diễn, không ngừng thao túng ba nghìn thiên đạo ở bên cạnh, ngưng tụ lực lượng, chậm rãi hình thành một thể năng lượng mới.
Ầm!
Thể năng lượng mới năng lượng vừa hình thành, đã ầm ầm bị phá tan.
- Ban đầu ta muốn lấy ba nghìn thiên đạo thôi diễn ra thú giao hoán, chung quy vẫn thiếu một chút. Hóa ra vấn đề xuất hiện ở chỗ này. Biến số? Nếu là biến số, ba nghìn thiên đạo chỉ có thể thôi diễn ra được một bộ phận trong số đó. Còn có một bộ phận khác cần con ngươi bạc của ta thôi diễn ra! Nếu chỉ là điểm sẽ dễ dàng hơn nhiều. Một khi thôi diễn ra thú giao hoán tất cả, ta có thể tùy ý sắp xếp, một, mười? Chỉ cần thôi diễn thành công, bất cứ lúc nào ta cũng có thể sáng tạo ra thú giao hoán!
Trong mắt Diêm Xuyên ngân đồng loé ra một sự kiên định nói.
Trước mặt Diêm Xuyên ngân đồng, dần dần hình thành một vật hình lưới. Bên trong vật hình lưới kia càng ngày cầng có nhiều chấm nhỏ, dường như lấy này xây dựng ra một thú giao hoán mơi.
Trong một đại điện khác, mọi người đang chờ câu trả lời của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên hít sâu một cái, lại nhìn về phía Xà Tinh Tinh và Mộng Tam Sinh:
- Thú giao hoán, có thể cho các ngươi. Nhưng lời hứa của các ngươi...?
- Diêm Xuyên?
Võ Chiếu nhất thời lo lắng nói. Diêm Xuyên sao có thể thỏa hiệp như vậy được?
Diêm Xuyên lại nhìn chằm chằm về phía Xà Tinh Tinh và Mộng Tam Sinh.
Hai người có chút sững sờ. Bọn họ không ngờ được Diêm Xuyên bỗng nhiên dễ nói chuyện như vậy.
- Thiên đình Đại Trăn, Thiên đình Đại Chu, bộ tộc Nhân Xà ta có thể hứa, chỉ cần nhận được thú giao hoán, sẽ hóa giải một lần nguy cơ cho các ngươi. Cụ thể khi nào, sẽ do chính các ngươi quyết định! bộ tộc Nhân Xà ta sẽ ra tay giúp mỗi người các ngươi một lần. Cho dù đến cuối cùng Vương tự mình ra tay, chỉ cần trong phạm vi khả năng chúng ta có thể, bộ tộc Nhân Xà ta sẽ dốc toàn lực để làm!
Sắc mặt Xà Tinh Tinh nghiêm nghị nói.
- Chỉ cần trong phạm vi khả năng của Thần giới ta, bảy huynh đệ Thần giới ta nguyện toàn lực giúp mỗi người các ngươi hóa giải một lần đại nguy cơ!
Mộng Tam Sinh cũng khẳng định nói.
- Được!
Diêm Xuyên lên tiếng trả lời.
- Đây là ngọc phù, chỉ cần ngươi bóp nát nó, bộ tộc Nhân Xà lập tức chạy tới!
Xà Tinh Tinh lập tức lấy ra hai miếng ngọc phù. Xà Tinh Tinh đưa ngọc phù cho Diêm Xuyên, đồng thời đưa cho Võ Chiếu.
Khuôn mặt Võ Chiếu âm trầm, không muốn tiếp nhận. Nhưng lúc này đại thế đã định, tất cả đã không còn chỗ trống để quay lại. Có chút oán giận, Võ Chiếu cũng chỉ có thể tiếp nhận miếng ngọc phù kia.
- Đây là ngọc phù của Thần giới ta. Thời điểm các ngươi bóp nát ngọc phù, Thần giới ta cũng sẽ lập tức chạy tới!
Mộng Tam Sinh cũng đưa ra hai miếng ngọc phù.
Diêm Xuyên và Võ Chiếu đều tiếp nhận ngọc phù.
Sau khi nhìn thấy Diêm Xuyên và Võ Chiếu đã tiếp nhận ngọc phù, Xà Tinh Tinh lại nở nụ cười:
- Như vậy là tốt rồi. Hi vọng sẽ mau chóng hoàn thành!
- Trước hết, hai vị tạm thời hãy ở lại đây. Chúng ta phải liên hệ với thuộc hạ của mình một chút!
Diêm Xuyên nói.
- Cũng tốt!
Mộng Tam Sinh gật đầu một cái.
Sau khi thu xếp cho mọi người xong, Diêm Xuyên nhìn về phía Võ Chiếu nói:
- Võ đế, lần này thật xin lỗi. Ta đã thay ngươi quyết định!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...