- Khổng Hoàng Thiên, ta đang làm việc, ngươi ngăn cản ta làm gì?
Tử Vi Đại Đế thản nhiên nói.
- Tử Vi Đại Đế, không biết ngươi muốn làm chuyện gì?
Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.
- Ta làm việc, còn phải báo cáo với ngươi hay sao?
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
Khổng Hoàng Thiên lắc đầu nói:
- Ta biết Tử Vi Đại Đế muốn làm chuyện gì. Nhưng ta muốn bảo vệ Diêm Xuyên. Vẫn mong Tử Vi Đại Đế giơ cao đánh khẽ!
- Sao?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.
- Bảo vệ?
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nói.
- Vâng, Diêm Xuyên có huyết mạch của Khổng thị ta!
Khổng Hoàng Thiên gật đầu một cái.
Khổng Hoàng Thiên và Tử Vi Đại Đế nói chuyện với nhau, lúc này lại không có người nào dám ngắt lời.
Hai mắt Tử Vi Đại Đế híp lại.
Vừa nãy Mình chỉ đang ép hỏi Diêm Xuyên lúc trước đã dùng bí pháp gì mà thôi. Khổng Hoàng Thiên bỗng nhiên tới, là muốn ngăn cản không để mình ép hỏi Diêm Xuyên sao?
Lẽ nào bí pháp kia là thứ không muốn cho người khác nhận ra?
- Ồ? Huyết mạch Khổng thị sao? A, nhưng đáng tiếc hắn lại không thừa nhận huyết mạch của ngươi. Bằng không, Thiên đình Đại Trăn hắn tại sao lại không gia nhập dưới trướng Khổng gia của ngươi?
Tử Vi Đại Đế cười nói.
Khổng Hoàng Thiên còn chưa nói chuyện, Khổng Tước Tử đứng bên cạnh bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diêm Xuyên:
- Diêm Xuyên, ngươi có nguyện vào Khổng gia ta hay không?
Tử Vi Đại Đế lấy cớ này đã trúng ý của Khổng Tước Tử. Từ trước tới nay Khổng Tước Tử đều muốn làm sao cho Khổng gia trở nên lớn mạnh, làm sao nhét Đại Trăn vào Khổng gia. Bây giờ cơ hội tới, tất nhiên hắn lập tức nắm lấy.
Tuy rằng Diêm Xuyên suy yếu, nhưng bản thân cũng không phải là kẻ ngốc. Diêm Xuyên cười lạnh nói:
- Khổng gia chủ, ngươi nói đùa rồi!
- Sao?
Khổng Tước Tử nhất thời biến sắc, cáu giận vì Diêm Xuyên không chịu phối hợp.
Tử Vi Đại Đế lại khẽ mỉm cười nói:
- Nhìn thấy chưa, hắn cũng không tiếp nhận Khổng gia ngươi! Khổng Hoàng Thiên, ngươi tránh ra đi!
Khổng Hoàng Thiên lại lắc đầu nói:
- Ta cũng không nói hắn tiếp nhận Khổng gia. Ta chỉ nói là hắn có huyết mạch Khổng thị mà thôi!
- Ừm?
Sắc mặt Tử Vi Đại Đế lập tức trở nên lạnh lẽo.
Khổng Tước Tử đứng bên cạnh cũng cảm thấy kinh ngạc nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.
Diêm Xuyên căn bản không tiếp nhận tổ tông Khổng gia này, tại sao lão tổ tông còn muốn bảo vệ hắn?
Khổng Hoàng Thiên càng che chở cho Diêm Xuyên, Tử Vi Đại Đế lại càng hiếu kỳ. Đồng thời hắn càng để ý tới vấn đề lúc trước hơn nữa.
- Tử Vi Đại Đế, vẫn mời ngài trở về đi!
Khổng Hoàng Thiên lại nói.
Thoáng nở một nụ cười lạnh lùng, Tử Vi Đại Đế lắc đầu nói:
- Nếu như ta không đi thì sao?
Hai mắt Khổng Hoàng Thiên thoáng nheo lại.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí xung quanh dần dần không tốt.
Khổng Hoàng Thiên, Tử Vi Đại Đế lạnh lùng nhìn đối phương. Dường như chỉ cần đối phương có chút động tác, sẽ lập tức ra tay đánh nhau.
- Tử Vi Đại Đế, đây là Nam Ngoại Châu của ta, vẫn mời ngươi trở về đi thôi!
- Hừ, người Tử Vi ta muốn dẫn đi, từ trước đến nay chưa từng bao giờ không làm được!
Khí thế của hai người không ngừng tăng lên, đối chọi lẫn nhau.
Ầm ầm ầm!
Xung quanh vị trí hai khí thế va chạm hình thành từng tiếng xé gió.
Ngay thời điểm khí thế của hai người lên tới đỉnh phong, phía bắc đột nhiên có một đạo bạch quang xông thẳng đến.
Ầm!
Một khí tức cuồng bạo nhất thời tách Tử Vi Đại Đế và Khổng Hoàng Thiên đang tranh đấu ra.
Vù!
Một bóng người màu trắng ngừng lại.
Một nam tử mập mạp, dưới chân đạp lên một tế đàn Đại Đế cực lớn.
Tất cả đám người Phá Quân, Khổng Tước Tử nhất thời biến sắc.
Ngày hôm nay tháng ngày gì vây? Tại sao lại có một Đại Đế đến đây?
Mọi người nhìn lại.
- Đông Phương Chính Phái?
Diêm Xuyên đột nhiên lộ ra một tia kinh ngạc nói.
Đây không phải là Xử trưởng Ngoại Sự Xử của Thiên đình Đại Trăn sao? Có chuyện gì xảy ra vậy?
- Trường Sinh Đại Đế?
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha, Tử Vi Đại Đế, đã hai kỷ không gặp, ngài vẫn là nam nhân chân chính như vậy!
Trường Sinh Đại Đế cười to nói.
Tử Vi Đại Đế:......!
Đám người Khổng Tước Tử lại cảm thấy ngỡ ngàng không hiểu. Đây là Trường Sinh Đại Đế sao? Nhưng tại sao giọng điệu của hắn lại khiến người ta cảm thấy quái lạ như vậy?
- Ngươi đến đây làm gì?
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Ngươi có thể tới, vậy tại sao ta không thể đến? A, Diêm Xuyên là huynh đệ của ta! Ta tới thăm hắn một chút!
Trường Sinh Đại Đế cười nói.
- Huynh đệ của ngươi?
Tử Vi Đại Đế nhíu mày nói.
Những người khác cũng kinh ngạc nhìn về phía Trường Sinh Đại Đế.
- Điều đó là đương nhiên. Thời điểm ta và Diêm Xuyên ở phong ấn giới, đã từng cùng nhau đi nhìn lén..., ách!
Trường Sinh Đại Đế nói đến một nửa liền dừng lại không nói nữa.
Diêm Xuyên đứng ở bên cạnh, sắc mặt liền đen lại. Bởi vì Diêm Xuyên đã biết Đông Phương Chính Phái nói về chuyện gì. Lúc còn ở phong ấn giới, Đông Phương Chính Phái thường xuyên đi nhìn lén nữ nhân tắm. Lần thứ nhất gặp mặt, chính mình đã bắt gặp hắn làm điều đó.
- Nói chung, ta và Diêm Xuyên là huynh đệ tốt. Tử Vi Đại Đế, ngươi tới đây tính làm gì?
Trường Sinh Đại Đế đứng ở trước người Diêm Xuyên, bộ dạng muốn nâng đỡ Diêm Xuyên.
Hai mắt Tử Vi Đại Đế thoáng nheo lại, nhìn chăm chú vào Trường Sinh Đại Đế.
Trường Sinh Đại Đế lại nhìn lại nhếch miệng nở nụ cười.
Tuy rằng Trường Sinh Đại Đế nói thoải mái, nhưng rõ ràng hắn muốn bảo vệ Diêm Xuyên.
Trước mắt Khổng Hoàng Thiên đã tỏ rõ thái độ, cũng muốn bảo vệ Diêm Xuyên.
Một mình Diêm Xuyên lại có thể khiến hai đại cường giả tuyệt thế làm người bảo đảm?
Tất cả đám người Phá Quân, Tham Lang đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Cho dù là Khổng Tước Tử lúc này cũng cảm thấy cực kỳ mờ mịt.
Tử Vi Đại Đế ý vị thâm trường nhìn Diêm Xuyên một hồi.
- Ha, được. Lần này xem như nể mặt ngươi, tạm thời bỏ qua cho Diêm Xuyên. Chờ tới tương lai, Diêm Xuyên sẽ không may mắn như vậy đâu!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Tử Vi Đại Đế, ngươi đúng là người tốt!
Trường Sinh Đại Đế đàng hoàng trịnh trọng nói.
Tử Vi Đại Đế:......!
- Đi!
Tử Vi Đại Đế vung tay áo lớn một cái, dẫn theo bốn thuộc hạ nhanh chóng bay nhanh về phía bắc.
Phù.
- Làm ta sợ muốn chết. Ta còn tưởng rằng Tử Vi thật sự muốn đánh một trận chứ!
Vẻ mặt Trường Sinh Đại Đế dường như vẫn còn sợ hãi,. Hắn đưa tay vỗ ngực một cái.
Mọi người:.........!
Tử Vi Đại Đế đã rời đi.
Mà giờ phút này Trường Sinh Đại Đế lại nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.
Khổng Hoàng Thiên quay đầu nhìn Diêm Xuyên, cũng không hề nói muốn dẫn hắn về Khổng gia.
- Đừng chết quá sớm!
Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói một câu.
Ầm!
Trong nháy mắt Khổng Hoàng Thiên bắn nhanh về phía Hoàng Thiên Điện, thoáng cái đã không còn thấy hình bóng nữa.
- Lão tổ tông, lão tổ tông!
Khổng Tước Tử nhất thời biến sắc đuổi theo.
Đám thuộc hạ cũng theo đó mà rời đi. Khổng Tước Tử vẫn có chút không cam lòng nhìn lại Diêm Xuyên một chút. Nếu như Diêm Xuyên là thuộc hạ của mình, thì tốt biết bao! Chỉ có điều người này thực sự không hiểu chuyện!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...