- Sao?
Quỷ Cốc Tử lộ vẻ lo lắng.
Phía xa, nhân thân Diêm Xuyên đã mở cửa đại điện luyện công ra.
Ầm!
Hắc khí cuồn cuộn xông thẳng ra. Diêm Xuyên tiến vào, sauđó nhanh chóng đóng cửa đại điện luyện công lại.
Trong đại điện, khí linh trấn thế đồng quan đồng đang ra tay đối với cương thi Diêm Xuyên. Lực lượng khổng lồ của hắn còn mạnh hơn cả cương thi Diêm Xuyên.
- Thập nhị trọng thiên? Vẫn chưa hồi phục được tới thời điểm mạnh nhất của đời thứ nhất. Ngươi không phải là đối thủ của ta!
Khí linh trầm giọng nói.
Ầm ầm ầm!
Cương thi Diêm Xuyên liều mạng giẫy giụa.
- Ngươi biết, tuy rằng ta còn kém hơn so với đời thứ nhất của ngươi một chút xíu, nhưng cũng được xem là thập tứ trọng thiên đi. Vào đi thôi!
Khí Linh đẩy cương thi Diêm Xuyên, muốn từng bước ép cương thi Diêm Xuyên vào trong đó.
Ngay lúc đó, cửa đại điện ầm ầm mở ra. Nhân thân Diêm Xuyên bỗng nhiên xông vào.
Khí Linh đang đối chiến với cương thi Diêm Xuyên, nhất thời không thể ra tay. Khí Linh nhìn tới, ánh mắt có phần lạnh lẽo.
- Kiếp này ngươi lại soán mạng diễn sinh?
Khí linh nhất thời biến sắc.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay!
Nhân thân Diêm Xuyên đưa tay ra đánh một chưởng.
Ầm!
Trong lúc vội vàng, khí linh nhất thời không có cách nào phản kháng. Trong nháy mắt hắn bị đánh một chưởng vào trấn thế đồng quan!
- Không!
Khí linh cả kinh kêu lên.
Két!
Hai Diêm Xuyên mau chóng đóng nắp quan tài lại.
Ầm ầm ầm!
Trấn thế đồng quan lại nẩy lên. Bên trong. khí linh dường như muốn xông ra.
Vù!
- Thả ta ra ngoài!
Hai Diêm Xuyên kề sát ở bên cạnh quan tài, nhanh khởi động lực lượng của từng người, luyện hóa trấn thế đồng quan.
Vù!
Diêm Xuyên và Khí Linh tranh đoạt quyền sở hữu trấn thế đồng quan!
...
Bên ngoài, một đám hoàng hậu nhanh chóng từ dương gian tiến vào cõi âm.
- Meo, Tử Tử tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì vậy?
Miêu Miêu cũng lao tới lo lắng nói.
- Không biết!
Tử Tử lắc đầu một cái.
- Meo, ta đi xem thử!
Miêu Miêu đạp không định đi qua.
- Đừng tới. Đừng quấy rầy Thiên Đế!
Quỷ Cốc Tử ở bên cạnh lắc đầu nói.
- Meo?
- Thiên Đế có thể xử lý được, cho nên mới không nói cho chúng ta biết đã xảy ra chuyện gì. Nhưng Thiên Đế đi vội vàng như vậy, hẳn là chuyện vô cùng quan trọng. Nếu tùy tiện quấy rối, khiến Thiên Đế phân tâm sẽ không tốt!
Quỷ Cốc Tử nói.
- Được rồi!
Miêu Miêu gật đầu một cái.
Tử Tử, Triệu A Phòng, Nhạc nhi, Mặc Vũ Hề lo lắng chờ đợi.
..
Tại phần cuối thời không, Thanh Long Đại Đế và Thiên Cương chiến đấu một hồi lâu.
- Thiên Cương, ngươi không làm gì được ta đâu! Chỉ dựa vào ngươi còn chưa đủ lấy lại Thế chi kiếm!
Thanh Long Đại Đế cười to nói.
Thiên Cương tức đến nổ phổi:
- Hừ, Thanh Long Đại Đế, ngươi càng lúc càng vô sỉ!
- Tạm thời thả ta đi. Ngươi không thể nào đoạt lại từ trong tay ta đâu. Trừ phi Liên Thần lại đây. Chờ tới lúc hắn lại đây, ngươi bảo hắn đến lấy lại đi!
Thanh Long Đại Đế cười to nói.
Thiên Cương vô cùng phiền muộn. Lần này mình tổn thất lớn rồi. Đó là pháp bảo mạnh nhất của mình. Mặc dù mình là người siêu thoát, nhưng chỉ là người siêu thoát thập tứ trọng thiên, căn bản không thể cướp giật bảo vật này trở lại được!
- Hừ, chờ tới khi Liên Thần đến, sẽ là ngày tận thế của ngươi!
Thiên Cương phẫn nộ gào thét.
- Ha ha ha ha, ta chờ hắn đến đây!
Thanh Long Đại Đế cười to nói.
Vèo!
Thanh Long Đại Đế phóng về phía đại địa bên dưới.
Chỉ còn lại một mình Thiên Cương đứng ở phần cuối thời không, phiền muộn nghĩ tại sao mình đen đủi như vậy?
Thanh Long Đại Đế xông thẳng tới Thiên Cương Điện.
Ầm!
Thanh Long Đại Đế nhanh chóng hạ xuống trước Thiên Cương Điện. Trước Thiên Cương Điện có hơn hai trăm cường giả đang đứng.
- Bái kiến chủ thượng!
Một đám cường giả cung kính nói.
- Chủ thượng, chúng ta có ba trăm huynh đệ, đang ở trong tay của Thiên đình Đại Trăn, vẫn mong chủ thượng làm chủ!
Vẻ mặt mọi người lo lắng nói.
Ánh mắt Thanh Long Đại Đế lạnh như băng, tiếp theo nói:
- Đi, theo trẫm tới Đại Tần Thành, gặp Diêm Xuyên!
- Vâng!
Mọi người vui mừng nói.
Thanh Long Đại Đế dẫn theo hai trăm thuộc hạ, bay nhanh về phía Đại Tần Thành!
- Chủ thượng, mọi chuyện chính là như vậy!
- Đúng vậy, chủ thượng. Chu Tước Đại Đế gởi thư khiến một số huynh đệ chúng ta rơi vào trong tay Diêm Xuyên. Chu Tước Đại Đế cũng không tránh khỏi có liên quan!
............
......
...
Sau khi nghe mọi người kể lại, Thanh Long Đại Đế nhíu mày trầm tư.
- Chu Tước Đại Đế? Hắn không cần thiết phải thông đồng cùng với Diêm Xuyên. Điều này thật bất ngờ!
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Tuy rằng mọi người canh cánh trong lòng, nhưng vẫn gật đầu tán thành.
Một phía khác, Chu Tước Đại Đế dẫn theo ba mười thuộc hạ, lúc này cũng đang bay nhanh về phía Đại Tần Thành.
Một đám thuộc hạ đi theo phía sau Chu Tước Đại Đế không nói một lời.
Lúc này trước quảng trường Trung Ương Điện tại Đại Tần Thành, rất nhiều thần tử đang đứng. Các hoàng hậu, Miêu Miêu vô cùng lo lắng. Tuy Diêm Xuyên không hề nói điều gì, nhưng hắn triệu tập tư thế thiên hạ Đại Trăn dương gian có thể thấy Diêm Xuyên trong phòng luyện công chắc chắn có nguy hiểm.
Một đám hoàng hậu lộ vẻ lo lắng.
Đồng thời, tại một đỉnh núi phía xa Đại Tần Thành, Hoàng mang một thanh trường đao trên lực, đạp lên đỉnh núi, lạnh lùng nhìn lại.
Tuy rằng cách một đại điện, nhưng Hoàng lại có thể cảm nhận được lệ khí cuồn cuộn trong đại điện kia.
- Diêm Xuyên?
Hai mắt Hoàng vô cùng lạnh lẽo.
Tình cảm của Hoàng đối với Diêm Xuyên ngày xưa, dường như đều biến mất sạch sẽ.
Nhìn đại điện tràn ngập lệ khí kia một hồi, Hoàng lại nhìn về phía Nhạc nhi, một mình khác.
Nhạc nhi lộ vẻ vô cùng lo lắng.
- Tình cảm, quả nhiên là thứ vô dụng nhất, sẽ khiến cho người ta biến thành ngu xuẩn! Diêm Xuyên không chỉ không bảo hộ được Nhạc nhi, trái lại còn khiến Nhạc nhi ở trong trạng thái lo lắng hãi hùng. Nơi này quả nhiên không thích hợp với Nhạc nhi!
Hoàng lạnh lùng nói.
Vù!
Hoàng đạp không rời đi.
Trong chớp mắt Hoàng đã bay vào Đại Tần Thành.
- Đứng lại!
Nhất thời có thủ vệ quát lớn. Nhưng thủ vệ vừa kêu lên một tiếng, liền ngây ngẩn cả người.
Hoàng hậu?
Vô số thị vệ đều lộ vẻ kinh ngạc. Dù sao dung mạo của Hoàng cùng Nhạc nhi giống nhau như đúc.
Mấy người Quỷ Cốc Tử cũng phát hiện Hoàng bay tới. Quỷ Cốc Tử vung tay lên, một đám thị vệ nhanh chóng lui xuống.
Ầm!
Hoàng hạ xuống trước Trung Ương Điện.
Trước Trung Ương Điện, gần như mọi người đều nhìn về phía Hoàng.
- Hoàng?
Nhạc nhi kinh ngạc nói.
- Hoàng? Sao nàng lại tới đây?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Một đám hoàng hậu nhìn Hoàng, cũng không nói gì.
Hoàng cũng không để ý tới mọi người, chỉ nhìn về phía Nhạc nhi.
- Nhạc nhi, đi theo ta, Đại Trăn tương đối nguy hiểm!
Hoàng trầm giọng nói.
- A?
Nhạc nhi nhất thời biến sắc.
- Meo, Hoàng, nàng muốn làm gì? Không phải nàng bảo Nhạc nhi lưu lại sao? Tại sao bỗng nhiên lại muốn mang Nhạc nhi đi vậy?
Miêu Miêu kêu lên.
- Ta thay đổi chủ ý!
Hoàng trầm giọng nói.
Thần sắc Nhạc nhi nhất thời trở nên phức tạp. Nàng lắc đầu, lộ vẻ khủng hoảng, thoáng lui về phía sau một bước.
- Ta... ta không đi theo nàng!
Nhạc nhi lắc đầu nói.
- Tại sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...