Tiên Quốc Đại Đế

- A, quả nhiên là một đám mãng phu! Hành sự nghĩa khí? A! 

Xà Hoàng lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

Bọn họ bay khỏi tầm mắt của Xà Hoàng, lại đồng thời dừng lại ở trên một đỉnh núi.

- Đại nhân, tại sao lại không đi nữa? 

Mọi người kêu la.

- Đúng vậy, Kháng đại ca, làm sao không đi nữa? 

Phòng Nhật Thỏ trầm giọng nói.

Kháng Kim Long lắc đầu nói: 

- Ta luôn cảm thấy, việc này có phần quỷ dị!

- Quỷ dị?

- Có cái gì quỷ dị? Tiêu diệt Đại Tần xong lại nói tiếp!

...

...

...

Trong lúc mọi người kêu la, Kháng Kim Long lắc đầu một cái: 

- Đại Trăn? Mối thù này ta đương nhiên sẽ không quên. An nguy của các huynh đệ, ta sao có thể mặc kệ được. Nhưng ta lo lắng còn có chuyện bất ngờ xảy ra!

- Sao có thể như vậy được?

Mọi người kêu lên.

Kháng Kim Long lắc đầu một cái.

- Vì để đề phòng nếu có chuyện chẳng may xảy ra, ta có một suy nghĩ!

Kháng Kim Long trầm giọng nói.

- Ồ?

- Hàm Dương Thành, Đại Tần Thành, là nơi Đại Trăn tập trung lực lượng. Tất cả người thân của Diêm Xuyên cũng ở nơi đó. Chúng ta không nên san thành nó thành bình địa. Bằng không, không làm gì được Diêm Xuyên. Tuy nhiên, có một chỗ, các vị không biết có phải đã quên rồi hay không?


Kháng Kim Long trầm giọng nói.

- Ồ?

- Dương gian, Tuyệt Cung! 

Kháng Kim Long trầm giọng nói.

- Tuyệt Cung Chủ?

- Không sai, Tuyệt Cung Chủ kia chính là thê tử của Diêm Xuyên. Chỉ cần chúng ta bắt nàng, mặc kệ kết quả ra sao, tất nhiên có thể sử dụng nàng để đổi lấy huynh đệ của chúng ta! Cho dù lần này đi tới Đại Tần Thành xảy ra điều gì bất ngờ, dựa vào Tuyệt Cung Chủ, ta vẫn có thể đổi được tất cả mọi người. 

Kháng Kim Long trầm giọng nói.

- Không sai! 

Mọi người nhất thời lên tiếng trả lời.

- Các ngươi đi tới Đại Tần Thành. Ta dẫn theo mấy người đi tới Tuyệt Cung trên dương gian! 

Kháng Kim Long trầm giọng nói.

- Được!

Mọi người lập tức lên tiếng đáp lại. Tiếp theo bọn họ nhanh chóng chia ra hai đường. Một nhóm đi về hướng đông, xông thẳng tới chỗ Đại Tần Thành. Một nhóm đi về hướng nam, chuẩn bị tới Tuyệt Cung tại dương gian Nam Ngoại Châu.

Cõi âm, Chu Tước Thiên Giới, trước Chu Tước Điện.

Chu Tước Đại Đế nhìn về phía xa.

- Một đám ngu xuẩn! 

Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.

Tiếp theo hắn lại nhìn về chỗ Thiên Cương Điện.

- Thiên Cương dẫn Thanh Long Đại Đế đi, xem ra mục đích đúng là muốn tạo ra mối thù hận giữa Diêm Xuyên và Thanh Long Đại Đế? 

Hai mắt Chu Tước Đại Đế thoáng nheo lại, nhanh chóng phân tích.

- Thì ra là như vậy. Cũng tốt!

- Ồ? Đám người kia đã chia nhau ra. Có một nhóm người đi về phía Chu Tước Thiên Giới? Chẳng lẽ?

- Tuyệt Cung Chủ? Ha ha ha, hóa ra là đi tìm nàng? Tuy rằng đê tiện một chút, nhưng xem ra cũng một kế sách tốt. Không tồi! 

Chu Tước Đại Đế cười nói.

- Đại Đế, tiền tuyến truyền tin tức đến, Kháng Kim Long dẫn theo mười thuộc hạ, tiến vào Chu Tước Thiên Giới! 

Một thuộc hạ đến đây bẩm báo.

- Đã biết, thông báo xuống dưới. Trong lúc Kháng Kim Long mượn đường Hoàng Tuyền Lộ, không được ngăn cản! 

Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.

- Vâng!

Dương gian, Hàm Dương Thành!

- Thiên Đế, Bàn Canh lại cự tuyệt!

Dịch Phong cau mày nói.

Trong mắt Diêm Xuyên càng thêm lạnh lẽo.

- Táng thiên đồng quan của trẫm cũng muốn chiếm đoạt sao? Hừ! Lại phái sứ giả, nội dung như thế, lại đi một lần nữa! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Vâng!

Dịch Phong lên tiếng trả lời.

- Còn nữa. Một đám người đang ở đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, tăng nhanh tốc độ. Lại có đột kích rồi! Một khi tước đoạt tinh lực, lập tức tiến vào cõi âm Đại Tần Thành, chuẩn bị chiến đấu! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.


- Vâng! 

Dịch Phong lên tiếng trả lời.

Cõi âm, Đại Tần Thành!

Mỗi cường giả đang chờ đợi ở trước Trung Ương Điện.

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên bỗng nhiên trầm xuống.

- Thiên Đế, xảy ra chuyện gì vậy? 

Hóa Thê Lương không hiểu nói.

- Còn không phải là tên Bàn Canh kia sao? Đồ vô sỉ. Ngay cả táng thiên đồng quan của trẫm cũng muốn chiếm đoạt sao? 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Bộ tộc Bàn Thạch, là một chủng tộc đột nhiên xuất hiện tại hậu kỳ kỷ thứ hai vẫn tồn tại cho đến nay. Nhưng quỷ dị chính là, từ khi kỷ thứ ba vẫn an phận ở một góc, chưa bao giờ tham dự vào tranh đấu trong thiên hạ! Hiểu biết của thần đối với bộ tộc Bàn Thạch cũng cực kỳ có hạn! 

Hóa Thê Lương trầm giọng nói.

- Trẫm hiểu rõ. Trẫm cũng chưa từng khinh thường bọn họ. Thậm chí, trẫm đã tận lực phòng ngừa xung đột giữa Đại Trăn và bọn họ. Nhưng trẫm nhất định phải lấy được táng thiên đồng quan! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Vậy?

- Chờ nhóm đột kích lần này kết thúc, cướp đoạt tinh lực của tất cả. Đến lúc đó, khanh theo trẫm đi tới bộ tộc Bàn Thạch! Mở mang kiến thức một chút xem đám đá ngoan cố này rốt cuộc có nội tình gì dám hết lần này tới lần khác mở mắt nói lời bịa đặt như vậy!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Vâng!

Trong khi Kháng Kim Long dẫn theo mười thuộc hạ đến Hoàng Tuyền Lộ ở Nam Ngoại Châu, Phòng Nhật Thỏ, Vĩ Hỏa Hổ dẫn theo hơn một trăm cường giả đã đến Đại Tần Thành!

Tổng cộng 120 người, khí thế hùng hổ, sát khí trùng thiên! Một khí thế không thể đỡ xông thẳng tới chỗ Đại Tần Thành.

Ầm! 

Trận pháp Đại Tần Thành được mở ra hoàn toàn.

Lúc này Đại Tần Thành, văn võ trong triều đều đứng trước Trung Ương Điện. Ngoài ra còn có vô số cường giả.

Diêm Xuyên đứng ở phía trước. Phía sau, hai bên trái phải là Hóa Thê Lương và Quỷ Cốc Tử.

- Thiên Đế, Phòng Nhật Thỏ, Vĩ Hỏa Hổ là tu vi thập tứ trọng thiên. Tất cả những người khác đều là tu vi thập tam trọng thiên mà thôi! 

Hóa Thê Lương lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói.

- 120 người? Miễn cưỡng có thể ăn được. Tuy nhiên, sẽ có thương vong! 

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Bảo Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc cũng ra đi! Sau trận chiến lần này qua đi, chúng ta hoàn toàn có thể đứng vững chân tại Đông Ngoại Châu! 


Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Vâng!

Quỷ Cốc Tử lên tiếng trả lời.

Két!

Cách đó không xa, cửa lớn Địa Các ầm ầm mở ra. Quỷ Cốc Tử có con mắt bạc bước ra khỏi đại điện.

Bên ngoài Đại Tần Thành, quần hùng trợn trừng mắt nhìn Diêm Xuyên.

- Diêm Xuyên, huynh đệ của ta đâu?

- Nói những với vô nghĩa như vậy với bọn họ làm gì. Trực tiếp tiêu diệt Đại Tần Thành, sau đó tự chúng ta đi tìm là được!

- Đại Tần Thành? Cũng không có gì đặc biệt?

.........

......

...

Quỷ Cốc Tử vung tay.

- Ngang!

Khắp nơi, đại địa dâng lên. Từng long mạch đại địa nhanh chóng bị thao túng lao đến.

Lúc này, chỉ thấy Doãn Hận Thiên bỗng nhiên bay lên trời.

Doãn Hận Thiên bay ra. Đám cường giả đối diện lộ vẻ khinh thường.

Bởi vì rất nhiều người đều nhận ra Doãn Hận Thiên. Tu vi của Doãn Hận Thiên mới được bao nhiêu?

Lúc này Doãn Hận Thiên tất nhiên không phải là Doãn Hận Thiên ngày xưa nữa. Sau khi cướp đoạt tinh lực, tăng cường bản thân, tu vi của Doãn Hận Thiên đã đạt tới thập nhị trọng thiên!

Thực lực của Doãn Hận Thiên còn không bằng những người này, nhưng Doãn Hận Thiên lại có một thiên phú thần thông cường hãn.

Tất cả lực lượng của Doãn Hận Thiên đều tác dụng vào bên trên thần thông.

- Trọng đồng thiên cảnh! 

Doãn Hận Thiên quát to một tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui