Bái kiến Thiên Đế!
Phía xa, một đám thám tử của Thiên đình Đại Trăn cung kính cúi chào.
Diêm Xuyên gật đầu một cái, lại quan sát xung quanh.
Tất cả mười hai Bạo Tạc thú đều đang ở ngoài khơi.
Sát Đế đứng ở giữa không trung. Hoàng Kim Đại Đế đứng ở bên trên một hoàng kim đảo.
- Meo!
Miêu Miêu nhất thời mở to mắt kêu lên.
- Diêm đế, lần này đành phải làm phiền ngươi vậy!
Bạo Tạc Vương Thú khổ sở nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Kính chào Hoàng Kim Đại Đế!
Điệp Hậu kêu lên.
- Hoàng Kim Đại Đế!
Miêu Miêu cũng gọi nói.
- Ha, hóa ra là hai nha đầu các ngươi!
Hoàng Kim Đại Đế thoáng kinh ngạc nhìn Miêu Miêu và Điệp Hậu.
Tiếp theo, Hoàng Kim Đại Đế nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Thiên đình Đại Trăn, Diêm Xuyên, ra mắt hai vị! Diêm Xuyên mở miệng nói.
- Đại Trăn Thiên Đế sao? Hoàng Kim Đại Đế hai mắt híp lại nhìn Diêm Xuyên.
Phía xa, thần sắc Sát Đế thoáng động, quay về phía Diêm Xuyên gật đầu một cái, rồi không mở miệng nữa.
Trong nháy mắt Diêm Xuyên đã phân tích được tình thế. Kẻ thù của Bạo Tạc thú có vẻ như chỉ có Hoàng Kim Đại Đế trước mắt. Phía xa Sát Đế sẽ không tham dự?
- Tại sao hai nha đầu các ngươi lại đi theo sát bên cạnh Diêm Xuyên? Sào sắp chiến đấu một trận cùng Khổng Hoàng Thiên. Các ngươi không phải nên đi tới Nam Ngoại Châu sao?
Hoàng Kim Đại Đế lộ ra một tia nghi ngờ nói.
- Chúng ta không muốn phụ thân ta phân tâm!
Điệp Hậu giải thích.
Hoàng Kim Đại Đế gật đầu một cái:
- Vậy cũng phải. Sào quan tâm nhất chính là hai ngươi. Nếu các ngươi ở đó, hắn thật sự không thể phát huy tốt được!
- Hoàng Kim Đại Đế, ngươi đến Đông Hải làm gì vậy?
Miêu Miêu kêu lên.
- Làm gì sao? Tất nhiên là muốn dẫn đám Bạo Tạc thú đi!
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
- Hoàng Kim Đại Đế, vô cùng xin lỗi. Bạo Tạc thú là minh hữu của Đại Trăn ta!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
- Ồ?
Hai mắt Hoàng Kim Đại Đế thoáng nheo lại.
- Bạo Tạc Vương Thú, ta nói có đúng không?
Diêm Xuyên nhìn về phía Bạo Tạc Vương Thú.
Bạo Tạc Vương Thú nhất thời ngầm hiểu, vào thời khắc này Diêm Xuyên buộc mình kết minh cùng Đại Trăn.
Nở nụ cười cay đắng, Bạo Tạc thú gật đầu một cái.
Bạo Tạc thú gật đầu, Diêm Xuyên liền bay đến phía trước Bạo Tạc thú, nhìn Hoàng Kim Đại Đế phía xa.
- Hoàng Kim Đại Đế, ta thấy ngươi không nên tiếp tục muốn Bạo Tạc thú nữa. Ngươi đường xa đến đây, Đại Trăn chân thành hoan nghênh. Nếu hai vị vào Đại Trăn, Đại Trăn nhất định sẽ dùng thịnh yến chờ!
Diêm Xuyên cười nói.
Hoàng Kim Đại Đế ý vị thâm trường nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng, lắc đầu một cái.
- Sao vậy?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Bạo Tạc thú, nếu như ta nhất định phải mang đi thì sao?
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
- Ồ?
Hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại.
- Ngươi muốn giữ lại Bạo Tạc thú, ta cũng nghĩ. Đây không phải là điều Bạo Tạc thú có thể quyết định. Mà ngươi và ta, ngươi muốn cướp đồ ăn trong miệng của ta vậy phải xuất ra thủ đoạn tương ứng đã. Bằng không, lập tức tránh ra!
Hoàng Kim Đại Đế nói đầy vẻ lạnh lùng.
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại, trong mắt loé ra một tia ngưng trọng. Nhưng hắn không hề có ý định thoái lui.
- Từ trước đến nay, người ta muốn bảo vệ, không ai có thể mang đi được!
Ánh mắt Diêm Xuyên vô cùng lạnh lẽo.
Một giọng điệu kiên quyết từ trong miệng Diêm Xuyên phát ra.
Giờ phút này, bất kể là Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế, Bạo Tạc Vương Thú hay Miêu Miêu và Điệp Hậu đều lộ vẻ ngoài ý muốn.
Nơi này là Đông Hải. Nếu nói một cách nghiêm khắc, nơi đây được xem là cương vực của Đại Trăn, được xem là sân nhà của Diêm Xuyên! Nhưng rốt cuộc Diêm Xuyên có gì để dựa dẫm, mà lại cường ngạnh như vậy?
Hắn đang đối mặt với Hoàng Kim Đại Đế. Đó chính là cường giả cùng thế hệ với Thiên số Sào
Sát Đế nhíu mày lộ ra một tia không rõ. Sát Đế có phương thức riêng. Hắncó thể nhìn ra được tu vi của Diêm Xuyên. Tổ tiên thập trọng thiên. Hắn chỉ mới có tu vi thập trọng thiên?
- Diêm Xuyên, hắn là...
Miêu Miêu lo lắng nói.
Diêm Xuyên lại lắc đầu một cái:
- Miêu Miêu, ngươi và Điệp Hậu lui lại một chút. Nếu như Bạo Tạc Vương Thú đã kết minh cùng Thiên đình Đại Trăn ta, vậy thời khắc hắn không có cách nào đối mặt với ngoại địch, Đại Trăn ta tự nhiên sẽ giúp hắn ngăn cản!
Nghe thấy giọng điệu của Diêm Xuyên, ánh mắt Bạo Tạc Vương Thú bỗng nhiên trở nên phức tạp.
Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Hoàng Kim Đại Đế đối diện.
Hoàng Kim Đại Đế híp hai mắt lại. Bởi vì Hoàng Kim Đại Đế cũng có biện pháp nhìn ra tu vi của Diêm Xuyên. Tổ tiên thập trọng thiên?
Lúc trước trong khi chờ đợi minh hữu của Bạo Tạc Vương Thú, hắn vẫn chờ mong. Mà khi Diêm Xuyên đến, lúc đó hắn không tự chủ cảm thấy thất vọng. Tuy rằng Diêm Xuyên cũng là Thiên Đế, nhưng tu vi này thật sự không đáng chú ý.
Bây giờ, Thiên Đế này còn muốn khiêu khích hắn?
- Ha ha ha ha, kỷ thứ hai, ta lựa chọn tự phong, để Phần Mộ thị chôn cất cho ta. Bây giờ thức tỉnh đã là kỷ thứ tư. Không thể tưởng tượng được ta sẽ gặp loại người không biết sống chết như ngươi vậy. Người ngươi muốn bảo vệ sao? Ta xem ngươi làm sao bảo vệ được!
Giọng nói Hoàng Kim Đại Đế đầy băng giá nói.
- Ngươi cũng biết đây là kỷ thứ ta? Đã không phải là kỷ thứ hai của ngươi nữa. Ngươi không biết trong thời gian này đã xảy ra bao nhiêu chuyện sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Thật sao? Vậy hãy để cho ta xem một chút, ngươi là người của kỷ thứ ta rốt cuộc có năng lực thế nào để bảo vệ Bạo Tạc Vương Thú?
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
- Như ngươi mong muốn!
Diêm Xuyên cười lạnh.
- Con dân thiên hạ Đại Trăn nghe, phàm là những bách tính không tham dự chiến sự trong thành trì hãy giơ lên tay phải của các ngươi. Cho trẫm mượn lực lượng!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Ngang!
Kim Long Khí Vận trên cương vực Chân Long gầm lên một tiếng. Giọng nói của Diêm Xuyên vang lên truyền khắp tất cả các cương vực của Đại Trăn đang hòa bình.
Ngay lập tức, vô số bách tính đã nghe được âm thanh này.
- Giọng nói của Thiên Đế?
- Thiên Đế vạn vạn tuế!
......
...
...
Trong những tiếng hô to, mỗi bách tính đều giơ tay phải lên. Lực lượng nhanh chóng hội tụ về phía Hàm Dương.
Kim Long Khí Vận rít gào một tiếng, kéo theo vô số lực lượng xông thẳng đến Đông Hải. Kim Long Khí Vận dường như vượt qua thời không, trong chớp mắt đã đến Đông Hải.
Ầm!
Lực lượng vô tận xông thẳng vào trong thân thể Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên thoáng vặn vẹo cái cổ. Huyết vụ chợt vờn quan toàn thân hắn. Một mái tóc dài đỏ như máu phát nhanh mọc dài ra đến tận bên hông.
Rào!
Đông Hải rộng lớn, trong chớp mắt hóa thành một biển máu.
Bên trên biển máu, đại đạo bách thụ mọc xuyên thẳng vào sâu trong tinh không.
Một khí tức vô cùng cường đại lan rộng ra khắp nơi.
- Đây chính là lực lượng của ngươi?
Hoàng Kim Đại Đế lộ ra một tia khinh thường.
Vào thời khắc này, tại cõi âm, cương vực Sở Giang, Minh Hà lão tổ đứng ở cửa Sở Giang Điện.
Ánh mắt Minh Hà lão tổ nhìn về phía không trung, xuyên thấu qua hai giới âm dương một cách quỷ dị, trực tiếp nhìn thấy Đông Hải.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...