Hắn có Tiên Phủ trong tay, tài nguyên tu tiên sung túc, vốn dĩ rất thích hợp phát triển theo hướng “Pháp Thể song tu” chiến lực cường đại, hắn sớm đã có suy nghĩ qua về phương diện này trong đầu.
Đáng tiếc là, loại Pháp Thể song tu công pháp vô cùng hiếm, hắn chỉ thấy qua miêu tả trong điển tịch, ở Sở quốc chưa từng nghe nói là đã nhìn thấy người Pháp Thể song tu.
Thông thường công pháp đỉnh giai là chỉ Pháp tu công pháp, không phải là Pháp Thể song tu, Pháp Thể song tu công pháp càng hiếm thấy, dường như ở Sở quốc sớm đã biến mất.
Trên lý thuyết mà nói, chỉ có Pháp Thể song tu mới là lựa chọn tốt nhất của Lưu Ngọc, như vậy mới có thể phát huy ưu thế Tiên Phủ đến cực hạn.
Nhưng thế sự há có thể hoàn toàn như ý muốn? Hắn căn bản không biết đường tìm kiếm, cũng không thể không gia tăng thực lực, đặt tinh lực vào việc tìm kiếm có khả năng không có kết quả, cho nên cuối cùng hắn chỉ có thể từ bỏ ý tưởng này.
Lắc đầu, Lưu Ngọc lấy ra ghi chép ba quyển Thanh Dương công pháp, Tôn Thần diệu pháp, Ẩn Linh thuật, bắt đầu lĩnh hội.
Thanh Dương công pháp tầng thứ năm là nội dung về Trúc Cơ trung kỳ, trước mắt hắn đã lĩnh hội được hơn chín phần, còn lại một phần cuối cùng đoán chừng chỉ thiếu một hai năm công phu là có thể hoàn toàn lĩnh ngộ.
Dù sao kiến thức của Lưu Ngọc hôm nay rốt cuộc cũng không giống như lúc hắn mới vừa bắt đầu Trúc Cơ.
Thuận buồm xuôi gió lĩnh hội Thanh Dương công pháp, nhưng đến việc lĩnh hội Tôn Thần diệu pháp Kim Đan Thiên lại không hề thuận lợi, tiến độ đi lên cực kỳ nhỏ, gần như có thể nói là bằng không.
Lưu Ngọc bắt đầu lĩnh hội chỉ cảm thấy tối nghĩ khó hiểu, một số đoạn hắn hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa, không tìm được điển tịch để giải đáp, cũng không thể thỉnh giáo các tu sĩ khác.
Có điều tu sĩ Trúc Cơ bình thường, kiến thức về phương diện Nguyên Thần có thể còn kém hơn hắn, hỏi cũng vô ích.
Cho nên ở phương diện này hắn chỉ có thể chậm rãi tự học hỏi, may mà bây giờ hắn vẫn còn một chặng đường rất dài đến Kim Đan kỳ phải đi, việc lĩnh hội Tôn Thần diệu pháp Kim Đan Thiên cũng không cần nóng vội.
Lưu Ngọc tin rằng chỉ cần không ngừng tích lũy kiến thức về Nguyên Thần, cuối cùng sẽ có lúc hoàn toàn lĩnh ngộ được.
Cuối cùng là Ẩn Linh thuật, bí thuật này hắn có được lâu nhất, thời gian lĩnh ngộ trong tay cũng là dài nhất.
Tầng thứ ba của bí thuật có thể thu liễm tu vi và Linh áp rất tốt, với tu vi Trúc Cơ kỳ của Lưu Ngọc, ngay cả tu sĩ Kim Đan ở một cảnh giới cao hơn cũng giấu được, chỉ có tu sĩ Kim Đan đỉnh cấp hoặc Nguyên Anh lão tổ mới có thể nhìn thấu.
Đương nhiên, tu sĩ mang Linh mục thần thông đặc thù cũng có thể nhìn thấu, hơn nữa nếu đã có loại bí thuật này, như vậy chắc chắn cũng có loại bí thuật nhằm vào bí thuật này.
Đối với tầng thứ ba viên mãn có thể giấu được một tu sĩ cuồng ngôn ở cảnh giới cao, Lưu Ngọc giữ nguyên thái độ, nhưng không thể phủ nhận chính là, tu sĩ Kim Đan bình thường thật sự không thể phát hiện ra điều dị thường.
Ẩn Linh thuật còn có thể điều chỉnh tu vi biểu lộ ra bên ngoài, nhưng chỉ có thể hạ xuống, không thể vượt qua tu vi chân chính của bản thân.
Trước mắt hắn đã tu luyện đến tầng thứ ba, lĩnh ngộ được chín mươi chín phần trăm nội dung, hắn tin tưởng, qua mười mấy hai mươi năm nữa, hắn có thể tu luyện đến viên mãn, triệt để nắm giữ bí thuật vô cùng tiện lợi để hành tẩu Tu Tiên Giới này.
…
Mỗi ngày uống một viên Thanh Nguyên đan, tiêu hao ba canh giờ tu luyện Thanh Dương công pháp.
Sau đó dùng An Hồn thảo, phối hợp tu luyện Tôn Thần diệu pháp ba lần, tiêu hao một canh giờ rưỡi.
Lĩnh hội Thanh Dương công pháp, Tôn Thần diệu pháp và Ẩn Linh thuật mỗi cái một canh giờ, lĩnh ngộ Thanh Trúc đan kinh một canh giờ, lật xem Linh thảo tâm đắc nửa canh giờ.
Một ngày mười hai canh giờ, chín canh giờ cứ trôi qua như vậy.
Còn dư lại ba canh giờ, Lưu Ngọc thỉnh thoảng sẽ luyện chế một hai lô đan dược, tỉ mỉ chăm sóc vài món pháp khí, Linh khí cần dùng, luyện tập để thành thục pháp thuật Trúc Cơ kỳ.
Đồng thời hắn cũng không quên xử lý Linh thảo Linh dược trong Tiên Phủ, Linh thảo cần luyện chế Thanh Nguyên đan đã sớm được thúc thành hơn mười phần, đặt ở trong Tiên Phủ dự sẵn.
Long Huyết thụ kết ra Long Huyết quả, loại Linh quả này dùng để cường hóa thân thể, hắn cũng chuẩn bị ba mươi quả, tạm thời đặt ở trong Tiên Phủ.
Tu luyện đọc sách, trồng trọt luyện đan, mỗi ngày tri thức biết nhiều hơn một chút so với ngày hôm trước, thực lực mỗi ngày cũng mạnh hơn một phần so với ngày hôm trước.
Cuộc sống tu luyện như vậy vui vẻ lại sung túc, pháp lực và thần thức cùng tăng lên, niềm vui nó mang lại còn nhiều hơn yêu đương ba phần, khiến cho tu sĩ nhịn không được trầm mê trong đó không muốn xuất quan.
Cứ như vậy, một tháng chậm rãi trôi qua.
Vọng Nguyệt Thành, đình viện thành Nam, phòng luyện công.
Lưu Ngọc khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, hai mắt khép lại nhíu mày, tóc mai có từng hạt mồ hôi ứa ra.
Trong một khắc, đôi mắt nhắm chặt đã lâu đột nhiên mở ra, con ngươi đen nhanh có ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...