Đem ngọc trâm giao cho Ôn nhi xong, Hạ Nữ xoay người hướng về Huệ phi. “Huệ phi tỷ tỷ, hôm nay thân thể cảm thấy như thế nào?” Nhớ rõ thân thể của nàng bộ dáng luôn thực suy yếu, tựa hồ gió thổi một chút cũng đổ.
“Tạ Hoàng hậu nương nương quan tâm, bệnh này muốn trị tận gốc là rất khó, bất quá gần đây khí hậu nhẹ nhàng khoan khoái, bản thân thật ra cảm thấy tốt lên rất nhiều.” Nàng cười đến ôn nhu, xem ra đúng là thư thái không ít.
Đương nhiên, nếu là bên người không có người kia thì chắc chắn thần sắc sẽ tốt hơn.
Nhưng người này cũng quả nhiên là không hiểu nhìn sắc mặt người khác. Nàng rõ ràng đã muốn làm ra bộ dạng tiễn khách, nhưng hắn lại là vẻ mặt tự nhiên ngồi ở một bên hai chân tréo nguẩy, nhấm nháp đồ.
Thực tại không làm cho ai cảm thấy phiền toái!
“Khí hậu đẹp, Huệ phi tỷ tỷ cũng có thể đi lại nhiều một chút, thân mình mới có thể nhanh chóng tốt lên”.
“Đúng vậy a, đi lại một chút, tinh thần cũng tốt lên rất nhiều!”
Trò chuyện với nhau thật vui.
Chỉ thấy có người không thức thời chen miệng vào:
“Hoàng huynh là thế nào, đường đường là Phượng Tê cung, hay dùng đồ này chiêu đãi khách! ! Khó uống cực kỳ!”
Hạ Nữ nhíu nhíu mày, Ngũ vương này, còn tưởng thật sự là, , ,
Nàng đương nhiên biết Phượng Tê cung đồ cũng không quý báu, vị hoàng hậu như nàng không quyền không thế, trong nội cung này, người đều là cùng có quan hệ thân thích với nhau, tuy nói tất cả phụng lộc chưa từng giảm, nhưng trong đó vật phẩm hoàn toàn không đúng.
Bình thường nàng cũng biết, bất quá đối với việc này, nàng chưa bao giờ từng để ý, cũng chưa từng để ở trong lòng. Chính là Ngũ vương này, cũng không nên trực tiếp mà nói ra như vậy! !
Cũng không có người ép buộc giữ hắn lúc này uống đồ, uống không quen chi bằng liền quay về quý phủ của mình mà uống đi. Không cần tới đây ngại này ngại nọ như vậy đâu!
“Phượng Tê cung này cũng là quá bất tiện, nghĩ đến Ngũ vương cũng là uống không quen, như vậy ta cũng không giữ Ngũ vương, đợi đến ngày hoàng thượng nếu có chút đồ tốt, liền đi tiếp đón Ngũ vương.” Hạ Nữ may mắn nghe hắn nói những lời này, làm cho nàng có một cái cớ có thể đuổi hắn đi.
Bằng không thì không biết hắn còn muốn làm xấu mặt đến khi nào đây.
“Ai, hoàng hậu đại tẩu, người thật đúng là tuyệt tình a!” Hắn nghe được nàng nói như vậy, rồi đột nhiên đứng lên, nhăn mặt lại, một đôi mắt đẹp với hàng lông mi rồi nâng tâm hình dáng, hô to : “Cứ như vậy ước gì ta đi. Thật không biết ta đường đường quan ngọc Ngũ vương, phong lưu phóng khoáng, tuấn mỹ vô song, từ đâu trở nên khiến người chán ghét rồi!”
Vừa nói còn có bộ dạng oán than.
Bộ dáng kia, đúng là vừa nói vừa diễn đủ oán phụ trong số khổ .
Nhắm trúng Huệ phi che mặt cười khẽ: “Tốt lắm, Ngũ vương gia, ngươi cũng đừng ở chỗ này chọc cười nữa, mấy ngày nay đã xảy ra không ít chuyện, Hoàng hậu nương nương nghĩ đến cũng đúng mệt mỏi, ngươi ngày khác lại đến ngồi đi!”
“Vậy được rồi! Ngũ vương ta cũng không làm xấu người, sẽ không quấy rầy nhị vị đại tẩu, ngày khác lại đến bái kiến hoàng hậu nương nương!” Nói xong cười đến vẻ mặt quyến rũ mà đi.
Hạ Nữ chính là nhìn hắn, khóe miệng cong lên ý cười.
Kỳ thật, Ngũ vương gia này, nếu không có phong lưu nổi danh như vậy, cũng là một người tốt.
Ít nhất xem ra không phải cái loại tâm cơ thâm trầm, trong lòng còn không có người tốt.
Chẳng qua phong lưu như thế, bộ dạng lại cứ tuấn mỹ vô song, còn kiêm thân phận quý tộc. Thật không hiểu, muốn cho nhiều thiếu nữ bị đả thương thấu tâm a! !
Huệ phi thấy hắn rời đi, lúc này mới quay đầu: “Ngũ vương là một người tốt.”
Hạ Nữ cười cười, không có trả lời nàng. Ngũ vương tốt hay không tốt, nguyên cùng nàng không có vấn đề gì, nàng không cần đi biết nhiều chuyện này làm gì.
Huệ phi lần đầu tiên nhìn thấy có người đối xử lạnh nhạt như thế.
Như Ngọc nữ tử, thấy Ngũ vương, nếu không phải xấu hổ ba phần, ngay cả không phải yêu, khi bị hắn dùng ngữ khí trêu tức, luôn khó tránh khỏi có thẹn thùng.
Nhưng là tại…trên người Hạ Nữ này, nàng đã không thấy đến nửa phần thẹn thùng như hoa.
Chính là lạnh nhạt bình tĩnh như thế.
Dường như một vũng thâm sơn thanh tuyền, tận cùng tới đáy, không có sóng cùng sóng.
“Vừa mới còn tưởng rằng Huệ phi tỷ tỷ là cùng Ngũ vương đến, xem ra không giống?” Hạ Nữ không nghĩ tại… vấn đề này mà tiếp tục, vì thế hỏi sang chuyện khác.
“A! Xem ta tính này, nhưng thật ra đem chánh sự quên mất!” Huệ phi ôn nhu vỗ vỗ đầu, cười nói: “Ta quả thật không phải cùng Ngũ vương đến. Chẳng qua là hai người vừa vặn đúng dịp gạp nhau. Kỳ thật ta lần này là tới hướng hoàng hậu tấu sự .”
“Sự việc ra sao làm cho tỷ tỷ đặc biệt mà đến?” Nàng hỏi.
“Đại hỷ sự, Hoa Chiêu Dung mang Long thai rồi!” Nàng cao hứng nói, ý tứ hưng phấn như là chính nàng có con vậy.
“Hoa Chiêu Dung mang thai?” Hạ Nữ vừa nghe, cũng là thập phần vui vẻ. Nàng tuy rằng cùng Hoa Chiêu Dung tương giao không sâu, bất quá, nàng cho tới bây giờ cảm thấy, mẫu thân 10 tháng mang thai, luôn là điều làm nàng cảm động nhất .
“Đúng vậy a, đây là một việc đại sự, hoàng thượng dưới gối không có con thừa tự, đứa bé này nếu là nam, chính là thái tử, cho nên ta nghĩ, đại sự như vậy, phải ăn mừng một phen. Cho nên cố ý đến bẩm hoàng hậu, trù bị một phen.” Nàng ôn nhàn nói .
Nhưng là chẳng biết tại sao, Hạ Nữ lại cảm giác Huệ phi tuy là ý mừng, nhưng cũng không có đạt tới trong mắt. Cặp mắt kia tuy ôn nhu nhưng vẫn là không có ý mừng.
Ngẫm lại nàng năm đó cũng từng có thai, hơn nữa nghe nói đã có bảy tám tháng rồi, nếu là sinh hạ, lúc này sợ đã muốn trở thành thái tử rồi, mẫu bằng con quý, nàng có lẽ chính là hoàng hậu rồi, đáng tiếc a! ! Có lẽ là xúc cảnh sinh tình, khó tránh khỏi trong lòng không thể tiêu tan.
Kỳ thật nàng mới là người đáng thương nhất.
Chẳng những đứa nhỏ không có, còn rơi xuống một thân bệnh, có lẽ, tương lai còn không thể sanh con dưỡng cái, cũng là một chuyện đáng buồn.
Bất quá may mắn nàng cũng không có vì vậy mà oán trời trách đất, trở nên tính cách cổ quái, tính tình hung bạo, dù sao lớn như vậy mọi chuyện đều không thành, người bình thường, là khó có thể thừa nhận .
Nhưng nàng vẫn là như cũ ôn nhu khéo hiểu lòng người. Làm cho người ta thấy đau lòng không thôi.
“Ta cũng không hiểu mọi việc phải như thế nào xử lý, Huệ phi tỷ tỷ làm chủ là được .” Hạ Nữ nhẹ nhàng nói. Nàng sợ nhất loại nhà giàu có yến hội, phức tạp mà hoa lệ, nhìn cũng đã là thập phần lụy nhân rồi, càng đừng nói tới hai chữ xử lý.
Xem Huệ phi vẻ mặt hưng trí bừng bừng, có lẽ, việc vui trùng hợp đến, tâm tình của nàng xem ra tốt hơn một chút!
“Tốt, như vậy nô tì liền toàn lực đi xử lý việc này.” Huệ phi cười cười nói, nói xong thì nhẹ nhàng lui xuống.
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Hạ Nữ chính là cười nhẹ. Nàng thích tân sinh mạng mới đến này, ngày mai, nhất định phải đi thăm Hoa Chiêu Dung, còn muốn đưa một khóa vàng bình an để chi hàng tháng.
Làm cho hắn bình an trưởng thành
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...