Ngày đó, Huyền Cơ Tôn Giả đã từng ban cho Tô Triệt năm tấm linh phù cực phẩm, ba tấm linh phù công kích đều đã kích phát ra, còn lại hai tấm Linh Phù phòng ngự, khẳng định không thể dùng để ngăn chặn Hắc Sát lão quỷ.
- Tiểu tử thối, rất nhiều linh phù sao, còn gì nữa không, tiếp tục a.
Hắc Sát lão quỷ bị Tô Triệt làm cho tức giận không nhẹ, giờ khắc này lại sinh ra tâm tình trêu chọc hắn, muốn hảo hảo đùa bỡn hắn một phen mới có thể hết giận.
Tô Triệt cười ha ha nói:
- Lão già kia, ngươi đã đoán đúng, ta có rất nhiều tiền, có rất nhiều linh phù, đem ra, đập bể đầu ngươi cũng dư xài.
Dứt lời, lại lại lấy ra một quả cực phẩm linh phù công kích. Lại một lần nữa kích phát linh phù ném ra phía sau.
Hắc Sát lão quỷ cũng cười ha ha lên, kéo ra một vòng cung, lại lần nữa trốn tránh qua:
- Đến đây đi, nhìn ngươi còn có bao nhiêu... Tiểu tử, trước khi ngươi không có phóng hết cực phẩm linh phù, ta thật đúng là không muốn bắt ngươi.
- Yên tâm đi, có rất nhiều thứ cho ngươi chơi, ta liền chậm rãi chơi cùng ngươi. Truyện YY - https://truyenfull.vn
Lời còn chưa dứt, Tô Triệt lại ném ra một linh phù hỏa hệ...
Tô Triệt ở đâu ra nhiều cực phẩm linh phù như vậy?
Chớ quên, ở trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh, Tô Triệt thu hoạch mấy chục cái túi càn khôn, đều là di vật của những tu sĩ Trúc Cơ kia.
Lão Hắc đã sớm đổ ra tất cả gì đó trong Tiên Ngục, xếp thành một tòa núi nhỏ, từ bên trong lấy ra hơn năm mươi linh phù cực phẩm công kích.
Lại nói tiếp, lúc này đây nếu có thể tránh được kiếp nạn này, thật là phát tài, một số tài phú rất lớn.
Trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh, bày quầy cùng mua sắm đều là tu sĩ Trúc Cơ, phần lớn là người trong môn phái, thân gia đều là xa xỉ, cũng có thể xưng là giai cấp có tiền. Chỉ nói loại cực phẩm linh phù này, mỗi người đều tùy thân mang theo năm ba miếng.
Vì chống cự đại quân âm hồn, trước khi bọn họ chết, chỉ là tiêu hao tất cả Linh Phù phòng ngự, nên mới còn lại nhiều linh phù công kích như vậy.
Giờ phút này, Tô Triệt chỉ có một tín niệm, kia chính là: chống đỡ xuống dưới, nhất định phải chống đỡ xuống dưới, mới có hi vọng sinh tồn, chỉ cần mình bay xa chút nữa, biết đâu...
- Hảo nam nhân chí ở bốn phương, muội tử ở quê nhà thì phải cố chờ đợi, đợi ngày áo gấm về nhà, nhất định cùng ngươi...
Tiếng ca vang vọng nơi hoang dã.
Linh phù nhiều hơn nữa, cũng có một khắc hao hết.
Nhưng mà, tín niệm của Tô Triệt kiên định, cố chấp cho rằng, hi vọng cầu sinh ở phía trước, không đến một khắc cuối cùng, quyết không buông bỏ.
Cực phẩm linh phù một quả tiếp một quả thả đi ra ngoài, trong chớp mắt đã tiêu hao hơn ba mươi tấm linh phù công kích.
- Nhãi con, chiếm tiện nghi ngay trước mặt ta. Lúc này đây, quay lại dùng để đối phó ta...
Hắc Sát lão quỷ đã đoán được, sở dĩ Tô Triệt lấy được nhiều linh phù như vậy, tất nhiên là nhặt được trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh.
Vì vậy, trong nội tâm Hắc Sát lão quỷ sinh nộ, đã triệt để không có kiên nhẫn, giương một tay lên, lập tức thi triển một loại pháp thuật thần thông.
Hô ~~~
Một ảo ảnh ngón tay nhô lên cao ngưng hiện, dài chừng hơn một trượng, tỏa ánh kim quang vàng rực.
Kinh Thần Nhất Chỉ…
- Chủ nhân chú ý, lão gia nầy muốn công kích ngươi.
Lão Hắc vội vàng cảnh báo.
Tô Triệt kích phát một quả cực phẩm linh phù, linh phù này không phải là công kích, mà là Linh Phù phòng ngự thổ hệ có lực phòng ngự mạnh nhất.
Theo linh phù phóng thích, một ảo ảnh cự nhân bao phủ ở trên người Tô Triệt, ngược lại Tô Triệt có vẻ biến thành Nguyên Anh trong cơ thể hắn.
Cái này còn chưa đủ, Tô Triệt lại tế ra một linh khí pháp thuẫn vừa mới nhặt được bảo hộ ở sau lưng, tạo thành song trọng phòng ngự chi lực.
Sau lưng, Kinh Thần Nhất Chỉ kia, ngay lập tức oanh tới…
Oanh…
Pháp thuẫn bị nghiền nát, hóa thành mảnh vụn đầy trời, một kiện pháp bảo linh khí thượng phẩm triệt để hủy diệt.
Mà ngón tay vàng rực kia, chỉ có thoáng rút nhỏ một vòng, uy lực cũng không có giảm yếu bao nhiêu.
Oanh…
Ảo ảnh cự nhân phảng phất giống như là hò hét không tiếng động, nhưng vẫn giống như bọt biển nổ tung, hóa thành linh lực lốm đa lốm đốm, rất nhanh tiêu tán ở trong không trung. Một tấm linh phù phòng ngự cực phẩm, không đợi đến linh lực tiêu hao hết, đã bị Kinh Thần Nhất Chỉ triệt để đánh nát bấy mất.
Ngón tay kim sắc lại giảm bớt đi rất nhiều lần nữa, biến thành dài hơn bảy xích, nhưng mà, lực lượng còn lại có thể diệt sát Tô Triệt ngay tại chỗ.
Bùm một tiếng, ngón tay kim sắc chuẩn xác điểm trúng phía sau lưng Tô Triệt...
Phốc…
Tô Triệt phun ra một ngụm máu tươi, ngón tay kim sắc kia cũng hao hết năng lượng, hóa thành kim quang đầy trời.
Nhưng Tô Triệt lại cười ha ha:
- Lão già nầy, thực là vô dụng. Vậy mà cũng không có gõ chết ta.
Hắc Sát lão quỷ ở đằng sau lập tức sững sờ, trong lúc nhất thời, lại không có nhìn ra, Tô Triệt là ngạnh kháng một kích này như thế nào, chỉ có bị chút vết thương nhẹ mà thôi.
- Mệnh của ngươi cũng rất kiên cường, như vậy rất tốt, ta liền gõ ngươi vài cái.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trên thực tế, kích kế tiếp của Hắc Sát lão quỷ, lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, không chỉ là một ngón tay, mà là một đại thủ kim sắc, hô thoáng một phát, sau đó lao về phía Tô Triệt.
Tô Triệt cũng không cầm ra những biện pháp tốt khác, vẫn là một tấm Linh Phù phòng ngự, cộng thêm một kiện pháp bảo phòng ngự, chỉ là, hai thủ đoạn phòng ngự này ở dưới đại thủ kim sắc đánh sâu vào, so với hai tờ giấy mỏng cũng không có cứng hơn bao nhiêu.
Phốc phốc hai tiếng, thì bị đánh nát.
Đợi cho đại thủ kim sắc này bắt đến trên người Tô Triệt, đột nhiên, lân phiến đen nhánh ở trên người Tô Triệt tự động ngưng hiện ra, hóa thành một ảo ảnh Giao Long dài ba mươi trượng, mở cái miệng rộng ra, két xích một cái, liền cắn đại thủ kim sắc kia nát bấy.
- Vật gì đó?
Hắc Sát lão giả lại sững sờ lần nữa, thế mới biết, vừa rồi Kinh Thần Nhất Chỉ kia chính là bị cái lân phiến này ngăn cản, mới không có trọng thương đến tiểu tử kia.
Chỉ là, loại pháp bảo hình thái này, Hắc Sát lão quỷ cũng là lần đầu nhìn thấy, không khỏi đoán rằng:
- Sao tiểu tử này có nhiều bảo vật như vậy, chẳng lẽ là trực hệ hậu đại của Nguyên Anh lão quái nào đó trong Vạn Quỷ Tông?
Nghịch lân pháp bảo trong tay Tô Triệt, ở Tu Chân Giới là cực kỳ hiếm thấy, nó ngưng tụ tất cả tánh mạng tinh hoa của một Giao Long trưởng thành, hơn nữa là Giao Long này cam tâm tình nguyện phong ấn Long Hồn của mình vào trong đó.
Phải nói, ngoại trừ tình thương vĩ đại nhất của từ mẫu, thì thế gian này sẽ không có lực lượng gì có thể làm được như vậy. Cho nên, bổn mạng pháp bảo loại này, thường thường có đủ uy năng cường đại, vượt qua phẩm cấp của nó.
Nếu như nói, nó là một Linh khí cực phẩm mà nói, này liền có thể phát huy ra Bảo khí hạ phẩm, thậm chí là uy lực của Bảo khí trung phẩm.
Huống hồ, Tô Triệt cho rằng, này phẩm cấp của cái nghịch lân Giao Long này, tất nhiên vượt qua cấp bậc linh khí, rất có thể đã khóa nhập hàng ngũ Bảo khí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...