Hành trình tìm kiếm thúc thúc của Chu Như vẫn đang tiếp tục. Nàng không biết vì sao thúc thúc rời nàng mà đi. Nàng muốn tìm được Vương Lâm hỏi cho rõ nguyên nhân.
Lúc này, ở đỉnh ngọn núi, xung quanh thân thể Vương Lâm xếp vô số tiên ngọc có trong túi trữ vật. Hắn khoanh chân ngồi ở chính giữa, thu lại hết thảy tạp niệm trong lòng, toàn tâm đả tọa thổ nạp.
Lúc này, Vương Lâm tu vi đã đạt tới Hóa Thần viên mãn, ý cảnh cũng đã đạt tới viên mãn, kế tiếp hắn muốn Anh Biến! Anh Biến, đối với bất luận một tu sĩ nào mà nói, đều là mục tiêu theo đuổi mãi mãi không phai mờ.
Một khi Anh Biến, là có thể khiến cho ý cảnh thực chất hóa, uy lực của nó sẽ đạt tới một trình độ không thể tin nổi. Ngoài ra, càng có thể hấp thu tiên lực, vung tay lên thần thông pháp thuật ẩn chứa tiên lực, uy lực của nó vô cùng vô hạn.
Ở thời kỳ thượng cổ, trước khi tiên giới sụp đổ, một tu sĩ Anh Biến kỳ cũng bình thường. Nhưng hiện giờ, dưới tình huống tiên ngọc rất thưa thớt, tu sĩ Anh Biến kỳ liền có thể trở thành bá chủ một phương. Điều mấu chốt từ Hóa Thần đến Anh Biến chính là do tiên ngọc nhiều hay ít, tiên ngọc càng nhiều thì tiên khí càng dày đặc, khả năng Anh Biến thành công cũng lại càng lớn.
Đương nhiên, tu sĩ đột phá Anh Biến kỳ cũng có quan hệ rất lớn với ý cảnh. Nếu ý cảnh không thể viên mãn vậy cuộc đời này sẽ không có ngày Anh Biến.
Lĩnh ngộ đối với thiên đạo càng là một trong những điểm quan trọng của tu sĩ đột phá Anh Biến kỳ.
Ý cảnh của Vương Lâm đã viên mãn, lĩnh ngộ đối với thiên đạo cũng người khác có chút khác biệt. Hắn từ sau khi nhìn thấy sứ giả thiên đạo luân hồi không ngờ là cổ thần, trong lòng đối với thiên đạo đã có chút hoài nghi.
Thiên đạo là cái gì… Lý giải trong lòng Vương Lâm trước đây thiên đạo chính là một pháp tắc. Giống như tịch diệt pháp tắc vận hành ở trong thiên địa, nó giống như luật pháp trong phàm nhân. Không ai có thể thay thế được thiên đạo, người tu chân chẳng qua cũng chỉ là nghịch thiên mà đi, thoát khỏi bàn tay khống chế của thiên đạo mà thôi, rất ít người sẽ cho rằng mình có thể thay thế cũng như khống chế được thiên đạo.
Nhưng hiện giờ, sau khi thấy được cổ thần, lý giải của Vương Lâm đối với thiên đạo đã sinh ra một chút biến hóa vi diệu.
Hắn trước mắt có một bí ẩn, bí ẩn này rất lớn, với lý giải của hắn trước mắt không thể tham ngộ toàn bộ tường tận.
- Thiên đạo… Thú vị!
Vương Lâm hai mắt bình tĩnh, lóe ra một tia sáng ngời. Hắn hít sâu, mở ra lỗ chân lông toàn thân, toàn lực hấp thu tiên lực bên trong tiên ngọc xung quanh.
Vương Lâm đi tiên giới lúc trước đã thu được lượng lớn tiên ngọc. Những tiên ngọc này, lúc này đã trở thành nhân tố quyết định để hắn tiến quân vào Anh Biến.
Lúc này, tiên lực nồng đậm bắt đầu khởi động điên cuồng chui vào trong cơ thể Vương Lâm.
So sánh với mấy lần hấp thu tiên lực lúc trước, lúc này đây, thân thể của hắn chịu đựng đau đớn cũng nhỏ hơn rất nhiều. Tiên lực chui vào trong cơ thể điên cuồng đè ép linh lực vốn tồn tại trong cơ thể hắn.
Hai cỗ sinh lực khác nhau, giống như thủy hỏa bất dung, lấy thân thể của hắn làm chiến trường, triển khai sinh tử chém giết.
Linh lực trong cơ thể Vương Lâm cực kỳ khổng lồ. Khi mới bắt đầu, tiên lực chảy vào không nhiều lắm, dưới sự tấn công của linh lực lập tức tán loạn. Nhưng theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều tiên lực chảy vào trong cơ thể, lúc này, linh lực chậm rãi không thể chống lại.
Tổng lượng linh lực mặc dù vẫn vượt quá tiên lực vô số lần. Nhưng về chất nó cũng kém tiên lực nhiều lắm. Một tia tiên lực đã tương đương với toàn bộ linh lực của một tu sĩ Kết Đan kỳ. Kể từ đó, linh lực tự nhiên liên tục bị đẩy lùi.
Tu sĩ Hóa Thân kỳ chuyển hóa trở thành Anh Biến kỳ linh lực trong cơ thể sẽ có hai loại biến hóa. Thứ nhất, linh lực bị bài trừ ra bên ngoài cơ thể tán loạn không còn, trong cơ thể tồn tại duy nhất chính là tiên lực. Kể từ đó, thân thể tiến hành thay đổi cuối cùng, sau đó đột phá Hóa Thần, trở thành Anh Biến.
Loại phương pháp này tương đối đơn giản, cũng là phương pháp được đại đa số tu sĩ lựa chọn. Chẳng qua như vậy sẽ lãng phí toàn bộ linh lực, sau đó còn cần một lần nữa thổ nạp hấp thu, có chút phiền toái không nói, quan trọng là tu vi ở Anh Biến sơ kỳ không ổn định. Đồng thời, loại phương pháp này, cần tu sĩ sau khi đột phá Anh Biến kỳ bế quan trăm năm để điều tức thân thể.
Loại phương pháp thứ hai, chính là luyện hóa linh lực, làm cho chất của nó có thể đạt tới trạng thái bình đẳng với tiên lực. Phương pháp này rất khó, cần không ngừng luyện hóa. Chỉ khi nào thành công, như vậy ở trong Anh Biến sơ kỳ sẽ chiếm cứ ưu thế thật lớn, không cần bế quan điều tức đã có thể đạt tới trình độ của người khác sau trăm năm bế quan.
Chỗ tốt của loại phương pháp thứ hai là giảm bớt một trăm năm bế quan điều tức, ở trên tốc độ tu luyện tự nhiên sẽ đề cao rất nhiều.
Vương Lâm lựa chọn chính là loại phương pháp thứ hai. Dù sao, hắn không có thời gian bế quan trăm năm.
Linh lực trong cơ thể bị tiên lực đè ép chậm rãi ngưng tụ tại đan điền. Trong kinh mạch bên ngoài đan điền tràn ngập tiên lực, đây là một quá trình cải tạo thân thể. Tiên lực giống như cối xay, từng chút đem linh lực phía trước trong cơ thể Vương Lâm ma diệt, chuyển hóa từ đó dung nhập vào bên trong tiên lực.
Quá trình này tương đối thong thả, chớp mắt đã qua ba tháng.
Vương Lâm từ đầu đến cuối cũng chưa động. Tiên ngọc xung quanh hắn, lúc này đã có hai phần ba biến thành màu xám, lại có một ít đã vỡ vụn.
- Không đủ… Vương Lâm mở bừng hai mắt. Trong mắt giống như có tiên khí lượn lờ, cả người thoạt nhìn giống như tiên nhân, lộ vẻ xuất trần. Tiên ngọc của Vương Lâm, mặc dù nói so với tích lũy của nhiều đại phái cũng tuyệt đối không ít nhưng lúc này thoạt nhìn còn xa mới đủ Anh Biến. Cải tạo trong cơ thể hắn mới chỉ được một phần trăm, linh lực bị đè ép cũng chưa dung hợp toàn bộ.
- Chẳng trách tu sĩ Anh Biến kỳ thưa thớt. Khi Anh Biến cần tiên lực, cho dù là một ít đại phái chỉ sợ cũng không chịu nổi, chẳng trách… - Vương Lâm thì thào tự nói.
Lão tổ Cự Ma tộc dốc lực toàn tộc, hơn nữa còn có số tiên ngọc do Sất Hổ đem về từ tiên giới, lúc này mới khiến lão tổ Anh Biến thành công. Đây chính là kết quả năm đó khi Cự Ma tộc di chuyển tới Chu Tước tinh trong tộc đã dự trữ lượng lớn tiên ngọc.
Trên thực tế lão tổ Cự Ma tộc vốn ở rất nhiều năm trước đã có thể đạt tới Anh Biến, lúc đó tiên ngọc quá ít cho nên mới kéo dài đến bây giờ.
Phải biết rằng tiên ngọc cũng không chỉ sử dụng khi Hóa Thần đột phá Anh Biến. Tu sĩ sau khi đạt tới Anh Biến kỳ tác dụng của tiên ngọc lại rất nhiều, đấu pháp cần dùng, chữa thương cần dùng, thậm chí luyện bảo cũng cần tiên ngọc.
Nghe đồn, muốn đạt tới Vấn Đỉnh kỳ càng cần lượng tiên ngọc gấp vạn lần khi Anh Biến, mới có thể đạt được. Thậm chí trên Vấn Đỉnh lại càng cần số lượng không thể tưởng tượng.
Toàn bộ tu chân giới, nơi có thể có tiên ngọc chỉ có tiên giới. Nhất là sau khi tiên giới sụp đổ, tiên mạch tiêu tan, số lượng tiên ngọc cực kỳ hữu hạn. Do đó, độ trân quý của tiên ngọc tự nhiên có thể tưởng tượng được.
Ở tu chân giới bây giờ, thời gian càng về sau này, tu sĩ cao giai lại sẽ càng thưa thớt, càng khó tu luyện.
Một tháng sau, tất cả tiên ngọc của Vương Lâm đều vỡ vụn, không còn tồn tại chút xíu tiên lực, hắn không thể không ngừng việc hấp thu.
- Tiên ngọc bảo tháp ẩn chứa lượng lớn tiên lực. Nhưng ta nếu đã đáp ứng Chu Dật tiền bối giúp người bảo tồn tiên thi thì không thể đánh chủ ý với bảo tháp… Vương Lâm trầm mặc một chút, đứng lên, nhìn về phương xa.
Thần thức của hắn vừa động, lập tức quét ngang quá nửa Nguyệt tinh, ngưng tụ hoàn toàn một phần trăm tiên lực, thần thức của hắn cũng trở lên cường đại hơn một chút.
- Trong Luyện Hồn Tông chắc là có không ít tiên ngọc… Hơn nữa trong các tông phái khác, nhất định cũng có tồn dư… Không thể làm gì khác hơn là đi cướp đoạt một ít. Anh Biến, ta nhất định phải đạt tới.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, thân mình bước về phía trước, biến mất tại chỗ. Chu Như cưỡi ở trên người Tiểu Bạch vô tình đi qua một bình nguyên, đập vào mắt là không gian nhìn không thấy giới hạn.
- Để ta một mình ở trong này, chính hắn không biết đi làm gì, thực bực mình.
Chu Như cầm trong tay một trái cây hung hăng cắn một miếng.
- Tiểu Như nhi… Một thanh âm quen thuộc truyền đến tai Chu Như. Chu Như ngẩn người, lập tức quay đầu lại, chỉ thấy phía sau nàng cách đó không xa đã xuất hiện thân ảnh của Vương Lâm đang mỉm cười.
- Thúc thúc, người đã đi đâu, để ta một mình ở lại.
Chu Như ánh mắt đỏ lên. Ở trong mắt Vương Lâm, nàng trước sau đều là một đứa nhỏ, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu của Chu Như, ánh mắt Vương Lâm lộ ra một tia phức tạp, sau đó mỉm cười nói:
- Thúc thúc đi làm chút chuyện, hiện tại đã xử lý xong. Tiểu Như nhi, nhớ cha mẹ không? Ta mang con về nhà… Chu Như lau nước mắt trên mặt, cao hứng nói:
- Phải rời khỏi rồi sao, tốt quá, tốt quá.
Vương Lâm nhìn Chu Như, hắn tận mắt nhìn đứa nhỏ này từ bé lớn lên, giống như Đại Ngưu trước đây.
Vỗ túi trữ vật, bảo tháp bay ra, rơi ở một bên, Chu Như sau khi nhìn thấy bảo tháp, lập tức bật miệng nói:
- Thúc thúc. Ta còn nhớ trước đây khi còn bé suýt nữa chết đói ở bên trong… Vương Lâm tay phải khẽ phất, lập tức đại lượng trái cây trên Nguyệt tinh xuất hiện chồng chất vào trong bảo tháp.
Đợi sau khi Chu Như và Tiểu Bạch tiến vào bảo tháp, Vương Lâm thu hồi pháp ánh mắt nhìn lên bầu trời. Lúc này một điểm đen dần dần xuất hiện, cuối cùng hóa thành Văn Thú.
Nó rít gào một tiếng, dừng ở bên người Vương Lâm lộ vẻ vui sướng. Xúc tu thật lớn không ngừng dụi lên người Vương Lâm, hiển nhiên cực kỳ nhớ nhung.
- Đi thôi, chúng ta về nhà!
Vương Lâm vỗ vỗ Văn Thú, thân mình nhảy lên lưng của nó. Văn Thú rít một tiếng, thân thể khẽ động bay về phía chân trời.
Ở trong tinh không, Vương Lâm lấy ra Tinh La Bàn, thu hồi Văn Thú, bay nhanh về phía Chu Tước tinh.
- Tiên ngọc, ta muốn tiên ngọc!
Vương Lâm ánh mắt chớp động, Tinh La Bàn tốc độ cực nhanh, bay như tia chớp về Chu Tước tinh.
Nguyệt tinh và Chu Tước tinh vốn không xa nhau, với tốc độ của Tinh La Bàn nửa tháng sau Chu Tước tinh đã ở ngay trước mắt.
- Hả!
Vương Lâm ngồi trên Tinh La Bàn đảo qua Chu Tước tinh đột nhiên nhướng mày.
Hắn ở trên Chu Tước tinh cảm giác được một cỗ khí tức cường đại. Khí tức kia phát ra từ một thực vật do hắc vụ tạo thành.
- Đây là… Tiên Di tộc!
Ánh mắt Vương Lâm hàn mang chợt lóe lên, theo Tinh La Bàn hóa thành một đạo lưu tinh xông xuống Chu Tước tinh Phá vỡ cương phong của Chu Tước tinh, Tinh La Bàn lấy tốc độ như tia chớp đáp xuống.
Trong tầm mắt của hắn, ở cách đó không xa có hơn mười tu sĩ đang liều chết chém giết. Trong đó có một người hắn biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...