Lý Nguyên Phong hít một hơi thật sâu, nói một cách chậm rãi:
- Tằng Ngưu! Cuộc chiến giữa ngươi và ta không nên dính tới người khác. Các ngươi lui ra đi. Ra khỏi đây ngàn dặm, không nên đi vào.
Tu sĩ Hóa Thần của Tuyết Vực quốc đều rời đi. Bọn họ khi đến thì hung hăng kiêu ngạo, nhưng khi đi thì kinh hoàng. Hai cảnh tượng hoàn toàn tương phản.
Một chữ ra oai có thể tương đương với tu sĩ Anh Biến kỳ. Vương Lâm thoáng động, dẫm nhẹ chân rồi bay lên không trung. Bàn tay hắn hướng về phía Lý Nguyên Phong, đánh ra một quyền. Quyền phong chưa tới đích, nhưng trong không trung đã phát ra những tiếng rít.
- Lý Nguyên Phong! Chuyện hai năm trước, hôm nay ta và ngươi kết thúc ở đây. - Vương Lâm quát lạnh. Trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt Lý Nguyên Phong, nắm tay ầm ầm đánh tới.
Ánh mắt Lý Nguyên Phong âm trầm, nhanh chóng lui lại. Tay phải của hắn vỗ vào túi trữ vật. Nhất thời, một cái trống nhỏ xuất hiện giữa không trung. Hắn giơ tay vỗ nhẹ một cái, lập tức cái trống phát ra những tiếng thùng thùng. Tuy nhiên, thanh âm đó hết sức quái dị, không hề giống tiếng trống. Nhưng nó lại khiến cho trống ngực đập thình thịch.
Vương Lâm lập tức phát hiện ra tâm tạng của mình như bị kích động, rung lên bần bật. Nét mặt hắn vẫn như thường, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng. Hừ nhẹ một tiếng, nắm tay phải vẫn tiếp tục đánh xuống.
Sắc mặt, Lý Nguyên Phong biến đổi. Thanh âm của chiếc trống mạnh và nhanh hơn nữa. Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng. Trái tim của hắn đập thình thịch, những vẫn nhanh chóng tung quyền oanh kích lên trên cái trống.
"Ầm".
Lý Nguyên Phong nhanh chóng bật ngược lại. Cái trống nhỏ vỡ vụn, hóa thành tro bụi mà tiêu tán. Sắc mặt Vương Lâm vẫn lạnh lùng, đi về phía trước.
- Lý Nguyên Phong! Đây là thực lực của Anh Biến kỳ hay sao? - Vương Lâm vừa bám theo vừa nói một cách lạnh nhạt.
Lý Nguyên Phong nhìn Vương Lâm chằm chằm. Hắn gầm nhẹ một tiếng, hai tay bắt quyết đặt trước ngực. Nhất thời, từ miệng hắn phun ra một tia sáng.
Tia sáng trong nháy mắt hóa thành một người băng khổng lồ cao chừng mười trượng. Thân thể Lý Nguyên Phong thoáng động biết mất trong băng tuyết. Người khổng lồ hét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng chín tầng trời, truyền ra xung quanh.
Ánh mắt Vương Lâm sững lại. Hình dạng của người khổng lồ cùng với pháp bảo mà năm đó Hồng Điệp sử dụng cũng hoàn toàn giống nhau, chỉ có cái đầu là hơi nhỏ hơn. Người khổng lồ gầm rú bước về phía Vương Lâm.
Trong mắt Vương Lâm lóe lên một tia sáng. Sự mạnh mẽ của thân thể Cổ Thần mới chỉ thất bại trước sứ giả của Thiên Đạo. Vào giờ phút này, đối mặt với người khổng lồ, Vương Lâm cười lớn, nhanh chóng vọt lên công kích.
Tiếng nắm tay chạm nhau liên tiếp vang lên. Mặt đất dưới chân hai người nhanh chóng vỡ nát. Vết nứt không gian xuất hiện trên bầu trời càng lúc càng nhiều.
Mỗi một quyền đánh ra, ánh mắt Vương Lâm lại càng thêm lạnh. Thân thể mạnh mẽ của tam tinh Cổ Thần đã đạt tới một mức độ khó tin. Thậm chí, hắn không hề có cảm giác đau đớn. Mỗi một quyền nhỉ hơi nhoi nhói một tí mà thôi.
Trái lại, Lý Nguyên Phong hóa thân thành người băng, sau mỗi một quyền, trên thân thể lại nứt ra một chút. Khiến cho hắn rống lên giận dữ, liên tục lùi lại.
Lý Nguyên Phong càng lui lại sau, thân thể vỡ vụn càng lúc càng nhiều.
- Vỡ! - Trong tiếng hét của Vương Lâm, tay phải đánh ra một đòn rất mạnh, oanh kích lên ngực người khổng lồ.
Toàn thân người khổng lồ phát ra những tiếng răng rắc, từng khối băng lả tả rơi xuống, cuối cùng nát vụn. Lý Nguyên Phong phun ra một ngụm máu tươi từ bên trong bay ra. Hai mắt hắn đỏ bừng nhìn Vương Lâm chăm chú, quát lớn:
- Tằng Ngưu! Nếu không phải lão phu bị thương chưa lành thì làm sao chịu để cho ngươi làm nhục? Được rồi! Hôm nay, cho dù tu vi của lão phu có giảm xuống cũng phải giết chết ngươi. - Thần thông của tu sĩ Anh Biến thì ngoại trừ ý cảnh ra đó chính là tiên lực.
Ánh mắt Lý Nguyên Phong âm trầm, hai tay bắt quyết. Nhất thời, một luồng lực kỳ dị từ trong cơ thể hắn điên cuồng tản ra. Vô số những chiếc lá trà xuất hiện xung quanh người hắn. Mỗi một cái lá đều trong suốt và sáng long lanh, tỏa ra hương thơm kỳ dị.
- Ý cảnh thực chất hóa. - Ánh mắt Vương Lâm lóe lên. Đối diện với ý cảnh Trà Ngân của Lý Nguyên Phong, trong đầu hắn liền xuất hiện một suy nghĩ. Tu sĩ Anh Biến kỳ có thể khiến cho ý cảnh của mình hóa thành thực thể.
Vào lúc này, khi ý cảnh của Lý Nguyên Phong công kích, hắn liền có đáp án. Trên thực tế, tìm kiếm Lý Nguyên Phong đánh một trận để báo thù đó chính là mục đích chính. Nhưng còn có một nguyên nhân nữa đó là Vương Lâm chuẩn bị cho Anh Biến kỳ của bản thân.
Tới tu vi này, thì cảm ngộ Thiên đạo chính là một trong những biện pháp. Nhưng cũng chiến đấu với Anh Biến kỳ cung khiến cho bản thân có nhiều cảm ngộ.
Ngoại trừ những việc đó ra còn có một nguyên nhân nữa. Mà nguyên nhân này cũng là một trong những lý do chính khiến cho Vương Lâm tới Tuyết Vực quốc. Điều đó có liên quan tới cái cánh tay của Tư Đồ Nam.
Nhìn chăm chú vào ý cảnh Trà Ngân của Lý Nguyên Phong, Vương Lâm hít một hơi thật sâu. Nguyên Thần trong cơ thể Cổ Thần lập tức tản ra, giao tiếp với Thiên Địa. Nhết thời, bầu trời vốn bị Lý Nguyên Phong phong tỏa giống như bị một bàn tay vô hình xé rách, tạo ra một lỗ hổng. Vô số tia xám từ trong lỗ hổng chui ra ngoài.
Những tia xám càng lúc càng nhiều, cuối cùng chiếm cứ hơn nửa bầu trời, hình thành một cuốn tranh cực lớn. Sinh Tử luân hồi.
- Phân thân và bổn tôn kết hợp, không biết có làm cho ý cảnh cũng biến dị đi hay không?
Vương Lâm nghĩ tới cảnh tượng bổn tôn và phân thân kết hợp khi đối mặt với Thiên đạo luân hồi.
Trong lòng hắn sực tỉnh. Bất chợt, nơi mi tâm của hắn, ba điểm sáng màu tím tự động dung hợp sau đó biến mất chỉ còn lại một điểm sáng. Ngay lập tức, phía sau hắn một bóng người khổng lồ, chầm chậm xuất hiện.
Bóng người đó đầu đội trời, chân đạp đất. Sau khi xuất hiện liên vươn tay nắm lấy cuộn tranh Sinh Tử luân hồi, rồi mở rộng nó ra.
Một cảnh tượng kỳ dị khiến cho Lý Nguyên Phong trợn mắt há mồm, kinh ngạc mà nhìn không thể thốt ra nổi một lời. Tuy hắn biết ý cảnh của Tằng Ngưu chính là Sinh Tử. Nhưng vào lúc này, khi nhìn thấy hư ảnh khổng lồ, trong lòng không khỏi dao động.
- Đây.đây là ý cảnh gì?
Vương Lâm hít một hơi thật sâu. Không ngờ, hư cảnh Cổ Thần lại có thể kết hợp với ý của cảnh phân thân. Tâm niệm hắn thoáng động, tay phải liền chỉ về phía Lý Nguyên Phong.
Cuộn tranh trong tay hư ảnh to lớn trên bầu trời hơi run rẩy. Nhất thời, từ trong đó một làn khí xám khuếch tán ra ngoài, hình thành một cái ảo ảnh giống hệt với sứ giả Thiên Đạo. Ảo ảnh đó không thể nhìn rõ khuôn mặt, toàn thân do khí xám tạo thành. Sau khi xuất hiện, nó liền hạ xuống, bay về phía Lý Nguyên Phong.
Cái cảm giác khi bị tiên lôi của Tôn Thái truy kích năm đó lại xuất hiện. Hắn không hề do dự, hét lớn một tiếng:
- Trà cảnh.
Nhất thời, mỗi một lá trà bên người hắn nhanh chóng tăng trưởng, hình thành những đóa hoa trà đang xoay tròn. Mùi thơm kỳ dị tỏa ra càng đậm.
Ảo ảnh ngưng tụ bởi khí xám đã tới, nhanh chóng va chạm với đám hoa trà. Thoáng cái, ảo ảnh biến mất không một tiếng động, nhưng đám lá trà cũng biến mất theo. Quá trình đó chỉ diễn ra trong chớp mắt. Thoáng cái, vô số lá trà xung quanh thân thể Lý Nguyên Phong biến mất toàn bộ, giống như chưa từng xuất hiện.
Đồng thời, nguyên thần của Vương Lâm cũng có cảm giác suy yếu, giống như bị một thứ lực lượng nào đó đánh trúng. Bức tranh Sinh Tử luân hồi trên bầu trời nhanh chóng biến mất. Ngay cả hư ảnh cũng chậm rãi tan theo.
Sắc mặt của Lý Nguyên Phong tái nhợt. Thân thể của hắn chao đảo rồi phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngươi không phải là Hóa Thần hậu kỳ.ý cảnh của ngươi đã đạt tới Anh Biến. - Lý Nguyên Phong nhìn Vương Lâm chằm chằm, sắc mặt tái nhợt. Nhưng ánh mắt lại giống như kẻ điên.
- Tiên lực! - Lý Nguyên Phong cố gắng ngăn chặn vết thương trong cơ thể mà điều động tiên lực. Trong tay hắn từ từ xuất hiện một khối tinh thể tiên lực. Sau đó, một tia tiên lực trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng khởi động.
Có thể hấp thu tiên lực và sử dụng đó chính là điển hình của Anh Biến kỳ.
Vào lúc này, toàn bộ tiên lực trong cơ thể Lý Nguyên Phong cùng được điều động. Một luồng uy áp từ thân thể hắn nhanh chóng phát ra.
Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường. Tay phải vỗ vào túi trữ vật. Nhất thời, một cây hồn phiên xuất hiện trong tay. Hồn phiên thoáng rung lên một cái, vô số hồn phách gào thét bay ra, tạo thành những luồng hắc khí trước mặt hắn.
Đồng thời, cấm phiên xuất hiện trong tay hắn. Sau khi huy động liền xuất ra những đạo cấm khí. Vào lúc này, từ xa nhìn lại, thân thể Vương Lâm bị bao phủ bởi một làn khói đen giống như cơn lốc.
Lý Nguyên Phong nhìn Vương Lâm chằm chằm, nhe răng cười. Hai tay hắn bắt quyết, nhất thời xung quanh người hắn xuất hiện vô số quả cầu băng nhỏ bằng nắm tay. Đây là pháp thuật đơn giản nhất của tu sĩ Tuyết Vực mà mỗi người đều biết.
Nhưng vào lúc này, bên trong những quả cầu băng lại ẩn chứa uy lực hủy thiên diệt địa.
- Tằng Ngưu! Nhận lấy cái chết. - Lý Nguyên Phong hét lớn, hai tay hắn đẩy mạnh về phía trước. Nhất thời, những quả cầu băng chấn động, vù vù lao về phía Vương Lâm. Hồn phách và cấm khi mỗi khi chạm vào một quả cầu băng liền nhanh chóng hóa thành khói xanh.
Ánh mắt Vương Lâm chớp chớp. Hắn có thể cảm nhận được trong mỗi quả cầu băng đều ẩn chứa tiên lực, chỉ có điều số lượng rất ít. Một làn hắc vụ lao ra. Hắn gầm nhẹ một tiếng, hữu quyền oanh va chạm với những quả cầu băng.
"Ầm.ầm.uỳnh"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa, khiến cho tất cả những nước láng giềng của Tuyết Vực quốc đều cảm nhận được.
Mặt đất của Tuyết Vực quốc nhanh chóng vỡ nát. Tầng băng tuyết dày liên tục sụt lún.
Vương Lâm nhanh chóng lùi lại phía sau. Cánh tay phải của hắn có phần run rẩy. Từng làn khói lạnh bao quanh nắm tay, nhưng trong nháy mắt liền biến mất.
- Nếu ta tới Anh Biến kỳ có thể điều khiển tiên lực. Hồn phiên có thêm tiên lực chắc chắn uy lực của hồn phách sẽ tăng lên rất nhiều. Cũng như vậy, nếu cấm khí của cấm phiên mà có thêm tiên lực, hai loại pháp bảo chắc chắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều. Thậm chí nếu kiếm tiên có thêm tiên lực thì uy lực chắc chắn sẽ đạt tới một mức khủng bố.
Từ trước đến nay, chưa bao giờ, Vương Lâm lại mong muốn đạt tới Anh Biến kỳ đến vậy. Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng.
- Tằng Ngưu! Chết cho ta! - Hai mắt Lý Nguyên Phong vằn màu. Gân xanh nổi lên khiến cho vẻ mặt của hắn thêm dữ tợn. Tuy nhiên, thân thể của hắn lại run rẩy, có dấu hiệu tiên lực tiêu hao.
Dù sao thì hắn cũng không tự mình tu luyện tới Anh Biến mà là nhờ cưỡng ép. Vì vậy mà tiên lực trong cơ thể vẫn còn quá ít.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...