Thậm chí cả Vương Lâm cũng không biết đã chui xuống được bao nhiêu. Chẳng biết còn bao lâu nữa mới có thể tới được tâm điểm của Chu Tước tinh? Theo tính toán sơ bộ của Vương Lâm thì chỉ sợ hắn chui xuống chưa được một phần sáu. Nhưng đây cũng là cực hạn mà bản thân có thể chịu đựng. Nếu còn cứ tiếp tục, thân thể chắc chắn sẽ bị hủy.
Dù sao thì ở thời kỳ viễn cổ, mỗi khi một Cổ thần mới được sinh ra cũng đều tiến vào trong tâm của tinh cầu. Nhưng trước đó bọn họ đều được Cổ thần trưởng thành xuất ra một giọt máu tươi để giúp đỡ. Vì vậy mà mới có thể bình yên tiến vào trung tâm của tinh cầu, chống lại được áp lực cực mạnh.
Bổn tôn ở sâu trong lòng đất, khoanh chân ngồi đó, im lặng thổ nạp. Trừ khi phân thân gặp phải nguy cơ sinh tử nếu không hắn sẽ ở đây. Nếu có động thì cũng chỉ đi xuống phía dưới, cho tới tận trung tâm của Chu Tước tinh, thành tựu đạo Cổ thần. Chỉ có điều, muốn trở thành Cổ thần thực sự quá khó khăn.
Cổ thần có phải chịu ba lần tổn hại, trải qua bảy kiếp. Mỗi một lần đầu đều có một sự khảo nghiệm. Mỗi khảo nghiệm đều phải đối diện với nguy cơ sinh tử. Hơn nữa, nếu không có đủ thời gian thì không thể hoàn thành.
Đồng thời, so với việc đó thì điều khiến cho con người ta không thể chịu được đó là tịch mịch.
Cô độc.một mình tu luyện phải chịu đựng sự tịch mịch, lấy đó tạo thành thói quen. Cho đến cuối cùng cũng phải gặm nhấm sự tịch mịch.
Hơn nữa, việc Cổ Thần biến mất đã đặt trong lòng Vương Lâm một tảng đá lớn. Thời kỳ viễn cổ sau khi Đồ Ti bỏ mình đã có một chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi xẩy ra. Chuyện đó khiến cho tiên giới không còn tồn tại. Cổ tiên biến mất, Cổ Thần diệt vong. Thậm chí họa kiếp đó còn liên quan đến giới tu chân thượng cổ, khiến cho thiên địa xảy ra dị biến. Sau đó dẫn tới việc xuất hiện của Liêm minh tu chân.
Tất cả mọi việc tuy cách Vương Lâm một khoảng thời gian rất xa, nhưng nếu có người nào biết bổn tôn của Vương Lâm đang tu luyện Cổ Thần chi đạo thì có lẽ khoảng cách đó không còn xa nữa.
Vì vậy mà Vương Lâm biết bản thân không thể cho bất cứ kẻ nào biết mình còn có một bổn tôn đang tu luyện đạo Cổ thần. Nếu không chắc chắn sẽ phải chịu tai ương.
Sau khi bổn tôn yên lặng một lúc, Vương Lâm khoanh chân ngồi trong động phủ, ngẩng đầu nhìn lên cao. Ánh mắt hắn như xuyên qua thạch bích mà thấy được bầu trời.
- Hóa Thần! - Vương Lâm nhẹ nhàng mở miệng.
Hai cánh tay của hắn duỗi ra, ý cảnh sinh tử tồn tại trong lòng chầm chậm tản ra, khuếch tán ra sau núi, khuếch tán tới Huyền Đạo tông, tạo ra nhưng dao động. Từ từ, ý cảnh sinh tử tiếp tục khuếch tán. Cuối cùng cả Triệu quốc bị bao phủ bởi ý cảnh sinh tử của Vương Lâm.
Hắn chầm chậm nhắm hai mắt, lẳng lặng cảm nhận thiên đạo, chiêm ngưỡng ý cảnh giữa sự sống và cái chết.
Vào lúc này, trong toàn bộ Triệu quốc bất luận là con người hay tu sĩ, cho dù đang làm chuyện gì thì cũng đều có cảm giác. Nếu là người bình thường thì chỉ cảm thấy có sự khác lạ. Nhưng đã là tu sĩ thì lập tức cảm thấy kinh hoàng.
Trong Triệu quốc, số lượng Nguyên Anh tu sĩ cũng chẳng còn mấy người. Tất cả đều biến sắc, từ trong môn phái bay ra để tìm kiếm nơi mà cảm giác đó phát ra. Nhưng với tu vi của bọn họ chỉ có thể cảm giác mà không thể dò xét. Mà chẳng cần phải nói tới bọn họ. Cho dù là mấy vị tu sĩ trong Huyền Đạo tông cũng chẳng hề biết, cái cảm giác khiến cho bản thân chấn động nằm ở sau núi.
Vào lúc này, Vương Lâm cũng cảm nhận được tâm tính của mọi người. Tất cả đều đang khủng hoảng và ngơ ngác, mê hoặc và khiếp sợ. Tất cả các trạng thái đều rơi vào trong lòng hắn.
Từ từ, những đám mây trên bầu trời biến mất không còn. Cả Triệu quốc vào lúc này, không hề có gió, không có mây, chỉ có duy nhất một sự bình yên. Sự bình yên đó được ý cảnh sinh tử khuếch tàn khiến cho con người và tu sĩ bình tĩnh lại.
Trong nhân gian, từ hoàng đế cho tới dân chúng đều có cảm giác không thể khống chế được bản thân đều quay về một hướng mà quỳ lạy. Cho dù là tu sĩ các phái, bất luận đạt tới tu vi thế nào cũng đều như vậy.
Cảm giác yên lặng từ từ lan ra. Một ít tu sĩ Nguyên Anh đã nhận ra nguồn gốc của việc thiên địa biến đổi chính là bắt đầu từ Huyền Đạo tông.
Ở Huyền Đạo tông, mấy tu sĩ Nguyên Anh đang đứng trên khoảng không ra lệnh cho toàn bộ đệ tử rời khỏi, ra bốn phía quỳ lạy. Mấy vị tu sĩ Nguyên Anh cũng đều cảm thấy bất an. Bọn họ thầm đoán ở đây có người Hóa Thần. Nhưng suy đoán đó quá mức kinh người, khiến cho bọn họ cũng không dám khẳng định.
Nhưng loại dị biến của thiên địa như thế này, tuy bọn họ chưa từng thấy thì trong điển tịch cũng có miêu tả. Tuy có chút khác biệt nhưng loại cảm giác này ngoại trừ Hóa Thần ra thì không còn có loại nào khác.
Vào lúc này, tất cả tu sĩ Nguyên Anh của Triệu quốc đều xuất hiện một dấu hỏi.
Cuối cùng thì đó là ai mà lại ở đây Hóa Thần? Vì sao mà hắn lại Hóa Thần ở Triệu quốc? Chẳng lẽ người này là một người Triệu quốc ?
Suy đoán đó khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy vui mừng như điên. Cảm giác vui sướng đó bọn họ chưa từng có từ trước đến nay.
Vương Lâm khoanh chân ngồi trong động phủ. Quanh thân thể của hắn vào lúc này tỏa ra quang mang bảy màu. Vầng sáng khiến cho người hắn thoáng nhìn tràn ngập một vẻ tiên phong đạo cốt.
Từ từ một thân hình nhỏ bé giống hệt Vương Lâm từ trên đỉnh đầu của hắn chầm chậm bay lên. Thân hình bé nhỏ đó đúng là Nguyên anh.
Nguyên Anh chầm chậm bay lên. Sau khi bay ra khỏi đỉnh đầu của Vương Lâm lập tức duỗi tay, thực hiện động tác giống như thân thể. Thậm chí các pháp quyết liên tiếp cũng không hề khác biệt.
Nhất thời, linh khí trong thiên địa giống như tìm được một con đường, tranh nhau lao vào khiến cho khu vực sau núi của Huyền Đạo tông hình thành một dòng xoáy lớn. Quan sát bằng mắt thường có thể thấy được dòng xoáy giống như một cái phễu, đường kính từ dưới lên trên càng lúc càng lớn.
Vào lúc này, trên bầu trời cũng xuất hiện dị biến. Trong phạm vi ngàn dặm hiện ra một cái hắc động. Từ trong hắc động lóe ra những tia sáng. Vương Lâm cũng phát hiện ra điều đó. Nguyên Anh liền ngẩng đầu nhìn lên. Trong ánh mắt phát ra hai tia sáng, xuyên thấu qua vách đá mà chui vào trong hắc động.
Tinh thần của hắn chợt chấn động. Cái thế giới trong hắc động không ngờ lại chính một chút ký ức trước khi chết của Cổ Thần, nó cũng chính là khoảng không bên ngoài Chu Tước tinh.
Khi tu sĩ Hóa Thần, Nguyên Anh sẽ có một loạt tiến hóa. Cả quá trình đó cần phải có một lượng linh lực thật lớn. Vì vậy mà trong hoàn cảnh này có thể lợi dụng ý cảnh để mở ra một thông đạo ra phía bên ngoài, hấp thu linh lực khiến cho Hóa Thần thành công. Đây là một lần cơ hội mà mỗi khi tu sĩ Hóa Thần cũng đều được hưởng.
Khi hắc động xuất hiện, lập tức khiến cho tất cả các tu sĩ Nguyên Anh của Triệu quốc đã xem qua điển tịch đều xác định đúng là có người Hóa Thần ở Triệu quốc.
Linh lực trong Hắc động giống như một cơn đại hồng thủy tuôn ra ngoài. Tất cả linh lực đều bị dòng xoáy ở vị trí của Vương Lâm hấp thu, sau đó trải qua một loạt thay đổi liền chui vào trong Nguyên Anh trên đỉnh đầu Vương Lâm.
Từ từ, cơ thể Nguyên Anh tỏa ra một làn ánh sáng bảy màu. Vầng sáng đó càng lúc càng sáng rồi bao trùm toàn bộ khu vực sau núi. Chẳng mất nhiều thời gian, chỉ thấy Huyền Đạo tông cũng đều bị bao phủ trong ánh sáng bảy màu.
Vào lúc này, tu sĩ bốn phía đều đang rất kích động. Trong ánh mắt không giấu nổi một sự cuồng nhiệt. Cả cuộc đời có thể chứng kiến một lần tu sĩ Hóa Thần đối với cuộc đời của họ chẳng khác gì tìm được bảo vật. Thậm chí, đối với tu luyện của họ cũng đạt được rất nhiều lợi ích.
Đó không phải là do Vương Lâm lựa chọn Hóa Thần ở Triệu quốc. Mà nguyên nhân chính là đối với giới tu chân của Triệu quốc đối với con đường Hóa Thần như đã có một dấu ấn. Điểm đó đối với tu sĩ Nguyên Anh càng thêm sâu sắc. Vào lúc này, Nguyên Anh trong cơ thể bọn họ như đang có một sự thăng hoa. Đột nhiên, tất cả Nguyên Anh đều chui ra khỏi cơ thể, khoanh chân ngồi trên đỉnh đầu tiến hành thổ nạp.
Nguyên Anh của Vương Lâm hấp thu linh lực khiến cho ánh sáng bảy màu trên người lại càng thêm sáng rồi từ từ bay lên cao.
Hắc động xuất hiện trên bầu trời khiến cho người bình thường của Triệu quốc lại càng thêm thành kính. Vào lúc này, như có một luồng thiên uy phủ xuống, khiến cho trong lòng bọn họ không hề có một chút tạp niệm, mà chỉ có một sự kính sợ đối với thiên uy.
Những thành trì càng gần với hắc động, cái cảm giác đó của những người bình thường lại càng sâu. Nhất là trong các thôn xóm ngay sát hắc động, tất cả đám hài đồng đều ngơ ngác nhìn lên bầu trời. Nếu có tu sĩ ở đây sẽ thấy ngay được trên đỉnh đầu của đám hài đồng đều có một chút ánh sáng hướng về phía hắc động trên bầu trời.
Trên thực tế, tại tứ cấp tu chân quốc mỗi khi có tu sĩ Hóa Thần đều lựa chọn quê hương của mình. Bởi vì vào thời điểm Hóa Thần, thông đạo nối với bên ngoài sẽ mở ra khiến cho những người xung quanh sẽ có một sự biến đổi. Nếu không có linh căn thì thậm chí có thể sinh ra linh căn hậu thiên.
Cũng vì vậy mà đó cũng là nguyên nhân tứ cấp tu chân quốc hoàn toàn vượt qua tam cấp tu chân quốc. Bởi vì mỗi một lần tu sĩ Hóa Thần đều khiến cho trong nước xuất hiện vô số người có tu chất tu đạo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...