Dư Tắc Thành được Ngữ Điệp dẫn đường, không nhanh không chậm, từ từ mà đến. ước chừng qua nửa canh giờ. lúc này mới chịu không nổi nữa. gióng chiêng thu binh. Lúc này cả hai người đổ mồ hôi đầm đìa, Ngữ Điệp đã không còn đủ sức lực đứng lên. hai người nghỉ ngơi một hồi lâu. lúc này mới coi như chấm đứt. Dư Tắc Thành xoay người rời khỏi. vừa bước xuống lầu vừa nói:
- Ta đi xuống trước, các huynh đệ còn đang chờ. ngày mai ta lại tới tìm nàng, ta tuyệt đối sẽ không quên nàng.
Ngữ Điệp cười, gật gật đầu. lúc Dư Tắc Thành rời khỏi khuê phòng, nghe được bên trong Ngữ Điệp vừa đánh đàn vừa hát:
"Đã không quay đầu lại. cần gì phái e dè. Nếu như đã vô duyên. vậy không cần thề hẹn. Duyên phận ta hôm nay. Như nước chảy mây trôi. Mai nếu ta gặp lại. chàng đã là người lạ."
Đi ra khỏi khuê phòng Ngữ Điệp, Dư Tắc Thành đột nhiên có cảm giác thoải mái. Từ hôm nay trở đi hắn không còn là thiếu niên nữa. mà là một nam nhân chân chính.
Hắn vừa đi vào. lập tức được mọi người chúc mừng, mọi người nhìn về phía hắn cất tiếng hoan hô, huýt sáo liên tục. Hắn cười ha hả, trở lại chỗ ngồi của mình, lập tức ôm chầm lấy Nhạc Lăng, ngửi mùi hương trên người nàng, lúc này hẳn mới biết được chuyện nam nữ hợp hoan vô cùng kỳ diệu, cảm giác này sung sướng vô kể.
Nhạc Lăng bên cạnh chu môi, sau đó lấy ra một bao lì xì đưa cho Dư Tắc Thành nói:
"Đây là ta thay tỷ tỷ của ta đưa cho ngươi, thật sự là buồn bực. vì sao ngươi không chọn ta vậy?"
Dư Tắc Thành xấu hổ cười, mở bao lì xì ra thấy là một lượng bạc, bèn ngập ngừng hỏi:
- Đây là ý gì vậy?
Lập tức mọi người cười ha hả. Nhạc Lăng đột nhiên tức giận đẩy Dư Tắc Thành ra. sau đó làm nũng nói:
- Đúng là bại hoại, không ngờ không chịu chọn ta, làm cho ta thất bại bởi tỷ tỷ. Tỷ tỷ của ta rất ít khi nhìn trúng người nào. nàng có thể nhìn trúng ngươi chính là phần phúc của ngươi. Từ khi chúng ta tới nơi này, cho tới bây giờ vẫn không bôi tiếp người nào cả...
Nhạc Lăng nũng nịu nhìn Dư Tắc Thành, đột nhiên dường như nàng nhìn ra cái gì. thấp
giọng ngạc nhiên hỏi:
- A, vì sao nguyên dương ngươi vẫn chưa mất?
Thần sắc Nhạc Lăng lập tức biến đổi. chi trong nháy mắt Nhạc Lăng đồi một bộ mặt lạnh lùng. Dư Tắc Thành lập tức cảm thấy một cỗ sát khí toát ra trên người nàng, trước mặt khí thế này. hắn hoàn toàn không thể động.
Chuyện này chi xảy ra trong nháy mắt. Nhạc Lăng thu liễm khí thế, lại biến thành nữ tử đáng yêu khờ đại như bình thường. Bất quá tâm tư của nàng không còn chú ý tới Dư Tắc Thành, sau khi nói vài câu xã giao khéo léo. lập tức đi ra phía sau. vội vội vàng vàng đi thăm tỷ tỷ của nàng.
Tuy rằng ngoài mặt Dư Tắc Thành mún cười, nhưng toàn thân hắn toàn là mồ hôi lạnh. Sự biến đổi vừa rồi của Nhạc Lăng đã khiến cho hắn hoàn toàn kinh sợ. rốt cục là Nhạc Lăng đã làm gì? ảo giác, đây nhất định là do ảo giác.
Không chờ bọn Nhạc Lăng các nàng trở về, Dư Tắc Thành kết thúc yến hội ăn mừng cả một buổi chiều, mọi người đã chơi đùa tận hứng, bọn Dư Tắc Thành trở về trụ sở. Hiện tại Dư Tắc Thành không ở lại phân đà nghỉ ngơi, mà là ờ lại trụ sở. Ngoại trừ hắn còn có bọn Cao Phong, Đô Du Tử. Lâm Diệp Hồng, ba người Phó gia. Câu Liên Tam Ưng cũng ờ lại trụ sở. Số đệ tử còn lại chia làm ba ban. mỗi ngày vào buổi tối. nhân thủ lúc nào cũng có trên dưới hai mươi người.
Dư Tắc Thành mỗi đêm an bày hai người canh gác ngoài sáng, ba người gác ngầm, đồng thời cũng sửa chữa lại cơ quan, có thể nói trụ sở này thủ vững như bàn thạch.
Đây cũng chưa gọi là hoàn hảo. Dư Tắc Thành bắt đầu kế hoạch bò tiền ra. quay về Tổng đường mời thỉnh cao thủ về cơ quan, làm cho nơi này vững vàng giống như tưởng đồng vách sắt, như vậy mới có thể không còn lo lắng.
Đáng tiếc cao thủ như Thiết Xích Tiên Sinh. Dư Tắc Thành không mời được, tuy nhiên nghe nói Thiết Xích Tiên Sinh có hai tên đệ tử. lần trước từng đi theo đại phá Dã Lang bang. Dư Tắc Thành tính toán trở về mời một trong hai người này tới đây, xây dựng cơ quan trận pháp cho mình.
Trở lại trụ sở, ăn no uống đủ lúc này trời đã tối. Dư Tắc Thành trở về phòng bắt đầu tu luyện Huyết Cương quyết. Hắn thân là Long đầu Đại ca. canh gác tự nhiên không phải là chuyện của hắn.
Dư Tắc Thành vừa bắt đầu tu luyện Huyết Cương quyết, bất chợt phát hiện luồng Huyết năng do Huyết Cương quyết của mình luyện thành đột nhiên xuất hiện biến hóa. Biến hóa này rất thần kỳ. luồng huyết năng này không biết vì sao mười phần biến mất hết chín, chỉ còn lại có một điểm huyết năng rất nhỏ. Nhưng trong điểm huyết năng này lại ân chứa một loại năng lượng chân nguyên kỳ dị, chân nguyên này phân giải đại đa số Huyết năng, số Huyết năng còn lại đang chống đỡ phân giải, cắn nuốt chân nguyên này.
Hơn nữa khi Dư Tắc Thành tiến vào trạng thái tu luyện không ngờ trước mắt thoáng chuyển. tiến vào trong thần thức hải. Trước kia toàn là đang ngủ mới có thể tiến vào. hiện tại Dư Tắc Thành ý thức thanh tỉnh, không ngờ lại có thể tiến vào được thần thức hải. Đây chính là một tiến bộ rất lớn.
Trong thần thức hài, ma niệm do kinh văn Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật sinh ra và yêu quái do kinh văn Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết sinh ra. không ngờ hợp lực cùng huyết hải vô biên, cùng nhau đối kháng một tia màu lục sinh ra trong thần thức của hắn.
Tia màu lục trong thức hải Dư Tắc Thành biến hóa thành một đóa hoa hồng, tiến hành quyết đấu cùng cự xà đo ma niệm sinh ra và vô số yêu quái, cùng huyết hải đầy trời. Thậm chí nó còn chiếm được thượng phong, cánh hoa hồng bay tán loạn khắp nơi. áp chế cả ba thứ trong một góc của thần thức hải.
Dư Tắc Thành chợt hiểu ra vì sao mình lại tiến vào được trong thần thức hải. thì ra ba loại kinh văn thần thức của mình đã không phải là đối thủ của đóa hoa hồng màu lục không biết từ đâu sinh ra này. vì thế chúng nó kêu cứu, kéo chủ ý thức của mình vào trong thần thức hải.
Khi Dư Tắc Thành hiểu được đạo lý này, tâm thần lập tức tập trung vào hoa hồng, lập tức thần thức màu lục không phải của Dư Tắc Thành bắt đầu sụp đổ. Trong thần thức hải, huyết hải ma xà, yêu quái được tâm niệm Dư Tắc Thành ủng hộ. khí thế đại tăng, tăng lên hàng ngàn lần lập tức phản kích hoa hồng. Hoa hồng nháy mắt bị ba loại thần thức phân chia thôn tính, màu lục lập tức biến mất hầu như không còn.
Thần thức màu lục biến mất, lập tức Dư Tắc Thành bị đẩy ra khỏi thần thức hải. nếu muốn tiến vào chỉ có thể đợi đến buổi tối đi ngủ. Trong khoảnh khắc bị đẩy ra khỏi thần thức hải. mất đi sự duy trì của hoa hồng màu lục bên trong thần thức hải, cỗ năng lượng kỳ dị kia lập tức đại ra. điểm huyết năng trong cơ thể lập tức thâu tóm chân nguyên của cỗ năng lượng kỳ dị kia. hóa thành Huyết năng của hắn. cỗ chân nguyên này nhìn qua không nhiều lắm. nhưng đối với Dư Tắc Thành cũng không ít. Nháy mắt luồng Huyết năng kia đã khôi phục nguyên trạng, hơn nữa còn tiến hành phân chia. sinh, ra thêm một luồng huyết năng nữa. Hơn nữa như vậy vẫn còn chưa kết thúc, hai luồng huyết năng lại phân chia thêm một lần nữa. hóa thành bốn luông Huyết năng, lúc này mới dừng lại.
Dư Tắc Thành thu công mở mắt, lúc này phát hiện ra sắc trời đã sáng, thái dương cũng
đã dâng lên, mới biết rằng mình đã ngồi tu luyện trọn một đêm.
Dư Tắc Thành đứng lên, phát hiện cũng không xuất hiện đi chứng thắt lưng đầu gối bún rún. hắn vừa định tự hỏi rốt cục luông thần thức màu lục kia là cái gì? Chân nguyên bị mình cắn nuốt là cái gì? Trong mơ hồ. sự biến đổi của Nhạc Lăng lại nổi lên trong đầu, chẳng lẽ là Ngữ Điệp... rốt cục các nàng là ai? Nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ lại. bất chợt có người ra sức gõ cửa phòng.
Dư Tắc Thành mớ cửa phòng, thấy Sư gia Cao Phong sắc mặt âm trầm đứng ngoài cửa, nói:
- Có người hạ thủ với chúng ta, bạc của Mã gia trại không thu được, ba người đóng ớ đó cũng bị tạm giữ! :
Dư Tắc Thành thở dài một hoi. nói:
- Những gì nên tới rốt cục cũng đã tới. triệu tập các đệ tử lại. chuẩn bị chiến đấu!
Sau đó Dư Tắc Thành ăn mặc chỉnh tề, đi tới đại sành, các đệ tử toàn bộ đã đến đông đủ. bắt đầu hội nghị.
Dựa theo thông lệ trước kia. ba tên đệ tử ở Mã gia trại sẽ thu phí bảo kê. nhưng ba người bọn họ sẽ không đích thân trở về. Ba người mang theo hai trăm lượng bạc. đủ khiến cho quán liều mạng tập kích, mỗi lần phái phái bảy người chạy đến hộ tổng.
Ngày hôm qua sau khi trở về, Cao Phong liền phái bảy tên đệ tử chạy tới đó hộ tống. Nhưng sáng hôm nay bọn họ đều quay về tay trắng, nói rằng có người lấy cớ đệ tử Hắc Hổ đường trêu chọc nữ nhân Mã gia trại, bắt giam ba tên đệ tử đóng ớ Mã gia trại, đời Dư Tắc Thành tới đó đàm phán.
Dư Tắc Thành bắt đầu hỏi bảy tên đệ tử. cụ thể đã xảy ra tình huống gì. Đồng Lôi là đầu lĩnh thu phí lần này, y vốn là đệ tử Dã Lang bang, bèn đáp:
- Hồi bẩm Long đầu Đại ca. sau khi chúng ta tới Mã gia trại lập tức phát hiện có điểm khác thường. Mã gia trại có rất nhiều nhân sĩ giang hồ. cho nên thuộc hạ không cho bọn họ vào trại, chỉ cho một người lén lút đi vào. phát hiện trong trụ sở chúng ta có mai phục, Lão Dát Đạt bị người đánh gãy tay. nhìn thấy thuộc hạ bèn hô lớn chạy mau. vì thế thuộc hạ xông ra khỏi trại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...