Tiên Ngạo

Dư Tắc Thành nhìn Triêm Hoa Thần Quân dần dần tiêu tan, không khỏi lắc lắc đầu:

- Vốn tưởng rằng có thể thẳng tay đánh một trận cho tận hứng, không ngờ kết quả như vậy, thật sự chỉ cần một kiếm mà thôi, thật là khó chịu...

- Ôi... tịch mịch, tịch mịch vô cùng...

Tuy rằng Triêm Hoa Thần Quân đã hoàn toàn tiêu tan, nhưng tro bụi không tiêu tan, mà bay lên không, chia làm năm cỗ.

Một cỗ tiêu tan giữa thiên địa, tàn mát ra dung hợp vào ảo cảnh. Bốn cỗ còn lại bay lên trời, thoát ra khỏi ảo cảnh này.

Dư Tắc Thành thu lấy một ít tro bụi, thầm cảm nhận. Không ngờ đây không phải là tro bụi, mà là vô số mảnh vỡ tinh nguyên, chính là pháp lực của Triêm Hoa Thần Quân.

Tuy rằng Triêm Hoa Thần Quân đã hình thần câu diệt, phân hồn của Mộng Thần tan biến, nhưng lực Thần Uy, pháp lực, hồn phách của y hóa thành mảnh vỡ cũng không tiêu tan, mà là phân tán rải rác tứ phương, hoặc là trở lại bản nguyên.

Một cỗ dung hợp vào trong thiên địa, bị ảo cảnh hấp thu, trở lại bản nguyên của Mộng Thần. Bốn cỗ còn lại bay vào trong phế tích, bị bọn bốn người Cửu u Quỷ Hoàng hấp thu mỗi người một cỗ.

sau khi hình thần câu diệt, những phân hồn này cũng không tiêu tan, mà là trở về bản thể, hoặc bị phân thân gần đó hấp thu.

Sau khi thiên địa nơi này hấp thu pháp lực của Triêm Hoa Thần Quân, không xảy ra biến hóa gì, bao nhiêu đó đối với cả thiên địa này, đối với Mộng Thần là vô cùng nhỏ bé, không đáng kể. Nhưng bọn Cửu u Quỷ Hoàng nhờ vậy thực lực tăng mạnh, tối thiểu cũng gia tăng tu vi một phần năm.

Gia tăng như vậy là dung hợp linh hồn, gia tăng thật sự. So ra còn an toàn hơn cả ăn Vạn Niên Nhân Sâm hay luyện hóa thần đan. không hề có tác dụng phụ gì cả.

Chỉ cần Mộng Thần phóng xuất phân tán phân hồn, chúng chính là mầm mống, hóa sinh thành người, nỗ lực tu luyện, từ mầm mống trở thành đại thụ. Cuối cùng bất kể cuộc đời của những người này thế nào, chỉ cần không phi thăng, vậy phải chết. Cho dù hình thần câu diệt, kẻ được lợi chắc chắn là bản thân Mộng Thần, quả nhiên tính toán thật giỏi.

Đột nhiên Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, có lẽ có người có mục đích chân chính như vậy. Cái gọi là Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi bất quá chỉ là mồi nhử mà thôi.


Thình lình thiên địa run lên, có một người đột phá Thời Không, xuất hiện trên thế giới này.

Người nọ hạ xuống như sao băng, có thể thấy y sẽ ngã sóng soài trên mặt đất. Nhưng y còn chưa chạm đất. thình lình biến cả hiện ra, dâng lên một cột nước đỡ lấy thân hình y.

Người nọ đứng trên cột nước, há miệng thở hồng hộc, vết máu loang lổ toàn thân, pháp bảo rách nát. lộ ra ngực trần, trên ngực vảy mọc lan tràn. Chính là Long Hoàng đồng hành cùng Cửu u Quỷ Hoàng.

Quả nhiên Lam Tâm Nhi ngấm ngầm cấu kết với Cửu u Quỷ Hoàng, lại thêm Yên Trận Thần Quân nấp trong bóng tối, ba người hợp lực muốn giết chết Long Hoàng. Nhưng Long Hoàng này cũng rất hùng mạnh, không ngờ có thể tiến vào thế giới này.

Trên cột nước, những vết thương của Long Hoàng hồi phục vô cùng nhanh chóng. Y đứng thẳng dậy, nhìn thế giới xung quanh bật cười ha hả:

- Lão quỷ, có lẽ không ngờ chứ gì, muốn giết ta cho nên đưa ta vào trong Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi này. Từ hôm nay trở đi, Bạch Kim Long tộc ta đã có thể tái xuất thiên hạ.

Trong lúc y còn đang nói, vô số bạch quang tụ tập trên thân thể y. Giữa bạch quang này, y không nhịn được rên lên một tiếng thật dài:

- Thì ra đây là lực Thần Uy, thì ra lực Thần Uy là như vậy, ta đã hiểu...

Dư Tắc Thành bất giác cảm thấy buồn bực, mọi người tới đây đều cảm ngộ được lực Thần Uy, không biết vì sao mình lại không có cảm giác gì cả.

Long Hoàng cảm nhận lực Thần Uy một lúc, đột nhiên lên tiếng nói:

- Hành Vũ Bố Vũ. Ngư Long Biến, Sinh Sinh Bất Tức gì đó, biến hết cho ta, ta không cần.

- Đông Hải ta cả đời này chỉ có một kiếm, kiếm chính là sinh mạng của ta, ta không cần những lực Thần Uy vớ vẩn này, hãy cho ta lực Thần Uy kiếm, Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, những loại lực Thần Uy khác biến hết cho ta!


Theo tiếng rống của y, bạch quang bắt đầu biến hóa, trở thành hào quang màu bạch kim. bao phủ khắp toàn thân y, cuối cùng hình thành một thanh kiếm.

Long Hoàng rống to một tiếng, thình lình một tiếng long ngâm theo đó vang lên, thân hình y biến hóa, biến thành một bạch kim long bay lượn trên trời

Long này dài chừng trăm trượng, long thể dường như do bạch kim đúc thành, vô cùng dữ tợn. Mất rồng to như bánh xe, có màu xanh, trong đó không có chút cảm tình, chỉ có tĩnh mịch cùng lạnh lẽo. Toàn thân toát ra khí tức ngạo nghễ thương sinh, ngạo thị thiên địa.

Bạch kim long phi hành giữa không trung, thình lình ngừa cổ thét dài, cả thiên địa dưới tiếng thét này dường như muốn vỡ vụn ra thành từng mảnh. Mây mù đầy trời dưới tiếng thét giận dữ này cũng gần như sụp đổ.

Tiếng thét kia càng ngày càng cao, rốt cục hóa thành tiếng kiếm ngâm. Sau đó cả thân hình bạch kim long biến hóa, hóa thành một kiếm. Dư Tắc Thành thấy kiếm này vô cùng quen thuộc, nhất định mình đã nhìn thấy ở nơi nào.

Kiếm này biến mất rất nhanh, hóa thành hình người, xuất hiện trở lại trong thiên địa.

Bỗng nhiên Dư Tắc Thành chợt nhớ ra, kiếm kia chính là thanh đoàn kiếm màu vàng thêu trước vạt trường bảo của Kiếm Lão Nhân mà mình đã nhìn thấy nhiều lần.

Long Hoàng khôi phục nguyên hình, xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành, mỉm cười nói:

- Tham kiến Diệt Độ Thần Quân Hiên Viên kiếm phái, tại hạ Bạch Kim Long Hoàng Đông Hải.

Dư Tắc Thành đáp:

- Bạch Kim Long Hoàng ư?

Đông Hải gật gật đầu thừa nhận, sau đó chợt hỏi:


- Xin hỏi Diệt Độ Thần Quân, ngươi có tin gì của nguyên thủy tổ sư Hiên Viên kiếm phái là Kiếm Lão Nhân hay không? Lão có đại ân với ta, không biết sau khi lão phi thăng, có tin tức gì truyền xuống hay không, không biết hiện tại lão có khỏe không?

Chẳng trách lực Thần Uy của y rốt cục hóa kiếm, giống hệt như thanh kiếm thêu trước ngực Kiếm Lão Nhân như vậy, quả nhiên hai người có giao tình từ trước.

Dư Tắc Thành bèn đáp:

- Tổ sư Kiếm Lão Nhân phi thăng đã vạn năm. quả thật có tin tức truyền xuống, hết thảy đều tốt.

Đông Hải gật gật đầu:

- Hay lắm, lão còn sống thì quá tốt, rốt cục cũng có cơ hội hoàn trà đại ân.

Tuy rằng miệng nói đại ân, nhưng Long Hoàng nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt toát ra thù hận vô biên. Dư Tắc Thành thấy vậy sửng sốt, bèn hỏi:

- Xin hỏi Long Hoàng các hạ. tổ sư phái ta có đại ân gì với ngươi?

Đông Hải nói:

- Năm xưa lão nói rằng phụ mẫu ta làm hại thiên hạ. gây ra sóng gió, sau đó đánh chết một trăm lẻ tám tộc nhân thành niên của ta, moi tim rút gân chúng, cuối cùng chỉ chừa lại cho chúng ta tám ấu long.

- Từ đó về sau, Bạch Kim Long tộc chúng ta hoàn toàn suy sụp, làm sao ta có thể quên được đại ân như vậy.

Giọng Long Hoàng vô cùng lạnh lẽo, mối thù này khắc cốt ghi tâm, Dư Tắc Thành chỉ có thể lắc lắc đầu:

- Thì ra như vậy, mối thù này ta sẽ tiếp, ngươi đừng vọng tường báo thù, kiếm pháp của ngươi còn kém rất xa. Đừng nói là phi thăng Tiên giới, cho dù là ở nhân gian, trước mặt ta, ngươi cũng không thể chịu nổi một đòn.

Đông Hải nói:


- Ta biết mình còn kém xa lão, bất quá ta có thể tìm ngươi. Ngươi chính là đồ tử đồ tôn của lão, hãy lấy một ít lợi tức trên người ngươi đã.

- Ngươi được xung thiên hạ đệ nhất nhân, ta được xung Long tộc đệ nhất kiếm, đánh khắp Thương Khung hài vô địch thủ. Chúng ta có thể thử xem rốt cục ai có thể giữ được danh hiệu đệ nhất nhân này.

Dư Tắc Thành nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

- Long tộc đệ nhất kiếm ư? Thấy ngươi cũng là kiếm tu, có lẽ trận chiến năm xưa đã có ảnh hưởng rất nặng nề với ngươi, cho nên ngươi mới tu theo Kiếm Đạo. Cũng vì nguyên nhân này, lực Thần Uy của ngươi biến hóa đến cuối cùng giống hệt như thanh đoàn kiếm trước ngực áo bảo của Kiếm Lão Nhân, có phải vậy không?

Đông Hải gật gật đầu:

- Đúng vậy, tộc nhân của ta đã chết dưới thanh đoàn kiếm này của lão. Lực lượng hùng mạnh như vậy, cho dù ta hận lão thấu xương, nhưng cũng không thể không bội phục.

Trong lúc còn đang nói, kiếm khí tụ tập vào tay y, hóa thành một Thanh Đồng kiếm hình rồng dài ba thước. Y tiện tay run lên, thân Thanh Đồng kiếm giống như nước biển xanh biếc bập bềnh. Giữa tiếng kiếm ngâm ong ong, một bạch kim long ẩn trong thân kiếm vùng vẫy uốn lượn, dường như muốn xông ra khỏi thân kiếm.

Nhất kiếm sinh, vạn kiếm khởi, rất nhanh trước sau người Long Hoàng không ngừng xuất hiện rất nhiều Thanh Đồng kiếm. Chỉ trong thoáng chốc, đã có tới hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm như vậy.

Dư Tắc Thành vẫn đứng yên bất động, nhìn phi kiếm đối phương dần dần hiện ra, cho đối phương có thời gian thong thà chuẩn bị.

Thình lình Đông Hải chỉ thẳng Dư Tắc Thành, quát lớn:

- Cảm tạ ngươi đã cho ta thời gian hình thành sát trận, ngươi sẽ phải trả giá vì sự ngông cuồng kiêu ngạo này.

Thình lình hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm đánh về phía Dư Tắc Thành, hóa thành hàng ngàn hàng vạn đạo hào quang. Kiếm quang trong suốt thâm thúy, khí lạnh thấu xương, mang theo khí tức hủy diệt hết thảy chém về phía Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành giơ tay lên vạch một cái, bạo phát kiếm khí. Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, nghênh đón phi kiếm của đối phương.

Dư Tắc Thành phóng xuất kiếm quang, hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng dài ngàn trượng, mang theo tiếng sấm trầm thấp hết sức kinh người, quét ngang qua thiên địa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui