Tiên Ngạo

Thúy Ngọc Nương Tử nhìn cây hoa kia, cây hoa lập tức biến hóa rất nhanh. Tám đóa hoa kia biến thành những màu sắc khác nhau, căn cứ vào màu sắc mà mỗi đóa như vậy có được tiên năng khác nhau. Những loại tiên năng này không kém gì tiên năng Huyết Cương hay Tử Ảm, khiến cho cả cây hoa biến hóa hoàn toàn, nhìn qua có vẻ xinh đẹp vô cùng quái dị.

Thúy Ngọc Nương Tử nói:

- Đây là điểm khác biệt giữa Tiên Nhân phổ thông và Tiên Chủ. Khi nào ngươi có thể chế tạo ra được vật chất có được tiên năng đặc thù như vậy, lúc ấy ngươi đã trở thành Tiên Nhân chân chính, có thể xây dựng Tiên quốc của mình.

- Cái gọi là Cổ Tiên thuật, Luyện Tiên thuật, ý nghĩa tồn tại của chúng chính là giúp cho ngươi có được năng lực này. Điếm khác nhau giữa chúng chính là khác nhau giữa cách thức khống chế sử dụng tiên thuật mà thôi.

- Cổ Tiên lấy chế tạo Tiên Linh làm căn bản. Luyện Tiên lấy tế luyện các loại tiên vật làm hạch tâm. Hiện tại ta dạy ngươi cổ Tiên thuật trước, mỗi một loại tiên thuật trong đó chính là...

Thình lình trong tay Thúy Ngọc Nương Tử xuất hiện một tờ giấy trắng, sau đó trên tờ giấy xuất hiện một điểm đen nhỏ bé mà yếu ớt.

Thúy Ngọc Nương Tử nói tiếp:

- Mỗi loại tiên thuật giống như một điểm đen trên tờ giấy trắng này, thông qua ngươi không ngừng học tập...

Lúc này điểm đen không ngừng lan ra, dần dần bao phủ cả tờ giấy trắng.

-... Dần dần vô số tiên thuật tụ tập lại với nhau, sau đó tự mình lãnh ngộ, biến cả tờ giấy trắng thành đen. hoàn toàn lãnh ngộ được ảo diệu của tờ giấy này.

- Cái gọi là ảo diệu của tờ giấy này chính là cách chế tạo ra vật chất có được tiên năng đặc thù như ta vừa nói. Sau khi nắm được phương pháp này, ngươi sẽ có tư cách lập Tiên quốc của mình, trở thành Tiên Nhân chân chính.

Cách dạy đơn giản dễ hiểu mà hiệu quả như vậy, hai mươi vạn Tiên tệ không uổng chút nào, Dư Tắc Thành gật đầu tô vẻ đã hiểu.

Thúy Ngọc Nương Tử nói tiếp:

- Ngươi đã hiểu được đạo lý này, chúng ta bắt đầu học. Chúng ta bắt đầu biến hóa tiên trùng đơn giản bình thường nhất trở thành Tiên cổ. Trùng hóa cổ, thật ra chỉ là khiến cho tiên trùng bình thường có được tiên năng đặc thù, cũng chính là bản mệnh Tiên Khí của ngươi.

- Được rồi, đây là tiên trùng phổ thông nhất của Tiên Giới chúng ta, đâu đâu cũng có, Minh Thiền (ve), đây là nội dung học của chúng ta hôm nay.

- Thật ra tiên thuật chủ yếu có hai phương diện, thứ nhất là nguyên, thứ hai là pháp, hai thứ hợp lại, tiên thuật tức thành.

- Cái gọi là nguyên, chính là tài liệu cơ bản để thi triển tiên thuật. Tiên thuật trùng hóa cổ này, nguyên gồm có hai phương diện, thứ nhất chính là tiên trùng này. Đây là vật chất cơ bản nhất, thứ hai là tiên năng đặc thù rót vào tiên trùng, bản ngã Tiên Khí của ngươi.

- Theo cảnh giới ngươi nâng cao, tương lai cần vật chất càng ngày càng ít. bởi vì chỉ cần có Tiên Khí là có thể hóa sinh ra hết thảy.

- Đây là nguyên.

- Cái gọi là pháp chính là phương pháp thực hành, dao động tiên thuật, quá trình vận chuyển pháp thuật, chuyển hóa nguyên thành công.

- Nguyên và pháp này thiếu một thứ cũng không được, hỗ trợ lẫn nhau, Chỉ có hai thứ gom đủ, tiên thuật mới có thể thành công.

- Được rồi, chúng ta bắt đầu, hãy tập trung chú ý, dùng bản ngã Tiên Khí của ngươi chậm rãi chuyến hóa theo dao động, nâng cao độ tinh thuần của Tiên Khí... Giỏi, giỏi lấm, không ngờ chỉ một lần đã thành công.

- Được rồi, bây giờ rót Tiên Khí của mình vào trong ve kia... Đúng... đúng rồi, giữ nguyên tần suất như vậy... Giỏi... giỏi lấm, đã thành công. Ngươi hãy nhớ kỹ cảm giác này, đây là Cổ Tiên thuật trùng hóa cổ.

- Được rồi, bây giờ chúng ta tiến hành bước thứ hai, luyện Tiên cổ Minh Thiên này trở thành Thiên Quang Minh Thiền, khiến cho nó có thể phát ra ánh sáng nhật nguyệt, chiếu sáng cho Tiên Nhân phố thông.


- Thuật này...

Dư Tắc Thành bắt đầu miệt mài học tập, lần này học một hơi hết một ngày đêm. Nơi đây Dư Tắc Thành được tiếp xúc với hệ thống tiên thuật của Tiên Giới hết sức bài bàn, không khỏi bị các loại tiên thuật này thu hút.

Trước kia hắn chỉ là người mù sờ voi, mày mò tự luyện. Hiện tại sau khi được học tập có hệ thống, tầm mất Dư Tắc Thành được mở rộng rất nhiều, số Tiên tệ trà học phí lần này hoàn toàn xứng đáng.

Sau một ngày đêm, Thúy Ngọc Nương Tử kết thúc truyền thụ, Nàng sợ Dư Tắc Thành không thể nắm hết quá nhiều kiến thức trong thời gian ngắn ngủi như vậy. Bèn bảo Dư Tắc Thành ra ngoài tự học, một ngày sau sẽ dạy tiếp.

Dư Tắc Thành thi lễ đệ tử, cáo biệt Thúy Ngọc Nương Tử. Thúy Ngọc Nương Tử dốc túi truyền nghệ, chỉ bằng vào một điểm này, đáng để Dư Tắc Thành tôn kính.

Dư Tắc Thành ra khỏi cổ Tiên tổng hội, không khỏi mỉm cười. Sau một ngày đêm, thiếu niên điều khiển tiên xa vẫn còn ở bên ngoài chờ đợi.

Hắn không nói gì, chỉ lẳng lặng đi tới chỗ thiếu niên, tiến vào trong xe:

- Đi, tìm một lữ quán nghi chân, ta muốn nghỉ ngơi.

Thiếu niên nói:

- Được, tới Tiêu Tương quán đi, hoàn cảnh ở đó không phức tạp, thức ăn ngon, quan trọng là sạch sẽ.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. thiếu niên lập tức nở một nụ cười vui sướng, điều khiển Tam Đầu Hỏa Phượng chạy nhanh đi.

Dư Tắc Thành ngồi trong xe nhắm mắt lại, nhớ lại tất cả những gì mình vừa học, tiến hành quy nạp tổng kết.

Không lâu sau, thiếu niên đã kéo xe tới Tiêu Tương quán. Không chờ Dư Tắc Thành xuống xe, y đã vào trong an bày chỗ nghi thức ăn cho Dư Tắc Thành. Tuy rằng thiếu niên này chưa lớn lấm, nhưng hành sự linh hoạt, an bày hết thảy vô cùng thỏa đáng. Cũng không cần Dư Tắc Thành phải trả tiền đặt cọc, thiếu niên lấy Tiên tệ mà Dư Tắc Thành cho y ra đặt phòng.

Dư Tắc Thành tiến vào nơi ở của mình, là một biệt viện, quả nhiên trong này sạch sẽ. Giữa sân viện có một gốc thanh tùng, dưới tàng cây có một chiếc ghế nằm. còn có quạt hương bồ, có cảm giác như đang ở nhà mình vậy.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, nói với thiếu niên:

- Ngươi tên gì?

Thiếu niên cung kính đáp:

- Ta là Tuyết Giang Lăng.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Sáng sớm ngày mai, ta sẽ đi xe ngươi tới cổ Tiên tổng hội.

Thiếu niên gật đầu:

- Được rồi, nhất định ta sẽ tới.

Dư Tắc Thành không nhìn y nữa, tiến vào phòng, cảm ngộ những gì mình vừa học được.


Cứ như vậy, một ngày trôi qua rất nhanh. Sáng sớm hôm sau, thiếu niên kia đã chờ sẵn trước cửa Tiêu Tương quán. Hôm nay y cố ý rứa xe vô cùng sạch sẽ.

Dư Tắc Thành tới chỗ Thúy Ngọc Nương Tử tiếp tục học tập tiên thuật.

Cổ Tiên thuật chú trọng gây giống, chế tạo các loại Tiên Linh, tiến hành dung hợp nuôi dưỡng chúng, vạn cố sinh nhất, biến không có khả năng thành có khả năng.

Luyện Tiên thuật chú trọng tế luyện vạn vật, chiết xuất tinh hoa, luyện hóa tất cả tiên bảo.

Dần dần trong quá trình học tập, Dư Tắc Thành bỏ qua cổ Tiên thuật, tập trung hết tinh lực vào Luyện Tiên thuật.

Dư Tắc Thành rất thích tu luyện Luyện Tiên thuật. Luyện Tiên thuật này do Thúy Ngọc Nương Tử truyền thụ, tông cộng có mười ba nhánh, bao gồm đào bởi, phân giải, lấy ra, hấp thu. tinh túy, tập hợp, sửa đổi, tế luyện, đúc luyện, phụ pháp, chiết xuất, chuyển hóa, hợp thành.

Đào bởi, là đào các loại tài liệu tự nhiên trong thiên địa Tu Tiên Giới, tìm kiếm các loại nguyên liệu mà mình cần.

Phân giải, sau khi có được các loại tài liệu, bắt đầu phân giải chế tạo các loại nguyên liệu mà mình cần.

Lấy ra, hấp thu. tinh túy, tập hợp, tức là dùng các phương pháp thu thập nguyên liệu khác nhau để lấy tinh hoa từ trong nguyên liệu.

Sửa đổi, tế luyện, đúc luyện, phụ pháp, chiết xuất, chuyển hóa, hợp thành, là quá trình biến nguyên liệu thành tiên bảo.

Mười ba nhánh của Luyện Tiên thuật này hợp thành hệ thống, hỗ trợ phối hợp với nhau.

Dư Tắc Thành dốc biết bao tâm huyết vào Luyện Tiên thuật này. Hắn có được Sinh Ly tiên nhãn. Tạo Hóa tiên nhãn, đã có sẵn ưu thế từ đầu, nhờ có hai tiên nhãn này trợ giúp, Dư Tắc Thành học Luyện Tiên thuật vô cùng nhanh chóng. Ba tháng sau, Dư Tắc Thành đã học hết tiên thuật Luyện Tiên của Thúy Ngọc Nương Tử.

Lúc này Thúy Ngọc Nương Tử không còn gì về Luyện Tiên thuật để dạy cho Dư Tắc Thành nữa. chỉ có thể chấm dứt quá trình dạy Luyện Tiên thuật.

Đối với tốc độ học tập nhanh chóng của Dư Tắc Thành. Thúy Ngọc Nương Tử hết sức giật mình, tốc độ nhanh như vậy hoàn toàn ra ngoài dự liệu của nàng.

Tuy rằng Dư Tắc Thành đã học hết Luyện Tiên thuật, nhưng còn chưa đạt tới cảnh giới nhiễm đen cả tờ giấy trắng như Thúy Ngọc Nương Tử đã nói. Chỉ có đạt tới cảnh giới như vậy, hắn mới có thể nắm được tiên thuật cấp Tiên Chủ, có thể sáng tạo ra Luyện Tiên thuật của riêng mình. Không biết vì sao Dư Tắc Thành vẫn còn vướng chút chướng ngại, mãi không thể đột phá được bình cảnh.

Những tiên thuật mà Thúy Ngọc Nương Tử biết, Dư Tắc Thành đã tinh thông toàn bộ, nhưng hắn vẫn không thể tiến thêm bước cuối cùng. Rốt cục Thúy Ngọc Nương Tử đưa ra hai biện pháp cho Dư Tắc Thành lựa chọn, đê có thể nhờ nó mà đột phá bình cảnh Luyện Tiên thuật.

Thứ nhất chính là tiếp tục học tập, đến chỗ những người khác học tập, thêm một ít mực lên tờ giấy trắng, để có thể nhiễm đen nó hoàn toàn.

Nhưng Dư Tắc Thành đã học được cơ bản, muốn học thêm nhiều nội dung khác, vậy phải học tiên thuật mới.

Tiên thuật là do hai phần nguyên và pháp tạo thành. Tỷ như Dư Tắc Thành muốn tế luyện một thanh Kiếm tiên, đầu tiên phải tìm được tài liệu luyện chế, còn phải có bản ngã Tiên Khí để tế luyện, đây là nguyên.

Kế tiếp chính là pháp, dựa theo phương pháp luyện kiếm trên bàn mẫu kiếm được ghi lại, dần dần tu luyện, mới có thể luyện ra được Kiếm tiên.

Bàn mẫu các loại tiên bảo này được gọi là pháp, cũng được gọi là bàn mẫu luyện chế, giá của nó đắt tới mức kinh người, mấy ngàn, mấy vạn Tiên tệ cũng có, rất hao tốn Tiên tệ, mất nhiều hơn được.

Thật ra hiện tại Dư Tắc Thành đã nắm được căn bản. chỉ cần lãnh ngộ được Luyện Tiên thuật của cảnh giới Tiên Chủ, không cần tới bàn mẫu luyện chế cũng có thể nghịch chuyển thôi thúc Tiên Khí. tự mình luyện chế tiên bảo.

Biện pháp thứ hai chính là khổ tu một trong mười ba nhánh của Luyện Tiên thuật, lấy đó làm điểm gốc, khổ tu cho tới khi đột phá cảnh giới. Sau đó có thể dùng nó để dẫn động những tiên thuật nhánh khác để cảm ngộ Tiên Đạo, đột phá cảnh giới Tiên Chủ.


Dư Tắc Thành chọn con đường thứ hai, hắn chọn phương pháp phân giải, bởi vì hắn rất thích pháp này.

Trong đó ngoại trừ diệu dụng của Sinh Ly tiên nhãn, quan trọng hơn là nếu tu luyện theo phương pháp này, Dư Tắc Thành có thể tôi luyện kiếm khí của bản thân mình, có cảm giác vô thượng Kiếm Tâm, mà bản ngã Tiên Khí khí Tiên Phong của hắn làm theo phương pháp này là thích hợp nhất.

Bất kể là tài liệu gì của Tiên Giới, dưới kiếm khí của hắn cũng phải sụp đổ, hắn có thể phân giải thoải mái nhẹ nhàng, hết sức thành thạo.

Thuật phân giải của Dư Tắc Thành tiến bộ rất nhanh, tới nỗi Thúy Ngọc Nương Tử phải hết lời khen ngợi, công khai cho biết nhánh phân giải trong Luyện Tiên thuật của Dư Tắc Thành đã vượt xa mình. Hơn nữa còn chính thức đưa ra lời mời với hắn. nếu hắn muốn xây dựng Tiên quốc, bảy vị Thành chủ của thành Thiên Phủ có thể cung cấp hết thảy trợ giúp cho hắn. Truyện Tiên Hiệp -

Nếu Dư Tắc Thành có thể xây dựng Tiên quốc của mình trong thành Thiên Phủ, vậy hắn sẽ là vị Thành chủ thứ tám. hưởng thụ hết thảy đãi ngộ như bảy vị Thành chủ khác.

Bất quá Dư Tắc Thành thoái thác không nhận, thành Thiên Phủ chỉ là khởi điểm của hắn. mục tiêu của hắn là Ma Di Thiên nằm ở Đông Phương Tiên Giới.

Trong quá trình tu luyện sau này, Dư Tắc Thành hoàn toàn buông bỏ học tập cổ Tiên thuật, dốc lòng tập trung vào thuật phân giải của Luyện Tiên thuật. Như vậy đã thoát khỏi thân phận đệ tử nơi này, Thúy Ngọc Nương Tử tìm công tác cho hắn.

Biển cả mênh mông xây nên thành Thiên Phủ, biển này thông với rốn biển của Huyền Đài Bình Dục Thiên. Đương nhiên như vậy phòng thủ là vô cùng kiên cố, nhưng một năm có vài

lần nước lên. các loại hải thú xông ra khỏi rốn biển, bọn chúng gây nên sóng gió trong biển, làm lung lay nền tàng của thành Thiên Phủ.

Mỗi tháng, thành Thiên Phủ đều tổ chức cho các tiên vệ trong thành ra biển bất các loại hải thú khổng lồ này, để chúng không phá hỏng nền thành Thiên Phủ.

Đây là một trong những ích lợi của thành Thiên Phủ, sờ dĩ thành Thiên Phủ có thể phát triển được như ngày nay, cũng nhờ vào điểm này rất nhiều.

Như vậy vừa có thể tôi luyện các chiến sĩ tiên vệ của thành Thiên Phủ, lại có thể bất được vô số hải thú. tìm được rất nhiều tài liệu quý hiếm dưới biên, phát triến thành Thiên Phủ.

Mỗi tháng đều có rất nhiều Thiên Tiên võ già ở Huyền Đài Bình Dục Thiên cố ý tới đây nộp phí. tham gia vào hàng ngũ bất hải thú.

Mỗi lần bất hải thú xong, hay thu thập tài liệu dưới đáy biển, chúng đều ở trạng thái nguyên thủy, cần phải có chuyên gia phân giải tinh hoa trong hải thú, mới có thể lấy được nguyên liệu hữu dụng bên trong tài liệu này cho Tiên Nhân luyện pháp. Mà chuyện này cần có Đại sư nắm được tiên thuật phân giải cao cấp.

Đại sư như vậy toàn là những Tiên Nhân dưới cảnh giới Tiên Chủ, mắc kẹt ở đó không thể đột phá. cũng giống như Dư Tắc Thành.

Những Đại sư như vậy có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Thông thường bất một loại hải thú. bọn họ phân giải sẽ nhận được ích lợi nhiều gấp trăm lần người thường phân giải.

Được Thúy Ngọc Nương Tử đề cử, Dư Tắc Thành tham gia vào hàng ngũ Đại sư phân giải này.

Dư Tắc Thành dựa vào Sinh Ly tiên nhãn và khí Tiên Phong của mình, phân giải các loại hải thú. tài liệu, thành công đạt được vượt xa mong đợi, lập tức được người khác khen ngợi và thừa nhận.

Dần dần Dư Tắc Thành nổi danh về phương diện này, đi tới đâu cũng có người cung kính gọi Đại sư. Mỗi lần tới kỳ nước lên, vô số tiểu đội thám hiểm tới gặp Dư Tắc Thành, cầu xin hắn phân giải hải thú cho bọn họ.

Như vậy ở thành Thiên Phủ này, Dư Tắc Thành có được kế sinh nhai vĩnh viễn, có được tài liệu xài hoài không hết, nhờ đó tu luyện tiên thuật phân giải này.

Ngày hôm ấy, Dư Tắc Thành ngồi xe của Tuyết Giang Lăng đi tới cổ Tiên tổng hội, lúc xuống xe chợt lên tiếng nói:

- Tuyết Giang Lăng, ngươi theo ta đã ba tháng qua, cần cù nhẫn nại, cũng khá thông minh. Ta cho ngươi một cơ hội, sau này hãy theo ta làm việc.

Tuyết Giang Lăng nghe vậy vô cùng vui sướng, khổ cực ba tháng rốt cục cũng được đền đáp, vội vàng nhận lời.

Dư Tắc Thành nói tiếp:

- Lần này ngươi hãy theo ta vào, chọn một môn Tiên hệ mà ngươi muốn học, ta sẽ trả tiền cho ngươi học hết sơ cấp.

Muốn học hết một môn Tiên hệ sơ cấp, phí báo danh hội viên, học phí tổng cộng tối thiểu cũng hết một vạn Tiên tệ, Tuyết Giang Lăng nghe vậy kinh ngạc sững sờ. Y biết đây là một cơ hội, nhưng không ngờ lại xuất hiện trước mặt mình dễ dàng như vậy.

Y tỏ ra vô cùng kích động không nói nên lời, chợt như nhớ lại chuyện gì, vội nói:


- Đại nhân, có một chuyện ta phải nói rõ ràng, phụ thân ta được xung Huyết Đồ Phu. là Vô Huyết Tiên Chủ Tuyết Vô Cực, ta là đứa con thứ hai ngàn ba trăm sáu mươi bảy của lão.

- Mười năm trước, Tiên quốc của lão bị Tiên quốc khác tiêu diệt, mẫu thân mang theo ta trốn tới nơi này, chúng ta được đệ lục Thành chủ Tử Yên Tiên Tử che chờ. Chuyện này ta phải nói rõ ràng, tránh cho tương lai có người mượn cớ tới gây phiền phức cho chúa công ngài.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Ta không cần biết Huyết Đồ Phu. Vô Huyết Tiên Chủ là ai, chuyện của ta, không ai có thể nhúng tay vào. Chỉ cần ngươi làm việc trung thành cho ta, không phản bội ta, ai dám tìm ngươi gây chuyện, ta sẽ đứng ra giải quyết thay ngươi, không để bất cứ ai bất nạt ngươi.

- Đúng rồi, ngươi có muốn báo thù thay phụ thân mình không, ta sẽ không lo tới chuyện này, hết thảy ngươi phải dựa vào chính mình.

Tuyết Giang Lăng lắc đầu:

- Tuy rằng lão sinh ra ta, nhưng lão không hề xem ta là con, từ lúc ta ra đời, chưa từng gặp mặt lão.

- Lão cưỡng bức mẫu thân ta, sau còn ban mẫu thân ta cho thị vệ thủ hạ. Ta bất quá chỉ là một trong hai ngàn ba trăm sáu mươi bảy đứa con của lão. Chuyện báo thù là chuyện lớn. hay là đê cho những đứa con khác của lão làm đi.

Sau đó Tuyết Giang Lăng cung kích vái dài sát đất:

- Bái kiến chúa công.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. rốt cục hắn đã thu tên tiểu đệ đầu tiên trên Tiên Giới.

Bên trong tĩnh thất, một con hài ngư màu trắng bạc dài chừng ba mươi trượng đang nằm trên một chiếc bàn dài. Cá này toàn thân đầy vầy bạc, trông như kim tinh, đây là Bạch Ngân Long, một trong những động vật hùng mạnh nhất trong biển cả.

Trong số hàng chục vạn chiếc vảy bạch kim toàn thân cá này, có tám mươi mốt chiếc vảy ngược tốt nhất, là tài liệu tối hào đê luyện chế tiên giáp. Trong đó còn có ba chiếc vây nhọn, cùng đuôi của nó, cũng là tài liệu luyện chế tiên bảo tốt nhất.

Bạch Ngân Long có thể biến hóa thành mười một hình dạng khác nhau, cho nên những tài liệu quý giá này không nằm ở vị trí cố định. Chỉ cần sơ ý làm tổn hại một chút, Tiên Khí sẽ bị tan mất. Muốn phân giải thu lấy những tài liệu này, cần phải có tu vi Luyện Tiên thuật phân giải cực cao.

Dư Tắc Thành đi tới trước bàn. nhìn Bạch Ngân Long này không chớp mất.

Phía sau hắn còn có bốn, năm Tiên Nhân, đang nhìn Dư Tắc Thành chăm chú với dáng vẻ nôn nóng. Vì Bạch Ngân Long này, bọn họ đã hao tốn biết bao tâm huyết, còn tổn thất hai vị huynh đệ. số tiền vay mượn và phí mai táng lớn đến nỗi bọn họ cảm thấy ngạt thở, hiện tại sinh tử tồn vong đều nằm trong tay Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành nhìn Bạch Ngân Long một lúc, sau đó gật gật đầu, lập tức mấy người phía sau thở ra một hơi thật dài.

Dư Tắc Thành giơ tay nhẹ vuốt Bạch Ngân Long một cái, động tác của hắn hết sức mềm mại dịu dàng, không hề giống như đang phân giải mổ xè. Dường như hắn đang sợ làm hỏng một chiếc vảy của nó, dường như hắn đang vuốt ve thân thể của một mỹ nhân thân không mảnh vài.

Quá trình phân giải của Dư Tắc Thành nhìn bề ngoài hết sức ung dung nhẹ nhàng. Nhưng từ đầu chí cuối, Dư Tắc Thành không hề dừng tay, tay hắn không rời khỏi thân cá, thủy chung vẫn duy trì tốc độ đều đều.

Khí Tiên Phong tuôn ra ảo ạt, tiên nhãn hắn hơi hé mờ, Sinh Ly tiên nhãn toát ra thanh quang.

Động tác của hắn nhẹ nhàng lưu loát như nước chày mây trôi, thành thạo vô cùng. Sau một lúc, Dư Tắc Thành dừng tay lùi lại, Bạch Ngân Long trên bàn vẫn không có thay đổi gì so với trước. Thình lình Dư Tắc Thành đập bàn một cái thật mạnh, quát lớn:

-Khai!

Lập tức thân Bạch Ngân Long khẽ động, phân giải ngay tức khắc, biến thành một đống tài liệu. Những thứ có giá trị nhất như vảy ngược, vây, đuôi đã bị phân giải tách rời hoàn toàn, hơn nữa Tiên Khí trong đó không hề tổn thất một phân nào.

Lập tức đám Tiên Nhân phía sau Dư Tắc Thành vui mừng hô hóa. Lần này có lời rồi, không hề tổn thất chút nào cả, vấn đề gì cũng có thể giải quyết.

Nhưng sắc mặt Dư Tắc Thành vẫn không thay đổi, vẫn còn thiếu một chút, không thể đột phá được bình cảnh.

Phân giải Bạch Ngân Long thu được phí là ba ngàn Tiên tệ, Tuyết Giang Lăng bước tới thu lấy. Đối phương vì tô lòng cảm kích Dư Tắc Thành không đê lãng phí chút Tiên Khí nào, cho nên thường thêm cho Dư Tắc Thành mười tám chiếc vảy ngược của Bạch Ngân Long. Bao nhiêu đó trị giá chín trăm Tiên tệ, Tuyết Giang Lăng nhất nhất thu hồi.

Giữa tiếng cảm tạ vang lên không ngừng, Dư Tắc Thành dẫn theo Tuyết Giang Lăng rời khỏi, đi tới chỗ phân giải kế tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận