Tiên Ngạo

Tam Nhãn nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành, nói:

- Dư Tắc Thành, ngươi cũng không có tọa kỵ, chúng ta đang thừa một sợi tiên tác, kéo ngươi trở về cũng được rồi.

Trong ngôn ngữ có một loại cảm giác cao cao tại thượng nói không nên lời đập thẳng vào mặt.

Tam Nhãn này không biết vì sao, từ ban đầu đã có địch ý đối với Dư Tắc Thành, nhiều lần muốn hạ thủ sau lưng, về sau đều bị Thập Thất ngăn cản. biết hạ thủ vô vọng liền trở nên chanh chua, chiếm chút tiện nghi ngoài miệng lưỡi.

Sáp Sí Phi Hổ dưới người hắn bộ dáng giống như chủ nhân, cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo, liếc xéo nhìn Dư Tắc Thành không có tọa kỵ, quả thật là người nào thú nấy.

Dư Tắc Thành lắc đầu, nói:

- Không cần, tọa kỵ ư? Hình như ta cũng có một cái.

Nói xong, hắn lấy ra mã tiên kia, rót vào trong đó bản ngã Tiên Khí của mình. Dưới Tiên Khí của Dư Tắc Thành kích thích, mã tiên run lên. nhất thời tiêu tán. sau đó phía xa vang lên một tiếng kêu khẽ.

Tiếng kêu khẽ này là tiếng hí của tuấn mã, sau đó tiếng chân truyền đến, một con phi mã ở trên không hạ xuống.

Phi mã này trắng nõn không gì sánh được, thân thể hình giọt nước, tràn ngập lực lượng, xem qua liền làm cho người ta vô cùng vui vẻ.

Cánh của phi mã trắng nõn này nhẹ nhàng vũ động, theo vũ động của nó, ở xung quanh phi mã có Tiên Khí hệ Phong vô tận lưu chuyên, làm cho nó càng thêm mềm mại, càng thêm tuấn kiều, làm cho người ta yêu thích nói không nên lời.

Trên trán phi mã có một chiếc độc giác chừng bảy tấc, trên độc giác kia lóe lên lôi điện, vừa nhìn liền biết có thể phát ra lôi điện đáng sợ, ngoại trừ điện quang này, trên độc giác kia còn có chút kim quang lóe ra, người khác không biết đó là cái gì. nhưng Dư Tắc Thành trong lòng hiểu được, đó chính là Kim Duệ kiếm khí. khí Tiên Phong của mình truyền đến trên người phi mã này dẫn phát dị biến.

Phi mã này vừa ra, ba con tọa kỵ đứng ở bên cạnh Dư Tắc Thành ngạo thị đối phương, ở dưới ánh mất ngạo nghễ của nó, Kỳ Lân kia hơi lui về phía sau, Sáp Sí Phi Hố hoàn toàn bị khí thế của phi mã chấn nhiếp, toàn thân không ngờ trở nên run rầy, suýt chút nữa hất Tam Nhãn rơi khỏi lung.

Tiên giới này quả nhiên khác với nhân gian. Kỳ Lân và lão hổ không ngờ sợ ngựa. xem ra phi mã này phải cao cấp hơn tọa kỵ của đối phương vô số lần.

Dư Tắc Thành mỉm cười, xoay người lên phi mã, nói:

-Đi.

Phi mã hí lên một tiếng, trong nháy mắt bay lên không, bay về phía trời xanh, tốc độ này thực sự là nhanh như thiểm điện, ngự phong mà đi.

Tam Nhãn xanh cả mặt nhìn Dư Tắc Thành, sau đó hung hăng đá cho tọa kỵ của mình một cước, nói:

- Đồ vô dụng.

Mọi người phi không mà lên, dưới sự chỉ dẫn của Thập Thất bay về phía tiên trấn xa xa, chính là tiên trấn theo như lời nói của Bạch thỏ kia.

Bốn người khống chế tọa kỵ của mình, nhanh như điện chóp, chạy đi rất nhanh.


Phi mã của Dư Tắc Thành tốc độ rất nhanh, phi mã cũng đã bao nhiêu năm không bay lượn trên bầu trời, càng bay càng hăng say, bỏ xa ba người đối phương.

Nhìn Dư Tắc Thành đi xa, Tam Nhãn oán hận nói:

- Thật là khốn kiếp, bao nhiêu lợi ích đều để hắn chiếm hết, Đại ca, lúc nào đó chúng ta nên làm thịt hắn. ngươi xem hắn tiểu nhân đắc chí. ta khinh.

Thập Thất không nói gì, Thiết Kiểm ngược lại nói:

- Tam đệ, trạng thái này của ngươi rất không tốt. dường như trời sinh ngươi đã không thích hắn. thấy hắn liền mang hận. trạng thái này giống như tổ tiên huyết cảm trong truyền thuyết, không nói vô duyên vô cớ tiếp lấy cừu gia này, loại tổ tiên huyết cảm này đối với sự tu luyện của ngươi cũng là ma chướng.

Lời này nói ra, Tam Nhãn sửng sốt, nói:

- Đúng vậy, không biết vì sao, ta nhìn thấy hắn trong lòng liền phẫn hận.

Tượng Ngao hóa thành tiểu cầu kia nói:

- Ta biết nguyên nhân, ta nhìn thấy hắn cũng là như vậy, ở trên người hắn có một loại cảm giác ta vô cùng sợ hãi, vô cùng chán ghét, một cảm giác giống như đám Kiếm Phong Tử hủy diệt quê hương của chủ nhân năm xưa.

Thập Thất gật đầu nói:

- Tổ tiên của Tiên giới vạn tộc chúng ta phần lớn đều là Chân Tiên nhất tộc chế tạo, giữa Chân Tiên nhất tộc bọn họ cũng là cừu địch lẫn nhau, chinh chiến không ngừng, cho nên Tiên giới vạn tộc chúng ta rất nhiều đều là cừu địch trời sinh, cho dù đã tự lập môn hộ, cừu hận này cũng tiếp tục kéo dài tới.

- Ví dụ như Lam Ma Tiên tộc và Hồng Phát Tiên tộc kia, ví dụ như Viêm Tinh Tiên tộc và Thủy Linh Tiên tộc kia, đều là như vậy.

- Tổ tiên của Tam Nhãn trước đây nhất định là kẻ thù truyền kiếp với tổ tiên của hắn. thực ra cũng không nhất định là tổ tiên của hắn. có khả năng là những Tiên Nhân tổ tiên đồng nguyên đồng giới với hắn. loại cừu hận này truyền bá ở trong huyết mạch của ngươi, cho nên nhìn thấy hắn. trong lòng ngươi liền phẫn hận.

- Loại tổ tiên huyết cảm này nhất định phải khắc chế, nếu như ngay cả loại tổ tiên huyết cảm này đều không thể khắc chế, thì còn nói gì chuyện tu tiên, trở thành Tiên Chủ sẽ vĩnh viễn là một giấc mộng.

- Chúng ta không cầu tổ tiên phù hộ, thế nhưng cũng không bị bọn họ ảnh hưởng, chúng ta sống phải dựa vào chính mình, dùng hai tay của chính chúng ta, sáng tạo ra tiền đồ và gia viên của chính chúng ta.

Lời này nói ra, Dư Tắc Thành ở phía xa lén thăm dò bọn họ không khỏi gật đầu.

Thì ra là thế, thào nào Tượng Ngao này không lựa chọn mình làm chủ nhân của nó, bởi vì kẻ phá diệt Tiên quốc phế tích kia, đánh chết chủ nhân của nó chính là các tổ sư của Hiên Viên Kiếm Phái.

Nó bị Tiên Khí của mình làm bị thương, cầu này trời sinh mẫn cảm, cho nên có thể cảm giác được kiếm ý trong bản ngã Tiên Khí của mình, đối với mình có cừu hận trời sinh, không liều mạng với mình đã là không tồi rồi, cho nên mới không lựa chọn mình làm chủ nhân của nó.

Mặc dù khoảng cách mười ba vạn dặm. lộ trình xa xôi, thế nhưng tốc độ của tọa kỵ này đều rất nhanh, không đến năm canh giờ, mặt đất phía trước đã xuất hiện một thành trấn.

Dọc trên đường đi, toàn bộ mặt đất đều vô cùng hoang vắng, trong đó có chút phế tích tồn tại, thế nhưng rất nhiều nơi đều đã hoàn toàn hoang phế, không lâu sau toàn bộ sẽ biến thành hoang dã.


Nơi đây chính là Hóa Trần Chỉ Địa, nơi thấp nhất của Tiên giới, thực ra chính là nơi xử lý bụi bặm rác rười chồng chất của Tiên giới, tất cả kiến trúc rơi xuống nơi đây cuối cùng đều sẽ biến thành bụi.

Thành trấn kia liếc mất nhìn lại, chỉ có thể dùng hình thù kỳ quái để hình dung, vô số các loại kiến trúc khác nhau dựng ở trên thành trấn, phong cách khác nhau, lộn xộn lung tung, những kiến trúc này tám phần đều là thu lấy như vậy.

ở bên ngoài tiên trấn là một vòng cây cối, vây quanh toàn bộ tiên trấn, cây cối kia đều giống như thanh tùng, vây xung quanh tiên trấn lớn chừng mười dặm.

Sự tồn tại của tiên trấn toàn bộ dựa vào những cây cối kỳ dị này, chúng nó làm yếu bớt hiệu quả hóa trần (hóa bụi) của Hóa Trần Chỉ Địa, thậm chí còn có tác dụng hấp thu Tiên Khí. cho nên kiến trúc trong thành trấn mới có thể bảo trì hoàn chinh, những Tiên Nhân này mới có thể sống được ở đây, bằng không Hóa Trần Chỉ Địa này thực sự không phải địa phương Tiên Nhân có thể ở được.

Dưới sự dẫn dắt của Thập Thất, bốn người tiến vào thành trấn, đối với Thập Thất mà nói vô cùng quen thuộc đi tới một cái chợ náo nhiệt phức tạp, chỉ sang tay liền đem điện phủ này bán đi hết sức nhẹ nhàng.

Cuối cùng điện phủ này bán được ba trăm hai mươi Tiên tệ, vượt xa dự đoán của mấy người Thập Thất, khấu trừ thuế giao dịch của tiên trấn, Tiên tệ còn lại bốn người chia đều.

Sau khi chia đều. lại thêm thu nhập trước đây, trong tay của Dư Tắc Thành có tám mươi ba Tiên tệ.

Sau khi học được Không Tàng Vạn Vật, tám mươi ba Tiên tệ này đều chứa ở trong thân thể của mình, từ nay về sau không còn cảm giác đói nữa, Tiên Khí khuyết thiếu, Tiên tệ sẽ tự động phân giải bổ sung.

Điện phủ bán đi, Thập Thất nói: Truyện Tiên Hiệp -

- Tắc Thành hiền đệ, ngươi có tính toán gì không?

Dư Tắc Thành nói:

- Có người nói nơi đây có bến đỗ của Phi Thiên Tiên Luân, có thể đi tới tầng một của Tiên giới Huyền Đài Bình Dục Thiên, ta muốn đến Huyền Đài Bình Dục Thiên nhìn xem.

- Thực ra ở Tiên giới ta cũng có thân thích xa có thể dựa vào, ta muốn đi tìm bọn họ, không biết có thể thuận lợi tìm được hay không.

Mục đích của Dư Tắc Thành chính là đi Ma Di Thiên, tìm kiếm các sư tổ của sư môn.

- Đúng vậy, có người thân nương nhờ người thân, có bạn bè nương nhờ bạn bè, không biết thân thích của huynh đệ ở tầng Thiên giới nào?

Dư Tắc Thành nói:

- Có người nói ở Ma Di Thiên giới.

Lời này nói ra, nhất thời ba người Thập Thất sắc mặt biến đổi, giống như cười như không.

Thập Thất nói:

- Tắc Thành lão đệ, chúng ta bình thủy tương phùng, cũng coi như duyên phận, ca ca trước khi chia tay nói một câu. có lúc phải nghĩ thoáng một chút, ai cũng không dễ dàng, có lúc phải thông cảm cho bọn họ một chút.


Dư Tắc Thành không biết Thập Thất muốn nói gì, Tam Nhãn bên cạnh nói:

- Ma Di Thiên giới? Ha ha. đi tới ngươi sẽ biết chuyện gì.

Thập Thất nói:

- Huynh đệ, không cần học tiên thuật ở trong trấn, đến Huyền Nhai Bình Dục Thiên học đi, nơi đó mặc dù đắt một chút, thế nhưng chính quy an toàn.

- Cuối cùng khi đi, ca ca tặng ngươi một câu, trên Thiên giới mặc dù tốt, thế nhưng không dễ sống, nơi đó tất cả mọi thứ đều phải cần có Tiên tệ, trong mất ai nấy chỉ có Tiên tệ, nhớ kỹ nếu như sống không được như ý, vậy trở về đi, ca ca nơi này vĩnh viễn hoan nghênh ngươi.

Nói xong, ba người cáo từ Dư Tắc Thành, xoay người rời đi, Thập Thất này tính tình trung hậu, không cần biết hắn nói thật hay già, nghe xong làm cho người ta trong lòng ấm áp.

Ba người bọn họ đi vội vàng, Dư Tắc Thành biết bọn họ sốt ruột làm cái gì.

Khi đó Tượng Ngao và Thập Thất ký khế ước, Dư Tắc Thành có thể nhìn thấy tiếu ý trên mặt của Thập Thất. Tượng Ngao này là một bá chủ của phế tích di tích, đối với phế tích còn có những kiến trúc hoàn hảo không tổn hao gì rất rõ ràng, xem ra mấy tin tức này nó len lén truyền cho Thập Thất, cho nên Thập Thất mới có thể vui vẻ như vậy.

Mình chia tay với bọn họ, bọn họ nhất định trở lại, lại lần nữa thanh lý phế tích, nơi đó có vô số Tiên tệ chờ bọn họ, cho nên bọn họ mới vội vàng như vậy.

Dư Tắc Thành mỉm cười, chia tay bọn họ, bình thủy tương phùng, một duyên phận nho nhỏ, có lẽ kiếp này cũng sẽ không bao giờ gặp lại nữa, tán lạc ở trong ký ức, dạng kết cục hào tụ hào tán này dù sao so với đấu đến ngươi chết ta sống phải tốt hơn nhiều.

Dư Tắc Thành đi tới trạm dừng của Phi Thiên Tiên Luân, may mắn chính là ngày thứ hai đã có một Phi Thiên Tiên Luân đến đây, Dư Tắc Thành lập tức mua vé lên thuyền.

Một tấm vé đến Huyền Đài Bình Dục Thiên, khoang thấp nhất cần ba mươi Tiên tệ, khoang phố thông cần năm mươi Tiên tệ, khoang hạng nhất cần bảy mươi Tiên tệ.

Dư Tắc Thành không nói hai lời liền mua một vé của khoang hạng nhất, như vậy còn lại mười ba Tiên tệ, không phải Dư Tắc Thành không biết suy nghĩ. tiêu tiền xa xi, là bởi vì trong lòng hắn hiểu rõ, sớm có tính toán.

Một đêm bình an trôi qua, ngày thứ hai sắc trời sáng lên, Phi Thiên Tiên Luân xuất hiện, Dư Tắc Thành leo lên tiên luân, đi tới Huyền Đài Bình Dục Thiên, rời khỏi nơi hoang vắng này.

Phi Thiên Tiên Luân, đây là phi chu lớn nhất mà Dư Tắc Thành từng thấy qua, thân tàu hình giọt nước, dài chừng ba ngàn trượng, giống như một con cá mập trắng, dường như còn sống, uy vũ hung mãnh, vừa nhìn liền có cảm giác chấn động.

Dư Tắc Thành cầm vé tàu trên tay leo lên tiên luân, khoang hạng nhất tốn thêm bốn mươi Tiên tệ quả nhiên không uống phí. khoang phố thông sẽ phải đợi ở buồng nhỏ dưới đáy con tàu. mười người trong một phòng, ở trong đó nửa tháng mới có thể đi ra.

Mà khoang hạng nhất này, gian phòng mặc dù không lớn, thế nhưng là một gian một người độc lập, có thể tự do tới boong tàu ngắm cảnh, còn có một thành tiêu khiến cực lớn cho khách nhân chơi đùa.

Chân Tiên nhất tộc của Tiên giới khống chế Tiên giới, thế nhưng Chân Tiên nhất tộc bất kể là thế lực Tiên tộc, hay là Nhân tộc phi thăng, nhiều đến đâu cũng là có hạn. so sánh với vạn ức Tiên Nhân của Tiên giới vạn tộc là quá thưa thớt.

Tầng dưới chót chân chính của Tiên giới là Tiên Nhân phổ thông của Tiên giới vạn tộc kia, bọn họ là vô số Tiên Linh của Chân Tiên Nhân tộc chế tạo vứt bỏ, còn có vô số Tiên Nhân các giới của hạ giới nhập cư trái phép, sinh sôi này nở phát triển lên.

Những người này mới là cơ sở tầng chót của Tiên giới, lý tường của bọn họ chính là mờ Tiên quốc, trở thành Tiên Chủ, thế nhưng xác suất có thể thành công cũng chỉ có một phần triệu vạn. mặc dù rất nhiều Tiên Nhân phổ thông liều mạng tu luyện, thế nhưng thiên phú có hạn, cơ hội xa vời.

Những Tiên Nhân có tư chất giống như vậy sẽ không tu luyện, đem tinh lực tập trung ở địa phương khác, ví dụ như kiếm Tiên tệ, ví dụ như du ngoạn chơi đùa, như vậy xem ra không có gì khác với phàm nhân của nhân gian.

Thực ra đây là một loại ánh xạ, cái gọi là Chân Tiên nhất tộc kia chính là người tu tiên của thế giới Thương Khung, mặc dù thành tiên, thế nhưng quá khứ sinh hoạt của bọn họ trải qua thời khắc đều ảnh hưởng bọn họ, bất tri bất giác, dần dần đem tất cả của thế giới Thương Khung chiếu lên Tiên giới này.

Thực ra Phi Thiên Tiên Luân này chỉ phi hành ở giữa Hóa Trần Chỉ Địa và Huyền Đài Bình Dục Thiên, cái gọi là khoang hạng nhất chăng là gì. Hóa Trần Chỉ Địa là đống rác lớn của Tiên giới, địa phương của tầng dưới chót, có thể có mấy phú ông.


Thông qua thái độ của những thuyền viên trên thuyền này là có thể nhìn ra, mặc dù khách khách khí khí. thế nhưng trong cốt tủy có một loại khinh thường, một loại miệt thị trong cốt tủy, đây là một loại cảm giác cao cao tại thượng, cũng là một loại bảo vệ bản thân bất đắc dĩ.

Tổ tiên của những thuyền viên này đều là Tiên Linh được Tiên Chủ tận lực chế tạo để điều khiển tiên chu cho Tiên Chủ, hoặc là bị đá ra khỏi Tiên quốc, hoặc là Tiên quốc rơi xuống, những Tiên Linh này rời khỏi Tiên quốc, ở các Thiên giới khai chỉ tán diệp, sinh sôi này nở đời sau, hình thành tộc đàn khổng lồ.

Bọn họ ở trong gia tộc đều là hạng người bình thường, tu luyện như thế nào cũng không có ý nghĩa. cũng không có khả năng luyện hóa Tiên quốc trở thành Tiên Chủ, vì vậy nỗ lực kiếm tiền, cưới vợ sinh con, sinh sôi này nở đời sau, xuất ngoại làm thuyền viên, cài thiện sinh hoạt của người nhà.

Tiên tệ không phải dễ kiếm như vậy, bọn họ đi thuyền một năm. tân tân khổ khổ chẳng qua thu nhập hơn mười Tiên tệ, chăng qua đây cũng là một khoản thu nhập không nhỏ, không có nguy hiểm, không cần cùng đám tiên thú đánh đến nỗi ngươi chết ta sống, có thể nuôi sống người trong nhà. sinh hoạt mỹ mãn.

ở Huyền Đài Bình Dục Thiên chỉ cần mười Tiên tệ Hắc Thiết, là đủ cho người một nhà của bọn họ sinh hoạt hạnh phúc một ngày.

Nhìn những khách nhân ngồi khoang hạng nhất này có thể bỏ ra bảy mươi Tiên tệ, những thuyền viên khố sở vì sinh hoạt này có lẽ ước ao, có lẽ đố kị, tâm tình gì cũng đều có.

Có thể bảo vệ tự tôn của bọn họ, chính là xuất thân của bọn họ.

Ta làm sao không được, ta cũng là Tiên Nhân của Huyền Đài Bình Dục Thiên, ngươi một tên nhà giàu mới nổi từ Hóa Trần Chỉ Địa đi ra, có nhiều tiền hơn nữa chẳng qua cũng chỉ là một tên nhà quê.

Loại tâm lý này, Dư Tắc Thành ở thế giới Thương Khung thấy qua vô số, dù là đế đô bất quá cũng chỉ là như vậy. Mặc dù khách khách khí khí. thế nhưng trong lòng lại là một loại thái độ cao cao tại thượng.

Phi Thiên Tiên Luân bay đến Huyền Đài Bình Dục Thiên cần thời gian nửa tháng, lộ trình chủ yếu đều lãng phí ở Hóa Trần Chi Địa, Hóa Trần Chi Địa này vô biên vô hạn. tứ đại Tiên giới Đông Tây Nam Bắc, ở dưới cùng mỗi tầng Thiên giới đều là Hóa Trần Chi Địa.

Trong khoang hạng nhất có một ích lợi, trong đó có rất nhiều thư tịch tạp văn, thông qua chúng Dư Tắc Thành có thể biết một ít tri thức cơ bản về Tiên giới.

Chỗ của Dư Tắc Thành chính là Tây Phương Tiên giới, Tây Phương Tiên giới tổng cộng có mười tám chỗ Thiên giới công cộng.

Hóa Trần Chỉ Địa đi lên chính là Huyền Đài Bình Dục Thiên.

Nằm song song với Huyền Đài Bình Dục Thiên còn có Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, Thanh Minh Hà Đồng Thiên, Nguyên Minh Vãn Cử Thiên, Thất Diệu Duyệt Minh Thiên, Nguyệt Hoàng Viêm Quang Thiên, sáu Thiên giới này là Tiên Nhân lục giới của Tây Phương Tiên giới, thực ra cái gọi là Thiên giới này, mỗi Thiên giới là một Tiên giới, vô cùng to lớn, có lãnh thổ vô tận. không có điểm tận cùng.

Đồng thời quan hệ giữa các Thiên giới cũng không giống như Dư Tắc Thành suy nghĩ. Huyền Đài Bình Dục Thiên tầng thứ nhất, Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên là tầng thứ hai.

Huyền Đài Bình Dục Thiên, Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, Thanh Minh Hà Đồng Thiên, Nguyệt Hoàng Viêm Quang Thiên, Nguyên Minh Vãn Cử Thiên, Thất Diệu Duyệt Minh Thiên, sáu Thiên giới này chính là sáu Thiên giới đặt song song, giống như Lục Vực của thế giới Thương Khung, sáu Thiên giới này gọi là Tiên Nhân lục giới, lại được xung là Hạ Lục Thiên.

Bởi vì Tiên Chủ thành lập Tiên quốc ở đây, bọn họ đều là cảnh giới Tiên Nhân, phân làm Tiên Nhân Tu La hai loại hình Tiên quốc.

Tiên quốc phát triển đến giai đoạn nhất định, vượt qua cảnh giới Tiên Nhân này, đạt tới cảnh giới Phi Tiên Đế Sát, Tiên quốc của bọn họ sẽ tự động phi thăng, bay đến trong Trung Lục Thiên.

Nói cách khác, sáu Thiên giới này chỉ có thể có Tiên quốc của Tiên Chủ cảnh giới Tiên Nhân tồn tại, Tiên Chủ khác cũng có thể đến sáu Thiên giới này, thế nhưng bọn họ chỉ có thể phân thân hóa thân bản thân hạ giới, không thể đem bản nguyên Tiên quốc của mình mang đến sáu Thiên giới này.

Chỗ dựa lớn nhất của Tiên Nhân ở Tiên giới chính là Tiên quốc, nhất quốc nhất Tiên giới, thế giới thuộc về mình, ở trong Tiên quốc Tiên Nhân vĩnh viễn không chết, chiến lực vô tận, đánh bại Tiên quốc chỉ có bản thân Tiên quốc, cho nên Tiên Nhân chiến đấu đều là chiến đấu giữa Tiên quốc và Tiên quốc, kẻ nào thất bại, quốc phá tiên vong.

Tây Phương Tiên giới, cảnh giới Phi Tiên ở phi tiên Trung Lục Thiên phân biệt là, Hư Vô Việt Hành Thiên, Thái Cực Mông É Thiên, Xích Minh Hòa Dương Thiên, Huyền Minh Cung Hoa Thiên, Diệu Minh Tông Phiêu Thiên, Thái Hoàng Hoàng Tằng Thiên.

Di tích phế tích mà Dư Tắc Thành đến chính là ở trong Thái Hoàng Hoàng Tằng Thiên rơi xuống.

Lên trên chính là Thiên Tiên Thượng Lục Thiên, Hư Minh Đường Diệu Thiên, Quan Minh Đoan Tĩnh Thiên. Huyền Minh Cung Khánh Thiên, Thái Hoán Cực Dao Thiên, Nguyên Tái Khống Thăng Thiên, Thái An Hoàng Nhai Thiên.

Lên trên nữa chính là cảnh giới Kim Tiên, Hỗn Nguyên Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Thiên Tiên đã là cảnh giới cao nhất của Tiên giới vạn tộc, lên trên nữa chính là một mảnh mờ mịt, không ai biết hình thức cụ thể, danh xung cụ thể của Tiên giới nơi tồn tại cảnh giới Kim Tiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận