Lăng Tiểu Ngư đã có đôi chút bực bội. Hắn không hài lòng với những gì mình vừa trông thấy.
Công pháp hắn đưa cho Tôn Tiểu Yến tu luyện, bên trong vốn đã lý giải kỹ càng, những điểm cần lưu ý, hết thảy đều được hắn ghi. Thế thì tại sao lại xảy ra loại sự tình này, tẩu hoả nhập ma?
"Trưởng lão...".
"Không cần lo." Tôn Sở Sở chưa kịp nói hết thì đã bị Lăng Tiểu Ngư cướp lời. Kế đấy, hắn di chuyển về phía Tôn Tiểu Yến.
Tay phải nâng lên, ngón trỏ và ngón giữa hợp lại, Lăng Tiểu Ngư điểm lên mi tâm người đối diện. Sau đó, hắn đổi vị trí, tiếp tục điểm lên những nơi khác. Ví như bụng, lưng,...
Cả quá trình cứu trị diễn ra không lâu lắm, trước sau gộp lại, bất quá còn chưa được một khắc thời gian. Tuy vậy, thủ đoạn bên trong, độ thâm ảo tuyệt chẳng phải hạng phàm nhân như Tôn Sở Sở có khả năng thấu hiểu. Thật ra thì từ đầu đến cuối Tôn Sở Sở nàng vốn là chả tường mình một chút gì. Nàng chỉ biết Lăng Tiểu Ngư đang cứu người, và hiện tại thì người được hắn cứu, nàng đã bình an.
Cách chỗ đổ nát không xa, bên trong phòng của Hàm Yên...
Lúc này Tôn Sở Sở, La Sương, Hàm Yên, sư đồ mấy người tất cả đều có mặt. Các nàng ai cũng như ai, hiện đều đang tập trung ánh mắt lên mình Lăng Tiểu Ngư, chờ nghe hắn nói.
"Các ngươi không cần lo, Tiểu Yến hiện đã ổn rồi".
"Tốt quá..." Nghe Lăng Tiểu Ngư chính thức xác nhận, Hàm Yên không giấu được vui mừng bật thốt.
La Sương và Tôn Sở Sở tốt hơn một chút, nhưng xem nét mặt thì chẳng khó để nhìn ra ý tứ. Các nàng cũng mừng vui không kém.
...
"Tôn Sở Sở, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tiểu Yến tại sao lại thành ra như vậy?".
"Việc này...".
Tôn Sở Sở có chút ngập ngừng, thành thật đáp: "Trưởng lão, thú thực Sở Sở cũng không rõ ràng lắm".
"Ngươi không biết?" Lăng Tiểu Ngư nhíu mày.
Dường như sợ bị người hiểu lầm, Tôn Sở Sở vội giải thích: "Trưởng lão, kể từ lúc ngài rời khỏi Tuyết Linh Cung thì Tiểu Yến cũng chính thức đóng cửa bế quan. Suốt nửa tháng qua nó vẫn luôn ở bên trong phòng... Hôm nay, đương lúc Sở Sở đả toạ dưỡng thần thì chợt nghe tiếng nổ lớn, chừng chạy tới nơi... Tiểu Yến đã ở trong tình trạng tẩu hoả nhập ma".
Lăng Tiểu Ngư nghe xong thì lâm vào trầm mặc. Hắn đang tự hỏi nguyên do. Nếu chiếu theo trình tự pháp quyết, tuân thủ các nguyên tắc mà tu luyện thì tẩu hoả nhập ma là chuyện không thể nào xảy ra được. Trừ phi...
"T-Trưởng lão".
Giữa lúc Lăng Tiểu Ngư còn đang bận nghĩ thì một giọng nói cất lên. Không phải của Tôn Sở Sở, chủ nhân thanh âm là đệ tử của nàng: Hàm Yên.
"Trưởng lão, chuyện Tiểu Yến tẩu hoả nhập ma, đệ tử... đệ tử có biết một chút".
"Nói ta nghe." Lăng Tiểu Ngư liền bảo.
Mặc dù vẫn chẳng thể tự nhiên dưới cái nhìn của Lăng Tiểu Ngư nhưng Hàm Yên vẫn cố lấy can đảm mà nói ra trọn vẹn: "Trưởng lão, trước khi đóng cửa bế quan một ngày Tiểu Yến có tới tìm đệ tử tâm sự. Muội ấy nói... Muội ấy nói muốn mau chóng trở thành cường giả. Tương lai, muội ấy vẫn mong được song hành cùng trưởng lão...".
...
Những lời Hàm Yên nói, toàn bộ Lăng Tiểu Ngư đều đã nghe hết. Và khi nghe xong thì... hắn càng trầm mặc.
Lăng Tiểu Ngư hắn đã hiểu rồi. Hoá ra đều bắt nguồn từ hắn...
Chậm rãi xoay người, Lăng Tiểu Ngư bước đến bên giường. Hắn đặt một tay lên trán thiểu nữ đang nằm yên, vài giây sau thì thều thào khẽ thốt: "Nha đầu ngốc...".
Ba chữ rồi thôi, Lăng Tiểu Ngư không nói thêm gì nữa.
...
"Cường giả", đó là mục tiêu Lăng Tiểu Ngư đã đặt ra cho Tôn Tiểu Yến, muốn nàng mau chóng hoàn thành. Bởi hắn nghĩ thế giới này quá rối ren, tàn khốc, một nữ nhân yếu đuối sẽ khó lòng tồn tại được. Hắn không mong Tôn Tiểu Yến sẽ lại giống như Yến cô cô của mình...
Đúng vậy, Lăng Tiểu Ngư hắn rất mạnh. Ở thế giới này, chắc chắn chẳng ai đánh bại được hắn; chuyện bảo hộ cho Tôn Tiểu Yến, nó quá dễ dàng. Thế nhưng... đó là hiện tại. Còn tương lai?
Lăng Tiểu Ngư hắn sợ rằng sẽ chẳng tồn tại được lâu. Từ trong thâm tâm hắn đã biết được điều đó, thậm chí dẫu cùng Tôn Thi Hàn song tu thì kết cục vẫn giống như cũ thôi. Khác, có chăng là sớm - muộn.
Níu kéo? Hắn có thể níu kéo được bao lâu? Năm năm? Mười năm? Hay là hai mươi năm?
Cuối cùng thì cái ngày đó cũng sẽ đến...
...
"Tiểu Yến, ta thật lòng mong muốn những gì tốt nhất cho muội. Sự dối trá này... hãy tha lỗi cho ta." Lăng Tiểu Ngư ngồi bên giường, thầm nói với thiếu nữ. Những lời mà nàng sẽ chẳng bao giờ có thể nghe được.
Đem cánh tay đặt trên trán thiếu nữ thu về, Lăng Tiểu Ngư chuyển mình đứng dậy. Hắn đang tính mở miệng nói với Tôn Sở Sở thì...
Biến, nó lại phát sinh.
Lần này, xảy ra chuyện không phải Tuyết Linh Cung mà nằm ở Tây Vực, tại Quỷ Lâm, bên dưới Quỷ Vực.
Mới rồi, tín hiệu từ hắc ngư đã được truyền tới. Theo như ý tứ thì Tôn Thi Hàn đã xảy ra chuyện rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...