Sự thể nó là như thế đấy. Cơ Thành Tử, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử, ai nấy cũng đều tin rằng Lăng Thanh Trúc chính là vị tiên tử kia. Duy nhất vẫn im lặng chỉ có mỗi mình Lý Ngọc Thường. Dù vậy, căn cứ vào nét mặt của nàng, quá nửa cũng là đồng tình rồi.
"Haizz...".
Ra khỏi Tinh Các, trên đường trở về Trúc Kiếm Phong, Lăng Thanh Trúc ngẫm mà ngao ngán: "Cái gì mà tiên tử chứ? Lăng Thanh Trúc ta tuy rằng rất xinh đẹp, thế nhưng chung quy vẫn chỉ là phàm nhân thôi a. Bảo ta đi diệt yêu trừ quỷ còn được, Thao Thiết - Huyền Vũ? Tổ sư gia sống lại cũng chưa chắc chống đỡ nổi chứ nói gì ta".
"Chính giáo trông cậy vào ta? Các người thật là biết đùa giỡn...".
...
"Mà thôi, tới đâu hay tới đó vậy. Nếu có lầm lẫn thì cũng là do chính các người, đâu thể trách ta được".
Đem phiền não đá ra sau đầu, Lăng Thanh Trúc gia tăng tốc độ, tiếp tục bay đi.
...
Vài giờ sau, tại đỉnh Trúc Kiếm.
Bên trong Tĩnh Hương Đường, trừ bỏ đang ngồi trên ghế chủ toạ là Lăng Thanh Trúc ra thì đứng đợi bên dưới còn có thêm vài người nữa, đều là các đệ tử chân truyền của nàng.
Vẫn nhanh nhảu như mọi khi, Chu Đại Trù là người đầu tiên đứng ra hỏi: "Lão nhân gia, không biết người cho gọi bọn con tới để làm gì vậy? Bộ có đồ vật gì muốn ban tặng hả?".
"Ban tặng cái đầu ngươi. Bớt mơ tưởng giùm ta".
"Không ban tặng đồ vật, vậy chắc là có chuyện sai phái rồi...".
Câu vừa rồi tuy rằng Chu Đại Trù đã nói rất nhỏ nhưng với linh giác nhạy bén của mình, Lăng Thanh Trúc vẫn dễ dàng nghe ra rành mạch. Nàng liếc xuống, chất vấn ngay: "Chu tiểu tử, ngươi mới làu bàu cái gì đấy?".
"Dạ con có nói gì đâu".
"Hừ... Tiểu tử ngươi liệu hồn".
Thở nhẹ, khuôn mặt Lăng Thanh Trúc dần hoà hoãn lại: "Hôm nay ta gọi mấy đứa các ngươi tới đây là có chuyện cần căn dặn. Khá hệ trọng".
"Sư phụ, chẳng hay là chuyện hệ trọng gì?".
Lăng Thanh Trúc chưa vội trả lời, thay vì giải đáp cho Lâm Chí Viễn thì nàng lại đưa ra câu hỏi: "Dị tượng hôm nay, các ngươi hẳn đều đã nhìn thấy rồi chứ?".
"Sư phụ, ý người là cảnh mây đen phủ kín núi Ngũ Đài?".
"Ừ.".
Lăng Thanh Trúc tiếp lời: "Các ngươi biết nó có ý nghĩa gì không?".
Hỏi thì hỏi vậy nhưng Lăng Thanh Trúc vốn chẳng trông đợi đồ nhi mình trả lời, nàng chủ động nói ra: "Đó là dấu hiệu đại tai kiếp đã chính thức khởi động. Tai hoạ, nó đã sắp giáng xuống đầu Thiên Kiếm Môn, xuống chính giáo thiên hạ".
"Sư phụ." - Lần này, đến lượt Mộng Kiều lên tiếng - "Ý của sư phụ là kiếp nạn hung linh trong dự ngôn trước đây?".
"Đâu chỉ là kiếp nạn hung linh. Hoạ vốn không chỉ có một mà tận những bốn cái".
"Bốn cái?!".
Chu Đại Trù trợn mắt: "Lão nhân gia, người không phải nói chơi đó chứ?".
"Chơi? Chu tiểu tử, bộ ngươi thấy mặt ta giống đang đùa giỡn lắm chắc?".
Lăng Thanh Trúc thuật lại: "Hôm nay, theo sự an bài của tổ sư gia, ta và mấy vị sư thúc, sư bá của các ngươi đã cùng nhau tiến nhập Tinh Các. Ở đó, chúng ta có xem qua dự ngôn mà tổ sư gia lưu lại vào hơn hai ngàn năm trước".
"Theo như tiên liệu của tổ sư gia thì sắp tới chính giáo thiên hạ sẽ phải đương đầu với bốn mối hoạ, đó là: Huyền Vũ, Cung Đâu, Thao Thiết, Song Ngư".
...
"Huyền Vũ, Cung Đâu, Thao Thiết, Song Ngư...".
Chu Đại Trù nhẩm lại, nhẩm xong thì thắc mắc: "Lão nhân gia, cái này con không hiểu lắm. Theo con biết thì Huyền Vũ là một trong tứ đại linh thú vốn từng cùng với Thương Long, Bạch Hổ, Chu Tước bảo hộ sinh linh a. Nó là thiện thú mà, tại sao lại trở thành mối tai hoạ cho chính giáo?".
"Còn nữa, Thao Thiết không phải đã sớm bị tiêu diệt rồi ư? Tổ sư gia tại sao còn đề cập tới nó? Lão nhân gia, có phải tổ sư gia chúng ta đã nhầm lẫn gì hay không?".
"Nhầm lẫn?".
Lăng Thanh Trúc xem thường: "Chu tiểu tử, ngươi nghĩ tổ sư gia là hạng nhân vật nào? Có khả năng tiên liệu sai sao?".
Nàng tiếp tục: "Tuyệt đối không có sai sót. Dự ngôn của tổ sư gia chắc chắn chính xác. Huyền Vũ, Cung Đâu, Thao Thiết, Song Ngư, bốn mối hoạ này sớm muộn cũng sẽ xảy ra".
...
"Huyền Vũ, Cung Đâu, hai mối hoạ này, theo lời tổ sư gia thì chỉ là phụ. Chính yếu vẫn là hai mối hoạ Thao Thiết và Song Ngư".
"Hoạ Song Ngư, thực ra cũng chẳng phải cái gì xa lạ, chính là kiếp nạn hung linh mà sư bá Thanh Hà Tử của ta đã từng đề cập trước đây. Tổ sư gia nói Song Ngư phân làm hắc - bạch, hợp lại tức là Thái cực. Thái cực đến từ thiên ngoại, trong cõi vô minh. Hắn là người nhưng không phải người, là ma nhưng lại không phải ma. "Lưng tàng thái cực, mắt ẩn hoàng lân", đấy là dấu hiệu nhận biết".
"Về phần Thao Thiết...".
"Di ngôn chỉ ra, Thao Thiết hiện nay đang lẩn trong nhân loại. Hắn có hai loại hình thái: nhân dạng và thú dạng. Bình thường, khi ở nhân dạng thì rất khó phát hiện, chỉ có thể nhận biết lúc hắn chuyển đổi hình dạng...".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...