Tiên Luyện Chi Lộ

- Giết không tha!

Huyền Thiên đại điện vốn vô cùng yên lặng lập tức ồ lên. không ít nhân vật cấm kỵ nhìn về phía Huyền Long Đại Vương, thần sắc lộ ra một vẻ bất mãn.

Đối với những tu sĩ đồng cấp, thực lực của Huyền Long Đại Vương nhiều nhất cũng chỉ hơn họ được một hai phần, có tư cách gì mà nói ra lời cuồng vọng như vậy.

Con ngươi của Cửu U Ma tôn sâu thăm thẳm như một hố đen, nhìn chằm chằm Huyền Long Đại Vương đang bình thản ung dung, nói ra từng chữ một:

- Chỉ dựa vào một mình ngươi sao?

Cửu U Ma tôn là một cổ lão ma tôn đã sống rất lâu trong giới này, lai lịch rất thâm hậu. một thân ma công hoành hành một giới, được xưng là một tu sĩ thần bí nhất, nổi tiếng với sự bá đạo giết chóc.

- Hy vọng Huyền Long bệ hạ có thể nói rõ cách nhìn của bản thân?

Thanh âm từ tốn ôn hòa của Thất Tinh Thánh Quân truyền tới.

Khi Huyền Long Đại Vương đưa ra quy định này. trên mặt hắn hơi lộ ra vẻ suy nghĩ.

- Rất đơn giản.

Huyền Long Đại Vương lạnh lùng liếc mắt nhìn Cửu U Ma tôn một cái. chậm rãi nói:

- Huyết Sát chủ động phủ này là nơi hung hiểm nhất trong giới này, thậm chí so với sự tưởng tượng của chúng ta còn nguy hiểm hơn gấp mười lần, mặc dù chúng ta thân là cường giả trên đỉnh của một giới, nhưng sau khi tiến vào Huyết Sát chủ động phủ có thể sẽ không còn mấy người có thể sống sót đi ra. ngay cả toàn bộ đều phải chết trong đó cũng không phải là chuyện lạ.

Dùng câu cửu tử nhất sinh để hình dung sự nguy hiểm của nơi này cũng không đủ.

Vẻ mặt của Huyền Long Đại Vương rất nghiêm trọng, không giống như đang nói bừa.

- Ha ha, Huyền Long Đại Vương nói có lý. Tam Tiên Đảo tán thành.

Từ một khu vực trong đại điện truyền tới thanh âm mơ hồ của một lão già.

Người nói chuyện chính là Âm Dương tán tiên của Tam Tiên Đảo.

Ở bên cạnh hắn có hai người đang ngồi, trong đó có một bạch diện thư sinh mặc áo xanh. khoáng chừng hai mươi mấy tuổi, trên người mơ hồ lộ ra một luồng ngạo khí siêu phàm thoát tục.

Thân phận của thư sinh này không cần phải nói hiển nhiên là Linh Hư tán tiên của Đông Doanh tiên đảo.

ở bên cạnh hai người này còn có một tiên tử trên đầu đội một tấm mạng che mặt màu trắng, nàng lẳng lặng ngồi ở đó khiến cho người ta có một ảo giác mông lung như sương mù. Bạn đang đọc truyện được tại

Ngoài hai đại tán tiên kia. thì thân phận của tiên tử này hiển nhiên cũng có thể nói ra. chính là nhân vật thần bí nhất của Tam Tiên Đảo Nghê Thường tán tiên.


Từ đâu tới cuối, Nghê Thường tán tiên không hề lên tiếng, tấm mạng che mặt màu trắng kia che khuất hơn phân nửa khuôn mặt. có thể nhìn thấy một làn da trắng trong suốt như tuyết, lộ ra một sự óng ánh sáng như ngọc.

Cho dù không vạch tấm mạng che mặt kia lên. cũng không ngăn cản được những tu sĩ ở đây tưởng tượng ra dung mạo tuyệt mỹ không chút tỳ vết gì của nàng.

Chỉ là mặc dù những tu sĩ ở đây âm thầm thi triển loại đại thần thông nào. thì ánh mắt cũng không thể nhìn xuyên qua tấm mạng che mặt gần như là trong suốt kia. Mơ hồ nhưng có một lực lượng khó có thể nắm bắt ngăn cản tất cả những thần thông ở bên ngoài.

Huyền Long Đại Vương lướt qua ba Tán tiên ở hải ngoại này, nhìn Nghê Thường tán tiên một chút, rồi cười nói:

- Không hổ là đối thủ lâu năm của bổn vương, hiểu được ý của ta nhanh như vậy.

Bạch diện thư sinh Linh Hư tán tiên kia cười lạnh nhạt:

- Có lẽ tuyệt đại bộ phận nhân vật đỉnh phong trong giới này đều sẽ không bỏ qua cơ hội tiến vào Huyết Sát chủ động Phủ nhưng cũng không loại trừ một vài trường hợp đặc biệt. Nếu sau khi chúng ta tiến vào Huyết Sát chủ động phủ. gặp phải một khó khăn khó có thể lường trước, nếu như bị vây khốn, trong thời gian dài không thể đi ra. thì có lẽ, toàn bộ chúng ta sẽ chết... Những chuyện này cũng có thể xảy ra.

Một khi chúng ta vì một nguyên nhân nào đó mà không thể trở về, như vậy thì chỉ cần Chu Vương Triều này còn lại một cường già đỉnh phong thì sẽ có thể thống trị tất cả mọi thế lực. xưng vương xưng bá, ảnh hưởng tới sự cân bằng của một giới. Điều quan trọng nhất đó là có thể hắn sẽ gây hại tới căn cơ và hậu bối của chúng ta...

Cho nên trước khi tới Huyết Sát chủ động phủ lần này. tất cả những nhân vật đỉnh phong đều phải đi. nếu không tất nhiên chúng ta cùng không thể yên tâm mà tiến vào Huyết Sát chủ động phủ. Ngay cả khi có đi vào thì cũng không yên tâm được sau này.

Lời lẽ và sự phân tích của Linh Hư tán tiên rất rõ ràng, khiến cho tất cả mọi người đều hiểu rõ.

- Nói có lý.

Lạc Hà cười lạnh, có chút đồng tình.

Quy định này quả thật là hợp lý, có liên quan tới chuyện lớn của cả một giới.

Vạn nhất những nhân vật đỉnh phong đi mà không trở về, như vậy trong giới này chỉ cần còn một tu sĩ Đại Thừa Kỳ tồn tại, thì có thể sẽ là chúa tể của toàn bộ Chu Vương Triều, nắm trong tay vận mệnh của hàng vạn tu sĩ.

Tu sĩ Đại Thừa Kỳ hoặc Tán tiên sớ dĩ được gọi là "cấm kỵ" chính lả bởi vì nguyên nhân này. Giữa bọn họ đều có những giao ước với nhau, như vậy mới có thể duy trì được sự cân bằng và yên ổn trong một giới.

Sắc mặt Cửu U Ma tôn dịu xuống, nói:

- Quy định này không sai. nhưng không phải là một người có thể quyết định.

Coi như hắn cũng đã đồng ý quy định này.

Những tu sĩ trong đại điện sau khi thảo luận một hồi. toàn bộ đều đồng ý quy định này.

Thất Tinh Thánh Quân nói:

- Trong giới này còn rất nhiều nhân vật đỉnh phong còn chưa tới kịp. ngay cả những người đoạt được tám Huyết Sát Lệnh cũng chưa tới đủ. Hiện giờ ta xin mời những tu sĩ có Huyết Sát Lệnh trình ra Huyết Sát Lệnh của mình đều cho chúng ta thống kê.


Vừa dứt lời, hắn duỗi tay ra Vù một tiếng ở trước người bắt đầu nổi lên huyết quang, một Huyết Sát Lệnh hiện ra.

Huyền Long Đại Vương cười lạnh, nhưng cũng phối hợp với Thất Tinh Thánh Quân mở lòng bàn tay, lấy ra Huyết Sát Lệnh thứ hai.

Lạc Hà, Cổ Thương nhìn nhau, rồi đều lấy ra Huyết Sát Lệnh của mình.

Chỉ sau một lát, trong đại điện đã có bốn Huyết Sát Lệnh.

- Tam Tiên Đảo cũng có một Huyết Sát Lệnh phải không?

Thất Tinh Thánh Quân chuyển ánh mắt nhìn lên người ba Tán tiên.

Âm Dương tán tiên và Linh Hư tán tiên vẫn bình tĩnh như thường, không hề có hành động lấy Huyết Sát Lệnh ra.

Nhưng Nghê Thường tán tiên kia vươn cánh tay thon nhỏ ra. ở trên lòng bàn tay trong suốt hồng hào có một Huyết Sát Lệnh đang lơ lửng.

Chỉ là Huyết Sát Lệnh này bị một lực lượng kỳ dị cưỡng bách, không phát ra một tia Huyết Sát lực nào.

Đây là Huyết Sát Lệnh thứ năm!

Thất Tinh Thánh Quân khẽ gật đầu. ánh mắt liếc nhìn Cửu U Ma tôn một cái.

Cửu U Ma tôn sắc mặt lạnh lùng, hừ nhẹ một tiếng, điểm vào hư không một cái. Huyết Sát Lệnh thứ sáu hiện ra.

Sáu miếng!

Còn thiếu hai Huyết Sát Lệnh nữa là có thể mở ra Huyết Sát chủ động phủ thần bí nhất trong truyền thuyết.

Lập tức, những nhân vật cấm kỵ trong đại điện này đều có chút mong chờ.

Tuy nhiên, sau Cửu U Ma tôn, cũng không thấy có ai lấy Huyết Sát Lệnh ra.

Ánh mắt của Huyền Long Đại Vương lóe lên tinh quang, nhìn lên người hai tu sĩ Đại Thừa Kỳ của Phàm Vân Đảo:

- Còn một Huyết Sát Lệnh nữa nằm trong tay Trương Hằng sao?

Lạc Hà cũng không phủ nhận, gật gật đầu.


- Rất tốt. trong tay hắn có một miếng ta cũng không lo ai có thể cướp đi được, vấn đề là Huyết Sát Lệnh cuối cùng đang ở nơi nào?

Thanh âm của Huyền Long Đại Vương mang theo một uy lực mơ hồ, khiến cho không ít nhân vật cấm kỵ sinh ra một chút áp lực trong lòng.

Thất Tinh Thánh Quân cười nói:

- Huyền Long Đại Vương các hạ không cần phải quá vội vàng, những nhân vật cấm kỵ được biết đến hoặc những thế lực có nhân vật đỉnh phong tọa trấn trong giới này đều đã được thông báo rồi cho dù chúng ta đợi thêm một hai ngày nữa cùng không quan trọng, hơn phân nửa bọn họ sẽ không chịu nổi sự hấp dẫn của Huyết Sát chủ động phủ.

Huyền Long Đại Vương trầm ngâm nói:

- Vậy chúng ta hãy đợi ở đây ba ngày. nếu không tuân thủ quy định, thì đừng trách bổn vương dùng đại thần thông bức họ phải ra.

Cửu U hải vực, Phàm Vân Đảo.

Trong hư không đột nhiên truyền tới một tiếng thở dài.

Một nam tử toàn thân lấp lánh kim quang nhàn nhạt hiện ra trên không trung của Phàm Vân Đảo giống như âm hồn.

- Động phủ sắp mở ra. trong giới này nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều cường giả.

Trương Hằng đứng giữa không trung, trong hai mắt hơi nổi lên kim quang, ngưng mắt nhìn về phía Thiên Tinh Đình.

- Sư tôn!

Tiếng thở dài của hắn khiến cho những đệ tử trên Phàm Vân Đảo cảm nhận được.

Quách Phong là người thứ nhất thuấn di tới đây. vẻ mặt khẩn trương nói:

- Sư tôn cuối cùng cũng đã đi ra. cách đây vài ngày. Kim Bằng Yêu Thánh Vương đã tới...

- Ta biết cả rồi.

Trương Hằng mỉm cười, nhẹ nhàng xua tay, ngắt lời nói của Quách Phong.

- Ngươi muốn nói ngày hôm nay là lúc những nhân vật đỉnh phong trong giới này tụ hợp. sư tôn phải lập tức tới đó phải không?

Trong khi hai người đang nói chuyện, Tú Ninh, Vân Dịch và Ninh Tuyết Dung cùng đều bay tới.

- Chúng ta hãy tới Tinh Nguyệt Thần Điện trao đổi tiếp.

Bọn họ thuấn di đi. tiến vào Tinh Nguyệt Thần Điện.

Trương Hằng ngồi ở ghế đầu, Ninh Tuyết Dung tình tứ đứng ở bên cạnh hắn. vẻ mặt cũng trầm mặc.

- Nói tóm lại. hành trình tới động phủ lần này liên quan tới rất nhiều cường giả và nhân quả. may rủi khó có thể đoán trước được, cho dù là tu sĩ Đại Thừa Kỳ tiến vào động phủ cũng gặp phải nguy cơ tứ phía, ai cũng không thể nắm chắc mười phân. Ta cùng với Huyền Long Đại Vương đều là một trong những nhân vật có nhiều cơ hội trở thành người thắng cuộc nhất, trước khi rời khỏi. ta cũng không có dặn dò gì nhiều.

Bởi vì lần đi tới động phủ này. chắc chắn sẽ đem toàn bộ nhân vật đỉnh phong của Chu Vương Triều bắt gọn trong một mẻ lưới.


Trong mắt Trương Hằng lóe lên hào quang khác thường.

Một mẻ lưới bắt hết!

Tất cả nhân vật đỉnh phong đều không thể chạy thoát, ngươi không đi cũng phải đi.

Đám người Quách Phong nghe xong đều không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

- Chờ sau khi chúng ta rời khỏi. Chu Vương Triều này sẽ là thiên hạ của các ngươi, hãy tự giải quyết cho tốt...

Trương Hằng nói xong một câu cuối cùng này vẻ mặt liền trầm mặc, sau khi cùng với Ninh Tuyết Dung nhìn nhau hồi lâu, rồi mới mở to mắt ra.

Ngay Sau đó, hắn chậm rãi rời khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện, không quay đâu lại. như thể chuẩn bị thuấn di đi.

- Đại ca. chẳng lẽ chàng không dặn dò gì thiếp sao?

Ánh mắt Ninh Tuyết Dung hơi đỏ lên. trong khóe mắt hiện lên nước mắt trong suốt.

Trương Hằng quay đâu lại, nở nụ cười:

- Có cái gì mà phải dặn dò? Bất quá lần này ta rời khỏi cùng chỉ ngắn thì mười ngày nửa tháng, lâu thì một năm hai năm. nàng lo cái gì?

Trên người hắn có một sự tự tin khiến cho người ta thấy thuyết phục.

Trước khi đi tới Huyết Sát chủ động phủ. hẳn lại không có dặn dò gì. giống như chỉ là một lần xuất môn. đây là loại khí phách và trí tuệ nào?

Chỉ có Tú Ninh hiểu rằng sư tôn đang ở cảnh giới đại viên mãn tràn đầy tự tin. trước khi đi tới Huyết Sát chủ động phủ không cần phải dặn dò gì.

Vụt!

Trước ánh mắt của bốn người, thân ảnh Trương Hằng biến mất. thì lưu lại một chút khí tức. nhưng trong khoảnh khắc liền biến thành hư vô.

- Sư tôn thật sự nắm chắc như thế sao?

Quách Phong nắm chặt tay. trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.

Trương Hằng thuấn di hai cái liền tới Đông Vân đại lục.

Hắn đứng bên ngoài Thiên Tinh Đình, ngưng mắt nhìn lại. khóe miệng mang theo một nụ cười.

Hắn đột ngột xuất hiện lập tức khiến cho không ít tu sĩ chú ý.

- Trương Hằng tới rồi!

Trong Huyền Thiên đại điện, những nhân vật đỉnh phong đồng cấp đều có cảm ứng, nhìn ra bên ngoài.

Trong số họ thậm chí còn có người chưa từng nhìn thấy Trương Hằng, cho nên vô cùng tò mò.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui