Hai người xuất hiện trong mặt kính chính là Trương Hằng và Tử Hãn.
Lúc đầu, hai người bọn họ có bộ dáng vô cùng nhàn nhã, đi dọc trên con đường Ngọc Kim, ánh mắt thi thoảng nhìn về những quầy hàng có bảy bán các loại vật phẩm tu chân ở hai bên.
Trong đại điện, tất cả mọi người, gồm cả Đại đảo chủ Quân Thiên Tề đều hết sức chăm chú nhìn vào tấm kính lơ lừng giữa không trung.
- Hai người này có lai lịch như thế nào?
Quân Thiên Tề lạnh nhạt hỏi.
Hai người trong hình ảnh này nhìn qua cũng không thấy có chỗ nào đặc biệt.
- Bọn họ hôm đó đi vào Thiên Vũ Đảo, giao nộp số lượng tinh thạch nhất định, cũng đăng ký như bình thường. Thanh niên kia là Trương Hằng, thiếu niên kia là Tử Hãn, đều là tu sĩ Hóa Thần Kỳ!
- Hóa Thần Kỳ? Quân Thiên Tề khẽ cau mày, nhưng hình ảnh trên tấm kính không biểu hiện được khí tức gì, hắn cũng không thể nhận ra tu vi chân thật của hai người trên đó.
Tuy nhiên, khi ánh mắt hắn nhìn vào ánh mắt thanh niên kia, mơ hồ cảm nhận được sự bất phàm của đối phương.
Là người đứng đầu một hòn đảo, hắn bình thường duyệt nhân vô số, tùy ý liếc mắt cũng có thể nhìn thấy hư thật, mạnh yếu của một người.
Từ khí chất do thanh niên họ Trương này toát ra thì khẳng định không thể ở hàng ngũ Hóa Thần Kỳ được!
Qua thêm một lúc, sắc mặt thanh niên họ Trương hơi đổi, dường như có dự cảm gì đó, mang theo thiếu niên áo tím đi vào sâu trong hòn đảo, chính là vị trí của mấy vị đảo chủ Thiên Vũ Đảo.
Hành vi như vậy khiến cho mấy vị đảo chủ nơi này biến sắc, dĩ nhiên đã đoán ra được vài phần chân tướng sự việc.
Vẻ mặt Đại đảo chủ Quân Thiên Tề lạnh như băng, nhìn chằm chằm thanh niên họ Trương, trên mặt hiện ra sát khí mờ mờ.
- Đại đảo chủ, thanh niên họ Trương này không phải là hung thủ chân chính gây ra tai nạn Lần này, Nhưng hắn chính là kẻ mang tai họa tới cho Thiên Vũ Đảo...
Nhị đảo chủ bên cạnh hắn nhẹ giọng nói.
Quân Thiên Tề đạm mạc nói:
- Ta đã hiểu được, thanh niên Trương Hằng này khi cảm nhận được nguy hiểm liền dẫn đại địch tới Thiên Vũ Đảo ta, ý đồ tìm kiếm sự che chở!
- Đúng, chính là như vậy!
Nhị đảo chủ mừng rỡ. Hắn muốn hết sức dời lửa giận của Quân Thiên Tề đi, khiến cho trách nhiệm của những người này giảm đi đôi chút.
- Đại đảo chủ, chúng ta có nên truy nã người này không?
Trên khóe mắt Nhị đảo chủ thoáng hiện lên một tia vui mừng, cũng không khiến kẻ nào biết được.
- Truy nã người này?
Sắc mặt Quân Thiên Tề nhìn chằm chằm vào hắn, nộ khí đằng đằng nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn chê một mình Thiên Vũ Đảo ta còn không đủ sao?!
- Cái này... Ý của Đại đảo chủ ngài là?
Nhị đảo chủ run run. hơi run giọng nói.
- Thanh niên họ Trương này nếu đi tới Thiên Vũ Đảo ta liền sẽ được bản đảo che chở. Chúng ta không bảo hộ hắn được an toàn thì thôi, lúc này lại còn đi truy nã hắn. Chẳng phải sẽ khiến những kẻ thống trị các hòn đảo cấp hai khác nơi này cười đến rụng răng hay sao?!
Nhị đảo chủ đột nhiên hiểu được tên thanh niên họ Trương này tuyệt đối không thể truy nã, tối thiểu không thể công khai đuổi giết trắng trợn được.
Nếu đổi lại là một vị đảo chủ cấp hai khác thì e rằng cũng sẽ quyết định như vậy.
- Đại đảo chủ sáng suốt, vẫn là ta lo lắng không được chu toàn!
Mấy vị đảo chủ liên tục gật đầu.
Bọn họ đều hiểu được Đại đảo chủ Quân Thiên Tề là người rất coi trọng thể diện, tuyệt đối không làm ra chuyện truy nã thanh niên họ Trương này.
Hình ảnh trên tấm kính đột nhiên lại đại biến.
Một gã thanh niên tóc tím áo tím đột nhiên trống rỗng xuất hiện trên Thiên Vũ Đảo, cả thiên địa lâm vào biến sắc.
Có thể tưởng tượng được lúc ấy sẽ có một cỗ uy áp cuồn cuộn từ trên bầu trời giáng xuống.
- Điều này sao có thể?! Hắn trực tiếp từ bên ngoài thuấn di vào sao?! Nên biết rằng toàn bộ Thiên Vũ Đảo có một trận pháp siêu cấp và rất nhiều cấm chế bao phủ, ngay cả đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ cũng không thể thuấn di vào như vậy!
Một gã đảo chủ cả kinh kêu lên.
Ánh mắt Quân Thiên Tề hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm vào thanh niên áo tím kia, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ, nhưng vẫn trấn định tự nhiên.
Sau đó, thanh niên áo tím kia trực tiếp bức về phía Trương Hằng, nâng tay lên, một cỗ lực lượng cường đại từ trên người hắn phát ra.
Sắc mặt Trương Hằng không đổi, khóe miệng còn hiện ra vài tia tiếu ý, dùng sức đẩy Tử Hãn bên cạnh đi.
Tử Hãn cũng không chống cự, để mặt Trương Hằng đẩy mình về phía đại ca Tử Lượng.
Đại ca Tử Lượng lộ ra vẻ mặt giận dữ, mạnh mẽ thu hồi cỗ lực lượng vừa phát, hơi khoanh tay liền tiếp được Tử Hãn, nói chuyện một hai câu với đối phương.
Mà lúc này, Trương Hằng lại giảo hoạt bay về phía trọng địa Thiên Vũ Đảo, nơi ở của mấy vị đảo chủ, cũng hô lớn:
- Yêu thú buông xuống Thiên Vũ Đảo, mau tới cứu mạng!
Thanh âm của hắn truyền khắp Thiên Vũ Đảo.
Lập tức, mấy ngàn vạn tu sĩ đỉnh cao Thiên Vũ Đảo liên chú ý tới tình hình nơi này. Bạn đang đọc truyện được tại
- Khí tức đại yêu thú thật mạnh!
Đại bộ phận tu sĩ đỉnh cao đều kinh hãi.
Tuy nhiên ỷ vào đông người, bọn họ cũng không sợ hãi, liền lao về phía nơi này.
- Đám ô hợp!
Tử Lượng cười lạnh, nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ, trống rỗng biến mất tại chỗ.
Không thèm quản đám tu sĩ đỉnh cao này, Tử Lượng thuấn di đi tới, chặn Trương Hằng lại. Cũng không thấy hắn sử dụng bất cứ pháp bảo gì, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng về phía Trương Hằng, tử quang mê ly.
Trương Hằng cảm nhận được một cỗ áp lực lớn lao từ không gian bốn phía. Khi Tử Lượng ra tay, cả khu vực xung quanh hắn đã bị phong tỏa, không thể thuấn di, ngay cả hành động cũng vô cùng khó khăn.
Sau khi thi triển thần thông bản mạng Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, Tử Lượng có được lực lượng linh hồn còn cường đại hơn trước cả mười mấy lần!
Cỗ tinh thần uy lực tràn khắp bầu trời kia giống như đại sơn ức vạn cân vô hình, đè lên người Trương Hằng.
Dưới cổ uy lực này, Trương Hằng thậm chí không thể nổi lên ý niệm chống cự.
Tuy nhiên, hắn Chung quy vẫn có thực lực Hợp thể đại viên mãn. không đến mức hoàn toàn không có sức phản kháng.
Chỉ thấy đột nhiên trong tay hắn xuất hiện một thanh phi kiếm với kim quang lóng lánh, dưới sự bao phủ của ngân quang huyến lệ, chém ra một đạo quang hồ màu vàng thê lãnh mê người, trên đó còn lóe ra thần uy lôi điện cường đại.
Thanh kiếm hắn sử dụng chính là trấn sơn Chi bảo của Kim Kiếm Môn - Huy Hoàng Kiếm.
Theo thực lực Trương Hằng gia tăng, hắn càng cảm thấy thanh kiếm này bất phàm. Giờ phút này, nó ở trong tay hắn hoàn toàn có thể sánh ngang một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Trương Hằng từng hoài nghi Huy Hoàng Kiếm chính là một kiện Truyền thừa linh bảo, và Kim Kiếm Môn của Tam Tinh Vực và Huy Hoàng Kim Kiếm Môn của Chu Vương Triều có lẽ là cùng một môn phái.
Ầm!
Bằng vào một kích toàn lực, Trương Hằng đã ngắn ngủi xuyên thủng một khe hở trong không gian bị uy áp cường đại này.
Khi lực công kích cường đại tới một trình độ nào đó, bất cứ sự quấy nhiễu nào, gồm cả lực lượng pháp tắc trong truyền thuyết cũng đều chỉ là sự chê cười!
Tuy nhiên, Huy Hoàng Kiếm này và Phá Không Kiếm trong tay bản tôn vẫn có sự chênh lệch cực lớn, không thể phát huy ra Chí cường nhất kiếm vô kiên bất tồi, nhẹ nhàng phá vỡ hết thảy...
-Hừ.
Khuôn mặt Tử Lượng hiện ra vẻ khinh thường, nhẹ nhàng vung tay lên, không gian xung quanh chớp động tử quang, đánh nát quang hồ màu vàng và lôi điện.
- Đây là thực lực như thế nào?! rõ ràng về mặt lực lượng không mạnh hơn mình là bao nhưng sao có thể phát huy ra uy lực cường đại như vậy?!
Trong lòng phân thân Trương Hằng hoảng sợ. Hắn dĩ nhiên hiểu được sau khi thi triển bí thuật, thực lực Tử Lượng trong thời gian ngắn sẽ đạt tới trình độ bản thân mình không thể với tới. Nếu muốn chống lại thì trừ khi bản tôn đích thân tới, với Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp chấn nhiếp và dùng Phá Không Kiếm quyết đấu.
- Ta thấy ngươi tốt hơn hết là thúc thủ chịu trói đi...
Tử Lượng vừa mới chuẩn bị tiến tới ra tay tiếp thì vài vị đại tu sĩ Hợp thể kỳ cách đó không xa đã bay tới. Bọn họ đều là đảo chủ của Thiên Vũ Đảo, thực lực không tầm thường.
Theo sau, rất nhiều tu sĩ đỉnh cao từ bốn phương tám hướng đã lao tới vây quanh Tử Lượng.
Tử Lượng cười ha hả, bễ nghễ thiên hạ:
- Ngươi chờ đó, chỉ là một đám con kiến mà thôi, cũng dám dùng chiến thuật biển người vây ép bản công tử!
Thanh âm của hắn như sét đánh, đánh trúng linh hồn của những tu sĩ đỉnh cao nơi này, thân mình khẽ run lên.
Lời này vừa dứt, tinh thần uy áp cuồn cuộn lấy Tử Lượng làm trung tâm đã buông xuống toàn bộ Thiên Vũ Đảo.
Khí thế bằng bạc lực áp phần đông tu sĩ đỉnh cao, không có kẻ nào có thể chống cự được!
Hắn giống như thần linh, nhìn xuống chúng sinh linh trên hòn đảo cấp hai này. Phàm tu sĩ nào bị ánh mắt hắn đảo qua, tinh thần nháy mắt liền bị thương, miệng phun máu tươi, từ trên bầu trời rơi xuống.
Khoảnh khắc, Nguyên Anh của mấy chục tu sĩ Hóa Thần Kỳ bị nổ tung, dưới phản ứng dây chuyền, hình thành một cỗ sóng xung kích mênh mông cuồn cuộn, thổi quét một phạm vi ngàn dặm.
Mấy chục Nguyên Anh của tu sĩ Hóa Thần Kỳ nổ tung sẽ sinh ra uy lực đáng sợ như thế nào?!
Trong tràng hạo kiếp này, những tu sĩ phụ cận liền lâm vào kết cục vô cùng thảm trọng. Một mảng lớn tu sĩ Hóa Thần Kỳ lập tức bị giết chết.
- Yêu nghiệt phương nào dám kiêu ngạo trên Thiên Vũ Đảo chúng ta?! Chẳng lẽ muốn khơi mào đại chiến nhân loại và Yêu tộc sao?!
Những người khác có lẽ sẽ sợ hãi Tử Lượng nhưng mấy vị đảo chủ nơi này đều là Hợp thể kỳ đại tu sĩ, tu vi tối thiểu đều là Hợp thể hậu kỳ, thậm chí là Hợp thể đại viên mãn.
Nhị đảo chủ và Tam đảo chủ đứng ra. Trong tay hai người đều có một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm, mạnh mẽ phá vỡ trói buộc tinh thần uy lực của Tử Lượng, liên thủ lại lập tức khiến Tử Lượng lâm vào một cỗ nguy cơ không nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...